Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7

Nhất Bác vừa rời khỏi nhà anh cũng trở về phòng thay đồ rồi ra ngoài , anh bắt taxi đến 1 đoạn đường vắng có 1 chiếc Audi màu đen đang đậu thì xuống xe . 1 tên mặc vest đen nhìn thấy anh liền xuống xe kính cẩn mở cửa xe cho anh . khoảng 30 phút sau xe dừng lại ở 1 tòa biệt thự ở ngoại ô và nằm sâu trong rừng . Tên áo đen lúc nãy vội xuống xe mở cửa cho anh , Tiêu Chiến đi vào bên trong tòa nhà 2 hàng lính canh cúi người đồng loạt hô to " Thiếu Chủ "

Anh không thèm nhìn bọn họ cứ vậy mà đi thẳng xuống tầng hầm , đẩy cánh cửa sắt nặng nề anh đi vào bên trong . Dưới sàn nhà dơ bẩn là tên béo mập muốn cưỡng hiếp anh ngày hôm đó . Hắn 1 thân đầy máu nhìn sơ qua là biết đã bị tra tấn gần 2 tháng nay . Ngày hôm đó sau khi rời khỏi bar Lucky anh đã cho người bắt hắn lại đem về đây . Anh ung dung ngồi xuống chiếc ghế duy nhất trong phòng nói " Mày không phải rất muốn thân thể này sao , mày nghĩ mày có tư cách chạm vào tao "

Dứt câu anh cầm lấy 1 con dao chuẩn xác phóng nó ghim vào cánh tay hắn . Hắn đau đớn hét lớn lên 1 tiếng , hắn dùng hết sức lực của mình nói " Rốt cuộc mày là ai "

Tiêu Chiến nhếch mép nói " Tao sẽ nói cho mày biết tao là ai xem như là cho mày 1 ân huệ . Tao chính là Tiêu thiếu của Tiêu gia "

Hắn kinh ngạc nhìn anh nói " Tiêu thiếu . Thiếu Chủ , con cả của Tiêu gia "

Anh đưa ánh mắt sắc bén nhìn hắn nói " Đoán đúng rồi , cho mày thêm 1 ân huệ nữa . Tao tên Tiêu Chiến "

Từ trước đến nay mọi người luôn nghe danh Thiếu chủ của Tiêu gia nhưng lại không biết vị Thiếu Chủ ấy tên gì . Không ai không biết đến danh của anh , 1 Thiếu Chủ mới 16 tuổi đã giết người không gớm tay . 18 tuổi chính thức trở thành sát thủ số 1 của bang Dã Tử . Tiêu Chiến gương mặt mang đầy nét khinh bỉ nói " Nhưng cũng phải cảm ơn mày đã giúp tao diễn 1 vở kịch vô cùng hoàn hảo . Tao sẽ cho mày chết toàn thây "

Hắn sợ hãi nói " Thiếu Chủ , xin ngài tha cho tôi là tôi có mắt không thấy thái sơn . Xin ngài hãy tha cho tôi 1 mạng "

Tiêu Chiến lại cầm cây dao lên vừa ngắm nhìn vừa nói " Ngày hôm đó là Vương Nhất Bác mềm lòng để mày đi , còn tao thì không "

Dứt câu cây dao lại từ tay anh phi thẳng đến cánh tay còn lại của hắn , anh nhìn hắn quằn quại đau đớn thì khẽ nở nụ cười . Anh lại nói " Trừ bang Dã Tử ra thì những người đã nhìn thấy mặt của Thiếu Chủ đều phải chết "

1 cây dao lần nữa từ tay anh bay về phía hắn ghim thẳng vào tim hắn cướp đi mạng sống của hắn . Anh xoay người rời khỏi tầng hầm nói " Dọn dẹp đi "

Đến phòng khách đã thấy Tiêu Đại Vũ ngồi ở đó , anh cúi người chào " Ba "

Ông ra hiệu cho anh ngồi xuống ghế nói " Sao , yêu thằng nhóc đó rồi không muốn báo thù nữa sao "

Anh vẫn giữ nguyên gương mặt lạnh lùng nói " Ba , mọi thứ chỉ là kế hoạch của con mà thôi "

Ông gật đầu nói " Đừng quên chính Vương Kiệt và vợ hắn hại chết mẹ con , hại con và Tiêu Nhã còn nhỏ đã mất mẹ "

Tiêu Chiến cúi đầu nói " Con sẽ không quên "

Ông lại nói " Tốt , Ở trong Vương gia rồi thì mau tìm cách giết chết cả nhà họ đi "

Tiêu Chiến kinh ngạc nói " Ba không phải lúc đầu chỉ nói là khiến họ mất tất cả thôi sao . Sao lại muốn giết họ "

Ông đáp " Lúc đầu là như vậy nhưng bây giờ thì không thể để họ sống "

Tiêu Chiến hỏi " Tại sao "

Ông nói " Nếu họ còn sống chắc chắn sẽ tìm mọi cách để lấy lại tất cả . Ta muốn Tiêu gia phải độc chiếm thiên hạ "

Tiêu Chiến nói " Ba , con không cần độc chiếm thiên hạ . Cái con cần là trả thù cho mẹ chỉ vậy thôi "

Tiêu Đại Vũ dụi điếu thuốc vào gạt tàn nói " Con không có quyền lựa chọn chỉ cần làm theo mệnh lệnh là được . Còn nữa 1 tháng sau Tiêu Nhã sẽ được gả cho Tống tổng "

Tiêu Chiến tức giận nói " Ba , người điên rồi sao . Tống tổng còn lớn tuổi hơn cả ba đó Tiêu Nhã sao có thể gả cho ông ta "

Ông lại nói " Đó là việc nó phải làm , phải làm vợ ông ta thì nó mới có thể giúp đỡ cho Tiêu Thị và bang Dã Tử "

Tiêu Chiến nói " Mọi chuyện con sẽ lo liệu đừng đụng vào em ấy . Để em ấy sống cuộc sống bình thường đi , con xin ba "

Tiêu Đại Vũ nói " Đã mang họ Tiêu thì phải sống vì nhà họ Tiêu cả con và nó đều không được lựa chọn cuộc sống bình thường "

Nói xong ông đứng dậy bỏ đi lên lầu , Tiêu Chiến lòng đầy lo lắng cho đứa em của mình . Anh đứng dậy rời khỏi tòa biệt thự , chiếc audi màu đen đưa anh về địa điểm cũ . Anh bắt taxi trở về biệt thự Vương gia , trên xe anh dùng chiếc điện thoại khác gọi cho Tiêu Nhã . Cô vừa bắt máy anh vội nói " Tiêu Nhã, em đang ở đâu "

Cô đáp " Em đang ở cùng với Hạo Kiệt ạ "

Hạo Kiệt chính là bạn trai của Tiêu Nhã , 2 người đã quen nhau được hơn 3 năm rồi . Anh vội nói " 2 đứa đến Sean coffee gặp anh ngay bây giờ "

Cô vâng dạ rồi cúp máy . Sean coffee là tài sản riêng của Tiêu Chiến , ngoài Tiêu Nhã thì không ai biết điều đó cả . 15 phút sau 3 người gặp nhau ở quán , Tiêu Chiến đưa cho cô 1 cái thẻ nói " Trong đây có 1 khoản tiền đủ cho 2 đứa ra nước ngoài lập nghiệp . 2 đứa nhanh chóng rời khỏi đây ngay ngày mai "

Tiêu Nhã thắc mắc nói " Ca , tại sao vậy ạ "

Tiêu Chiến nói " Ba có ý định gả em cho lão Tống tổng , vậy nên 2 đứa mau đi không còn nhiều thời gian nữa "

Tiêu Nhã kinh ngạc nói " Ca là thật sao . Ba sao lại nhẫn tâm như vậy "

Tiêu Chiến nói " Ông ấy bây giờ chỉ biết củng cố quyền lực thôi không còn yêu thương chúng ta nữa đâu "

Tiêu Nhã nói " Ca , vậy còn anh thì sao "

Tiêu Chiến nói " Không cần lo cho anh , 2 đứa bình an thì anh sẽ tốt thôi "

Tiêu Nhã nói " Ca , em không biết phải nói sao nhưng chỉ muốn khuyên anh đừng tin tưởng ba của chúng ta quá nhiều . Em có cảm giác ông ấy đang nói dối chúng ta điều gì đó "

Tiêu Chiến nói " Anh biết , anh sẽ cố gắng điều tra thử xem "

Chào tạm biệt anh , Tiêu Nhã và Hạo Kiệt nhanh chóng thu dọn đồ đạc ra sân bay rời khỏi Trung Quốc , anh cũng trở về biệt thự Vương gia . Nhất Bác sau khi cùng Hạo Hiên đến bar Lucky thì được Hạo Hiên đưa vào 1 căn phòng bí mật , cậu hỏi " Ca , đây là chỗ nào sao đó giờ em không biết "

Hạo Hiên đem hết sổ sách đưa cho cậu nói " Em xem hết cái này đi rồi chúng ta nói chuyện "

Nhất Bác chậm rãi ngồi xuống , cậu mất 2 tiếng để xem hết sổ sách y đưa cho . Trong 2 tiếng đó gương mặt cậu không ngừng biến đổi , lúc thì kinh ngạc lúc thì tức giận lúc thì có chút sợ hãi . Đến lúc cậu đóng những quyển sổ đó lại Hạo Hiên mới nói " Giờ thì em đã biết tại sao từ nhỏ em đã được ba cho luyện súng , luyện võ và còn cho em học luật rồi đúng không "

Nhất Bác đưa tay xoa nhẹ thái dương nói " Ca , chuyện chúng ta là mafia tại sao anh và ba lại giấu em khiến em không khác gì 1 thằng ngốc "

Hạo Hiên nói " Ba sợ em sẽ gặp nguy hiểm nên mới đem em biến thành 1 tên ngốc không biết gì về hắc đạo . Bây giờ em đã đủ lớn mạnh và đủ năng lực để tham gia quản lý Báo Đen nên anh và ba quyết định nói cho em biết "

Nhất Bác nói " Em biết rồi , em sẽ cố gắng làm quen với mọi thứ "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro