10
-Cái này có vẻ là vảy của các loài bò sát nhỉ, theo như tôi kiểm tra thì có vẻ phần da của mọi người đang thay đổi thành da của loài bò sát. Nhưng sao chuyện này lại có thể xảy ra vậy? *Emily
-Là do con thằn lằn đó đấy. Nhưng mà có cách nào để trở lại như cũ không vậy Emily? *Servais
-À mọi người không cần lo lắng quá đâu. Cái lớp da bò sát này chỉ là lớp phía trên thôi. Nói cho dễ hình dung là nó đang được bọc quanh lớp da người, chắc là phải chịu khó một thời gian vậy. Với cả theo kết quả chụp X-quang thì cái thứ mà biến mọi người thành như này không có dấu hiệu phát tán. *Emily
-Thế thì đành để như này vậy. Mà chủ trang viên không có ý kiến gì à? *Servais
-Anh có thể xem lại luật đó. Trong luật dành cho thợ săn có ghi là: Có thể để lại di chứng cho kẻ sống sót, miễn là nó không ảnh hưởng đến trận đấu. *Emily
-Cái luật chết tiết gì vậy chứ. Nhưng mà sao nó ngứa quá vậy. *Kreacher
-Em bình tĩnh đi. Trước hết cứ để yên đã, có thể sẽ bị ảnh hưởng gì đó. Dù sao cũng không quá khó chịu. *Servais
-Nhưng mà... *Kreacher
-Nghe anh, chịu khó một chút nhé? *Servias
-Dạ... *Kreacher
-E hèm. Ở đây không nhận cơm chó nhá, nếu thấy khó chịu thì có thể dùng dầu xức vào, cảm giác nóng của dầu có lẽ sẽ đỡ được đó, mà Fiona này, lát nữa em cũng có trận tiếp với Bane đấy, liệu như này thì em có đấu được không? *Emily
-Em sẽ cố gắng vậy ạ. Kiểu này chắc cả trận chỉ có đi decode thôi. *Fiona
-Chuẩn bị đi luôn nào, sắp đến giờ rồi. Còn ba người có thể tự lấy dầu để bôi cho đỡ nhé. *Emily
-Rồi rồi, chúc cô may mắn. *Servais
-Cảm ơn. *Emily
Sau một hồi, trận đấu đã bắt đầu, map lần này là "Nhà thờ đỏ", và không may cho Fiona là cô đang ở giữa map, một chỗ mà các hunter thường xuyên đi tới vì ở đây là chính giữa map và cũng thường xuyên có người. Bình thường sẽ không làm sao đâu, nhưng hôm nay thì tình trạng của cô khá là tệ. Quả nhiên không ngoài dự đoán, khi máy của Fiona vừa đến ngưỡng 10% thì đã bắt đầu có tiếng tim đập, khi cô quay đầu lại nhìn thì đã thấy Bane đang ở ngay ngoài cửa, trên tay đang quay cái dây xích quen thuộc dùng để kéo người rồi đập.
"Vút", sợi xích lao nhanh như gió, phi thẳng vào chỗ của cô, Fiona chỉ kịp kêu lên một tiếng "Á" rồi trong lúc hoảng loạn cô gồng tay lên để đỡ đòn vừa rồi. Một tiếng "keng" vang lên làm cô sững sờ, dù sợi dây xích vừa được thu về của Bane lúc nãy đã ở ngay trước cô, không thể nào kéo trượt được, nhưng mà tại sao.
-Chậc, kệ đã, giờ không phải lúc để nghĩ về chuyện này. Cửa sổ, cửa sổ đâu rồi, phải kéo giãn khoảng cách với thợ săn đã. *Fiona
Nhưng trong lúc Fiona trèo qua cửa sổ, cô bỗng nhiên cảm nhận thấy cơn ngứa ngáy ở trên tay đã hết, khi cô kiểm tra lại trong lúc chạy thì thấy da tay của mình đã trở lại bình thường, chỉ có điều là một lớp vảy mới đang được mọc lên, có lẽ là lớp cuối cùng rồi, bởi vì nó khá mờ nhạt, trông rất mong manh và dễ nứt. "Được, liều thử xem nào.", Fiona lẩm nhẩm rồi đứng canh pallet trước sự ngạc nhiên của Bane, bởi đây hoàn toàn không phải lối chơi của cô nàng này, bình thường cô chỉ tạo vòng ở chỗ pallet rồi tranh thủ thời cơ để đập thôi mà, tại sao hôm nay lại. Nhưng Bane cũng không để ý nhiều, anh lập tức blink qua tường để có thể trực tiếp đánh vào Fiona đang còn nửa máu kia.
-Chính là lúc này. *Fiona
Nói rồi cô gồng tay lên để đỡ như lúc nãy, quả nhiên, điều mà cô đoán không hề sai, trong thời khắc cô gồng tay, miếng da bò sát đã bắn ra, phồng to lên và tạo thành một lớp khiên bạo vệ, cái này có vẻ còn hữu dụng hơn cú của Eli, bởi Bane trong lúc đập còn bị đẩy ra một lực khá xa giúp cô có thời gian để đập pallet, tạo vòng rồi trốn thoát.
-Lần này hết thật rồi nhỉ, tay mình đã trở về bình thường rồi, không có xanh như hồi nãy nữa, cũng không hề biến đổi thêm một chút nào. Được rồi, chiến tới bến nào, còn một máy cuối thôi. *Fiona
[Luchino báo team vãi chưởng :))))) ]
Kết quả trận đấu: Phe kẻ sống sót thắng với kết quả thoát 4
-CHỊ EMILY, ANH KURT, ANH SERVAIS, ANH KREACHER, ANH NORTON!!! *Fiona
-Trật tự tí coi con bé này, nói đi, có chuyện gì mà kêu ầm lần vậy? *Kreacher
-Nhìn nè nhìn nè, mảnh vảy bò sát trên tay em mất rồi. *Fiona
-Thì sao chứ? Ủa, có gì sai sai. HẢ?! NÓ BIẾN MẤT RỒI? EM LÀM THẾ NÀO VẬY? *Kreacher
-Nãy lúc gặp anh Bane, khi săp bị kéo thì em đã gồng tay lên, cái này bật ra và đỡ đòn cho em ó. *Fiona
-Cái này còn có tác dụng như vậy hả? *Norton
-Chớ sao, anh cũng vừa thử trong trận vừa rồi nè. Có tác dụng thật nha. *Kurt
-Ủa nếu thế thì sao gã lại làm như vậy? *Kreacher
-Ai biết được, có lẽ là để chuộc lỗi về mấy lần đánh đập mạnh nó. *Fiona
-Thế thì chúng ta là đối thượng thử nghiệm à? *Servais
-Chắc vậy thật quá. *Fiona
-Mọi người cứ nói chuyện tiếp đi nha, tôi ra ngoài chút. *Norton
-Lát em đến để đứa Eli về nhé, vết thương của em ấy sắp bình phục rồi, giờ chị còn mấy vết xước ở ngoài da thôi, cứ bôi thuốc là lành, không cần ở thêm đâu. *Emily
-Dạ. Lát em sẽ qua đón nó. *Norton
-À mà chiều nay em có thấy Jack đến không? Khi chị về thì thấy có thấp thoáng bóng của nó, nhưng sợ là nhìn nhầm. *Emily
-Dạ. Em có biết gì đâu. *Norton
-Thế chắc chị nhìn nhầm thật. Vậy chào em nhé. *Emily
-Dạ vâng, em chào chị. *Norton
Sau khi diễn xong gương mặt thảo mai với Emily làm ra vẻ ta đây không biết gì hết thì Norton nhanh chóng sủi đi kẻo lại lơ đễnh rồi làm lộ thông tin gì cho Emily biết, đến lúc đó cậu chỉ có ăn cám. Vừa đi Norton vừa lẩm bẩm mắng chửi Jack: "Cái tên củ cải này, đã bảo hết giờ là phải phắn rồi mà, cứ thích ở lại làm càn chi không biết, giờ suýt để chị Emily nhìn thấy rồi, may mà, chậm tí nữa là chết cả lũ. Thôi vụ đó tính sau, tìm con thằn lằn kia đã, hắn ở đâu được nhỉ. à kia rồi." Rồi Norton lên tiếng gọi lớn.
-Ê, thằn lằn. *Norton
-Lại gì đây nhóc con. *Luchino
-Sao tự nhiên ông giúp mấy đứa bạn tôi đấy? *Norton
-Giúp gì cơ? *Luchino
-Thì cho một loại thuốc kì quái nào đó để tạo ra vảy của bò sát nhằm mục đích bảo vệ khỏi đòn đánh của hunter đó. *Norton
-À. Ra là cái đó hả. Nhưng mà cảm ơn nhầm người rồi nhóc ạ. Cái đó là do "hắn" quyết định chứ không phải ta. *Luchino
-Thế "hắn" là ai vậy? *Norton
-Luchino Diruse. *Luchino
-Nhưng chẳng phải ông là Luchino Diruse sao? *Norton
-Không phải đâu nhóc à, ta là Evil Reptilian. Hãy nhớ kĩ điều đó. *Luchino
-Thế Luchino đang ở đâu? *Norton
-Đang ở đây, ngay chỗ này. *Luchino
-Là sao? *Norton
-Muốn biết à, thử đoán xem. Thôi chào nhá. *Luchino
-Ờ kìa. Này... *Norton
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro