Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 31: Giải quyết (2)

Mèo nhỏ bị Santa lôi kéo đi ra khỏi nhà ăn, bàn tay to lớn vì thương tiếc chỉ nắm khẽ cổ tay mảnh khảnh, mấy nhân viên công tác dọc đường gặp họ đều thức thời không tiến lên quấy rầy.

Lưu Vũ không biết người đàn ông muốn đưa mình đi đâu, nhưng em cũng có một số điều muốn hỏi.

Santa không dừng lại cho đến khi đi tới vị trí không có camera.

Mèo nhỏ nhìn một vòng xung quanh, sắp xếp suy nghĩ một chút, vừa định mở miệng đã bị người đàn ông đột nhiên xoay người ôm lấy.

Thắt lưng nhỏ bị cánh tay rắn chắc của Santa mạnh mẽ vây chặt, vùng mẫn cảm bên hông không kịp đề phòng bất chợt bị chạm vào, khiến mèo nhỏ sợ tới mức hoảng sợ, nhưng thân thể lại theo bản năng không hề đẩy người đàn ông ra.

Người đàn ông không nói một lời, chỉ là cánh tay ngày càng siết chặt, còn thuận thế vùi đầu vào chiếc cổ xinh đẹp trắng nõn của mèo nhỏ hít sâu một hơi, sợi râu mới nhú ra trên cằm còn cọ lên da thịt mềm mại của mèo nhỏ, khiến bé con run rẩy một trận.

"Đừng hít! Santa?! Rất ngứa." Mèo nhỏ nhịn không được càm ràm, nhìn người đàn ông cao lớn đột nhiên hành động như vậy, em có loại cảm giác bị chú chó lớn ôm lấy, vừa buồn cười vừa có chút đau lòng.

Bé con chậm rãi vươn tay ôm lấy bạn trai tối nay có vẻ đặc biệt dính người của em.

"Bé cưng đừng nhúc nhích, để anh ôm một lát." Santa vùi đầu lẩm bẩm, giờ phút này chỉ cảm thấy bé cưng trong ngực mềm mại mảnh mai như không xương, ôm thân thể bé bỏng vào lòng cảm giác thỏa mãn đến mức không nói nên lời, chỉ ngửi thấy hương hoa lan của mèo nhỏ đã cảm thấy cõi lòng đều an tĩnh lại.

Ý niệm muốn cứ thế ôm bé con trong lòng không cho rời đi của hắn lúc này đã đạt đến đỉnh điểm.

"Được, em không nhúc nhích, vậy anh nói cho em biết hôm nay anh đi làm gì?" Lưu Vũ nghe người đàn ông thì thào, trong lòng có chút mềm nhũn, ngoan ngoãn mặc cho Santa ôm, nhưng điều nên hỏi vẫn phải hỏi: "Phải thành thật khai báo, đừng lấy chuyện thí sinh vi phạm lừa gạt em."

Người đàn ông không trả lời ngay lập tức, mèo nhỏ thấy Santa vẫn còn do dự, trực tiếp chủ động ép hỏi: "Nếu chỉ vi phạm quy định, không cần làm lớn chuyện như vậy, bắt tất cả thí sinh ở trong phòng còn gọi cảnh sát đến."

Người đàn ông ngẩng đầu lên từ cổ mèo nhỏ, thấp giọng nói: "Quả nhiên không thể gạt được em, thí sinh kia vi phạm quy định chỉ là cái cớ mà tổ tiết mục lấy ra, bé cưng thật thông minh." Giọng điệu cưng chiều xen lẫn bất lực.

Lưu Vũ không lập tức trả lời, lông mày nhướng lên trong chớp mắt, khóe miệng nhếch lên, nếu có cái đuôi nhỏ nhất định nó đang vểnh lên tận trời.

Santa nhìn biểu tình sinh động xuất hiện trên khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng như ngọc, cảm thấy đáng yêu vô cùng, bị nũng nịu đến cả người tê dại, kìm lòng không được hướng khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại chụt một cái, thừa dịp mèo nhỏ còn chưa kịp phản ứng cào người hắn lập tức nói tiếp: "Thí sinh trước đó tặng búp bê em còn nhớ không? Cậu ta đặt thứ gì đó trong búp bê."

Bé con dường như không hề bất ngờ, chỉ suy nghĩ một chút liền gật đầu: "Nhớ rõ, bên trong là camera phải không? Chuyện này em biết mà, nhưng không phải anh ta đã rút khỏi chương trình từ lâu rồi sao?"

"Em biết?!" Santa nhìn biểu tình bình tĩnh của mèo nhỏ, mặt mày trong nháy mắt tối sầm, truy hỏi: "Em biết bên trong là camera còn nhận?!"

Người đàn ông có hơi kích động.

Lưu Vũ chột dạ cúi đầu trốn tránh ánh mắt hung dữ của người đàn ông, dùng ánh mắt ngây thơ vô tội hướng về phía Santa, đầu ngón tay ửng hồng non nớt còn theo bản năng nắm chặt vạt áo màu đen của Santa, trông bộ dáng vô cùng đáng thương.

Người đàn ông không động đậy, tầm mắt vẫn khóa chặt Lưu Vũ.

Mèo nào đó thấy trốn tránh không được, mới chậm rãi cẩn thận giải thích: "Em không phải ngay từ đầu đã biết, trước khi xảy ra chuyện đó, anh ta đột ngột chủ động tiếp cận em."

Lưu Vũ vừa giải thích còn len lén giương mắt quan sát phản ứng của Santa, nhìn thấy người đàn ông vẫn rất tức giận, liền dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lắc lư vạt áo của hắn.

"Nói tiếp." Lần này Santa không dễ dàng buông tha mèo nhỏ.

Bé con thấy làm nũng cũng vô dụng, lông mày nhíu lại, cánh môi mềm mại cũng mím chặt, trong lòng cảm thấy ủy khuất, giọng điệu ngược lại rất cứng rắn: "Tuy rằng trong doanh có rất nhiều người chủ động bày tỏ ý tốt với em, nhưng không giống như anh ta, cả thời gian nghỉ ngơi của em cũng bị anh ta chiếm dụng, hơn nữa em với anh ta cũng không thân đến mức sẽ tặng búp bê cho em, em từ chối cũng vô dụng, anh ta còn luôn nhấn mạnh muốn em đặt búp bê ở đầu giường."

Người đàn ông nhìn ra mèo nhỏ có chút cáu kỉnh, tựa như trấn an hôn lên mặt mày xinh đẹp non nớt, giơ tay cầm lấy đôi tay tinh xảo trắng nõn đang níu lấy vạt áo mình.

Mèo nhỏ bị động tác của người đàn ông làm gián đoạn một chút, em không né tránh, chỉ chớp chớp đôi mắt đẹp tiếp tục nói: "Lúc đó mặc dù em phát hiện hành vi bất thường của anh ta, nhưng em không thích nghĩ xấu về người khác, sau khi nhận búp bê cũng chỉ đặt ở khu vực công cộng trong ký túc xá. Sau đêm đó, em soi đèn pin kiểm tra mới phát hiện bên trong có camera."

"Em định làm gì?" Người đàn ông thở phào nhẹ nhõm khi nghe thấy điều đó.

"Đêm đó sau khi anh ta bị anh đánh, ngay trong đêm đã rời khỏi chương trình, ở Hoa quốc dùng camera rình mò là vi phạm pháp luật, nhưng ngay từ đầu em đã phòng bị, cho nên anh ta cũng không thu được lợi gì, em nghĩ anh ta đã bị đánh một trận còn phải rút khỏi chươnh trình, cũng không muốn truy cứu." Nhìn Santa nghe đến đây lộ ra biểu tình không đồng ý, ngữ khí bé con thoải mái nói, "Không sao mà, em cũng là nam, không cần nhạy cảm như vậy. Vốn dĩ muốn đem búp bê vứt đi, nhưng sợ người khác nhặt được, nên vẫn đặt ở đó. Sau đó bị anh lấy đi, sợ anh lo lắng em cũng không dám nhắc tới."

"Phải nói cho anh biết, bé cưng em có biết anh lo lắng đến mức nào không." Hai mắt của Santa tối đi.

"Được ạ, sẽ không có lần sau." Mèo nhỏ đáp ứng, nhìn ra người đàn ông đã không còn tức giận, trong lòng nghĩ thoát được một kiếp, không biết vì cái gì, em luôn có một loại cảm giác nếu làm người đàn ông tức giận thì người chịu thiệt sẽ là mình (Giác quan thứ sáu của mèo nhỏ rất chuẩn xác).

"Vậy người hôm nay có liên hệ gì với người trước đây?" Mèo nhỏ vẫn không quên trọng điểm mà truy vấn.

Santa nói ngắn gọn: "Camera trong búp bê là do người hôm nay đưa cho hắn."

Mèo nhỏ meo meo ngẩng đầu, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn người đàn ông: "Làm sao anh biết?"

"Sau khi anh đem búp bê về, cậu ta tìm tới." Vẫn ngắn gọn như trước, người đàn ông cũng không muốn bé con tâm tư thuần khiết biết quá nhiều "thứ bẩn thỉu".

Lưu Vũ cảm thấy hẳn là đã xảy ra một loạt quá trình mới khiến học viên kia chịu thừa nhận, sau đó liền báo cảnh sát, Santa đi theo làm nhân chứng, chỉ có như vậy mọi chuyện mới thông suốt.

Về chuyện người kia là ai, Lưu Vũ cũng nghe được có rất nhiều suy đoán, ban đầu cho rằng là thí sinh trong nhà ăn bị mang đi vào trưa nay, nhưng cậu ta đã an ổn trở lại, hơn nữa trong khoảng thời gian này thí sinh ở trong doanh vốn không đầy đủ, công tác bảo mật của tổ tiết mục được làm rất tốt, phải chờ đến lần sau khi có hoạt động chính thức ghi hình tập thể mới biết được đó là ai.

Bé con nghĩ: Rồi mình sẽ biết thôi.

Lúc mèo nhỏ mải mê suy nghĩ, Santa vẫn luôn nhìn người trong ngực, nhìn thấy lông mày vốn nhíu lại chậm rãi thả lỏng, khuôn mặt nhỏ nhắn trong trẻo khiến Santa không dời mắt được.

Lưu Vũ không hỏi thêm gì nữa, người đàn ông đặt bẫy và vạch trần mọi thứ cũng không muốn nhắc tới.

Hắn chỉ muốn bảo vệ hoa hồng nhỏ của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro