CHAP 5
Một lần nữa xin lỗi các bạn!!! Tớ đã trễ hẹn. Và như đã hứa, tớ sẽ bù cho các rds 2 chap dài... Mong các bạn bình chọn và comment nhìu nhìu để có động lực viết tiếp..!!!
_______________________
-CẠCH-
Anh ta đang ngồi trên sô pha gõ laptop, có vẻ như đang làm việc rất chăm chỉ, tôi chẳng thèm trách chuyện nhẫn cưới, chuyện anh ta bỏ mặc tôi sau lễ cưới, nhưng chắc chắn phải có tuần trăng mật cho tôi...
Tôi hằng hộc đứng trước mặt anh ta:-Tại sao không có tuần trăng mật? nhẫn cưới tôi có thể không cần, nhưng tại sao không có tuần trăng mật?
Anh ta thuộc loại khinh người, chẳng thèm ngước lên nhìn tôi, cũng chẳng thèm trả lời câu hỏi của tôi, thật bực mình mà, tội cho anh ta, đẹp trai mà bị điếc.
Nhưng tôi đang tức giận đây này:-Sao anh lại cứ im lặng thế hả?
Tôi hét to như thế mà anh ta lại vờ như không nghe...
Lúc này thì tôi đã điên tới đỉnh điểm rồi, thật đó, nhưng đang cố kìm nén lắm mới không nhào vô đánh anh ta
Tôi gập máy tính anh ta lại:-Anh đừng giả vờ như không nghe thấy tôi nói gì, tôi biết anh hiểu tôi muốn hỏi gì mà phải không?
Anh ta nhìn tôi, tôi giật mình, đôi mắt anh ta tại sao lại đáng sợ như vậy chứ? Đang dọa tôi sao? Tôi có làm gì đâu chứ?... tôi mới là người tức giận đây này..
Tuy hơi sợ nhưng chuyện gì cần hỏi thì chắc chắn phải hỏi:-Tại sao... không có tuần trăng mật?
-Đám cưới giả, không nhẫn cưới, không tuần trăng mật!
Anh ta lại xoáy sâu vào mắt tôi, anh ta cứ như ác quỷ, dọa chết bổn bảo bảo rồi...
Nhưng mà gan của Hứa Tiểu Đình này cũng không nhỏ đâu nha:-Nhưng trong mắt mọi người là chúng ta đã kết hôn, không phải sao? Không nhẫn cưới, tôi chấp nhận, nhưng mà tuần trăng mật...
-Không có tuần trăng mật nào cả, thích thì cô tự đi đi!_anh ta nhảy vào họng tôi nói rồi ôm laptop đi ra ngoài
-CẠCH-
Anh ta... anh ta là con người như vậy sao? Vậy mà ông nội lại bảo ông ta là người tốt sao ? chồng gì mà lạnh lùng đáng sợ như vậy, sao mà sống nổi với anh ta mấy ngày sau này chứ...
Không được, chắc chắn anh ta là một tên biến thái, mình nên tìm cách ly hôn với anh ta sớm thì hơn, nếu không có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn... aaa mới nghĩ đến đã thấy không hay rồi.. phải tìm cách gì đó thôi, mình nhất quyết sẽ không sống chung với người này.
Tôi đói quá... vẫn chưa ăn tối đó, sao chẳng ai gọi mình xuống ăn hay đem đồ ăn cho mình vậy? không phải là quên mình rồi chứ?... haizz thôi ngủ cho rồi, ngủ cho đỡ đói vậy...
-Thưa cô chủ, đã 9 giờ sáng rồi ạ, cô chủ không định dậy sao ạ?
Giọng của ông quản gia thì phải, ơ mình đang mơ sao?..
*mở mắt* *chớp chớp mắt* *dụi mắt*:-Sao ông lại ở đây?
Sắc mặt ông quản gia hình như có gì đó không ổn, là đang ngạc nhiên sao?:-Cô chủ, không nhớ gì sao ạ?
-Tôi... nhớ gì chứ? Cô chủ gì?Ai là cô chủ?, ông đâu phải quản gia nhà tôi? Sao lại gọi tôi kì cục vậy chứ?
Sắc mặt càng xanh xao hơn thì phải:-Dạ cô chủ là vợ mới cưới của cậu chủ Vương Thế Phong, cô chủ đã nhớ ra gì chưa?
Vương Thế Phong... à, cái con người không có máu đó...
Thì ra là mình ngủ từ hôm qua đến giờ:-Vậy tối qua anh ta ở đâu? À không chồng tôi ngủ ở đâu?
-Dạ ở phòng khách, cậu chủ nói cô chủ không được khỏe nên đừng làm phiền!
Cái gì mà không khỏe chứ, anh ta bỏ đói mình đây mà, đụng tới nó là nó kêu..-ục ục ục- *xoa bụng*
Nhìn ông ấy xin cái gì ăn thôi, đói quá rồi:-Tôi... đói quá..!
Ông quản gia cười gì đó rồi cúi chào tôi:-Cô chủ hãy tắm xong rồi xuống, tôi sẽ cho người nấu ăn ngay, tôi vẫn chưa biết món cô chủ thích?
-Tôi dễ nuôi lắm, cái gì ăn cũng được!
Ông cúi người cái nữa rồi chạy đi, không hiểu sao lưng ông ta tốt thế.. tội ông nội mình phải chống gậy mới đi lại được
WOAAAA... đồ ăn trên bàn là của mình tôi hả??? sao nhiều quá vậy nè... hình như ông quản gia này định vỗ béo tôi, haha chắc phải làm ông ấy thất vọng rồi, vì tôi ăn có nhiều cỡ nào cũng không thể mập nổi, chắc là vì năng lượng trong cơ thể tôi tiêu hóa quá nhanh... hihi
*nhai nhai* *nuốt nuốt* ngon quá đi...
-Thưa cô chủ, cậu chủ đi làm từ sáng sớm có đưa cho cô chủ cái này!
Ông quản gia đặt tấm thẻ trên bàn, tôi cũng có chút tò mò thò tay cầm lên "Thẻ bạch kim" cho mình hẳn một cái thẻ bạch kim thế này à? Đang xem thường mình không có tiền sao? Chắc là bảo mình đi tuần trăng mật một mình đi chứ gì? Hứ, đáng ghét, mình sẽ đi đổi tiền rồi vứt thẳng vào mặt của anh ta... oai quá đi... haha
Mà không được, nếu lúc đó anh ta nổi điên lên cầm dao giết mình thì sao?
Không được, không được, bình tĩnh nào... thôi thì anh ta đã có lòng đưa thì mình cũng có lòng nhận, mặc kệ anh ta nghĩ gì, mình sẽ không chịu thua đâu, giờ ăn nó cái đã...
______________________
-Có một bộ phim truyền hình mời em đóng vai chính đây? Muốn không?
-Không phải chị nói đã nhận kịch bản điện ảnh cho em sao?
-Ừ, nhưng nếu em đổi ý thì cũng còn kịp!
-Không được, mình nên làm việc có trách nhiệm chút, không thể để người khác nghĩ mình mắc bệnh ngôi sao được!
-Ha ha, con bé này biết nghĩ từ bao giờ thế?
-Hi, phải học hỏi từ chị thôi, à mà tin em lấy chồng vẫn chưa ai biết đúng không?
-Ừ, vậy nên giữ kín dùm chị đi, tin này mà lộ ra không biết còn ai mời em đóng phim không nữa!
-Rồi chị yên tâm đi, em ngủ đây, bye!
Haizz, một ngày nhanh hết vậy ta, anh ta vẫn chưa đi làm về?, mà anh ta đi đâu mình cũng không thèm quan tâm, chắc là đi chơi ở hộp đêm rồi chớ gì, mình biết tổng, anh ta chẳng phải người đàng hoàng gì... don't care... ngủ cho rồi...
-Bầu trời ấy nơi xa thế nào rồi, cũng có mưa rơi vào phòng hay tuyết đã tuôn rơi...
Chết tiệt, mới sáng sớm, ai lại gây sự thế này, đúng là bực mình, hic, hic:-Ano...oáp...
-DẬY ĐI CÔ NƯƠNG CỦA TÔI ƠI!
Giật mình tỉnh ngủ luôn, giọng này không ai khác là quản lý Minh Hằng của mình, có cần như đồng hồ báo thức không chứ:-Chuyện gì vậy chị, mới sáng sớm mà...
-Hôm nay có buổi gặp các diễn đó cô nương ơi, giờ còn sớm nữa hả?, nhanh đến công ty Entertaiment Edus dùm cái đi, nhanh lên đó!
-Crụp- Hối cái gì chứ? Còn sớm mà, *nhìn đồng hồ* Á Á Á á á 8 giờ rồi????, thay đồ thay đồ, son môi, son môi, giày, giày, giày...
...CT Entertaiment Edus...
-CẠCH- ôi, điên mất, sao không gọi mình sớm hơn:-Xin lỗi mọi người!
-Không sao đâu, em vào ngồi đi!
Hình như là giọng của anh đạo diễn , vì anh này đã quay cho mình bộ phim "Say Goodbye" mà, phải nhớ thôi...Minh Hằng... Minh Hằng, a kia rồi, chị ấy đang ngồi với... hả??? là diễn viên nam chính là chị ấy giữ bí mật với mình? Không ngờ là Trương Minh Hoàng??? Là Trương Minh Hoàng? *cười tươi*
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro