Chương 19: Thương tiếc cá voi nhỏ
"Đây là nơi tôi đã từng đến trong giấc mơ của mình ... Chúng ta chiến đấu bên cạnh nhau... Bang bang bang bang..." Cùng với bài hát chủ đề phiên bản đa ngôn ngữ kết thúc hoàn hảo dưới sự chỉ đạo của lão sư, sân khấu công diễn lần thứ hai chính thức mở màn.
Đây là lần đầu tiên từ sau khi chương trình phát sóng chính thức mở ra công diễn, không giống như độ hot được bình chọn trước khi bắt đầu, từ lần công diễn này đã có thể nhìn ra mức độ nổi tiếng của các thí sinh.
Bầu không khí tại hiện trường sôi sục, sân khấu lấp lánh rực rỡ hứa hẹn sẽ tạo nên sự khác biệt trong tháng ba này.
Tổng cộng có mười một tiết mục, mèo nhỏ xinh đẹp được người hâm mộ đưa lên vị trí được yêu thích nhất trên Weibo, nên có quyền lựa chọn thứ tự biểu diễn cho buổi công diễn này, em chọn biểu diễn thứ ba.
------
Trên sân khấu đang diễn ra tiết mục thứ hai, Lưu Vũ đang điều chỉnh cảm xúc cho các thành viên trong nhóm ở khu vực chờ phía sau hậu trường.
Em có yêu cầu rất cao về diễn xuất trên sân khấu, hy vọng các đồng đội sẽ thể hiện được cảm xúc tĩnh lặng nhưng đau buồn của chú cá voi, các đồng đội lắng nghe rất nghiêm túc.
Thí sinh ở khu vực xem trình diễn cũng không chú ý tới có một người lén lút rời đi.
Santa đến khu vực chờ tìm một vòng, mãi đến khi nhìn thấy bóng dáng của bảo bối nhỏ mới dừng lại, thân hình cao lớn lẳng lặng nấp ở góc đường.
Hắn chỉ muốn nhìn bảo bối của mình một chút.
Thấy được bé con mặc áo sơ mi rộng thùng thình màu lam nhạt, các nếp gấp, đường kẻ, thắt lưng đều được thiết kế rất tinh xảo, tay áo sơ mi dài đến nửa tay, để lộ cánh tay phải như chạm khắc từ ngọc được dùng màu xanh và trắng vẽ lên.
Santa chỉ nhìn sơ qua vài lần, liền vội vàng dời tầm mắt đến trên mặt bé con, lông mày và đôi mắt em được vẽ thêm vài phần anh khí, quanh đôi mắt đẹp có đính thêm vài thứ giống như pha lê, da mặt và cần cổ trắng nõn ngày thường hiện tại lấp lánh ánh nhũ, trên cổ là vòng hạt ngọc trai, kết hợp với lớp màu vẽ ở tay phải đặc biệt tương xứng.
Hắn còn chưa xem đủ, bảo bối nhỏ đã rời khỏi khu vực chờ, sắp lên sân khấu rồi.
-------
Người đẹp bé nhỏ vừa mới lên sân khấu đã nhận được âm thanh hưởng ứng mạnh mẽ, chọc cho bé con nội liễm cúi đầu ngượng ngùng cười.
"Lưu Vũ là vương tử."
"Lưu Vũ thật xinh đẹp."
"Sao em ấy lại tao nhã như vậy."
......
Những lời thán phục và khen ngợi cứ thế không ngừng vang lên trong khu vực xem biểu diễn của các thí sinh, chỉ riêng Santa là có sắc mặt không tốt.
Vũ đạo tối giản, phần nhạc đệm trong trẻo mở đầu, khiến người khác cảm giác dường như nhìn thấy biển xanh lấp lánh, nghe được thanh âm vây cá rẽ dòng nước chảy, giai điệu nhẹ nhàng êm ái cùng bé con trên sân khấu tựa hồ trời sinh một thể.
Khi tiếng hát vang lên, người đẹp cùng lúc xoay tròn, tựa như cá voi rốt cục vượt qua vùng biển thần bí, nhấc chân lên, dáng vẻ xoay tròn giống một vật trang trí tinh xảo trên hộp nhạc ballet, dung hợp hoàn hảo với âm thanh của cá voi, phong vận độc đáo của một vũ công múa cổ điển khiến bé con xử lý các động tác cực kỳ có mỹ cảm.
Khi đoạn điệp khúc vang lên, toàn bộ màn trình diễn đi đến cao trào, sự ẩn giấu dưới những động tác chậm rãi cuối cùng cũng bộc phát, lộn người, xoay tròn, nâng tay... Động tác lưu loát lại mãnh liệt khiến chiếc áo sơ mi rộng thùng thình của em bay lên, nhiều lần để lộ vòng eo trắng mịn, quá mức bắt mắt.
Cảm xúc thê lương cô tịch hiển hiện trên gương mặt ôn nhu của người đẹp bé nhỏ, cảm giác tan vỡ đánh sâu vào lòng người khi ống kính camera bắt cận cảnh càng khiến người khác như chết đuối bên trong, đau lòng không thôi.
Santa nhìn đến si mê, trong mắt đều là dáng vẻ yếu ớt của bé con, đau lòng đến mức muốn lập tức đem người ôm vào trong ngực dỗ dành một chút.
Chỉ là cảm xúc đau lòng còn chưa kéo dài quá lâu, hắn bỗng nghe được có thí sinh bình luận ở trước mặt mọi người nói muốn bảo vệ em.
Khuôn mặt của Santa thoắt cái đen như đáy nồi.
--------
Người đàn ông ghi hình xong vội vàng muốn đi tìm bé con, kết quả còn chưa kịp đi khỏi hậu trường đã bị chặn ở hành lang.
"Santa lão sư, lão sư cần phải lập tức đi chụp ảnh ngoại vụ, xe đón lão sư đã chờ ở bên ngoài rồi." Nữ nhân viên công tác đến thông báo khom người cúi đầu, nhìn qua thái độ rất cung kính, nhưng bộ dáng ngăn cản hướng đi của Santa lại không chút nhượng bộ.
Đáy mắt lạnh lẽo của người đàn ông phản chiếu hoa văn cổ tùng* đỏ sẫm trên góc áo của người chặn đường.
*Thông cổ thụ
————
"Lưu Vũ, em có thể giúp tôi xem động tác này nhảy thế nào không?"
"Tiểu Vũ, em xem giúp tôi bản thảo phát biểu này đã ổn chưa được không?"
"Tiểu Vũ. Tiểu Vũ..."
"Tiểu Vũ, dạy tôi cái này được không?" Người đẹp nhỏ vừa từ phòng tắm đi ra còn chưa kịp nghỉ ngơi đã bị thí sinh A mấy ngày nay vô cùng hiếu học kéo đi.
Bé con vốn muốn cự tuyệt, tuy rằng bản thân em là một người chăm chỉ không ngững nỗ lực, nhưng vừa mới kết thúc công diễn thứ hai, em muốn được thư giãn một chút, kết quả ánh mắt đói khát vì học hành của thí sinh A khiến em không nỡ từ chối, nghĩ cứ dạy một lát đi, chỉ một lát thôi.
Bé con vẫn còn đắm chìm trong thế giới của mình, không phát hiện ánh mắt người bên cạnh nhìn em đầy mờ ám ái muội.
Sau khi cánh cửa bị đẩy ra, trước mặt là phòng tập trống rỗng, bé con không khỏi hơi kinh ngạc, thời gian lúc này vẫn chưa muộn nhưng lại có một phòng tập trống như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro