Chương 58
Thú Vương ôm Bạch nằm trên giường lười biếng, nàng ngủ say trong lòng hắn, Bạch đã quen việc có hơi ấm của hắn bên cạnh. Hôm nay là ngày nghỉ phép nên hắn không muốn nàng phải dậy sớm nên nằm ngắm nhìn nàng ngủ, hắn chạm nhẹ lên mũi nhỏ của nàng rồi cười nhẹ.
Hắn bây giờ có thể đi lại được nhưng vẫn rất yếu, Thú Vương hôn nhẹ nhàng lên trán Bạch rồi ôm nàng nằm tiếp, Bạch ngọ nguậy đầu dụi vào vai hắn rồi chỉ động ôm.
Phủ Diêm Vương
Diêm Vương ôm hai đứa nhỏ nằm trên giường, Quỳnh Anh nằm cạnh nhìn ba cha con chơi đến ai cũng mồ hôi đầm đìa, Uyển Như ôm lấy mẹ dụi, cô ôm con gái cưng nựng.
- Ba mẹ ơi - Chí Hiếu gọi
- Hửm? - Cô nhìn con trai đáp
- Lúc nãy con thấy Ba Phong ôm chị Bạch ấy, cả hai ngủ say lắm con lắc mãi không dậy - Chí Hiếu nói
- Ba Phong đang bị thương nên ngủ nhiều lắm - Diêm Vương nói
Chí Hiếu gật đầu, Quỳnh Anh cười hôn hai đứa nhỏ, Diêm Vương hí hửng xếp hàng đợi nhưng cô không hôn khiến anh ôm con bí xị quay hướng khác, Quỳnh Anh liền bật cười, Chí Hiếu và Uyển Như đột nhiên bịt mắt làm Diêm Vương khó hiểu, cô đưa tay xoa nhẹ má anh rồi hôn lên môi của anh vài cái. Diêm Vương xoay người ôm gia đình nhỏ mình hôn vài cái rồi cười tít mắt.
Phòng ngủ của Hắc
Nhỏ đang ngủ cảm giác có gì đó mềm mại đè lên liền mở hé mắt ra thấy thỏ trắng đang ôm ngực mình, Hắc đưa tay nhấc con thỏ lên để sang bên cạnh rồi chùm chăn ngủ tiếp. Thỏ Cọc liền nhảy người Hắc lại, nhỏ mở mắt ra nhìn liền bế thỏ lên hôn môi cái rồi vứt nhẹ tay thỏ qua cạnh ngủ tiếp. Thỏ Cọc chui vào chăn ôm Hắc, nhỏ thở ra quay người lại nhìn ả.
- Trời lạnh, không đi chơi - Hắc bảo
- Vậy ở trên giường chơi - Thỏ Cọc nói
- Buồn ngủ - Hắc đáp
Thỏ Cọc phì cười ôm Hắc hôn nhẹ, nhỏ ôm eo ả nhẹ nhàng hôn rồi rời nhẹ ra. Thỏ Cọc dỗ Hắc ngủ trong lòng, Hắc ôm eo ả dụi dụi rồi ngủ, Thỏ Cọc ôm nhỏ nằm trong chăn ấm ngủ.
Hôm nay trời rất lạnh, nên ai cũng muốn bản thân ở trong chăn ngủ cả, Mạnh Bà và Nhã Nhã cũng không ngoại lệ, cả hai ôm nhau trong chăn ngủ say đến mức không để ý thời gian, bà ôm cánh tay của em ngủ say, Nhã Nhã thì vô thức cười.
Mãi trời lên cao thêm thì Bạch mới tỉnh dậy, nàng nhìn hắn đang ngủ say liền đưa tay chạm má hắn chọt chọt nhẹ, Thú Vương nhúc nhích tai, Bạch liền nằm yên không dám động đậy, hắn cọ cọ má mình lên tóc nàng.
- Ưn..bắt quả tang có người lợi dụng anh ngủ mà ngắm anh nha - Hắn nói
- C..Có đâu, ..a..ai thèm ngắm anh chứ - Bạch đỏ mặt
Nàng và hắn đã đổi cách xưng hô được một hai ngày rồi, Thú Vương nghe xong ôm nàng dụi dụi, Bạch bóp má hắn.
- Anh nhõng nhẽo khi nào thế? - Nàng hỏi
- Từ khi yêu em - Thú Vương nói
- Thật là..tính ôm em hết ngày à - Bạch nói
- Hm anh nấu gì đó cho em ăn nhé - Hắn suy nghĩ rồi nói
- Anh bị thương mà? - Bạch nói
- Không sao. Nấu em ăn mà, đi thôi - Hắn nói
Bạch đỡ hắn vào làm vệ sinh cá nhân, cả hai làm xong thì nắm tay nhau vào bếp, Hắc nghe tiếng cười liền cau mày ngó đầu dậy thấy hắn đang nắm tay Bạch liền ụp mặt xuống gối, Bạch quay qua thấy bếp có hai túi giấy đồ nhìn hắn.
- Anh lựa à? - Bạch hỏi
- Không có Bảo nó lựa, anh bảo nó mua, lười ra ngoài lắm, ôm em thích hơn sao? - Hắn hỏi
- Lại làm phiền người ta, nay anh nấu gì? - Bạch hỏi
- Có đâu? Nó rất vui vẻ mua đồ cho chị dâu nó - Hắn nói
Bạch đỏ mặt khi nghe từ "chị dâu", Thú Vương nhìn nàng nhẹ nhàng quẹt mũi của nàng cười, nàng giúp hắn săn tay áo, Thú Vương săn tay áo của Bạch theo.
- Nay anh sẽ làm cơm gà cho em - Thú Vương nói
- Có Uyển Như với Chí Hiếu, em xin nửa con làm gà rán cho cả hai - Bạch nói
- Được chứ - Hắn gật đầu
Quỳnh Anh ôm thau lá sen đi vào nhìn cả hai cười nói vui vẻ thì tằng hắng khiến Bạch giật mình buông tay của Thú Vương ra.
- Phu Nhân - Bạch hành lễ
- Hai người tính nấu gì sao? - Cô hỏi
- Bạch nói thích ăn gà luộc nên tôi mua gà về làm cơm gà luộc cho em ấy ăn - Hắn nói
- Gà? ...Có phải con gà buộc chỉ đen? - Cô hỏi
- Ùm? Thì sao? - Hắn hỏi
-...Quang Nhâm..lúc nãy có cầm con gà hí hửng bảo mới bắt được..nên tôi bó với lá sen luộc rồi - Cô nói
Bạch nhìn hắn nắm góc áo nhẹ lắc đầu, Thú Vương nhìn nàng liền nhịn nhục, Diêm Vương chạy tới chỗ vợ.
- Vợ ơi sắp chín. Ủa chồn? - Anh hỏi
- Chồn cái đầu mày, tao là Hồ Yêu thằng mắt lòi - Hắn nói
- Rồi đứng cãi nhau nữa phải không? - Cô nhìn
- À rồi còn mày? Trộm con gà của tao, tao tính làm gà luộc cho Cữu - Hắn chỉ tay nói
- Xì lỡ luộc rồi, với lại vợ tao cũng thèm gà luộc - Anh nói
- Bạch ta đưa con đi xem gà để hai người đó cãi nhau đi - Cô kéo tay Bạch đi
Bạch và Quỳnh Anh ra sau xem gà, nàng dụi dụi mũi, cô bẹo bẹo má nàng rồi hôn nhẹ.
- Phu Nhân, mấy nay con mơ lạ lắm - Bạch nói
- Hửm? - Cô đáp
- C..con mơ thấy mình qua cổng luân hồi - Bạch nói
-...Khụ khụ - Cô ho
- Phu Nhân người không sao chứ? - Bạch lo lắng
- Không sao không sao, chuyện con nói chắc do con mệt ấy. - Cô nói
Thú Vương đi ra nhẹ nhàng cởi áo ấm cho Bạch, nàng ngước lên thì hắn cúi xuống hôn má nàng vài cái.
- Anh nấu chè cho em ăn - Hắn nói
- Anh cẩn thận đấy - Bạch nói
- Anh sẽ để ý, em cẩn thận phỏng đấy. - Hắn nói
Bạch gật đầu nhìn Thú Vương, hắn cười cái với nàng rồi rời đi. Quỳnh Anh nhìn cả hai rồi nhìn Bạch, mặt nàng đỏ ửng lên nhìn cô khiến Quỳnh Anh phì cười.
- Chà anh ta có vẻ cưng học trò ta quá - Cô nói
- P..Phu Nhân đừng cười con - Bạch đỏ mặt đáp
- Anh ta có làm gì con không? - Cô hỏi
-..Không ạ, tụi con chỉ có....có hôn thôi - Bạch ngập ngừng đáp
Quỳnh Anh nhìn Bạch liền cười, cô ôm Bạch hôn má vài cái, nàng cũng cười theo, Mạnh Bà đi ra nhìn hai người liền đi tới nựng má cả hai, Nhã Nhã đi đằng sau nhìn.
- Làm gỏi cho bây ăn - Bà nói
- Vừa hay có gà - Bạch đáp
- Ăn xong đi shopping, ta cần vài thứ cho vợ ta, sẵn tiện chở hai đứa đi chơi - Bà nói
Quỳnh Anh và Bạch gật đầu với nhau, Mạnh Bà đi vào bếp nhìn hắn và anh đang nấu gì đó đi lại xem xét.
- Bây quậy gì? - Bà hỏi
- Thằng này muốn nấu chè táo xoạn cho Bạch ăn - Anh méc
- Oh nay chăm vào bếp là vì cháu ta sao? - Bà dòm
- Trời lạnh vậy ăn chè nóng sẽ ấm - Hắn nói
Mạnh Bà nhìn hắn rồi nhìn sang Diêm Vương cũng đang làm chè đậu đen liền đưa tay xoa đầu hai đứa cháu mình.
Lát sau mọi người đang bưng đồ ăn lên bàn ăn, Thú Vương ngồi chỗ của Bạch lúc lâu thì mỗi đổi chỗ khác khi thấy nàng tới, Bạch nhìn hắn rồi ngồi vào chỗ thì thấy ấm. Thú Vương nắm tay nàng cười nhẹ, Bạch nắm tay hắn cười nhẹ, nàng đưa tay lên lau mồ hôi cho hắn. Thú Vương cúi xuống hôn môi nàng cái nhẹ, Bạch đỏ mặt nhìn hắn.
- M..Mọi người thấy thì sao? - Bạch hỏi
- Anh hôn bạn gái mình đâu có sai đâu - Hắn cười nói
Bạch đỏ mặt, hắn cúi xuống hôn nhẹ môi nàng, Bạch nắm nhẹ áo hắn hôn, Mạnh Bà và Quỳnh Anh đem nước ra thì nhìn cả hai đang hôn nhau rồi nhìn nhau, Mạnh Bà đi ra tằng hắng khiến Bạch giật mình kéo hắn ra.
- Chưa ăn gì đã tính ăn môi nhau? - Bà hỏi
- Nào ngon thì ăn trước - Thú Vương nói
Bạch đỏ mặt thả tay khỏi áo hắn nhìn xuống, Mạnh Bà lườm hắn rồi đi vào trong, Thú Vương nắm tay nàng đung đưa qua lại. Quỳnh Anh đi ra vén tóc ra sau nhìn cả hai, mặt nàng đỏ ửng vì bị Mạnh Bà bắt quả tang. Mọi người ra đầy đủ, hắn gắp thịt gà luộc vào chén nàng trước, Bạch đang lau đũa ngước lên nhìn hắn, Thú Vương cười với nàng.
- Có đứa chắc cũng nôn cưới - Anh nói
- Chưa đâu, tao vẫn muốn hẹn hò với em ấy, khi nào em ấy muốn tao với em ấy sẽ cưới sau. Cữu nhỉ? - Hắn nói
- Ai gả mà đòi cưới? - Bà hỏi
Diêm Vương cúi xuống xé nhỏ thịt gà xong đổi bát với vợ, Quỳnh Anh nhìn anh cười, Mạnh Bà nhìn hai cháu gái cưng của bà.
- Bạch ta không gả xa - Bà nói
- Chỉ cách nhau một cổng dịch chuyển - Hắn nói
- Muốn cưới? Ở rể - Bà nói
Bạch đỏ mặt nhìn lên, nàng chỉ đòi ăn gà sao thành bàn chuyện ăn cưới rồi? Thú Vương nhìn nàng liền xé gà cho nàng đưa lên miệng Bạch một miếng da gà vàng ươm trước mặt mọi người, Bạch đỏ mặt đưa tay lên.
- Tôi không bảo em ấy về Yêu Giới, em ấy vẫn ở đây làm Bạch, nhưng tối thì về Yêu Giới - Hắn nói
- Khụ khụ Phong còn sớm để nói chuyện này - Bạch ho nói
- Anh tính trước, anh đặt cọc rồi. Ai vào thì nhờ Mạnh Bà đẩy họ ra - Hắn nựng má nàng nói
Mạnh Bà cúi xuống thì Nhã Nhã vẫn đang nhìn mọi người nắm nhẹ tóc bà vấn nhẹ tóc mà không nhìn, bà cười hôn má Nhã Nhã khiến em nhìn bà.
- Lát hai đứa bây ở nhà, tao dắt vợ bây đi chơi - Bà nói
- Em đi sao? - Hắn hỏi
- Ở trong phòng cũng ngột ngạt - Nàng đáp
- Vậy thẻ này em cầm đi mua gì em thích pass thì... - Hắn ngập ngừng
- Hửn? - Bạch đáp
- 886086 - Hắn nói
Nàng cứ cảm giác dãy số này có gì đó hơi quen quen thì phải, nàng ngước lên nhìn hắn thì Thú Vương cúi xuống nói tiếp, lời chưa hết thì mặt nàng đỏ bừng lên như cà chua.
- A..Anh..Anh làm sao biết? - Bạch lắp bắp nói
- Chuyện gì hai bây to nhỏ thế? - Bà hỏi
- 886086- Cô lẩm bẩm
- Sao dãy số quen nhỉ? - Bà hỏi
Cô và Mạnh Bà cũng thấy dãy số này quen, Bạch chỉ thầm mong hai người họ đừng nhớ ra. Nếu không nàng tìm lỗ chui mất, Bạch không biết lý do tại sao hắn biết được số đo ba vòng của nàng chuẩn như vậy không sai dù là một cm.
- À ta nhớ rồi - Bà vỗ tay nói
- Bà....bà, bà ăn miếng gỏi đi - Bạch vội gắp gỏi nói
Thú Vương nhìn nàng cười, hắn gắp miếng gỏi cho Bạch, Mạnh Bà hiểu số nãy giờ hắn nói là gì rồi, chuẩn số đo vòng của cháu gái cưng bà.
- Nham hiểm - Bà nói
- Thuận tay đo - Hắn nói
- Hả đo gì? - Anh ngước lên
Quỳnh Anh chớp mắt nghĩ đến thứ gì đó rồi nhìn bộ đồ của nàng đang mặc liền vỗ tay hiểu thì Bạch đã vội gắp cái đùi cho cô, Quỳnh Anh nhìn học trò liền cười đưa tay nựng má của nàng tính hôn, Thú Vương bỏ miếng rau vào miệng cô, đưa tay ra sau kéo Bạch về mình. Quỳnh Anh có chút cau mày nhìn hắn, cái này là đi ghen với cô? Hắn không nhìn cô mà cứ gắp thịt cho Bạch, Diêm Vương xé đùi gà nhỏ ra, cô gắp miếng rau đút anh, Diêm Vương há miệng ăn tay vẫn xé gà, Mạnh Bà nhìn hài lòng gật gù, Nhã Nhã bên cạnh lột hết da gà xong đổi chén da qua cho mình rồi đưa thịt cho bà, em mút ngón tay nhìn, bà nhìn em cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro