Chương 1: Cỗ Máy Thức Tỉnh
Chương 1: Cỗ Máy Thức Tỉnh
Trái đất năm 8597. Cuộc chiến giữa Liên Minh Thống Nhất và Tinh Vực Tự Do đã kéo dài hơn hai thập kỷ. Các chiến binh ưu tú, điều khiển những cỗ máy cơ giáp khổng lồ, là tuyến phòng thủ cuối cùng giữa hai phe. Nhưng trong bóng tối của chiến tranh, một truyền thuyết cổ xưa đang dần trỗi dậy.
---
Trong hầm chứa tối tăm, ánh sáng xanh lục phát ra từ cơ giáp khổng lồ phủ đầy bụi và dây leo. Đó là Hắc Dạ, cỗ máy từng được đồn đại là bất bại nhưng đã ngủ quên trong hơn một thế kỷ.
Vương Nhất Bác khẽ chạm vào lớp kim loại lạnh lẽo, tim đập mạnh khi những ký tự cổ đại bỗng hiện lên trên màn hình điều khiển. Là một cơ giáp chế tạo trẻ, cậu chưa từng nghĩ mình sẽ có ngày đối diện với một huyền thoại như thế này. Cậu thật ra là một chiến sĩ lái cơ giáp, nhưng do điều kiện gia đình nên cậu buộc phải từ bỏ ước mơ của mình, cậu chọn nghành kỹ sư cơ giáp, để ngày ngày có thể tiếp xúc với cơ giáp theo một cách khác. Khát khao thật sự sở hữu một chiếc của riêng mình luôn lấp đầy tâm trí cậu, để giờ đây khi đối diện với chiếc cơ giáp cổ xưa này, cậu thật quyến luyến.
"Chỉ huy đã yêu cầu cậu mang thiết bị này về căn cứ." Đồng đội nhắc nhở, giọng pha chút ngờ vực. "Đừng phí thời gian. Nó chỉ là đống sắt vụn."
Nhưng Nhất Bác không tin. Khi đặt tay lên bảng điều khiển, cậu cảm nhận được một thứ gì đó-một hơi thở, một ý thức. Giống như cỗ máy đang gọi tên cậu.
Một giọng nói vang lên trong đầu. Lạnh lùng, uy quyền nhưng mang chút dịu dàng kỳ lạ.
"Ngươi là ai?"
Nhất Bác giật mình, đôi mắt mở to. "Tôi là... Vương Nhất Bác. Kỹ sư cơ giáp."
"Ngươi không phải kẻ ta tìm. Nhưng... ngươi có thể đánh thức ta."
Trước khi cậu kịp phản ứng, Hắc Dạ rung lên. Lớp vỏ ngoài sáng rực, những mảnh ghép của cỗ máy tự động ghép nối lại. Một luồng sáng xanh bao trùm cả hầm chứa. Nhất Bác bị cuốn vào buồng lái, mọi thứ xoay tròn trước mắt.
Khi ánh sáng tắt, Nhất Bác thấy mình đã ngồi trong buồng điều khiển, xung quanh là màn hình chiếu ra một chiến trường rộng lớn. Cảm giác kỳ lạ lan tỏa toàn thân, như thể cậu và cơ giáp đã hòa làm một.
"Tốt. Nếu người đã có thể vào được trong ta, giờ thì hãy chiến đấu như một chiến sĩ."
---
Ở một góc khác của vũ trụ, Tiêu Chiến đứng trên cầu chỉ huy của cơ giáp Huyết Viêm, đôi mắt sắc lạnh nhìn màn hình chiến thuật.
"Một nguồn năng lượng bất thường vừa được phát hiện ở vành đai thứ bảy. Cỗ máy đó đã thức tỉnh."
Anh mỉm cười nhạt, nhưng ánh mắt thoáng lên vẻ nghi hoặc. "Để xem lần này ai có đủ bản lĩnh để chạm vào nó."
Trận chiến đã được định sẵn, và giữa hai người, số phận của cả thiên hà đang lặng lẽ xoay chuyển.
191224
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro