CHƯƠNG 2: CUỘC GẶP GỠ ĐẦU TIÊN
Seokmin đứng trong một quán bar nhỏ nằm sâu trong khu phố đèn đỏ. Không khí xung quanh nồng mùi thuốc lá và rượu mạnh, tiếng nhạc jazz chậm rãi hòa vào những cuộc trò chuyện khe khẽ. Anh dựa lưng vào quầy bar, giả vờ nhấp một ngụm whiskey trong khi lặng lẽ quan sát mọi thứ.
Một người đàn ông bước đến, khoác trên mình bộ vest đen tinh tế, ánh mắt sắc như dao. "Mày là Min Seo?"
Seokmin gật đầu, đặt ly rượu xuống bàn. "Tao nghe nói ông chủ của mày đang tìm người buôn hàng đáng tin cậy."
Người đàn ông, có vẻ là một trong những trợ lý cấp cao của Joshua, nheo mắt nhìn anh. "Hàng của mày có đáng tin không?"
Seokmin nở một nụ cười nhạt. "Tao không có thời gian chơi trò trẻ con. Nếu muốn thử, tao có thể cho mày xem ngay tối nay."
Gã đàn ông im lặng một lát rồi gật đầu. "Đi theo tao."
Seokmin bước theo hắn ra ngoài. Họ rẽ vào một con hẻm nhỏ phía sau quán bar, nơi có một chiếc xe đen đã đợi sẵn. Trước khi bước vào xe, Seokmin khẽ siết chặt nắm tay. Đây là bước đầu tiên để anh tiếp cận Joshua Hong.
Chiếc xe dừng lại trước một tòa nhà cao tầng không biển hiệu. Khi Seokmin bước vào, anh cảm nhận rõ sự thay đổi trong không khí. Căn phòng lớn chỉ có ánh đèn vàng hắt xuống, tạo ra những bóng tối kéo dài trên sàn nhà bằng gỗ. Vài người đàn ông mặc vest đứng canh gác, súng giắt bên hông. Ở giữa căn phòng, một người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa, chậm rãi thưởng thức một ly rượu.
Joshua Hong.
Seokmin nhận ra hắn ngay lập tức. Dáng vẻ của Joshua hoàn toàn khác biệt với những tên trùm tội phạm khác mà anh từng gặp. Hắn không cần tỏ ra nguy hiểm, nhưng vẫn khiến người khác cảm thấy áp lực. Ánh mắt hắn bình thản nhưng đầy sát khí tiềm ẩn, như một con báo đang quan sát con mồi.
Seokmin bước đến, giữ nét mặt điềm tĩnh.
Joshua đặt ly rượu xuống bàn, nhìn anh từ đầu đến chân. "Min Seo, đúng không?"
"Phải."
"Hàng của mày đâu?"
Seokmin ra hiệu cho một thuộc hạ của mình mở chiếc vali anh đã chuẩn bị sẵn. Bên trong là một khẩu súng Glock và một số băng đạn. "Hàng thật, không phải đồ rởm."
Joshua cầm khẩu súng lên, ngắm nghía một lúc trước khi đột ngột chĩa thẳng vào Seokmin.
Không chớp mắt, không hề nao núng, Seokmin nhìn thẳng vào hắn. Trong giây lát, không gian như đóng băng.
Rồi Joshua mỉm cười, đặt súng xuống. "Gan lắm."
Seokmin biết, từ giây phút này, anh đã bước một bước gần hơn vào thế giới của Joshua. Một thế giới không có chỗ cho sự do dự.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro