Chương 8: Dọn đến kí túc xá
Sở Hoa Trang khẳng định chắc như đinh đóng cột rằng muốn trở thành bác sĩ, dù gì cũng là ngày cuối rồi, mặc dù trong lòng Mộ Trang Thư mừng thầm, những vẫn phải xác nhận lại. Dù gì chọn nghề cũng là chuyện hệ trọng cả đời, chọn sai thì chỉ có những tháng ngày buồn chán, còn nếu đúng thì mỗi ngày chính là một ngày vui.
Mộ Trang Thư ngồi xuống vừa tầm mắt Sở Hoa Trang.
-Con gái, chuyện chọn nghề là chuyện vô cùng quan trọng, con chắc chứ?
-Con chắc chắn ạ.
Mộ Trang Thư suy nghĩ một chút rồi bế Sở Hoa Trang về phòng mình. Đến nơi, cô đóng cửa lại rồi nói.
-Vậy con có thể nêu được lí do vì sao con muốn theo ngành Y không?
Sở Hoa Trang dõng dạc trả lời.
-Về tình, con được thừa hưởng đam mê từ mẹ, con luôn cảm thấy mình có mối quan hệ đặc biệt với ngành Y. Về lí, con có thiên phú thiên về Y học, hơn nữa thu nhập ngành Y ổn định, tương lai rộng mở.
-Được rồi. Quyết định vậy nhé.
Mộ Trang Thư lấy điện thoại bấm máy gọi, sau khi nói chuyện xong, Sở Hoa Trang đã chính thức trở thành học sinh của Học viện Y học Tài năng TMA.
Học viện Y học Tài năng TMA nổi tiếng với thành tích cao, xếp hạng nhất nhì thế giới. Là nơi quy tụ hai loại học sinh: một là con nhà quyền quý, hai là tài năng thực thụ.
Qua ngày hôm sau, Sở Hoa Trang sửa soạn xong xuôi thì đến học viện. Trên đường đi, cảm nhận được cái cảm giác mà mọi thứ đột nhiên trở nên mới mẻ, cảm giác thân thuộc vào ngày đầu tiên đi học. Cô bé năng động ngày nào đột nhiên yên tĩnh đến lạ thường.
Mộ Trang Thử nhận ra con gái có vẻ đang buồn, chắc vì sắp phải xa mẹ đây mà. Trước khi đi, cô có nói với con gái rằng đây là trường nội trú cao cấp, an ninh chặt chẽ vô cùng an toàn, đặc biệt là ưu tiên sự thoải mái của học sinh. Nhưng có vẻ Sở Hoa Trang chỉ để tâm vế đầu. Vì nội trú tức là phải sinh hoạt tại kí túc xá của trường trong cả một năm học, đồng nghĩa với việc sẽ chẳng được ở bên cạnh người thân.
-Bảo bối, làm sao đấy?
Sở Hoa Trang vẫn yên tình nhìn bên ngoài.
-Không sao ạ.
-Con buồn à? – Mộ Trang Thư nói xong thì phì cười.
-Bảo bối, con yên tâm, cuối tuần sẽ được về nhà thăm cha mẹ mà.
Sở Hoa Trang đột nhiên tươi cười quay sang, như tìm được thứ tưởng chừng đã đánh mất.
-Thật à mẹ? Thế thì quá tốt rồi. Con sợ bản thân ở nơi đó sẽ nhớ mọi người chết mất thôi.
-Thế đã hết buồn chưa?
-Con hết rồi, hì hì.
Hai mẹ con trò chuyện trong cả chuyến đi. Một lúc lâu thì cũng đến nơi rồi. Mộ Trang Thư dắt tay Sở Hoa Trang xuống xe. Vệ sĩ giúp Sở Hoa Trang dọn đồ lên phòng.
Bước vào căn phòng của mình, Sở Hoa Trang không khỏi kinh ngạc. Phòng như một căn hộ mini 10 mét vuông, có đầy đủ tiện nghi, giường tầng thoải mái. Cửa gỗ cao 2m, rộng 1m, tay nắm
Từ cửa đi thẳng vào, nhìn thẳng là cửa sổ, bên trái có một khu vực trống, có vẻ là khu vực giải trí của học sinh, bên phải là khu vực học tập có đầy đủ bàn ghế hình giống hai cạnh của tam giác vuông cân đặt ở góc phòng, cạnh bên là kệ sách lớn, tiếp đến là giường tầng bằng gỗ, cạnh cửa sổ là tủ quần áo, cuối góc phòng bên trái đối diện giường là phòng tắm với thiết kế hiện đại*.
Vệ sĩ giúp Sở Hoa Trang treo quần áo vào bên phải tủ. Dọn dụng cụ học tập lên cánh bàn phía trong*. Dù thấy hơi áy náy vì chưa thống nhất với bạn cùng phòng nhưng Sở Hoa Trang vẫn không lên tiếng, thầm nghĩ rằng ai đến trước thì được chọn trước thôi.
*Bản vẽ sơ lược về phòng kí túc xá của nữ chính để dễ dàng hình dung:
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro