Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16 - Ân oán bất phân

Trác Dực Thần tỉnh lại , trước mắt y là một màu tối đen , đáy vực sâu thăm thẳm, lòng người khó đoán , quỷ quái lại càng bực dọc .Tay chân y rã rời không thể cử động , việc triệu hồi Vân Quang kiếm lại thêm bất khả thi . Dải bịt mắt được tháo ra , xung quanh ánh nến bập bùng , nháy mắt đã thấy vài yêu nữ tiến tới hầu hạ trang điểm .

" Các ngươi đang làm cái thá gì vậy hả !? "
Y trừng mắt gào lên . Nhưng họ chẳng mảy may đến mà vẫn tiếp tục công việc đang dang dở.

Nơi đây bị kìm hãm bởi oán khí nặng nề , linh khí không thể thâm nhập đương nhiên linh lực cũng không ngoại lệ . Đáy hỗn vực oán linh tích tụ , yêu ma hoành hành , kẻ bắt y là chủ nhân nơi đây cũng từng là kẻ bị Băng Di hạ thủ giam cầm vạn năm trước . Đỏ trắng đan xen , khắp nơi đều là màu tang tóc quỷ dị , mây mù chịu sự đưa đẩy của gió mà che khuất ánh dương , giống như tương lai mờ mịt của Trác Dực Thần.

Quát nạt trong vô vọng , rốt cuộc y đã sai ở bước nào ? Từ trước tới nay , mọi kế hoạch y tính toán đều không có khả năng sai sót , tỉ mỉ , kĩ lưỡng đều được chăm chút , chẳng lẽ không thể cứu vãn được ?
Trác Dực Thần y đã đánh cược biết bao nhiêu lần , cược rằng ca ca y sẽ quay về , đó là lần duy nhất y cảm thấy mình thật ngu xuẩn nhưng lần này mọi việc đã định không thể thay đổi đành thuận theo chiều gió mà đi .

Hỷ phục tân nương được thay mới , khăn đỏ được chùm lên , y được kẻ hầu người hạ đỡ đi từng bước , qua ngàn ánh nền ngỡ đều là những con mắt không tròng đang soi xét , ngắm nghía cơ thể y một cách trần trụi .

" Rốt cuộc đây là đâu...yêu khí..! " Y thầm nghĩ .

Mùi yêu khí như đè nén lồng ngực khiến y khó thở vô cùng , càng đi càng nặng , y sợ mình sẽ bị nuốt chửng ở đây mất . Đột nhiên đám hầu nữ dừng lại trước một cánh cửa xem chừng khá cũ kĩ được treo lên một vài dải lụa trắng đỏ .

" Đã đến nơi rồi , mời người bước vào ! " yêu hầu kính cẩn .

Chân y vô lực , cả cơ thể như bị thôi miên tiến vào đại điện đông đúc . Cánh cửa bật mở , mọi ánh mắt đổ dồn lên vị tân nương xinh đẹp đang bước vào . Đây đã là người thứ 36 được đưa tới , những kẻ kia vừa bước vào cửa môn đều không vừa ý hắn liền bị giết chết không kịp trở tay .

Kì lạ , tân nương này là ngoại lệ đầu tiên của hắn , tự thân hắn đến đón cũng là tự tay hắn đưa tới . Gần vạn năm trước , Băng Di lúc đó mới chỉ 500 tuổi , so với các yêu quái khác mới chỉ đến tuổi cháu nhưng sức mạnh vốn sinh ra từ lệ khí nên được xếp vào hàng đại yêu . Năm đó , rãnh hỗn vực đại loạn , quỷ quái làm càn gây hại cho con dân hai giới , Băng Di được cử đi trong số các đại yêu đứng đầu để dẹp loạn , một phần cũng nhằm răn đe lũ yêu để chúng biết ai mới là kẻ mạnh thật sự .

Trong số đó có kẻ tên Tu Minh - đại yêu cai quản rãnh hỗn vực , hắn được sinh ra từ oán khí Côn Lôn lại đem lòng ái mộ Băng Di hàng trăm năm . Nay hắn không lấy được thứ mình cần liền muốn đạp đổ , gây họa khắp nơi , khó lòng tha thứ . Băng Di một thân một mình , uy khí ngút trời , dẹp tan sương mù . Vân Quang kiếm trong tay sáng rực , y đứng trước Tu Minh , kẻ y từng coi là bạn suốt trăm năm qua , không nhiều lời một kiếm thân xác tiêu tan , chỉ còn lại phần hồn hoang nể tình mà giam giữ nơi đây .

Thêm ngàn năm sau , mãi khi Băng Di tan biến , ấn chú mới được khai mở , nguyên hồn hắn vất vưởng thu thập oán khí mà lấy lại được da thịt , dùng máu người nuôi dưỡng nên mới có hiểm họa này .

Trác Dực Thần trước nay chưa từng đụng phải đại yêu nào ngoài Ly Luân và Triệu Viễn Chu , đương nhiên khó mà đối phó . Huống hồ , hắn đã từng gây loạn vang khắp hai giới , với sức của y đúng là vô lực !

Tu Minh nhàn nhã tiến đến đỡ tay y trước con mắt của bao nhiêu hỗn quái . Dưới vực lạnh lẽo ẩm thấp nhưng không lạnh bằng đáy lòng Trác Dực Thần. Y đưa tay đón nhận tên yêu quái như bị ma xui quỷ khiến , cả hai cưỡng ép tiến vào hôn đường .

" Băng Di ! Năm đó đệ giết ta có từng nghĩ tới ngày ta sẽ bắt đệ trả giá không ? "

Y nghiến răng , móng tay bấu chặt , chỉ hận không thể giết hắn ngay tức khắc . Y vốn chẳng phải Băng Di mà hắn nói cũng chẳng biết người này là ai . Quá hoang đường!

Nghi thức được tổ chức như bình thường, đám yêu ma hò hét nhức tai . Cuối cùng là đến phần đáng trông chờ nhất , tân lang tân nương sẽ trao nhau nụ hôn ! Y hoảng hốt , tay chân run rẩy nhưng không thể động gì , trong đầu đang nổ ong ong tìm cách thoát khỏi mê thuật . Trác Dực Thần biết trông chờ chỉ vô ích , huống chi y đang ở giữa ranh giới sống chết , là nơi không ai ngờ tới , giờ phút y mới hối hận. " Đâm lao phải theo lao ! " Nực cười . Ngu xuẩn vô cùng !

Tên yêu đưa bàn tay trắng bệch lạnh ngắt, không hề có biểu hiện của sự sống lên cổ y kéo lại . Hắn cúi người toan muốn chạm đến bờ môi run rẩy đối diện . Bất ngờ , phía sau làn khói đen tỏa ra , Tu Minh trợn tròn mắt , đám oán khí đã kéo hắn sang một nơi vô định khác chỉ có " gã " mới biết .

Bàn tay Tu Minh biến mất dần thay thế bởi độ ấm vừa phải , dễ chịu vô cùng , kéo nhẹ cổ y lại mà đặt xuống một nụ hôn nhẹ nhàng xuống bờ môi nhỏ nhắn .

Ly Luân nhắm mắt hưởng thụ đắm chìm vào nụ hôn ngọt ngào vốn không thuộc về gã . Mắt y nhíu chặt dần mở ra , khăn chùm đầu được ném sang một bên trước sự kinh hồn của đám yêu quái phía dưới . Chủ nhân của chúng ! Không ! Là một kẻ lạ mặt đã thay thế chủ nhân của chúng . Kẻ này thân mang hỷ phục , đường nét góc nghiêng gương mặt rắn rỏi và rõ ràng, hàng lông mi rũ xuống , khí chất bất phàm , hẳn là đại yêu vạn năm .

Ly Luân liếc xéo , đám yêu liền biết phận lùi lại , không tên nào dám phản động bởi chúng biết động binh là con đường chết nhanh nhất.

Trác Dực Thần tròng mắt mở to hết cỡ , khó khăn hô hấp nhìn người trước mắt đang giữ chặt mình .

" Ly Luân !? "

Cấm chú không biết từ bao giờ bị phá giải , y dùng hết sức đẩy hắn ra khỏi người mình . Ly Luân đang hưởng thụ bỗng nhiên bị cắt đứt đương nhiên rất khó chịu , gã nhíu mày : " Trác đại nhân không phải đang rất vui vẻ sao ? "

Thấy y nín lặng , Ly Luân chậc một cái , có chút thiếu kiên nhẫn với thiếu niên trước mặt .

Trác Dực Thần cụp mặt xuống , nước mắt cuối cùng không ngăn nổi lộp độp rơi xuống mui giày , hai tay bấu chặt váy đỏ . Y thút thít.

" Không phải chứ Trác thống lĩnh! Ta vừa mới cứu ngươi đó "

Đáp lại hắn vẫn là tiếng sụt sịt , y mấp mô môi như muốn nói điều gì đó nhưng đều bị chặn lại trong họng .

Ly Luân nổi đóa , tiến lên hai bước .

Đột ngột, Trác Dực Thần như không điểm tựa ngã nhào vào lồng ngực người trước mặt , hệt như lần đầu tiên gặp nhau .

Trước mắt y chỉ còn màn sương mờ ảo , không hề để lọt bất cứ ấm thanh gì vào tai , mặc cho gã cố lay y tỉnh dậy . Yêu khí ở đây quả thật quá nặng nề , lồng ngực đau thắt như hàng ngàn lưỡi kiếm xuyên qua , một phần vì bị Ly Luân rút sạch không khí sau nụ hôn nên có phần choáng nhẹ khiến y bất giác ngất đi .

Ly Luân bất lực xua tay nhìn con mồi của mình , trợn ngược mắt lên . Trước nay hắn luôn tỏ vẻ hờ hững, kiêu ngạo , không thích đụng chạm phiền toái , chỉ riêng Băng Di là ngoại lệ . Hắn theo đà , bế ngang để y nằm trọn trong vòng tay của mình , liếc mắt oán khí xanh than bao chùm khắp đại điện , Ly Luân đem theo " người của mình " biến mất như một màn cướp dâu ngoạn ngục , thêm vào chiến lợi phẩm mà gã đạt được từ khi thoát khỏi phong ấn đến nay .

-----------------------------------------------------------

Đám người Tập Yêu ti nhốn nháo đi tìm rồi tụ tập lại dưới gốc đại thụ suy nghĩ xem làm cách nào tìm được y . Triệu Viễn Chu ngẩng mặt : " Rãnh hỗn vực! "

Đám người bất ngờ không biết đó là nơi nào , tại sao y lại bị đưa tới đó . Hắn không giải thích nhiều mà định một mình tới cứu người .

Phù !

Làn khói đen một làn nữa hiện ra tụ lại thành một thân ảnh cường tráng , tay bế theo một nam nhân khác đang nằm sõng soài có vẻ đã ngủ được một lúc , có một điểm chung là hai người đều đang mang hỷ phục đỏ . Ly Luân chầm chậm tiến tới áp sát phía đám người , chỉ còn Triệu Viễn Chu đứng chắn trước . Miệng câu lên nụ cười nham hiểm : " Người của ngươi , quá tầm thường ! " .

Uỵch !

Ly Luân ném phịch y xuống nền đất cứng . Cả người y ê ẩm do đau quá cũng bị đánh thức ! Trác Dực Thần ôm lưng lổm ngổm bò dậy , thấy vậy đám người phía sau chạy tới dìu y . Triệu Viễn Chu thủ sẵn ô hồng liên trong tay sẵn sàng nghênh chiến kẻ bắt đi bằng hữu mình , Ly Luân cũng không vừa , tay biến ra cây trống nhỏ mang mũi kiếm nhọn , một chiêu có thể xuyên thủng bảy ngọn núi .

Trác Dực Thần như ý thức được điều gì đó , gắng gượng đứng dậy bám vào vai Triệu Viễn Chu , đôi con ngươi vô hồn nhìn kẻ kia , giọng y khàn đặc lên tiếng :

" Không phải do hắn ! "

Triệu Viễn Chu bất ngờ .

" Nhưng hắn..." Anh Lỗi tiến tới .

Y dơ tay chặn lại câu nói dang dở của Anh Lỗi . Đám người Tập Yêu ti im lặng chờ xem biểu hiện của y ra sao , ô Hồng Liên cũng thu lại . Ly Luân đứng khoanh tay , miệng nhếch lên nhìn Chu Yếm cùng mấy người trước mặt.

" Vô dụng vẫn hoàn vô dụng ! " Gã buông một câu khinh mạt .

_Ngươi ! - Văn Tiêu lao đến vốn biết sẽ được ngăn lại nên đem ra bộ mặt một sống một còn tiến tới chỗ Ly Luân . Theo lý Trác Dực Thần đương nhiên sẽ giữ nàng lại , tránh thêm cớ sự phiền phức . Đôi mắt ấy ngấn một tầng nước mỏng , giọng điều trầm xuống lo lắng nhìn vị tỷ tỷ đang muốn đòi lại công đạo cho mình lắc đầu : " Tỷ tỷ ! "

Chỉ với một tiếng gọi của y đã làm trái tim cô tan chảy , người đệ đệ này của nàng quả thật quá tốt bụng lại để một tên yêu quái khinh thường , bắt nạt , y chỉ biết bảo vệ người khác , bản thân thì bỏ bê , bảo sao mọi người không yêu chiều y cho được .

Đứa trẻ mệnh khổ thẳng lưng , mắt đối mắt nhìn chằm chằm tên đại yêu phía trước , tóc tai có phần hơi rối nhẹ , da trắng môi đỏ , ngũ quan xinh đẹp . Bàn tay nõn nà giương lên , triệu ra thanh Vân Quang sáng rực . Từng cử động ở đâu đều làm tôn lên đường cong mềm mại xen lẫn mạnh mẽ , phải chăng là một nam tử ngọc ngà xuất quan từ cõi trăng mộng phồn hoa .

" Ngươi...đã đem tên đó đi đâu ? " Y thều thào.

_Chẳng phải các ngươi muốn giết hắn sao ?! Hắn chết rồi . Vừa đúng ý ngươi còn gì .

" thật ? "

_Trác thống lĩnh tự mình đoán xem ta đây có đang lừa ngươi không - lời nói vô cùng nhẹ nhàng nhưng lại khiến người nghe cảm thấy mất kiên nhẫn mà bực tức .

Y nhếch mép cao ngạo : " Ồ ! Vậy công lao này nên đáp lại ngươi rồi ."

Trác Dực Thần vung tay , theo phong âm thưa thớt một đường kiếm dài được vẽ lại điêu luyện trên bờ ngực Ly Luân . Đường kiếm ấy dường như có ma thuật , gã phấn khích chạm vào vết chém sâu hoắm của người vừa mang ơn mình .

" Lấy oán báo ân ! "

Đôi mắt gã trở lên hung tợn , vung tay đem một cỗ linh lực phóng tới chỗ y .

Triệu Viễn Chu thấy vậy hất một cái , bốn người phía sau biến mất , chỉ còn lại ba người : Ly Luân - Trác Dực Thần - Triệu Viễn Chu.

Trong phút chốc , Trác Dực Thần đã chặn lại đòn đánh của Ly Luân. Lụa đỏ phấp phới , yêu quái đi lạc còn tưởng đâu là cặp tân lang tân nương nào đang bất hòa cùng với tên tiểu tam đứng cạnh . Triệu Viễn Chu trong mắt người khác bỗng hóa thành người thứ 3 lúc nào không hay .

Mắt nhỏ hóa xanh , đường kiếm độc ngất vô nhị lấn tới chém rách tà áo gã , dứt một nét lại làm phong nguyệt cô đọng .

Trăng soi kẽ lá , bóng dáng mỹ nhân thướt tha uyển chuyển , đường kiếm mềm mại nhưng vô cùng sắc bén tựa đóa hồng nhung , ngọt ngào nhưng đầy gai góc . Chính vì đầy gai góc nên y mới có thể vượt qua muôn vàn mất mát trôi nổi mà sống tiếp .

Hai bên phản công không ngừng , Ly Luân vốn định trêu hoa ghẹo bướm nào ngờ phía kia ra tay quá tàn độc , không hề thủ hạ lưu tình , hết cách , gã chỉ đành thẳng tay ra đòn .

" Muốn chơi ? Được ! Hôm nay ta chơi với các ngươi! "

Nói xong , oán khí đen ngòm bao chùm hết thảy không gian. Vạn vật triền miên, mọi thống khổ dồn nén đáy lòng , tứ hải giận dữ , thế gian chìm vào tấm lưới hận thù đang cháy rực .

" Trác Dực Thần ! Chu Yếm ! Các ngươi hãy thử nếm trải cảm giác sống không bằng chết là như thế nào ! " - Gã cười ranh mãnh.

_Hồ đồ ! Ta và ngươi không quen biết nhau , không thù không oán , ta chưa từng làm gì tổn hại đến ngươi ,mà ngươi , Ly Luân! Năm lần bảy lượt muốn gây rối chúng ta , ân nghĩa này nên nói là thù mới đúng ! - y tức giận thét lên .

" Đủ rồi đó Ly Luân! Từ bao giờ ngươi lại một mực chìm đắm vào thù hận như vậy ? " - Triệu Viễn Chu hỏi

" Điều đó không phải Chu Yếm ngươi rõ nhất sao ? "

Trống trong tay gõ từng nhịp từng nhịp . Mỗi tiếng là một lần trái tim y thắt lại , là một lần y đau khổ , là một lần giấc mộng đáng sợ ấy lại ùa về trong tiềm thức y .

Trác Dực Thần bị mộng thuật xâm chiếm cơ thể , tay nhỏ nắm chặt hỷ phục ôm ngực khuỵu xuống đất . Vân Quang kiếm vẫn không ngừng lóe sáng cố gắng vực dậy ý chí chủ nhân , Trác Dực Thần giương ánh mắt thịnh nộ nhìn Ly Luân, miệng không biết từ lúc nào đã đầy ắp mùi máu tanh nồng nhỏ giọt xuống mặt đất .

" Chỉ với tên phàm nhân phế vật như ngươi cũng xứng làm đối thủ của ta ? " - Ly Luân cười lớn khinh bỉ .

" Bộ dạng lúc ngươi ngất đi quả thật rất đáng yêu đó ! "

_ Ngươi ! - sống mũi y cay sè , đôi mắt đọng lại tầng nước mờ nhạt , y dám chắc hai tên đại yêu không thể nhìn thấy .

Vực dậy tinh thần , y đứng lên hỗ trợ Triệu Viễn Chu đang chống đỡ với mớ oán khí hỗn loạn đang xâu xé, một ô một kiếm xông pha.

" Ổn chứ ? " - Chu Yếm hỏi

Y khẽ gật đầu , đưa tay lau ngang vết máu còn vương lại trên cánh môi mềm mỏng.

Tức thì trên trán y xuất hiện ấn chú xanh lam , dường như chủ nhân đang kêu gọi nó thức tỉnh . Dấu ấn cứ mập mờ ẩn hiện , y bỗng cảm thấy cơ thể mình đang biến đôi mãnh liệt . Linh lực cuồn cuộn đang được lấp đầy linh căn .

" Tóc của ngươi...A Di ! " Chu Yếm rưng rưng nhìn bóng ảnh quen thuộc trước kia đang mập mờ .

Mái tóc xanh thướt tha tựa nhành liễu lẳng lặng hùa theo làn xuân phong kiều diễm . Vẫn là mùi hương ấy , chính là của biển cả !

Ly Luân sững sờ , người đối diện giống hệt với thiếu niên trong giấc mơ của hắn hàng trăm năm nay , cùng hắn bầu bạn , tâm sự , là người duy nhất quan tâm hắn trong cõi mộng .

" Ngươi...! " Gã mở lớn mắt nhìn thật rõ xem y rốt cuộc là ai .

Thần thái y ngút trời, đâu đó vẫn luôn xuất hiện phong thái của vị thủy thần cao ngạo năm đó khiến cả hai giới rung chuyển .

Y xuất kích ra một cột linh lực xanh ngọc , hòa theo dòng nước uốn lượn vài vòng trên không trung liền biền thành bạo long lạnh lẽo .

Trác Dực Thần ngồi chễm chệ trên đầu rồng , tay cầm Vân Quang kiếm , nghi thái ngút trời , Băng Long gầm rống một tiếng xé rách tầng phòng thủ của thiên giới .

Ly Luân thập phần bất ngờ nhưng cũng không quên mình đang làm gì.Từ dưới đất , hàng ngàn rễ cây to lớn đám lên , cây đại thụ theo đó cũng đổ sập .

Phía dưới...dưới gốc cây ấy là những cái xác bận hỷ phục đỏ thẫm pha lẫn với màu của bùn đất tanh tưởi chưa được phân hủy hết . Trác Dực Thần tức giận , hắn chưa chết , Tu Minh chưa chết !

Triệu Viễn Chu thấy tình hình căng thẳng , đứng giữa hai người bằng hữu từng rất thân thiết, nhịn không được mà thở dài .

Từ phía sau lưng Trác Dực Thần , tên hỗn yêu xuyên đến từ không gian khác tập kích , kết quả là bị y phát hiện , đánh một chưởng bay về phía hòe quỷ Ly Luân.

Gã là một thụ yêu vạn năm , chán thán vốn là cây hòe cổ được nuôi dưỡng bởi lệ khí mà thành hình , sức mạnh phi thường, xứng danh tam quái Đại Hoang .

Tam đại yêu đứng đầu Đại Hoang : Ly Luân - Băng Di - Chu Yếm * Chân thân của Chu Yếm t viết là Thủy tổ Ứng Long còn nguyên tác như nào thì ko biết ;))

Băng Di - Thượng cổ Băng Long thủy thần
Ly Luân - Hòe yêu thượng cổ
Chu Yếm - Ứng Long
----

Combat tiếp để chương sau nha :)))

Ở nhà tránh bão thui 🤕

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro