Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 10: MỘT BƯỚC QUÁ XA

Tối hôm đó, Seokmin không thể ngủ. Cảm giác căng thẳng cứ dâng lên trong lòng anh, như thể anh đang đứng trên một dây thừng mỏng manh, không biết liệu mình sẽ rơi vào đâu. Mặc dù Joshua đã tỏ ra hài lòng với anh, nhưng cảm giác mơ hồ vẫn đeo bám, như thể cái giá phải trả cho việc này đang dần đến gần.

Sáng hôm sau, khi Seokmin đến văn phòng của Joshua, hắn không ở đó. Chỉ có một lá thư nằm trên bàn, với một dòng chữ đơn giản: "Hãy đến bến cảng vào buổi tối."

Không có thêm lời giải thích, nhưng Seokmin hiểu rằng đây là một cuộc thử thách mới. Bến cảng – nơi hắn đã giao cho anh nhiệm vụ đầu tiên – giờ lại trở thành địa điểm quan trọng trong kế hoạch của Joshua.

Buổi tối, Seokmin lái xe đến bến cảng, nơi không khí vắng lặng và ảm đạm. Những chiếc container cũ kỹ xếp chồng lên nhau, và tiếng sóng vỗ vào bờ như một bản nhạc buồn. Seokmin dừng xe, bước ra ngoài, và nhìn quanh. Ánh đèn mờ ảo từ xa không thể che lấp bóng dáng một người đang đứng đợi.

Joshua đứng đó, ánh mắt sắc lạnh như những lưỡi dao. "Đến rồi à?" Hắn lên tiếng, giọng không hề có chút chào hỏi, chỉ là một lời nhắc nhở.

Seokmin gật đầu, ánh mắt nghiêm túc. "Ông chủ, tôi đã đến đúng giờ."

Joshua không nói gì, chỉ ra hiệu cho Seokmin đi theo. Hai người đi qua những chiếc container lớn, nơi ánh sáng từ đèn đường yếu ớt chiếu xuống, tạo ra những bóng dài ma quái trên mặt đất. Lần này, không có cuộc giao dịch nào, không có sự bảo vệ của những tên lính canh. Điều này khiến Seokmin càng thêm cảnh giác.

Họ dừng lại trước một chiếc xe tải cũ. Joshua nhìn Seokmin, ánh mắt không rời. "Mày đã chứng tỏ bản thân khá tốt, nhưng lần này tao muốn xem mày đi xa đến đâu."

Seokmin không hiểu ngay lập tức, nhưng anh cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. "Ông chủ, có chuyện gì không ổn?"

Joshua đưa tay chỉ vào chiếc xe tải, rồi lắc đầu. "Tao không biết mày sẽ làm gì khi đối mặt với tình huống này. Nhưng tao hy vọng mày hiểu rằng đây là một quyết định quan trọng. Mày sẽ chọn gì? Giữa công lý và tội lỗi, mày đứng ở đâu?"

Seokmin nhìn chiếc xe tải. Bên trong là một nhóm người, bị trói chặt, có vẻ như họ là những tên phản bội trong tổ chức của Joshua. Họ không có cách nào thoát khỏi cái chết. Nhưng sự thật là, một trong số đó có thể là những kẻ mà Seokmin từng gặp trước kia trong đội cảnh sát, những người anh đã từng tin tưởng. Họ đang bị đưa đến cái chết bởi tay của chính tổ chức anh đang xâm nhập .

Joshua tiếp tục, giọng hắn có phần lạnh lùng hơn. "Mày sẽ làm gì? Cứu họ, hay để họ chết như những con mồi? Quyết định của mày sẽ xác định vị trí của mày trong thế giới này."

Seokmin đứng im, lòng như bị xé nát. Anh không còn biết rõ đâu là sự lựa chọn đúng nữa. Dù là một cảnh sát, anh không thể phủ nhận rằng chính tổ chức này đang cho anh những cơ hội mà anh không thể từ bỏ. Nhưng nếu anh cứu những người này, liệu Joshua sẽ tha thứ cho anh? Và nếu anh để họ chết, anh sẽ còn có thể nhìn lại vào mắt những người đồng đội trong sở cảnh sát?

Thế giới của tội lỗi không dễ dàng chấp nhận sự trung thực. Seokmin cảm nhận được sự dằn vặt trong lòng, sự bất lực trong từng hơi thở. Anh đang đứng giữa ngã ba đường, và không có con đường nào là an toàn.

"Chọn đi, Seokmin." Joshua lên tiếng, giọng hắn như một mệnh lệnh.

Và trong giây phút đó, Seokmin nhận ra rằng, dù anh chọn cách nào, thế giới này sẽ không bao giờ tha thứ cho những người muốn sống ở giữa hai thế giới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro