Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 30: Giải quyết

Từ cánh cửa thiết kế theo lối cổ xưa của nhà hàng Trung Quốc đi ra, nhân viên công tác theo cùng đang đi ở phía trước dẫn đường, Lưu Vũ nhẹ nhàng theo sau, xe đã chuẩn bị sẵn đỗ ở ven đường.

Lưu Vũ lên hàng ghế sau, xe quay lại đường lớn, phong cảnh bên ngoài không ngừng lùi lại phản chiếu lên mặt kính trong suốt, tốc độ xe rất nhanh.

Tầm mắt Lưu Vũ đặt bên ngoài cửa sổ, ánh mắt vẫn dịu dàng như trước, mặt mày như họa thấp thoáng như bị sương mù bao phủ không thể nhìn rõ, nơi trường sam thuần trắng bị che khuất, đầu ngón tay tựa như chạm khắc từ ngọc nhẹ nhàng siết chặt...

Nhân viên đi cùng nhận ra sự khác thường không khỏi liếc nhìn người đẹp trong gương chiếu hậu một cái, rồi lập tức quay đi.

Trở lại doanh trời đã tối, sau khi xuống xe em như thường lệ nói cảm ơn với nhân viên công tác rồi mới xoay người đi về phía ký túc xá.

Mèo nhỏ phát hiện khu ký túc xá tối nay có rất nhiều thí sinh, một đường đi về phòng, trong hành lang, bên cửa sổ đều tụ tập thành từng nhóm, đang bàn luận chuyện gì đó, nếu như là bình thường lúc này phần lớn mọi người hẳn là đã đến phòng luyện tập.

Bước chân Lưu Vũ vẫn chưa dừng lại, đi qua một góc rất gần, nghe được từ trong phòng có thí sinh hạ giọng nói: "Cậu nghe nói chưa? Ai đó đã giấu điện thoại để liên lạc với fan thúc giục kéo phiếu, bị phát hiện rồi."

Bước chân bé con thoáng dừng lại.

"Trời ơi, ai vậy, lá gan cũng lớn thật, cái này là vi phạm hợp đồng đúng không? Sao dám làm chứ, bên phía tổ chương trình biết chưa?" Một người khác kinh hãi nói.

"Biết rồi, giấu điện thoại cũng không phải là chuyện lớn gì, nhưng tự mình liên hệ với fan thúc giục kéo phiếu là điều tối kỵ." Người mở đầu câu chuyện trả lời.

Mắt mèo trong trẻo của bé con khẽ híp lại trong giây lát, tốc độ bị trì hoãn khôi phục như lúc đầu, rất nhanh đã rời khỏi nơi đó.

Vừa mới đẩy cửa 1002 ra, đã phát hiện mọi người trong ký túc xá đều có mặt, hiện tại rõ ràng mới 19:40 là thời gian lí tưởng để tập luyện, bé con tâm tư tinh tế lập tức chú ý tới bạn cùng phòng ai nấy đều có chút ảm đạm, có người còn cau mày, không khí có chút trầm lắng.

Trong nháy mắt nhìn thấy mèo nhỏ, ánh mắt một người trong số họ sáng lên vài phần, Lưu Vũ còn chưa mở miệng hỏi có chuyện gì, những người khác cũng đã nhìn thấy em, mọi người dường như đều thở phào nhẹ nhõm, trong số đó bạn cùng phòng người Thái lo lắng mở miệng nói: "Lưu Vũ, em rốt cuộc cũng quay lại, em đi lâu lắm đó." Giọng điệu có chút oán giận.

Mèo nhỏ cảm nhận được sự quan tâm, trong lòng vốn có chút nặng nề như được dòng nước ấm bao bọc, vừa đi về phía bàn bất đắc dĩ dang hai tay ra, cười đáp lại: "Ừm, về rồi, là thông báo đột xuất, em cũng không nghĩ sẽ đi cả buổi chiều, sao mọi người đều ở trong phòng vậy?"

Nhìn bé con cười đến mềm mại, mọi người trong phòng đều cảm thấy nhẹ nhõm trở lại, không biết từ khi nào ký túc xá bọn họ đã đem mèo nhỏ trở thành một điểm tựa tinh thần.

Một thí sinh lớn tuổi hơn giải thích: "Em vừa đi ra ngoài chưa lâu, một số thí sinh bị tổ chương trình đưa ra ngoài, có lẽ đã làm điều gì đó trái quy định."

"Để tránh xảy ra hỗn loạn, quản lý nói mọi người ăn cơm xong lập tức quay lại ký túc xá, vậy nên bọn này đều ở đây." Một người nào đó nói thêm.

Mèo nhỏ nghe xong, trầm ngâm trong chốc lát, nói: "Bảo sao lúc em vừa về, ở bên ngoài có nhiều người như vậy."

"Chuyện này nghe nói có hơi lớn, kinh động tới cảnh sát rồi, Santa lão sư có vẻ biết được gì đó, đã đi theo phối hợp điều tra." Học viên lớn tuổi nhìn thấy mèo nhỏ nghe xong liền nhíu mày, vội vàng trấn an, "Đừng lo lắng, Santa lão sư không có việc gì, lát nữa cậu ấy sẽ quay lại."

Mèo nhỏ trên mặt tỏ vẻ đã biết, nhưng trong lòng vẫn không nén được lo lắng.

Những người khác nhìn ánh mắt bé con hơi đờ đẫn, biết em vẫn đang lo lắng, bắt đầu dùng đủ chuyện để phân tán sự chú ý của Lưu Vũ, bầu không khí trong ký túc xá lại sôi nổi trở lại.

Không bao lâu sau, nhân viên tổ tiết mục đã đến thông báo cho tất cả học viên có thể hoạt động bình thường.

Thứ khiến những người trẻ tuổi này hoạt động tích cực trở lại, có thể kể đến một bữa ăn nhiều carbs lúc nửa đêm.

Tổ tiết mục dùng lời hay ý đẹp: Để trấn an các thí sinh, tối nay cố ý chuẩn bị "Thịt nướng ít calo" tại nhà ăn, bữa ăn này nháy mắt quét sạch bầu không khí trầm lắng trong doanh, mèo nhỏ cũng bị bạn cùng phòng nửa kéo nửa ép đi đến nhà ăn lấy đồ ăn.

Bé con đang ăn món "Thịt nướng ít calo" được các học viên khác đút cho, trong lòng vẫn đang nghĩ đến người đàn ông.

Có lẽ đêm nay mọi điều thầm nghĩ đều thành hiện thực, Santa vừa vặn đi vào nhà ăn, thẳng hướng cái bàn mèo nhỏ đang ngồi đi đến.

Mèo nhỏ sau khi nhìn thấy người đàn ông, mắt mèo xinh đẹp tức khắc mở to, đôi môi đỏ mọng vô thức cong lên, dáng vẻ như thể muốn làm gì đó, nhưng lại ngại vì hầu hết các thí sinh đều ở trong nhà ăn, cuối cùng em không nhúc nhích chỉ chớp chớp mắt nhìn Santa đến gần mình.

Người đàn ông đi đến bên cạnh mèo nhỏ mới dừng lại, bé con tâm tư tinh tế phát hiện nhà ăn vốn ồn ào hình như bất chợt yên tĩnh hơn rất nhiều, nhưng em không kịp suy nghĩ thêm, chỉ muốn đặt hết sự chú ý vào người trước mắt.

Santa vừa từ đồn cảnh sát trở về, trên áo khoác còn mang theo một hơi lạnh, không kịp thay quần áo, đi đến ký túc xá của bé con mới phát hiện không thấy người đâu hắn liền hướng tới phòng ăn, trong nháy mắt nhìn thấy em, sợi dây thần kinh vẫn căng chặt của hắn rốt cục thả lỏng.

Người đàn ông cúi đầu tỉ mỉ nhìn bé cưng của hắn, bọn họ hôm nay đã một ngày không gặp.

Mèo nhỏ hẳn là đi từ ký túc xá tới đây, trên người đã thay thành quần áo thoải mái và rộng rãi, đường viền cổ áo len có chút rộng tôn lên cái cổ trắng nõn trông càng thêm yếu ớt, mái tóc đen nhánh mềm mại nhu thuận, phần tóc bên tai có vài sợi xoăn nhẹ, nghịch ngợm ôm lấy bên tai trắng trẻo mềm mại của bé con, lên một chút chính là vành tai đã đỏ bừng, màu đỏ quá bắt mắt, người đàn ông không kìm được vươn tay chạm vào, đem sợi tóc xoăn kia vén qua vành tai, chọc cho mèo nhỏ khẽ run rẩy.

Tầm mắt của Santa chuyển đến trên mặt Lưu Vũ, có vẻ ở nơi đông người nên bé con càng thêm ngượng ngùng rụt rè, mặc cho người đàn ông quan sát, hàng mi đen nhánh tựa như cánh bướm vẫn luôn run rẩy, ánh mắt hai người đối diện, mắt mèo của em ướt sũng, khiến người nhìn ngứa ngáy trong lòng.

Mèo nhỏ ở trước mặt nhiều người như vậy bị ánh mắt chăm chú của người đàn ông nhìn đến cả người muốn bốc cháy, chú ý quần áo trên người Santa rất gọn gàng, trái tim thấp thỏm cũng an tĩnh lại, lập tức mím môi, mắt mèo rũ xuống nói: "Nhìn em như vậy làm gì? Cứ như anh chưa từng thấy ấy."

Mọi người chung quanh thật sự không chịu được nữa bắt đầu ồn ào, khuôn mặt trong trẻo của mèo nhỏ đỏ lên, da mặt rất mỏng, lập tức dời tầm mắt của mình khỏi người đàn ông, Santa cười khẽ một tiếng, bé con càng xấu hổ, trừng mắt nhìn hắn một cái, lại quay đầu nhìn người ồn ào nhất, đều là con trai, cậu một chút cũng không ngượng ngùng đâu.

Thí sinh kia thấy mèo nhỏ nhìn qua thức thời cúi đầu tiếp tục ăn thịt trong tay, nhưng khóe mắt vẫn dừng ở trên người hai người, nhìn thấy Santa đưa tay kéo người lên, hai người cứ như vậy đi ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro