Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16: Nhịp tim

Công bố xếp hạng lần đầu tiên.

90 thí sinh tề tựu tại địa điểm ghi hình, bầu không khí tại hiện trường trở nên căng thẳng.

Lưu Vũ nhìn đủ loại vẻ mặt của mọi người, thần sắc trên mặt tự nhiên, mặt mày trong trẻo, chỉ có sống lưng căng thẳng mới làm lộ nội tâm khẩn trương không ngừng của em.

Santa nhìn bộ dáng cố tỏ ra điềm tĩnh lại nội liễm kia đến mức tâm tư dao động, chỉ cảm thấy Lưu Vũ quá mức đáng yêu.

Tấm thẻ ghi tên của tất cả mọi người đã nằm trong tay mấy vị lão sư, trong lòng Lưu Vũ có dự đoán, thứ hạng của em hẳn là cao hơn so với vị trí thứ bảy trên sân khấu đầu tiên, nhưng cụ thể là bao nhiêu vẫn không thể xác định.

Nhìn ánh đèn và camera, Lưu Vũ bỗng nhiên có chút hoảng hốt, em đã từng trải qua cảnh chờ đợi bình luận và xếp hạng sau khi biểu diễn như thế này, đã trải qua quá nhiều lần, mỗi một lần, em đều rất nghiêm túc, nghiêm túc biểu diễn, nghiêm túc chờ đợi kết quả thuộc về mình.

Nhớ đến em đã sớm rời khỏi thành phố nơi mình sinh ra đến thành phố khác học múa, mỗi lần nói cho người nhà kết quả đánh giá được vị trí thứ nhất, họ tựa hồ đều quen với việc em được đứng đầu, không ai biết áp lực em phải chịu đựng, chỉ cảm thấy đây là chuyện đương nhiên, kỳ thật em không hề thích như vậy, chỉ là lần này không giống.

Ở nơi ống kính không thể nhìn thấy, Santa vươn tay len lén nắm lấy tay em.

Rất ấm áp.

Như là phát hiện sự khẩn trương của em, tay Santa vừa nắm vừa nhẹ nhàng vuốt ve trấn an tâm tình của em, Lưu Vũ nhịn không được nhẹ nhàng cong môi, lập tức trở tay cùng người đàn ông nắm chặt.

Đôi mắt tối màu của người đàn ông lóe lên một chút, hơi cúi đầu, dường như không nghĩ tới trong trường hợp nghiêm túc như vậy, Lưu Vũ sẽ đáp lại hắn.

Cảm nhận được tay Santa khựng lại một chút, sau đó tay Lưu Vũ hoàn toàn bị bao bọc, ngón tay Santa thon dài, khớp xương nhô ra, lòng bàn tay có vết chai do tập nhảy Street Dance nhiều năm, loại cảm xúc khi lòng bàn tay kề sát vào nhau rất kỳ diệu, tê dại.

Bảng xếp hạng được công bố rất nhanh, các lão sư vô cùng thoải mái nhanh chóng công bố top 11, 11 người lần lượt được gọi tên, Lưu Vũ rút tay về.

Santa chỉ cảm thấy không thỏa mãn, bàn tay của Lưu Vũ nhỏ nhắn trắng nõn, mười ngón tay đều đặn, đầu ngón tay màu hồng phấn như cánh đào, nắm trong tay nho nhỏ, mềm nhũn, khiến cho người ta căn bản không muốn buông ra.

Không ai biết khi đứng trên sân khấu, người đàn ông lạnh mặt, trong đầu đều nghĩ đến tay vợ hắn.

Lưu Vũ cũng bị ảnh hưởng một chút, vành tai đỏ hồng, ánh mắt trong suốt, ở nơi không có người chú ý lặng lẽ điều chỉnh trạng thái bản thân.

Thứ hạng lần lượt được công bố, Santa đứng thứ hai.

Khi nghe được thứ tự xếp hạng, Santa rất muốn lập tức nhìn về phía Lưu Vũ, nhưng nghĩ đến không thể quá trắng trợn, chỉ có thể mạnh mẽ nhịn xuống.

"Lưu Vũ, chúc mừng em, xếp thứ nhất." Lão sư lớn tiếng công bố.

Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm, đón nhận ánh mắt của vô số người, Lưu Vũ đi về phía vị trí thứ nhất, một đường này bé con còn cùng vài thí sinh ôm nhau, Lưu Vũ vừa đi vừa vụng trộm đưa mắt nhìn Santa.

Thấy ánh mắt hắn như thể phát sáng, cả người không yên, nhìn ra được hắn cũng muốn đến ôm em, nhưng không dám.

Không hiểu sao khiến Lưu Vũ nghĩ đến một con cún to xác.

Cảm giác nguy hiểm lần đầu tiên nhìn thấy Santa đã biến mất không còn một mảnh, hắn đối mặt với Lưu Vũ sẽ thu lại móng vuốt sắc bén, chỉ lộ ra phần bụng mềm mại.

......

"Anh muốn đưa em đi đâu", tiễn biệt thí sinh bị loại xong, Lưu Vũ vừa chuẩn bị trở về ký túc xá đã bị Santa kéo lại.

Santa không nói gì, chỉ dắt người đi ra ngoài doanh.

"Không thể ra ngoài. Santa." Lưu Vũ phát hiện phương hướng không đúng, vội vàng mở miệng.

"Có thể." Bước chân Santa vẫn không ngừng.

Sau đó, Lưu Vũ cứ thế nhìn Santa ngang nhiên đưa em ra khỏi cửa trước mặt bảo vệ, trong lòng hốt hoảng, thật sự có thể đi ra này, Lưu Vũ nhìn kỹ vẻ mặt bảo vệ, vậy mà cũng không có ý muốn ngăn cản, chỉ lẳng lặng nhìn hai người bọn họ.

Đi thẳng đến một công viên, Santa dừng lại.

Trên người Lưu Vũ còn mặc đồng phục của thí sinh, tôn lên thân thể mảnh mai vô cùng thon dài, dưới hoàng hôn mi mắt giống như nhuộm lên một tầng màu sắc ấm áp của ánh chiều tà, bởi vì một loạt hành động vừa rồi, khuôn mặt và chóp mũi đều ửng hồng, tăng thêm vài phần khói lửa cho mỹ nhân như ngọc.

"Đến chưa? Santa, anh định làm gì?" Lưu Vũ nhìn chằm chằm Santa với đôi mắt mờ mịt.

Santa nhìn Lưu Vũ một hồi lâu, mới thấp giọng nói: "Đưa em đi xem được chứ, được chứ."

Được chứ gì cơ? Lưu Vũ ngẩn người.

Nghe thanh âm trầm thấp của Santa, nhìn khuôn mặt lạnh lùng của hắn mang theo một chút luống cuống, lại nhìn sắc trời còn sáng, Lưu Vũ bật cười một tiếng.

"Là ngôi sao*." Lưu Vũ sửa lại: "Ý anh là ngôi sao** đúng không."

*Santa phát âm thành [xíng] nên ý nghĩa câu nói bị thay đổi, Lưu Vũ sửa lại là [xīng]

**Lưu Vũ nói ngôi sao bằng tiếng Nhật

Nghe được cách phát âm tiếng Nhật của Lưu Vũ, Santa giống như bị giật mình: "Em biết nói."

"Ừm, học được lúc xem anime đấy." Lưu Vũ có chút chịu không nổi ánh mắt thẳng tắp của Santa khi nhìn em.

Santa thu lại tầm mắt, dẫn Lưu Vũ đến ngồi lên xích đu có hướng nhìn ra biển, gió biển thổi đến tai vài từ rời rạc, "Dễ nghe, em nói Hoshi rất dễ nghe."

Hoàng hôn như phản chiếu lên bầu trời từng tầng lớp lụa mỏng, rơi xuống hai người ngồi trên xích đu, cả hai nhất thời không nói nên lời.

Không thể diễn tả đây là cảm giác gì, có chút ngờ nghệch, có chút kích động, có chút ngượng ngùng, giống như thứ quả vừa mới chín, trong vị chua vẫn xen lẫn mùi vị ngọt ngào.

Lưu Vũ không biết hai người bọn họ như vậy được gọi là gì, nhưng có vẻ hết thảy đều phát triển rất nhanh, sau khi làm hòa trực tiếp tiến vào giai đoạn tiếp theo, em len lén tra qua kiến thức về phương diện này lúc có thể dùng điện thoại, đồng tính kỳ thật so với ở cùng người khác phái không khác biệt lắm, nhưng trạng thái của bọn họ cứ như đã yêu nhau từ lâu vậy.

Cảm giác được bàn tay bên cạnh vươn tới, Lưu Vũ giả vờ như không phát hiện, tùy ý Santa ôm lấy em.

Bé con làm sao có thể hiểu được tâm cơ của người đàn ông, cố ý sau khi làm hòa trực tiếp đem phương thức ở chung chuyển sang chế độ bạn trai, để cho bảo bối nhỏ chưa từng có kinh nghiệm tình cảm bị đưa vào hố.

......

"Sao anh có thể mang em ra ngoài?" Lưu Vũ vẫn luôn nhìn biển, thỉnh thoảng nhắm mắt lại cảm nhận gió, những bông hoa gạo rực rỡ đung đưa dưới ánh đèn đường.

Ngược lại là Santa, trong đôi mắt chỉ chứa đựng được một người, "Anh chơi game thắng nên giành được phần thưởng."

Lưu Vũ quay lại, nhìn về phía Santa, giọng điệu vui vẻ: "Santa, em rất thích."

"Em thích là được rồi." Santa nhìn đôi mắt biết cười của bé con, tim lại một lần nữa mất cân bằng.

Những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm, lúc sáng lúc tối, cũng giống như Lưu Vũ trong trái tim của Santa, tùy ý điều khiển nhịp tim hắn, khi thì vội vàng khi thì chậm rãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro