Chương 9
"Tiểu Lộ Bạch, cậu đến rồi sao ?" Diff mở video, thông qua video cẩn thận từng li từng tí quan sát xung quanh Lộ Bạch, tựa hồ không có thân ảnh sư tử, hắn mới nói: "Tôi lập tức tới đón cậu ngay!"
"Ha ha, không cần đâu trưởng trạm." Lộ Bạch cười từ chối.
Lộ Bạch chỉ là cùng trưởng trạm đùa giỡn mà thôi, trên thực tế cậu còn có chuyện muốn đi làm, hơn nữa cũng không quen người khác mất công sức tới đón cậu: "Tôi đói trước đi nhà ăn ăn cơm đã."
Diff hỏi: "Cậu đi ăn ở nơi nào? Tôi cùng đi với cậu, mời cậu ăn."
Lộ Bạch suy nghĩ một chút, cảm thấy từ chối cũng không quá tốt: "Được, tới gần nhà ăn gần nhà trọ được không?"
"Được."
Trong văn phòng, đột nhiên tất cả mọi người nhìn thấy Diff vội vội vàng vàng cầm lấy áo khoác chạy ra ngoài.
Chuyện gì xảy ra? Lại có tình huống khẩn cấp sao?
"Gì vậy ?"
"Không có chuyện gì, tôi đi ăn cơm."
Tất cả mọi người: "? ? ?" Mặc dù nhà ăn có giờ đóng, nhưng cũng không cần như vậy a.
Diff đến nhà ăn số 16, quả nhiên thấy có một chiếc xe việt dã đồ cổ nho nhỏ đậu ở chỗ này, mà tiểu thanh niên địa cầu một thân đồng phục trạm cứu trợ một mặt sáng chói đứng ở xe bên cạnh.
"Trưởng trạm!" Lộ Bạch tuy rằng rất kích động, rốt cục nhìn thấy người quen, nhưng cậu là một người Trung Quốc hàm súc, cậu chỉ nhếch miệng phất phất tay.
Diff không giống như vậy, hắn là một người ngoài hành tinh nhiệt tình rộng rãi, hắn lập tức chạy tới, giang hai tay đem Lộ Bạch ôm xoay một vòng, trực tiếp đem Lộ Bạch dọa sợ.
Cái kia, trưởng trạm thật nhiệt tình a...
Thế nhưng có một người như vậy hoan nghênh mình trở về, cũng rất tốt, Lộ Bạch tâm lý cũng cảm động.
"Vất vả cậu, Lộ Bạch." Diff xác thực tương đối kích động, bởi vì Lộ Bạch đã cứu mệnh hắn, nếu không phải Lộ Bạch nửa đường nhảy ra làm xoay chuyển tình thế, hắn hiện tại đại khái đã không còn: "Cám ơn cậu vì trạm cứu trợ mà lập công lớn."
Hơn nữa sau đó Thái tử điện hạ cũng còn dựa nhiều vào Lộ Bạch.
Lộ Bạch bị thả xuống, lại bị xoa xoa tóc tai, cậu có chút mờ mịt a một tiếng, sau đó nghĩ đến trưởng trạm nói hẳn là sư tử bị thương kia, cậu lập tức nghiêm túc khoát tay nói: "Không không không, đây đều là nhiệm vụ của tôi." Phải làm.
Diff nhìn khuôn ngây ngô sạch sẽ của cậu, mắt ánh lên tia cười.
Lộ Bạch cũng rất nghiêm túc: "Trưởng trạm không phải đã nói ở đây phải phát huy tác dụng của chính mình sao? Không thì liền sẽ bị đá khỏi trạm cứu trợ, tôi chỉ là cần phải phát huy tác dụng của chính mình."
"Được." Diff gật gật đầu, đối Lộ Bạch biểu hiện nghiêm túc, rất thoả mãn bất quá không nhịn được sờ sờ đầu cậu: "Nói chung biểu hiện của cậu rất tốt, người lão sư này cũng vì cậu mà kiêu ngạo."
Lộ Bạch nghe người khác đánh giá mình như thế, trên mặt chịu không nổi ngượng ngùng, thập phần thật ngại ngùng.
"Đi, chúng ta đi ăn cơm."
Bọn họ tiến vào nhà ăn số 16, đồng thời chọn lựa đồ ăn rực rỡ muôn màu.
Ở trong rừng rậm tự mình động thủ làm cơm lâu như vậy, ngày hôm nay rốt cục có thể ăn được mỹ thực do đầu bếp đặc chế, Lộ Bạch rất vui vẻ.
Đồ ngọt này đó thoạt nhìn rất đáng yêu, cậu rục rà rục rịch: "Tôi có thể lấy đồ này sao?" Giá cả có vẻ đắt, thế nhưng cậu lại muốn ăn, xoắn xuýt.
Trên Thần Vương Tinh đã không người nghèo đến mức đến đồ ăn đều ăn không nổi, Diff nhìn tên tiểu công nhân nghèo khó lạc hậu đến từ trái đất này, đau lòng: "Lấy, mỗi thứ lấy một cái đi."
Lộ Bạch mỉm cười: "Một cái là đủ rồi, cảm tạ trưởng trạm."
Mới vừa ngồi xuống cầm lấy cái muống, một tin nhắn ngắn phát đến khiến Lộ Bạch giật mình: "Cậu trở về rồi sao?" Phát hiện người gửi là đại lãnh đạo Samuel.
Hóa ra có nhiều người quan tâm mình như vậy, Lộ Bạch vội vã thả xuống bộ đồ ăn nhắn lại: "Samuel lãnh đạo, tôi đã trở về, đang cùng trưởng trạm ở nhà ăn số 16, trưởng trạm mời tôi ăn cơm." Cuối cùng bỏ thêm một icon tươi cười.
Samuel nhướng mày, có một chút không thoải mái vì bị thuộc hạ nhanh chân đến trước: "Lần sau trở về, nhớ báo tôi đầu tiên."
Lộ Bạch vội vã đáp ứng: "Được." Cậu nhìn đồng hồ, hiện tại đã là giờ cơm: "Samuel lãnh đạo cũng đang dùng cơm sao?"
Thân là một vị lãnh đạo tận trách, Lộ Bạch thấy đối phương chắc rất bận, nếu không, cậu muốn nhắc nhở lãnh đạo nhanh đi ăn cơm!
Samuel: "Không có."
Bảo vệ khu chỉ là một nhiệm vụ trong chức trách của Samuel, lúc thường ngoại trừ nhìn chằm chằm trạm cứu trợ, anh còn phải lo cho thân vệ quân bảo vệ các đầu thú trong trạng thái thú, tương đối bận rộn.
"Vậy ngài phải nhớ ăn cơm." Lộ Bạch nhắc nhở.
"..." Samuel hơi sững sờ, trả lời: "Được, ta sẽ ăn ."
"Được." Lộ Bạch gửi xong câu này, mới an tâm bắt đầu ăn đồ ăn.
Diff hỏi: "Là Samuel điện hạ sao?"
"Đúng thế." Lộ Bạch gật đầu một cái, ngây người: "Điện hạ?"
Trong nhận thức có hạn của Lộ Bạch, chỉ có thành viên vương thất mới có thể được gọi là điện hạ.
Lộ Bạch không thể liên tiếp ở ngoài vòng, hiểu biết của cậu đối với Thần Vương Tinh có hạn, cho nên nói, tinh cầu này bây giờ còn là chế độ quân chủ?
Diff nghi hoặc: "Làm sao, cậu còn không biết thân phận của Thân vương điện hạ Samuel sao?" Vậy hãy để hắn đến phổ cập khoa học một chút, hắn nói: " Thân vương điện hạ Samuel là em trai duy nhất của quốc vương bệ hạ, thân phận cao quý, thực lực bản thân cũng rất cường hãn, là một vị điện hạ chúng ta phi thường tôn trọng sùng bái."
Lộ Bạch: "Ơ, cho nên nói lãnh đạo tôi vẫn luôn báo cáo công tác, là Thân vương điện hạ?" Cậu nhiều ít có chút không ứng phó kịp, thấp thỏm nghĩ, chính mình trước đây không có phạm phải cái gì kiêng kỵ đi?
"Đúng nha." Diff đối với phản ứng của cậu cảm thấy buồn cười: "Bất quá không cần sốt sắng, tôi đoán Samuel điện hạ đối với có ấn tượng rất tốt với cậu, ngài ấy hẳn sẽ thích cậu."
"..." Tiểu công nhân địa cầu công tác nghiêm túc, báo cáo cũng viết không chê vào đâu được. Lộ Bạch một lần nữa nhớ lại hành động của chính mình, xác định không có bất kỳ điểm nào không ổn, lúc này mới nửa tin nửa ngờ mà gật gật đầu: "... Nha."
Chỉ cần làm tốt công tác, lãnh đạo là ai cũng có làm sao đâu?
Lộ Bạch nghĩ thông suốt, cầm lấy cái muỗng lại một muỗng xử lý đồng đồ ngọt: "Ăn thật ngon."
"Vậy thì ăn nhiều chút." Diff thấy cậu một mặt đầy cảm động, nghĩ thầm, đứa nhỏ này có phải lúc trên địa cầu chưa từng ăn no, quá đáng thương: "Cậu ngồi ở chỗ này chờ a, tôi lại đi lấy cho cậu một cái nữa."
Lộ Bạch không có từ chối, bởi vì trong miệng cậu nhét đến tràn đầy, tạm thời nói không ra lời.
Diff cùng tiểu công nhân trái đất ăn một bữa cơm, thời điểm xem hóa đơn phát hiện, Lộ Bạch ăn được thật ít, cũng rất dễ nuôi.
Lộ Bạch từ trong rừng mang về một vài thứ, Diff giúp cậu mang lên nhà, Lộ Bạch không tiện cự tuyệt, bởi vì cậu xác thực từ trong rừng mang về không ít vật kỷ niệm.
Có lá cây đẹp đẽ, cục đá nhìn dễ thương, còn có một chút tiểu thực vật... Những thứ đồ này bị trưởng trạm nhìn thấy, quá ngượng ngùng.
"Khụ, tôi yêu thích những vật nhỏ này." Lộ Bạch nhìn một hộp nhỏ toàn các bức ảnh, âm thầm xoa tay, ngày mai chờ cậu sắp xếp gọn, cậu muốn đưa một phần lễ vật cho trưởng trạm cùng đại lãnh đạo.
"Rất tốt a." Diff không có chế nhạo Lộ Bạch, hắn giúp Lộ Bạch đem đồ vật mang lên.
Hai người đồng thời qua lại mấy lượt cũng rất nhanh.
Trở lại nhà trọ nhỏ của chính mình, Lộ Bạch tâm tình đặc biệt tốt, tuy rằng Diff muốn cùng Lộ Bạch tán gẫu, nhưng cũng rất săn sóc không có lưu lại: "Tiểu Lộ Bạch, nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai gặp."
"Được ạ, ngày mai gặp." Lộ Bạch đưa Diff ra tận cửa.
"Cậu thật sự rất rất dũng cảm." Diff nhìn Lộ Bạch, đột nhiên lại một lần nữa giang hai tay ôm ấp tiểu công nhân trái đất vóc người tinh tế tướng mạo đẹp trai.
Lộ Bạch sửng sốt, sau đó mím môi nở nụ cười, cũng giơ tay lên ôm Diff một hồi: "Trưởng trạm cũng rất tuyệt, do ta học được từ trưởng trạm."
"Hừ hừ."
Chờ Diff rời khỏi nhà trọ, Lộ Bạch trở về phòng, cười ngây ngô đầy đủ 3 phút: "..." Nguyên lai, cảm giác được người thưởng thức là như vậy, rất vui vẻ.
Tủm tỉm cười đến mỏi khóe miệng, Lộ Bạch vừa tắm vừa hát nhỏ bài hát lưu hành trên địa cầu, sau đó sấy khô một đầu tóc đen mềm mại, nhào tới trên giường thư thái nằm, đắc ý mà ngủ một giấc.
Sau khi trời tối, Lộ Bạch mới dậy, đi xuống cửa hàng dưới lầu mua chút đồ... Tỷ như, bình gốm nhỏ dùng để trồng tiểu thực vật, album ảnh, cậu có chút bận tâm sợ tìm không được những thứ đồ này.
May là trong cửa hàng có đầy đủ các loại đồ vật cậu muốn, hơn nữa chủng loại còn đa dạng.
Lộ Bạch chọn lựa album đủ loại phong cách, nhiều đến mười mấy bản, dù sao sau này đều phải dùng.
Thời điểm tính tiền đương nhiên rất đắt, nhưng bây giờ Lộ Bạch đã không còn là Lộ Bạch lúc trước, hiện tại Lộ Bạch là địa chủ nhỏ · Lộ Bạch.
Lương một năm 3 triệu.
Trước tiên sắp xếp album hay là trồng bồn hoa? Lộ Bạch do dự một chút, liền ngồi ở trên giường bắt đầu bày ra ảnh đã chụp.
Đều là cậu ở trong rừng rậm chụp được, có phong cảnh, có đặc tả thực vật, có một ít động vật, uy phong nhất, phải kể đến seri đại sư tử.
Lộ Bạch tỉ mỉ sắp xếp hai bản album, dùng ảnh chụp bất đồng, chia vào các album phong cách bất đồng.
Cậu tỉ mỉ trên mỗi tấm hình viết mấy hàng chữ, nói rõ chuyện lúc đó.
Những chữ này là qua máy phiên dịch dịch lại sau đó dùng máy in in ra, đính bên trái mỗi tấm hình, nói tóm lại, đây là một phần lễ vật vô cùng dụng tâm.
Seri phong cảnh, đưa cho trưởng trạm Diff ôn nhu, trong đó xen kẽ một ít bức ảnh hoa và chim chóc, động vật quần cư, phi thường có nghệ thuật.
Seri mãnh thú, đưa cho Samuel lãnh đạo lạnh lùng nghiêm túc, phần lớn là đặc tả đại sư tử, cùng với một ít phong cảnh bầu trời, toàn thể phong cách thập phần ngầu.
Nghĩ tới đây, Lộ Bạch lại trỗi lên dục vọng, lần sau thời điểm vào núi phải nhớ phải mang một chiếc flycam, như vậy có thể chụp tới càng nhiều bức ảnh đẹp mắt.
Bên trong hai bản album này của Lộ Bạch phân biệt dùng tiếng Trung viết Lộ Bạch kính tặng xxx, năm tháng, hoàn mỹ.
Mấy bức ảnh còn lại, Lộ Bạch tự mình dấu đi, đợi đến 10 năm sau quay lại trái đất, cũng không biết những hình này có thể mang về hay không?
Hi vọng có thể.
Cũng không biết có phải bởi vì giữa trưa ngủ một giấc hay không, buổi tối Lộ Bạch không thể nào buồn ngủ, sau khi trở lại nhà trọ, trong đầu không nghĩ công việc nữa, dĩ nhiên muốn giải trí một chút.
Tỷ như xem phim.
Thế nhưng Lộ Bạch tìm nửa ngày, cũng không có tìm được phần xem phim trên máy truyền tin.
Đây là đương nhiên, tác phẩm truyền hình trên Thần Vương Tinh cũng sẽ phản ánh một vài thứ, người địa cầu bọn họ không thích hợp để xem.
Thế nhưng Lộ Bạch không biết, cậu suy nghĩ một chút, trong nhóm hỏi một tiếng: "Chào cả nhà, có ai biết xem phim ở nơi nào không?"
Đợi một chút, trong đám một tên đồng nghiệp trả lời vấn đề Lộ Bạch: "Trên máy truyền tin không có tác phẩm truyền hình, nếu như cậu thực sự thấy tẻ nhạt, có thể xem chương trình giải trí, thế nhưng chương trình giải trí nơi này đều là một ít hạng mục chủ yếu là về sức khỏe, tỷ như phiêu lưu, bơi lặn, điện tử, có cả game giả lập đối chiến, game đấu trí, tôi cảm thấy game đối chiến cũng không tệ lắm, chơi được còn có thể kiếm tiền."
Lộ Bạch: "Phi thường cám ơn anh, lần sau tôi có cơ hội nhất định đi nhìn."
Nhưng là lúc này cậu chỉ muốn hoạt động giải trí có không hao não, không có gì so với xem ti vi thích hợp hơn, dầu gì, xem tiểu thuyết cũng được.
Lộ Bạch rơi vào cục diện bế tắc.
Lão đại cái căn cứ này, Samuel Thân vương điện hạ cũng ở trong nhóm, nhìn thấy cầu tiểu công nhân địa cầu anh rất coi trọng.
Loại vận động bên ngoài như bơi lặn cùng phiêu lưu, đều cần thể lực nhất định, giả lập đối chiến cũng vậy, bởi vậy, có chút quy củ cần phải coi tình huống mà xác định.
Samuel mở ra website điện ảnh đến chính mình cũng chưa bao giờ xem qua, một hơi nạp mười năm phí hội viên, sau đó liên hệ nhân viên hỗ trợ khách hàng.
"Thỉnh đề cử một ít tác phẩm truyền hình hữu ích về thân tâm khỏe mạnh cho tôi, không cần có nội dung chính trị, tốt nhất là tác phẩm hư cấu."
Nhân viên hỗ trợ khách hàng: "Xin hỏi vị khách này, truyện cổ tích mạo hiểm có được không?"
Samuel suy tư chốc lát: "Có thể."
Nhân viên hỗ trợ khách hàng: "Là cho hài tử xem đi? Vậy tôi đề cử cho ngài đóng một seri về đồng thoại ngụ ngôn, bên trong có giảng giải tỉ mỉ tình tiết, ngài xem qua một chút."
Samuel: "Ừm."
Thân vương điện hạ thu được một danh sách tỉ mỉ, xem xong đại khái tình tiết, anh lấy ra trong đó mấy bộ, yêu cầu nhân viên hỗ trợ khách hàng: "Giúp tôi download đến thiết bị đầu cuối."
Nhân viên hỗ trợ khách hàng hơi khó xử: "Quý khách, điều này cần thêm phí bản quyền."
Samuel dừng một chút, dưới sự chỉ dẫn của nhân viên hỗ trợ khách hàng lại bổ sung phí mười năm download, mới lấy được mấy bộ tác phẩm truyền hình, gửi cho Lộ Bạch.
Lộ Bạch chuẩn bị ngủ, nhận được nội dung do đại lãnh đạo gửi, sững sờ, đây là... Download tác phẩm truyền hình tốt nhất?
Cậu kinh ngạc đến không biết nên nói cái gì, lãnh đạo gửi cho công nhân phim điện ảnh được download, đây cũng quá tốt đi?
Một hơi nạp mười năm phí quý hội viên Samuel Thân vương điện hạ: "Sau khi xem xong, lại nói cho tôi."
Lộ Bạch: "! ! !"
Trên bầu trời của Lộ Bạch thật giống bị người thả một đóa pháo hoa, ba tầng xán lạn nở rộ.
"Cảm tạ ngài, Thân vương điện hạ." Vị điện hạ này xử sự thật là không thể xoi mói, Lộ Bạch trả lời: "Xin lỗi, tôi hôm nay mới biết ngài là Thần Vương Tinh Thân vương điện hạ, trước đây tôi có chỗ nào mạo phạm, xin ngài tha thứ."
"..." Samuel Thân vương điện hạ nhướn mày, anh còn tưởng rằng tiểu công nhân vẫn luôn mãi trì độn: "Không có chuyện gì, nhanh đi xem phim."
Lộ Bạch: "Ngài thật gần gũi, tôi yêu thích ngài! Tôi đi xem phim."
Nói xong lập tức đóng đường truyền, tiểu tâm can nhảy nhót tưng bừng.
Rốt cục vẫn là nịnh hót, a a a, bước ra con đường thứ hai!
Lộ Bạch mở ra gói truyền hình, liếc mắt nhìn một cái, sửng sốt, cậu phát hiện nội dung mấy tác phẩm truyền hình này đó đều rất trong sáng, kịch bản cũng theo hướng đồng thoại, rất thích hợp cho thanh thiếu niên nhi đồng xem.
"..." Nhận ra đối phương thật sự giống như coi chính mình là hài tử, Lộ Bạch sờ sờ mặt, thật sự trẻ con như thế sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro