Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 30






Một lát sau đồ ăn đến, quả thật là 10 người ăn không hết, nhưng có điều anh không ngờ rằng cái thân hình nhỏ nhắn của nó có thể chất hết, nó ăn rất vui vẻ, thật ra được anh gấp đồ ăn cũng là một niềm hạnh phúc đó, phải ở vị trí của nó mới có thể hiểu được, anh gấp thêm cho nó rất nhiều

-Mèo nhỏ, em ăn nhiều vào!_nó vẫn là ngạc nhiên với cách gọi của anh nhưng càng lúc càng thích anh gọi như vậy, vì nó là mèo nhỏ của anh mà...

Cứ vậy, ăn xong nó và anh ngồi bên lò sưởi ấm... tay nó bưng một tách cà phê sữa, nó ngại ngùng lén nhìn anh, nhưng bị anh bắt gặp được, vì anh luôn nhìn nó mà

Anh cười nhẹ:-Có chuyện gì muốn hỏi anh sao?_nó gật đầu, thật là rất nhiều câu hỏi luôn đó

Anh cười xoa đầu nó:-Mèo ngốc, có gì cứ hỏi đi_anh đúng là xem nó là thú cưng luôn rồi

Nó cúi mặt nhìn xuống sàn gỗ:-Tại sao lại có tuần trăng mật? Không phải trước kia anh nói...

-Đó là trước kia, không phải bây giờ em đang thích anh hay sao?_là anh đang trêu chọc nó ư? nó im lặng, anh tựa đầu mình lên vai nó

Khẽ nói nhỏ vào tai:-Em thích anh thì em đã là của anh rồi!_mặt nó đỏ đến đỉnh cao...

Không phải là trêu chọc đâu, đều là những lời nói chân thành của anh, chỉ là anh không biết cách thể hiện chúng nên cứ giống như là đùa giỡn thôi...

Anh cười:-Em lên phòng ngủ sớm đi, ngày mai anh đưa em đi gặp người đó!_nó gật đầu, vừa lên được nửa cầu thang, nó nhìn xuống thấy anh tựa đầu vào thành Sôfa, mắt khẽ nhắm hờ, nó không đành lòng đâu a~

Nó đi xuống lại:-Anh ngủ ở đây sao? Không lẽ biệt thự này chỉ có một phòng?_anh mở mắt ra nhìn nó, mèo nhỏ đang quan tâm cho anh đó, anh cười

-Ừ, em lên ngủ đi!_nó ngập ngừng không biết có nên cho anh lên ngủ hay không nữa..

Anh nhìn thấu được tâm tư bé nhỏ của nó:-Em muốn anh lên ngủ cùng à? Em lạnh sao?_nó đỏ mặt

Anh khẽ cười:-Anh đùa đấy, mèo nhỏ lên đó mà ngủ đi, anh mệt rồi!_nó không nói gì nữa đi lên... còn khẽ quay xuống nhìn anh... đúng là hôm nay anh rất mệt rồi. Trông nó cứ như trông con thế kia mà...

...Sáng...

-Cạch-
Anh bước nhẹ vào phòng mèo nhỏ, đúng là mèo nhỏ ngủ rất say không biết gì nữa.. anh phải làm gì đó trêu mèo nhỏ mới được... nghĩ đi nghĩ lại cũng không có gì để trêu, anh chỉ im lặng ngồi trên giường ngắm mèo nhỏ đáng yêu này...

Tiếng chim líu lo bên ngoài làm nó tỉnh giấc... nó còn chưa muốn dậy đâu.. đôi mắt đáng yêu từ từ mở ra... nó giật mình:-Anh...

Anh cười thấy dáng vẻ ngại ngùng yêu chết đi được, anh cũng đỏ mặt nên quay người đi, định trêu mèo nhỏ không ngờ lại trêu chính mình

Anh thở dài viện cớ:-Em thay đồ nhanh rồi xuống ăn sáng!

-Cạch- Nó nhìn theo "bộ có chuyện gì hả?sao anh chạy nhanh thế?"

Nó ngáp ngắn ngáp dài thay đồ "mà sao anh ấy lại ở trên giường? Mà anh ấy ở đó khi nào? Sao mình lại không cảm nhận được?" nó thở dài, rồi đỏ mặt..

Trời khá lạnh nên nó mặt áo khá kín, đi xuống nhà bếp đã thấy vô vàn đồ ăn ngon..

Nó nhìn anh:-Anh đã gọi sao?

-Ừ, em ăn đi!_anh tiện tay gấp miếng thịt bỏ vào chén nó, còn chu đáo rút xương ra... nó cười tươi... bữa ăn sáng mà từ lúc cưới anh tới giờ nó cảm thấy vui nhất..

Ăn xong anh đưa nó lên xe, nó cũng không buồn hỏi anh đi đâu, vì nó cũng phần nào đoán ra được người anh muốn nó gặp... có lẽ là...

_________________

Một cố nhân ....

...Nghĩa Trang TOKYO...

Không ngoài dự đoán của nó, là anh muốn nó gặp người này, là cô gái mà anh từng yêu rất nhiều Thanh Lam... anh định trêu đùa với nó sao??

Hàng vạn câu hỏi chỉ trong một khắc được nó đặt ra một cách hoàn hảo... và không có người trả lời.

Anh cười nhẹ nắm tay nó cùng đi đến trước mộ Thanh Lam, giọng anh trầm hẳn, nó phần nào cũng cảm nhận được đau thương trong đôi mắt anh, nó mím chặt môi nhìn anh

Anh thở dài:-Thanh Lam, đây là người con gái mà anh đang yêu, như em thấy đó, anh vẫn chưa quên được em, em là người con gái mà anh đã từng yêu rất nhiều, anh sẽ cất em vào trong tim để làm người con gái anh yêu được không? Chắc là em đang ở thế giới đó chúc phúc cho anh đúng không? Anh hiểu em mà..._anh quay sang nhìn nó, có vẻ nó đang bị những câu nói của anh làm cho cảm động đến sắp khóc

Anh cười:-Em cho phép anh vẫn giữ hình bóng của Thanh Lam chứ? Nhưng chắc chắn anh sẽ khiến em hạnh phúc...

Dứt lời, nó không thể nào không khóc... anh bật cười đưa tay lên lau nước mắt cho nó

-Cứ tưởng sẽ làm em cười, không ngờ lại khiến em khóc đến như vậy...

Nó bất ngờ ôm chầm lấy anh... không nói... 2 trái tim cùng đập một nhịp... cùng 1 hơi thở... 2 người đi chung một con đường, cùng một lý tưởng sống...

Anh không nói cũng không nhận ra tình cảm của anh dành cho nó là vì anh cứ ngỡ rằng Thanh Lam vẫn là tất cả, nhưng anh đã sai. Đúng là Thanh Lam vẫn là tất cả nhưng bên cạnh còn có thêm một hình bóng khác, không phải là người thay thế, mà là người có thể khiến anh tức giận, khiến anh lo lắng, và khiến anh phải bật cười... mèo con là người mang đến cho anh một thế giới mới, một thế giới mà anh sẽ vào vai kị sĩ bảo vệ công chúa của mình.. và làm cho công chúa sống trong hạnh phúc...

Tuần trăng mật của nó khá ngọt ngào, phải nói là hạnh phúc nhân đôi, xung quanh nó dường như không còn khí lạnh, chỉ có ấm áp...

Anh ngồi sưởi ấm tay cho nó:-Anh muốn đưa em tới một nơi!

-Đi đâu?

-Đến nơi em sẽ biết!_anh cười rồi kéo nó ra xe..

Anh đưa nó lên tầng thượng thì bịt mắt nó lại, tuy là vô cùng tò mò nhưng anh nói sao thì làm vậy, đợi một lúc lâu, anh đứng trước mặt nó, mở bịt mắt ra...

WOA~ đúng là biết cách làm người khác đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác quá a~ trước mặt nó là những ly nến màu đỏ được xếp tỉ mỉ thành hình trái tim, trên tay anh cầm bó hoa hồng nhung màu hơi ngã về tím, nó cười tươi cầm lấy, anh cười quỳ một chân trước nó

-Em... chính thức làm vợ anh nhé?_anh lấy trong túi ra một hộp nhẫn màu đỏ, trong đó có chiếc nhẫn kiểu nữ được đính kim cương theo dạng hoa đào rất tinh xảo... nó vẫn còn đang bất động.. không thể nói nên lời

Anh nhíu mày:-Em định từ chối tấm lòng chân thành nhất từ trước tới giờ của anh hả?

Nó lắc đầu ngầy ngậy rồi nhỏ nhẹ 3 chữ:-Em đồng ý!

Anh vui mừng đứng dậy đeo nhẫn vào cho nó cũng là lúc pháo hoa nổ vang khắp trời...

Nó vừa ngắm pháo hoa vừa chu môi đáng yêu nói:-Không phải em đang là vợ anh sao?

-Trước kia thì không, bây giờ thì phải

-Xí, có danh nghĩa đàng hoàng rồi, mà... nhẫn của anh...

Anh đưa hộp nhẫn còn lại cho nó:-Đeo vào cho anh đi!_nó cười tươi, nhìn anh...

2 người này có phải là nghiệt duyên hay không đây mà lạ đời hết sức, trước kia đám cưới thật thì không có nhẫn, không có tình cảm, không có tuần trăng mật. Vậy mà đến lúc gần ly hôn mới nói thật cảm xúc cho nhau hiểu, mới có tình cảm, mới có tình cảm... và có cả nhẫn cùng với lời cầu hôn ngọt ngào, có phải là rất ngược không?

Nhưng phải nói thật rằng không ngược đâu, vì con người ta khi nhận ra sắp mất đi gì đó mới cảm thấy trân trọng hơn và muốn giữ lại lâu hơn... nghịch lý đó áp dụng với tất cả mọi người.

Vậy nên nếu còn cơ hội hãy yêu thương nhau nhiều hơn... khi còn có thể..

[To be continue]

______________________

Thông báo với các bạn... 'Lựa chọn của anh mãi cũng không phải là em'  đã kết thúc. Chỉ còn vài chaper ngoại truyện nữa thôi. Và phần hai sẽ bắt đầu vào ngày 1/12 tên 'Yêu Nhầm Anh Em'
Chính xác là thứ năm tuần sau. Mong các bạn vẫn sẽ ủng hộ tớ nhiệt tình giống như bây giờ. Các bạn có thể nhấn theo dõi tớ để có thông báo sớm nhất cho phần hai.
Thật sự là tớ yêu truyện. Yêu các bạn nhiều lắm luôn á. Mấy bữa nay động lực dồi dào vui dễ sợ. 💟❤️❤️💟💟

Hẹn gặp lại nhau sớm nha ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro