Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 4: BƯỚC VÀO THẾ GIỚI CỦA JOSHUA

Seokmin đứng trong căn phòng rộng lớn, mùi thuốc súng và máu vẫn còn vương vất trong không khí. Xác của kẻ phản bội đã bị kéo đi, để lại trên sàn một vệt máu dài như một lời cảnh báo. Joshua đã thử thách anh, và anh đã vượt qua. Nhưng điều đó không có nghĩa là anh đã an toàn.

Joshua chậm rãi ngồi xuống ghế, đôi mắt sắc lạnh quan sát Seokmin như một con thú săn mồi đang đánh giá con mồi của mình. "Mày không giết hắn."

Seokmin không hề chớp mắt. "Tôi buôn vũ khí, không phải kẻ giết người. Nếu tôi giết người tùy tiện, làm sao khách hàng tin tôi?"

Joshua bật cười khẽ, rồi gật đầu. "Hợp lý. Nhưng thế giới này không có chỗ cho kẻ yếu. Nếu muốn làm việc với tao, mày phải sẵn sàng làm bất cứ điều gì cần thiết."

Seokmin không đáp, chỉ im lặng chờ đợi. Joshua lười biếng dựa vào ghế, tay xoay xoay ly rượu trên bàn. "Mày muốn làm ăn với tao, đúng không? Vậy tao sẽ cho mày một cơ hội. Nhưng trước hết, mày cần hiểu rõ về tao và 'Hắc Long'."

Joshua đứng dậy, ra hiệu cho Seokmin đi theo.

Chiếc xe lăn bánh trên con đường tối mịt, những ánh đèn đường hắt xuống mặt kính tạo nên những mảng sáng tối chập chờn. Joshua ngồi bên cạnh Seokmin, đôi mắt hướng ra cửa sổ. Hắn không nói gì suốt quãng đường đi, nhưng không khí trong xe vẫn tràn ngập áp lực.

Seokmin không hỏi. Anh biết Joshua không phải kiểu người thích bị thúc giục.

Cuối cùng, xe dừng lại trước một tòa nhà cũ kỹ nằm sâu trong một con hẻm nhỏ. Khi cánh cửa mở ra, Seokmin nhìn thấy một khung cảnh hoàn toàn khác với những gì anh tưởng tượng về một tổ chức tội phạm.

Không phải một sòng bạc ngầm xa hoa. Không phải một nhà kho đầy vũ khí. Mà là một nơi giống như một khu tị nạn.

Những người đàn ông với gương mặt khắc khổ ngồi bên những chiếc bàn gỗ, lặng lẽ uống trà. Một vài đứa trẻ chạy nhảy trong góc phòng, tiếng cười vang lên, phá vỡ không khí nặng nề. Những người phụ nữ nấu ăn trong một căn bếp nhỏ, ánh lửa từ bếp than hắt lên những gương mặt loang lổ vì cuộc sống khắc nghiệt.

Seokmin nhíu mày. Đây là tổ chức tội phạm khét tiếng nhất thành phố sao?

Joshua bước vào, những người xung quanh lập tức dừng lại, cúi đầu chào. Không phải với sự sợ hãi, mà là với sự tôn trọng. Joshua khẽ gật đầu với họ, sau đó quay sang Seokmin. "Đây là gia đình của tao."

Seokmin nhìn Joshua, nhưng hắn chỉ mỉm cười nhạt. "Mày tưởng tao là một con quỷ sao? Mày nghĩ tao giết người vì sở thích à?"

Seokmin không trả lời. Anh không thể phủ nhận rằng, những gì anh thấy ở đây không hề giống với những gì cảnh sát đã vẽ ra về Joshua.

"Những người này từng là những kẻ bị vứt bỏ," Joshua tiếp tục. "Tao cho họ một mái nhà, một cuộc sống. Đổi lại, họ trung thành với tao. Và khi một ai đó phản bội, tao sẽ không nhân từ."

Seokmin nắm chặt tay. Anh không thể phủ nhận rằng Joshua là một kẻ nguy hiểm. Nhưng hắn không chỉ là một tên trùm tội phạm máu lạnh. Hắn có những quy tắc riêng, một thế giới riêng—và giờ đây, Seokmin đã bước vào thế giới đó.

Joshua quay sang anh, ánh mắt tràn đầy ý vị. "Mày vẫn muốn làm ăn với tao chứ, Min Seo?"

Seokmin nhìn thẳng vào mắt hắn. Trong lòng anh có hàng trăm câu hỏi, nhưng chỉ có một điều anh chắc chắn: Anh đã bước vào một con đường không có lối thoát.

"Phải," Seokmin đáp, giọng không chút dao động.

Joshua mỉm cười. "Tốt. Vậy thì, từ bây giờ, tao sẽ coi mày là một phần của 'Hắc Long'."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro