Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6 - vô lực ( tan biến )

" Ngươi câm mồm cho ta " Y tức giận thét lên

_Ồ ! Tên yêu đó là Băng Di sao ? Không tồi , nhưng đáng tiếc lại bao che cho kẻ mang thứ oán khí ô nhục ( Thừa Hoàng khẽ đảo mắt nhìn )

Xích chói yêu càng động càng chặt , cổ tay cả ba đã sớm hằn thành vệt máu chảy dọc xuống mà nhỏ giọt . Đau đớn kéo dài khiến thân y tê liệt , gân đỏ nổi lên , có thể thấy được sự giận dữ của cả tứ hải Đại Hoang trong đó . Ly Luân bên cạnh cũng không khá hơn là bao , hắn cố sử dụng linh lực lẫn oán khí đều không được , bởi một khi trận pháp Sát yêu được khích hoạt sẽ rút đi toàn bộ yêu lực tạm thời của tên yêu quái đó .

Chu Yếm rời mắt đến vị sư phụ - người mà trước giờ chúng đều cung kính , luôn bên cạnh chúng , tại sao giờ lại thành ra thế này . Hắn hét lên : " Sư phụ ! Chúng con chưa từng làm hại ai , cũng chưa từng sai , tại sao người lại làm vậy ? "

" Các ngươi ... Từ giờ không còn là đồ đệ của ta nữa , xem như ta chưa từng có mối quan hệ gì với đám yêu các ngươi " Lời nói quá thẳng thẳng khiến tất cả sững người . Hàng vạn năm nay , chẳng lẽ không đáng sao ?

" Ông ta vốn là Hà Thần đời kế tiếp , chẳng qua vì các ngươi mà nhân nhượng đủ điều ở Đại Hoang , chính vì sinh ra từ lệ khí nên đám yêu nghiệt các ngươi nếu không nuôi dạy đàng hoàng, đương nhiên sẽ làm phản nên mới cử lão xuống "

Mặt y vốn cúi gằm xuống , giờ đây ngẩng lên nhìn bọn Thần tộc giả nhân giả nghĩa , thật phát ớn . Y khẽ câu lên nụ cười vẫn rất mĩ lệ nhưng sâu trong từng chữ y thốt ra đều là khinh bỉ bộ mặt trơ trẽn ấy của bọn chúng .

" Ngươi là cái thá gì , một lũ khốn kiếp, các ngươi đang sủa cái gì vậy hả !? "

Hai tên bên trên nhíu mày trước vẻ mặt trêu ngươi của y , mồm mép Băng Long đại yêu quả thật không tầm thường. Thừa Hoàng khẽ giơ tay lên , 10 đạo thiên kiếp giáng xuống ba thân ảnh kia .

" Ahhhh !! "

" Thừa Hoàngggg , ngươi dámm.. " Ly Luân trừng mắt phẫn nộ .

Cơn u uất lấn át thần trí gã khi nhìn thấy hai bị bằng hữu vì mình mà đau đớn , lại nhìn sang bên kia thấy sư phụ, ngươi mà mình luôn tin tưởng , tôn trọng , lại dửng dưng nhìn về phía này . Có phải là thấy cảnh này thật đáng xem , hay ta đã tin nhầm người . À đúng rồi ! Hắn quên mất người cao quý bên kia là Hà Thần vĩ đại, còn chúng thì sao , chẳng qua trong mắt người khác chỉ là " lũ yêu to xác , ngang ngược , yêu nghiệt cần bị loại bỏ " , sống bao lâu nay , hắn đã quên mất điều này .

" Các ngươi xứng saooo ?!! " Ly Luân lên , giải phóng cỗ lệ khí cùng oán khí khổng lồ , bỗng chốc cả Đại Hoang chìm trong bóng tối . Là mộng , chính là ác mộng , thứ đáng sợ nhất trong tiềm thức mỗi sinh linh .

" Tức mộng " - thuật thức gieo giắc ác mộng thâm hiểm nhất của Ly Luân , phạm vi ảnh hưởng vô cùng rộng lớn khiến tất cả đều phải gục ngã , từ từ bị giấc mộng gặm nhắm đến chết !

Cơn đau kéo dài đằng đẵng kiến trận pháp lung lay , là cơ hội hoàn hảo để phá bỏ , chỉ là ... Nếu hắn không dừng lại thì tất cả , bao gồm cả hai người bằng hữu bên cạnh sẽ chết hết ,kể cả yêu linh Đại Hoang . Ba người đã hứa cùng nhau bảo vệ , hắn không thể để những người hắn trân quý chết . Không thể !!

Sau cùng chỉ đành giải thuật , hắn phá tan pháp trận , theo quán tính hai người kia khụy xuống , lấy tay chống đỡ mà gượng nhìn đám Thần tộc bên trên .

Chẳng qua là bị đánh úp , nếu không với thực lực của ba đại yêu này , đám thiên binh đó chưa bằng đám tôm tép dưới sông Hoàng Hà của y . Thấy phong ấn bị phá giải , Thừa Hoàng cùng Tu Linh lườm xuống , mắt đối mắt , sát khí xộc lên khắp nơi . Hà Ảnh bay lên cùng tụ họp với đám người kia , suy cho cùng đều là cùng một giuộc , dối trá như nhau .

" Người thật sự muốn đối địch với chúng ta !? " Chu Yếm dõng dạc

_Ta chỉ hận bản thân không giết các ngươi tăng cường linh đan sớm hơn , vở kịch nên kết thúc rồi .

Vừa dứt lời , Hà Ảnh chân nhân vốn râu tóc bạc phơ , thập phần nhu thuận luôn săn sóc cho ba người đã thay thế thành một người khác . Y phục hóa trắng ngà , trâm đầu cao quý , thân mang thiên bào , trường kiếm trong tay lóe vàng , khí chất không tầm thường.

" Hà Ảnh của các ngươi , đã chết từ lâu rồi , chẳng qua là chút linh thức còn lại của lão còn muốn ở lại , nhưng không sao , cả thân thể lão ta đã hoàn toàn tan biến , đến thần hồn cũng mất từ vạn năm trước khi lão cùng Hà Thần đời trước phong ấn Diệt Cơ rồi . HaaHaaa" - Thiên đế cười lớn , nhìn giễu cợt xuống , hắn ta quả thật chán ghét màn tình cảm thầy đồ này từ lâu .

" Sư phụ...không thể nào... Ta biết người rất thương chúng ta , sao có thể nói bỏ là bỏ như vậy , không thể nào...Ngươi làm gì sư phụ ta... Nóiiiii !!? " Y gào lên , không có đủ bất kì sự kiên nhẫn nào nữa .

Ly Luân cùng Chu Yếm mắt đỏ hoe , nhắm chặt mắt , cái xoa đầu lúc đó mới chính là sư phụ gã nhưng giờ người thật sự đã tan biến rồi , là thiên đế đã giết người , đã dồn ép người . Đó là điều không thể chấp nhận được , mãi mãi không thể !!

" Phụ đế đã nói là lão già đó chết rồi , các ngươi không nghe thấy sao ?! Hả ! Băng - Di - thủy - thần "

Nước mắt y rơi lã chã , lắc đầu như không tin , tay triệu ra Vân Quang kiếm sáng rực , không khí bỗng chốc như bị thứ gì đó hút cạn , đất trời rung chuyển, báo hiệu sự phẫn nộ tột cùng của Đại Yêu Thượng Cổ - Băng Di .

Cỗ áp lực cường đại phá nát mọi trận pháp phía trên , đến thiên đế cũng phải rùng mình trước sức mạnh của y . Một cột khí xanh đen lóe hiện toát ra từ thân ảnh xinh đẹp ấy , mái tóc xanh giờ đây trở lên đậm màu , đôi mắt ngọc ngà chứa cả đại hải lại không còn sắc xanh lam nhu nhuyễn mà lóe lên ánh tím quỷ dị . Một thân thanh y bỗng hóa lệ khí xanh đen , chính là nội tâm của y .

Bấy giờ bọn chúng mới nhớ ra , Thượng Cổ Băng Long là người thế nào , một trong ba đại yêu mạnh nhất tứ hải Đại Hoang là y , người mưu mô , tinh ranh nhất là y ,kẻ che giấu lệ khí giỏi nhất cũng là y . Còn thứ đang chờ đợi chúng chính là cơn thịnh nộ tử thần .

Một thân đen tuyền bay lên với giông bão , Tứ Hải Đại Hoang giờ do y nắm , phía xa kia là từng cơn sóng thần mãnh liệt sẵn sàng nuốt chửng tất cả rào cản ngáng đường . Sức mạnh bị phong ấn bấy lâu được khai mở , sau hàng vạn năm cuối cùng Thượng Cổ Băng Long , thủy thần sông Hoàng Hà , thủy trụ của Tứ Hải cũng trở lại .

Những đám mây đen mịt mù bủa vây , Băng Long giáng thế đem theo cái lạnh thấu xương , lạnh lẽo chết chóc . Tuyết rơi ngày một dày , những bông hoa tuyết xinh đẹp điểm lại trên gò má Ly Luân , mắt hắn thật sự chưa từng rời y sao khi biến đổi .

" Tiểu Di ! " Hắn khẽ gọi thầm .

Vân quang kiếm tỏa ám quang tím , quệt nhẹ một đường phóng ra tia lệ khí . Mắt y đã hóa hắc quang lúc này đang liếc nhìn những kẻ thống khổ đối diện , thật đáng bị chà đạp . Tia linh lực ấy nhỏ bé nhưng khi đến chỗ thiên đế lực đạo lại trở lên mạnh kinh người , một đám thiên binh tan biến trong giây lát do bị nhiễm lệ khí của y.

Thiên đế cùng hai tên bên cạnh gằn mình để chống đỡ , thật quá nham hiểm . Đòn này không có ảnh hưởng gì so với yêu linh , đối tượng có thể tùy theo chủ nhân sử dụng chúng , vậy nên , đây quả thực là một sát chiêu .

Chu Yếm và Ly Luân thấy vậy liền lao vào giao tranh . Y với thiên đế , Ly Luân với Thừa Hoàng còn tên thần quân giao lại cho Chu Yếm.

Hai người còn lại lần lượt bay lên , lệ khí giải phóng , một vùng đen ngòm sau lưng ba vị đại yêu , chúng chưa thể biết kẻ mạnh nhất là ai , rốt cuộc cần phong ấn kẻ nào.

Ba con mãnh thú trừng mắt , cùng lúc điều khiển lệ khí bay lên tàn sát hết đám thiên binh . Hàng ngàn cọc hắc khí hung tàn xuyên qua cơ thể đám người ngu dốt , hút sạch linh khí , cuối cùng hóa thành tro đen bay đi , đáng thương thật .

Sau một hồi giằng co , phía thiên giới trọng thương vô số , Thừa Hoàng mất hai chiếc đuôi hồ ly , thái tử Thiên tộc thì kiệt quệ , thiên đế còn nặng nề hơn , e là không thể sống được lâu nữa , khát vọng thay cha hắn thu phục chúng yêu quỳ xuống phục mệnh cho Thần tộc sợ khó thành . Máu từ miệng hắn trào ra , y thấy vậy thì thích thú lắm , hai ngươi kia cũng không thôi lườm vẻ khinh bỉ.

" Ta đã nói rồi ! Các ngươi xứng sao ? " Ly Luân cười lạnh

" Một lũ ngu dốt ! " Chu Yếm tiếp lời .

_ Vậy sao ? Đám yêu tộc các ngươi xưa nay ngang tàn , không biết gây bao nhiêu họa cho chúng sinh , đáng bị triệt sạch ! Hahaaa ( thiên đế như hóa điên dại cười lớn )

Y đứng bề trên thấy hắn đắc ý , đúng là không bình thường .

Tên Tư Y Thiên đế này miệng khẽ nhếch lên , tay kia dùng hết sức bình sinh triệu ra linh đan trong cơ thể , hắn đúng là điên rồi , chính là muốn tự hủy nguyên thần để dùng cấm thuật . Hét lên một tiếng dài , cấm thuật khai mở , hàng vạn bàn tay xanh khổng lồ từ trên trời đáp xuống , uy lực thập phần hơn của y , chính là muốn nghiền nát tất cả .

Chúng yêu linh bên dưới thì sao ? Chúng không có tội . Hàng ngàn bàn tay dưới mặt đất cũng mọc lên túm lấy chân ba người kéo xuống , Ly Luân cố dùng oán khí chống chả nhưng không có tác dụng , Chu Yếm thì đang chật vật , cứ như này sẽ bị ép chết mất . Ba người dùng yêu lực chống trời , đỡ cho đám yêu linh rút khỏi Đại Hoang : " Mau biến hết đi cho ta , đây là cấm trận "

Từ trong trận địa màu xanh lá tỏa ra vô vàn oán linh thượng cổ lao tới gặm cắn người y , bám chặt lấy ba người như muốn hút hết linh lực : " Lũ rác rưởi, biến ra khỏi người ta " ( Chu Yếm nhăn mặt )

Bỗng một mũi kiếm từ sau bay xuyên qua Ly Luân , hắn đau nhói khụy xuống , cố gắng dùng lệ khí vá lại , Chu Yếm bên cạnh cũng không khá hơn mình đầy vết tích trọng thương do ngàn oán niệm xâu xé .

Thừa Hoàng một bên nhìn chưa đủ hả dạ , xua tay tung tia sét đánh về phía ba người . Sự thống khổ đến tột cùng , nếu cứ như vậy e rằng không ai có thể sống , trận pháp được duy trì nhờ nguyên thần của Tư Y , giờ hắn đã tan biến nhưng để lại nguyên thần triệu hóa cấm chú , đợi đến khi linh đan cạn kiệt thì liệu còn trụ nổi .

Máu vẫn không ngừng rơi xuống thành vũng từ miệng cả ba , nay y nguyện lòng trao đi sinh mệnh này để đổi lấy mạng của hai người kia , mong có thể vãn hồi .
Ly Luân cùng Chu Yếm bàng hoàng , miệng còn nhòe máu tươi chỉ thấy y khẽ câu lên nụ cười xinh đẹp , tại sao Băng Di hắn lại có thể cười trong hoàn cảnh này , do quá đau hay thật sự mãn nguyện.

Y khẽ nhắm mắt , tia sáng xanh lam dần hiện ra từ thân ảnh Băng Di , tức thì biến thành Băng Long kiều diễm bay lên trời , xuyên qua vạn bàn tay , tiến thẳng tới pháp trận trên cao . Miệng rồng gầm lên một cái thật to , người phát ra cỗ uy lực khủng khiếp lấy thân phá bỏ trận pháp .

" Băng Diiiiiii " Ly Luân hét toáng lên

" Đừngggg , Tiểu Diii " Chu Yếm trợn mắt thét

ĐOÀNGGG ĐOÀNGG !!!?

Khắp nơi chìm vào biển đen sâu thẳm , Đại Hoang bị tiêu hủy hơn nửa , Thừa Hoàng cùng Tu Linh bị đánh bay , trọng thương mất hết tu vi , tàn quân còn lại đều tan xương nát thịt . Sau đó trời bừng sáng trở lại , tứ hải cũng dịu đi phần nào , mây đen kéo đi , trận pháp hoàn toàn hóa giải . Từng chùm ánh sáng rơi xuống vạn vật Đại Hoang như chưa lành mọi thứ trở lại dáng vẻ bình yên vốn có .
Cũng theo đó , hàng nước mắt năn dài trên gò má Ly Luân, hắn ngước lên nơi vòm trời xanh thẳm , y hệt ngày chúng được sinh ra vạn năm về trước , cỏ cây hoa lá đâm chồi , muôn thú yêu linh hạnh phúc .

" A Diii ! " Ly Luân nghẹn cứng

Từ phía ánh dương chiếu rọi , thân ảnh mĩ miều ấy từ từ rơi xuống , dường như rất nhẹ nhàng . Tà áo xanh phấp phới , vẫn là cặp sừng và đôi mắt kiêu sa ấy , vẫn là sự xinh đẹp ấy . Chu Yếm như đứng hình lại mặc cho nước mắt tuôn ra , Ly Luân lại khẽ tiến tới đỡ lấy thân ảnh kia ôm vào lòng , ấm áp thật . Chưa bao giờ y được ôm như vậy , có lẽ đây là lần đầu tiên y cảm nhận được sự chân thành này , nhất định phải chôn thật sâu vào trong tim .

Mắt phượng long lanh khẽ cong lên biểu ý cười , đôi môi hồng hào , làn ra mềm mại trắng trẻo , thật là xinh đẹp ! Cả hai vẫn đang cười , nhưng trân châu nhỏ cứ liên tục rơi , bất quá Ly Luân ôm chặt y vào lòng , đôi tay khẽ chạm vào mi mắt .

" Ly...Luân.. ! Ta còn đẹp...không ? " Giọng y dịu dàng nay đã khàn đặc , khó khăn thốt ra

" A Di lúc nào cũng rất đẹp !! " Tay kia kẽ cầm lấy tay y áp vào má mình .

" Tốt quá..rồi nhỉ !? Đại Hoang hôm nay đẹp thật , lâu lắm rồi...ta mới thấy lại " Y khẽ nhắm mắt lại cảm nhận mùi hương trên cơ thể Ly Luân

" Ta... đói rồi..mau đi mua bánh hạnh nhân..cho ...ta , còn nữa , A Chu ! Ngươi hứa sẽ đưa ta xuống nhân giới chơi , đừng nuốt lời nhé ! " Y mỉm cười , là nụ cười mãn nguyện.

Chu Yếm không biết từ bao giờ đã đứng cạnh khóc nấc lên , nước mắt rơi thấm ướt mảng y phục rách rưới : " Được ! Ta lúc nào cũng có thể đưa ngươi đi , nhất định mà ! "

_Không sao rồi...Đợi ta trở lại nhất định sẽ cùng hai người chơi tiếp .

Ly Luân khóc nghẹn không thành lời , mắt chỉ có thể nhìn y tan biến dần , đến tay cũng không thể nắm nữa thì sao có thể níu kéo được ! Mắt y dần nhắm nghiền lại , thân ảnh tan theo làn gió...

" Đừng mà ! Đừng ! Đừng bỏ ta ! A Diii ! Đừngggggg " Ly Luân thống khổ hét lên .

Đại Hoang hôm nay thật đẹp , đáng tiếc là y chưa thể thấy hết . Tiếng khóc của hai đại yêu vang vọng khắp tứ hải , tam trụ mất đi một , cả hai giới mất đi một thủy thần xinh đẹp . Đó chính là cái giá cho Ly Luân , nó quá đắt đến hắn cũng không thể ngờ sẽ mất đi y .

Nước mắt chưa ngớt , một đốm xanh bay xung quanh Ly Luân, từ từ chạm vào trán hắn , đi tới kí ức trong tâm trí gã xóa sạch mọi đau khổ , bao gồm cả thân ảnh của y cũng chỉ còn mờ nhạt trong trái tim hắn . Là y muốn hắn quên đi , sống một đời thay Băng Di , muốn hắn buông bỏ kí ức kia , muốn tất cả quay về quỹ đạo cũ mà nơi đó y chưa từng xuất hiện.

Đầu hắn đau nhói , lấy tay ôm đầu lăn lộn rồi ho ra một đống máu đen , từ từ lịm đi , chỉ cần thức dậy một lần nữa , có lẽ sẽ đỡ đau khổ hơn .

" Ly Luân! Ly Luân! Đến cả ngươi cũng dọa ta ..tỉnh lại đi .."

Âm thanh thật mơ hồ tựa như hắn đã chìm đắm trong chính mộng tưởng mình tạo ra . Một giấc mộng , không có đau thương , không có oán hận , không có chết đi , cũng không có cô độc .

--------------------------------------------------------------
Bye bye bé Di thôi , có lẽ sẽ gặp lại sau 😿

Nhật kí ăn bám Lãnh thiếu day 3 👀

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro