Chương 24: Platon
"Ư~ hức hức~ không muốn~ không muốn nữa" Mèo con khẽ run rẩy ngã xuống ghế, khóe mắt như được dùng mực phác họa ra đã khóc đến đỏ hồng, Santa nhìn một cái thật sâu, lập tức đứng dậy hạ xuống khuôn mặt đang khóc của bé mèo nhỏ một nụ hôn dịu dàng, bàn tay to đè lại động tác kháng cự theo bản năng của em, hôn đi những giọt nước mắt.
Bé con không kìm được khóc thút thít nhấc đôi mắt ngậm nước nhìn Santa, hắn lại cúi đầu hôn lên lông mày Lưu Vũ một cái, sau đó đem thân thể bé bỏng ôm vào trong ngực vỗ nhẹ dỗ dành: "Bé ngoan nhà ta vất vả rồi, đừng khóc, khóc hỏng thì làm sao bây giờ? Ở đây chờ anh, anh lấy ít nước."
Ánh mắt bé mèo có chút ngơ ngác, bả vai nhỏ vì nức nở mà run lên, Santa không khỏi âu yếm hôn thêm vài cái, sau đó trực tiếp khoác chiếc áo sạch sẽ lên người em, nhẹ nhàng mở cửa đi ra ngoài.
Mèo nhỏ bị bắt nạt quá tàn nhẫn, nước mắt như trân châu suốt quá trình vừa rồi rơi xuống không ít, bé con ngây thơ ngượng ngùng ngay cả tự mình an ủi còn chưa từng làm qua, đột nhiên bị Santa khi dễ một trận ác liệt, khóc quá dữ, lúc này nức nở mãi không dừng lại được, thanh âm mềm mại như nước hiện tại đã khàn đến mức em tự cảm thấy xấu hổ.
Người đàn ông chỉ rời đi một lúc lập tức quay lại, không một lời giải thích nào, chỉ hôn trấn an bé mèo con, dùng khăn ướt lau sạch tinh dịch trên chân từng chút một, sau đó ôm Lưu Vũ lên.
"Hức —— Anh muốn đưa em đi đâu?" Lưu Vũ mang theo nức nở yếu ớt hỏi.
"Đi phòng nghỉ, bên đó có nguồn nước, lau lại cho em." Santa thấp giọng dỗ dành.
"Ưm~ vừa rồi, vừa rồi vì sao không dừng lại? Em cầu xin anh rất nhiều." Lưu Vũ cảm thấy vô cùng ủy khuất, ngửa đầu dùng ánh mắt trách cứ nhìn người đàn ông, thật sự xinh đẹp kinh người.
"Là lỗi của ông xã, đều tại anh không khống chế được, không dừng lại được." Santa nhìn bảo bối xinh đẹp trong ngực, yết hầu cuộn lên xuống một chút.
"Ông xã nào cơ?! Không được nói lung tung." Bé con bị mức độ "da mặt dày" của Santa làm cho kinh hãi, lực chú ý hoàn toàn tập trung vào hai từ nào đó, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn đã bị khi dễ đến ửng hồng rất nhanh biến thành đỏ bừng.
"Được, anh không nói lung tung." Trong lòng người đàn ông hiểu rõ hôm nay mình có chút quá đáng, không dám ép buộc thêm nữa.
Santa ôm bảo bối trong ngực một đường đi vào phòng nghỉ, đặt người trên sô pha.
Chờ sau khi người đàn ông khóa cửa lại, Lưu Vũ mới phát hiện đây là phòng nghỉ riêng.
"Đây là phòng nghỉ của một nhiếp ảnh gia khác, cậu ấy là bạn của anh, phòng nghỉ này sẽ không có người vào, yên tâm." Santa nhìn ra nghi ngờ của Lưu Vũ, vội vàng giải thích.
-------
Khi dòng nước trong suốt chảy qua đôi chân tinh xảo, những vết đỏ kia càng thêm rõ ràng, da thịt vốn trắng như tuyết một tấc cũng không may mắn thoát nạn.
Bé con được ôm ngồi bên cạnh bồn tắm, nhìn Santa tỉ mỉ giúp em rửa sạch, nhìn những dấu vết bắt mắt kia, trong đầu đều là bộ dáng phóng túng vừa rồi của người đàn ông, nóng như vậy, lớn như vậy, chỉ một lần mà mất thật lâu.
Bé mèo nhỏ càng nhớ lại càng chịu không nổi, hít thở cũng trở nên dồn dập.
Chú ý tới hơi thở Lưu Vũ thay đổi, người đàn ông nhẹ nhàng nói: "Bảo bối đừng sợ."
"Chúng ta chỉ mới ở bên nhau, anh đã đối xử như vậy với em." Lưu Vũ rũ đầu nhỏ lẩm bẩm: "Anh sẽ không nghe em nữa, em khóc đến khàn giọng, anh vẫn không chịu ngừng."
Santa im lặng lắng nghe.
"Em đau quá a~ Bị mài đến rất đau đó~ Uno Santa, anh không thương em nữa~." Lưu Vũ bắt đầu kể tội, chỉ là ngữ khí tựa như làm nũng vậy.
Bản thân bé con cũng không phát hiện em giờ phút này có bao nhiêu yếu ớt mềm mại.
"Anh không có bảo bối, anh ước gì đem em đặt trên đầu quả tim mà cưng chiều, anh chỉ là nhịn không được, anh muốn em." Santa bị Lưu Vũ làm nũng đến mức trái tim tan chảy, cúi đầu nói: "Không đau không đau, anh thổi cho bảo bối."
"Chúng ta có thể không làm chuyện đó được không, chúng ta Platon* nha." Bé con rõ ràng vẫn sợ hãi, thanh âm khi nói ra đề nghị này còn rụt rè.
*Là mối quan hệ thân thiết giữa hai người, trong đó không có sự tồn tại của ham muốn tình dục hoặc nhu cầu đã bị kìm nén.
Santa lập tức cự tuyệt: "Không được."
"Hức! Anh là đồ xấu!" Mèo con xoay người nhào vào sô pha, không chịu nhìn Santa thêm một cái nữa.
Kỳ thật chính em cũng biết, tình yêu kiểu Platon đặt giữa hai người không thực tế, em cũng thấy được dục vọng muốn yêu em nhiều đến nhường nào trong mắt Santa, em cũng muốn được yêu, chỉ là có một chút sợ, sau này mình sẽ bị Santa làm đến không xuống giường được mất.
Quay xong phần chung của nhóm, không khí hiện trường đều rất thoải mái, chỉ có một mình Santa tối tăm mặt mày, cứ như một con bướm vây quanh Lưu Vũ bay tới bay lui, còn bé con thì nhất quyết không để ý tới hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro