Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 10

Anh gật đầu nói " Em nhớ phải cẩn thận đó"

Nhất Bác ôm anh vào lòng hôn nhẹ lên môi anh nói " Anh yên tâm "

Nói xong cậu xoay người rời khỏi Vương gia , anh đợi đến khi cậu khuất bóng thì mới vất vả xách 1 đống túi vào phòng khách . Mẹ Vương nhìn thấy liền nói " Còn không mau giúp thiếu phu nhân xách đồ vào nhà "

Người làm vội chạy lại xách đồ giúp anh , mẹ Vương lại nói " Mau ngồi xuống đây với mẹ "

Anh ngồi xuống cạnh bà , bà nắm lấy tay anh vỗ vỗ nói " Đã mua được những gì rồi nói cho mẹ nghe . Nhất Bác nó có để con thoải mái mua đồ không "

Anh mỉm cười nói " Em ấy đã mua cho con rất nhiều thứ ạ . Chúng con đã mua nhẫn cưới và 1 vài món trang sức "

Anh lấy từ trong túi ra 1 hộp nhung đưa về phía bà nói " Con thấy ghim cài áo này rất đẹp nghĩ là sẽ hợp với mẹ nên đã mua cho mẹ . Mẹ xem thử xem có thích không ạ "

Mẹ Vương vui vẻ mở ra , nhìn thấy thứ bên trong nụ cười trên gương mặt bà liền biến mất mà thay bằng sự tiếc thương . Anh biết chắc chắn bà ấy sẽ như vậy vì ghim cài áo hoa sen là thứ mà mẹ anh thích nhất . Anh nhẹ giọng nói " Mẹ sao vậy ạ , mẹ không thích nó sao "

Mẹ Vương đưa mắt nhìn về phía người làm nói " Mọi người ra ngoài hết đi , ta muốn nói chuyện với thiếu phu nhân 1 chút "

Anh vờ ngạc nhiên nói " Có chuyện gì sao mẹ "

Bà đưa ghim cài áo hình hoa sen lên vừa ngắm vừa nói " Ghim cài áo hình hoa sen là thứ mà bạn thân của mẹ thích nhất "

Anh lại hỏi " Vậy sao mẹ lại buồn như vậy "

Giọt nước mắt nhẹ rơi trên gương mặt hiền hậu của bà , bà nói " Người bạn đó đã không còn trên đời này nữa "

Anh nén lại đau thương đang muốn bộc phát trong lòng nói " Đã xảy ra chuyện gì vậy mẹ , cái chết của dì ấy có liên quan đến mẹ sao "

Bà đưa tay xoa đầu anh nói " Cái chết của bà ấy ba mẹ luôn khắc ghi trong lòng , chưa bao giờ quên cũng chưa bao giờ kể với ai cả "

Trong đầu anh bây giờ hiện lên hình ảnh cuối cùng của mẹ mình , mẹ anh lúc đó nằm trên vũng máu cả thân thể đầy vết bầm tím không mảnh vải che thân nằm trong vòng tay của Vương Kiệt . Vết thương chí mạng nằm ở cổ bà , trên cổ có 1 vết cắt dài và con dao thì đang nằm trong tay Hi Hòa cũng là mẹ của Nhất Bác . Lúc này tiếng mẹ Vương lại vang lên " Hôm nay mẹ sẽ kể cho con nghe , xem như là tâm sự cho nhẹ lòng bớt "

Anh nói " Có gì mẹ cứ tâm sự với con , con sẵn sàng cùng mẹ trò chuyện "

Mẹ Vương lại cầm chiếc cài áo lên đưa tay miết nhẹ chậm rãi nói " Mẹ , ba và Linh Ngân cùng nhau lớn lên , gia đình bà ấy không giàu nhưng cũng thuộc dạng khá giả . Ba con là con trai lớn của Vương gia còn mẹ thì là con gái của lão đại bang Devil hoạt động ở bên Pháp nên thời điểm đó mẹ chỉ ở Trung Quốc 1 mình . Lúc đó Linh Ngân đã cho mẹ ở nhà bà ấy , sau này mẹ với ba lấy nhau bà ấy chính là dâu phụ của mẹ . Mẹ và ba con luôn mong bà ấy sẽ gặp được 1 người tốt mang lại hạnh phúc cho bà ấy . Rồi 1 ngày Tiêu Đại Vũ xuất hiện ban đầu người ông ấy theo đuổi là mẹ , dù cho mẹ đã lấy ba con nhưng ông ấy vẫn muốn tranh giành cùng ba con . Mẹ biết ông ấy không hề yêu mẹ chỉ là muốn cùng ba con tranh giành mà thôi "

Anh hỏi " Vậy sao ông ấy lại lấy dì ấy "

Bà lại nói " Ông ta say mê vẻ đẹp của Linh Ngân nên theo đuổi bà ấy . Linh Ngân thật sự đã yêu ông ấy rất nhiều , ba mẹ đã khuyên bà ấy rất nhiều nhưng bà ấy vẫn 1 mực gả cho ông ấy . Ba mẹ chỉ có thể chúc phúc cho bà ấy , kết hôn được khoảng 2 tháng vì muốn tranh giành quyền lực với anh trai mà ông ta kêu Linh Ngân giả vờ mang thai . Bà ấy vì yêu mà chấp nhận , 9 tháng 10 ngày sau ông ấy đem về 1 đứa con trai cũng là con trai cả của Tiêu gia "

Nghe đến đây Tiêu Chiến như chết đứng , anh run rẩy hỏi lại " Mẹ chuyện đó là thật ... thật sao "

Bà thấy phản ứng của anh có chút lạ thì nói " Là thật , con sao vậy "

Anh cố gắng bình tĩnh lại nói " Không có gì mẹ kể tiếp đi "

Bà tiếp tục kể " 6 năm sau Linh Ngân thật sự mang thai và hạ sinh 1 đứa con gái . Con biết không Linh Ngân sau khi sinh con thì ngày càng đẹp hơn , mẹ đã từng rất ngưỡng mộ nhan sắc của bà ấy . Cũng cùng lúc ấy Linh Ngân phát hiện Tiêu Đại Vũ bên ngoài còn có rất nhiều người đàn bà khác . Bà ấy vô cùng suy sụp , Linh Ngân rất yêu đứa con trai đã nhận nuôi và đứa con gái mình vừa sinh nên bà ấy cố gắng nhẫn nhịn . Nhưng Tiêu Đại Vũ ngày càng quá đáng hơn , ông ấy đưa những người đàn bà đó về nhà . Mỗi lần như vậy Linh Ngân đều cố gắng đem 2 đứa con của bà ấy nhốt vào phòng không cho ra ngoài sợ chúng sẽ nhìn thấy những điều không hay . Khi đứa con trai lớn được 10 tuổi , đứa con gái được 4 tuổi thì biến cố xảy ra "

Đôi bàn tay nằm trong lòng anh nắm chặt lại vì năm anh 10 tuổi cũng là năm mẹ anh rời xa anh và Tiêu Nhã , anh muốn biết rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì . Anh bình tĩnh nói " Biến cố gì vậy mẹ "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro