Mai & Kyu: CHƯƠNG 4.
Gear &Night - Mai và kyu 4
Mai & Kyu: CHƯƠNG 4.
Để bắt Kyu ăn hết nửa bát cháo, Mai cũng phải đánh anh nhiều lần. Cho đến khi Kyu vừa ăn vừa khóc nức nở. Khi thấy Kyu không thể ăn tiếp, Mai cho Kyu uống thuốc rồi ngủ tiếp.
Mai bưng bát cháo đi trở lại phòng Kyu lần nữa. Kyu chìm vào giấc ngủ một cách dễ dàng.
Mai đang ngồi ở mép giường, vẫn nhìn vào mặt người bạn thân nhất của mình.
Hàng lông mi dài như chiếc bè của anh làm nước mắt trào ra từ khóe mắt, mãi cho đến khi Mai không kìm được mà nhẹ nhàng lấy tay lau đi. Đôi môi ửng hồng sau cơn sốt khiến Kyu trông thanh tú hơn bao giờ hết.
- Mình chưa bao giờ để ý đến khuôn mặt của anh ấy khi nhìn gần
Mai khẽ nói với chính mình trong khi ngồi nhìn vào mặt Kyu.
- Dễ thương ghê... miệng thì nhỏ mà cãi thì không biết ngừng nói luôn. Mai lẩm bẩm.
Trước khi dừng lại, anh nhận ra rằng người trước mặt anh là bạn anh và cũng là một người đàn ông giống như Mai. Sau đó, anh đứng dậy và để cảm xúc của mình ra ban công phòng Kyu, suy nghĩ giữa anh và Kyu.
Mối quan hệ của họ bây giờ được gọi là gì? Đó là điều mà một người đàn ông như Mai không muốn nghĩ tới.
Anh ấy biết rằng ngày nay nam giới yêu nhau là chuyện bình thường, nhưng phần về tình dục giữa những người là bạn bè... Lẽ nào lại có chuyện như vậy?
Nghĩ đến đây, Mai rũ bỏ suy nghĩ bối rối đó ra khỏi đầu, anh chỉ nghĩ rằng lúc này mình phải chăm sóc cho Kyu. Vì lý do Kyu bị ốm là do anh ấy gây ra. Vì vậy anh phải có trách nhiệm. Sau đó Mai lấy bản báo cáo của mình ra và ngồi giết thời gian. Thức dậy để xem Kyu định kỳ. anh tiếp tục lau và thay chiếc khăn ẩm đặt trên trán Kyu để làm mát.
- Ư... nóng... - Tiếng rên yếu ớt của Kyu vang lên khiến thân hình cao lớn đang ngồi ở bàn làm báo cáo vội nhổm dậy nhìn.
- Chuyện gì vậy Kyu? Mai hỏi.
- Trời nóng. - Kyu tung tấm chăn phủ trên cơ thể ướt đẫm mồ hôi của mình ra, mặc dù trong phòng đang bật điều hòa.
Bệnh nhân kêu nóng, do thân nhiệt cao nên bác sĩ Mai lập tức lấy khăn lau người.
- Mai... nóng... Mai... em nóng... ờ... Mai. - dáng người gầy gò không ngừng gọi tên Mai trong khi anh vẫn đang ngủ.
- Ồ, tôi đến ngay đây. Có thể trả lời.
Bàn tay mảnh khảnh của Kyu nắm lấy tay Mai, giữ chặt.
-Ouch...Ouch...-khi Kyu đã nắm tay Mai rồi, một lúc sau anh ngừng cơn mê sảng và chìm vào giấc ngủ. Mai khẽ thở dài.
- Tôi nghĩ tôi sẽ ở đây suốt. - Mai tự nhủ trước khi nằm xuống cạnh Kyu.
Kyu nắm chặt tay anh. Thỉnh thoảng phát ra tiếng rên rỉ, bởi vì trong người nóng lên.
Sau khi ngủ gần hết ngày, Kyu từ từ mở mắt khi tỉnh dậy. Cơn buồn ngủ đã giảm đi một chút, nhưng vẫn còn một chút đau họng.
Kyu cảm thấy hơi lạnh trên tay nên quay lại nhìn. Anh thấy bóng dáng cao lớn của Mai đang ngủ bên cạnh anh, tay của Kyu đang nắm lấy tay Mai.
Kyu nhìn vào khuôn mặt của người mình thầm yêu và cảm thấy đau nhói trong lồng ngực. Gần gũi là vậy nhưng Kyu lại không chạm được đến trái tim của Mai. Một bóng người gầy guộc từ từ rướn người, tiến về phía Mai. Rồi anh từ từ cúi xuống hôn nhẹ lên môi Mai khi anh ngủ.
Phích cắm !
Kyu hoàn toàn sửng sốt khi Mai đẩy anh thật mạnh khiến anh bị sốc. Sau khi mở mắt ra, khuôn mặt của Kyu chỉ cách anh vài inch.
- Bạn đang làm gì thế? anh hỏi khi ngồi xuống.
- Mae Rong, anh đến chăm sóc em, nhưng em có muốn lén lút ngủ với anh không Kyu? Ngay cả khi bạn bị ốm, bạn vẫn muốn nghĩ về những điều đó? Mai nói mà không hề suy nghĩ.
Anh ấy đã không hành động tốt khi nhìn thấy
ngọt ngào gần bạn hơn một chút.
Kyu nhìn Mai đầy đau khổ. Dù thế nào đi chăng nữa, người bạn cao này vẫn luôn xúc phạm Kyu.
- Váy ngắn. - Kyu trầm giọng nói.
- Cái gì? - May ngạc nhiên hỏi.
- Tao bảo mày cút ra khỏi nhà tao!! Chỉ cần...đừng...quá kiêu ngạo để chăm sóc tôi...tôi không yêu cầu bạn chăm sóc tôi...hãy đi đi. - Kyu vừa nói vừa ho.
- Không được nói to. Nó đang ho. -Mai nói khi thấy Kyu ho sặc sụa.
- Chuyện của anh... chỉ là em không yêu anh như anh yêu em thôi. Anh làm tôi tổn thương đủ rồi... Tôi không cần phải nghe những lời xúc phạm của người tôi yêu nữa... chỉ... chỉ... chỉ... đi... Tôi bảo anh cút ra ngoài của nhà tôi. -Kyu nói trong khi ánh mắt lộ rõ vẻ đau khổ.
- Đúng!! Đuổi tôi ra ngoài! Tôi có thể đi. Cái gì? Bạn thực sự có thể vô ơn với mọi người! - Mai phát biểu vài câu, trước khi thu dọn đồ đạc rồi
lập tức quay lưng rời khỏi nhà Kyu.
Một thân hình nhỏ bé đang hấp hối, tuyệt vọng trên giường.
Yeah, cảm giác không ổn... Tôi muốn Mai ở bên cạnh, nhưng Kyu càng ở gần nó, nhưng nó lại đau. Cách duy nhất để hồi phục sau những cơn đau này là từ bỏ. Ngay cả khi nó là khó khăn để làm.
Ngày hôm sau.
Kyu, bây giờ cảm thấy tốt hơn nhiều, sau khi ngủ ngày hôm qua và có Mai chăm sóc nửa ngày. Nhưng anh vẫn chưa khỏi hẳn. Vì vậy, anh dự định đi mua một ít thuốc ở hiệu thuốc và ăn một ít thức ăn. Kyu đóng cửa và chạy xe máy đến hiệu thuốc. Anh ấy có thể cảm thấy hơi chóng mặt, nhưng anh ấy buộc phải đi bộ đến hiệu thuốc. Kyu không hề biết rằng có một chiếc xe cứ bám theo mình. Khi đến hiệu thuốc, Kyu xuống mua thuốc. Sau đó, anh định đi bộ ra khu chợ gần hiệu thuốc mua đồ ăn và đặt
ăn tại nhà.
Úi!
Kyu suýt ngã và đứng dậy khi va vào tấm lưng rộng của ai đó, khi Kyu đang nhìn vào những chiếc bánh phồng trong túi.
- Bạn đi đâu?!! Ôi... Ao... Ai'Kyu. - một giọng hung dữ vang lên, trước khi nghe thấy tên anh ta.
Kyu nhìn lên và bị sốc khi nhìn thấy Ae và các sinh viên khác từ các trường đại học khác nhau.
- Em xin lỗi anh. Kyu nói.
- Cậu đang làm gì ở đây? - Ae hỏi.
- Uh... À, tôi đến mua thuốc rồi đi kiếm gì ăn. - Kyu nói lại.
- Bạn có muốn đi cùng tôi không? Đây là chỗ của tôi. Ae cười nói.
- Ờ... - Kyu ngập ngừng.
- Hay em ghét anh? - Ồ, anh hỏi
ngược lại.
- Không, em có thể đi... nhưng em không thể ở lại lâu đâu P'Ae. Tôi cảm thấy không khỏe, tôi muốn trở lại giường và nghỉ ngơi. Kyu nói.
- Anh không được khỏe à? Nhìn... uh, anh bị sốt. - Ae vừa nói vừa đặt tay lên trán Kyu.
Mặt Kyu hơi tái đi vì anh ấy đứng trước rất nhiều người.
LƯU Ý: Mặt tái nhợt có nghĩa là anh ấy đang xấu hổ.
- Được, anh dẫn em ra ngoài ăn cháo ngon nhé. Nếu bạn bị bệnh, bạn phải ăn thức ăn nhạt.
Nói xong Ae ôm Kyu cùng nhau đi dạo. Điều này khiến thân hình cao lớn của người đang đứng phía sau anh siết chặt nắm đấm.
Ae và Kyu đến nhà hàng mà Ae giới thiệu. Khi tôi kiếm được một bàn để ngồi, anh ấy gọi ngay.
- Ôi ngon quá P'Ae. - Kyu vừa nói vừa nếm thử món cháo được dọn lên.
- Thấy chưa, tôi đã nói rồi, đây là quán tôi thường xuyên lui tới. - Ae cười đáp lại rồi tiếp tục ăn.
Trong suốt thời gian họ ăn, cả hai đã nói về nhiều thứ khác nhau. Nó cho Kyu biết rằng Ae thực sự không phải là một người đáng sợ. Anh ta chỉ có một khuôn mặt to và hung dữ, chỉ điều đó thôi đã khiến nhiều người sợ anh ta.
Kyu, em muốn hỏi anh một chuyện. - Ae nói
- Cái gì? - Kyu hỏi ngược lại.
- Anh có bị ai làm hại không? anh hỏi thẳng thừng khiến Kyu suýt sặc bát cháo đang ăn.
- Tại sao bạn hỏi? Kyu hỏi.
- Ờ, hôm mày ngủ ở phường tắt di động, đang nói khản cả cổ. Bạn không nhớ bạn có? - Ae vừa nói vừa nhớ ra.
Kyu nhớ mình đã nói điều đó, chỉ là anh không biết phải nói với Ae như thế nào.
- Không sao đâu anh... em bó tay. - Kyu nhẹ nhàng nói.
- Chà, chà... đừng nghiêm túc trong chuyện tình cảm thế. Anh ấy sẽ lại đến. - Ae nói
- Đúng. Kyu trả lời.
Tru... Tru... Tru...
Điện thoại di động của Kyu reo lên. Sau đó, một nhân vật nào đó đã nhặt nó lên để xem trước khi trả lời cuộc gọi.
- Còn Knot thì sao? Kyu nói.
- Này... Nghiêm túc mà nói,
Night đã làm nhiều như vậy sao? ..... Thế còn Gus? ..... Tôi nghĩ chắc chắn là với P'Gear. Nếu không có ai trong nhà của Ai'Gus. Kyu nói để đáp lại đầu dây bên kia.
- ĐƯỢC RỒI. nếu bạn nhận được bất cứ điều gì. tôi
gọi. - Kyu nói trước khi cúp máy.
- Chuyện gì đang xảy ra vậy? - Ae hỏi.
- Bạn tôi biến mất khỏi nhà. Anh trai của anh ấy cũng đã chiến đấu với anh ấy. Kyu nói ngắn gọn, Ae gật đầu công nhận mà không hỏi gì thêm.
- Vậy bây giờ anh đi đâu? - Ae ăn xong hỏi.
- Có lẽ tôi sẽ thuê một đĩa CD và về nhà. Kyu nói.
- Chà, sao cậu đến được đây? - anh hỏi lại.
- Tôi đến bằng xe máy. Kyu trả lời.
- Vậy làm sao bạn có thể phi công? Bạn sẽ làm gì nếu bạn bị chóng mặt? - Ae hỏi với vẻ quan tâm thật sự.
- Ok, anh... - Kyu đáp, chơi đùa như một đứa trẻ.
- Đây, để anh đi theo em, lỡ em ngã bên đường, anh sẽ đỡ em kịp thời. - Ae cười nói, Kyu nhìn Ae nghi ngờ.
- Bạn muốn gì ở tôi? Kyu hỏi.
- Anh đang nghĩ cái quái gì vậy... đừng nói là anh tưởng tôi đi kết bạn để tán tỉnh anh đấy nhé? - Ae thẳng thừng hỏi.
Kyu gật đầu.
- Tôi thực sự muốn đập vào đầu bạn. Tôi không nghĩ về bạn như vậy. Nhưng có một lý do. - Ae nghiêm giọng nói.
- Vì lý do gì, hãy nói cho tôi biết. Kyu nói.
Biểu hiện của Ae hơi bối rối. Sắc mặt anh hơi tái nhợt.
- Thật tốt khi tôi gặp bạn. Bạn cũng cứng đầu như anh trai tôi mà tôi đã mất. Tôi đã bị sốc và nghĩ rằng anh trai tôi sẽ vào đại học. Thế là tôi đi theo em, đó là lúc tôi thấy em
suýt ngất. - Ae nhẹ nhàng nói. bạn có thể nghĩ rằng tôi đang lừa bạn... nhưng tôi có thể nói với bạn rằng đó là sự thật. Anh trai tôi đã qua đời năm ngoái. Anh ấy đến cùng khóa học và trường đại học với tôi. Nhưng anh chết trước. - Ae trầm giọng nói.
- Vậy em xem anh như anh trai của em à? Kyu hỏi ngược lại.
- Ồ, chắc ông nghĩ tôi điên. Ae nói lại.
- Không, nó không điên chút nào. Đối với tôi, sẽ thật tốt nếu tôi có P'Ae là anh trai của mình... bạn có thể giúp tôi mạnh mẽ hơn một chút. - Kyu nói lại với giọng đều đều, nghĩ về Mai.
- Được, anh sẽ giúp em mạnh mẽ. -
Ae vui vẻ nói lại và Kyu mỉm cười.
- Vậy anh chỉ lo cho em thôi nhé? - Ae nói, Kyu lắc đầu mỉm cười.
anh ấy đã có được một người bạn khác. Nó có thể đủ để khiến Kyu ngừng nghĩ về Mai một chút.
Họ chọn một bộ phim và về nhà. Ae đi theo anh ta cho đến khi anh ta đến nhà Kyu.
- Ai ở cùng bạn? - Ae hỏi.
- Một mình bố mẹ đi làm ở tỉnh khác. Họ sẽ trở lại trong một thời gian ngắn. Kyu nói.
- Vậy tôi vào nhà ngồi được không? - Ae thẳng thắn nói, Kyu bật cười trước câu nói thẳng thắn của Ae.
Kyu biết mình không thể quá dễ tin người khác. Nhưng sau cuộc nói chuyện ngày hôm nay đã khiến Kyu tin rằng Ae không phải là người nguy hiểm như nhiều người vẫn hiểu.
- Đúng. - Kyu cười đáp.
- Anh và anh ấy chắc có duyên với nhau lắm. Mới gặp mà đã đón cậu ấy vào nhà rồi Kyu. Giọng Mai vang lên khiến Kyu quay sang nhìn Mai. Sắc mặt Kyu có chút mất mát, trước khi chỉnh lại vẻ mặt bình thường.
- Ít nhất thì anh ấy chưa bao giờ coi thường tôi. - Kyu dửng dưng đáp. Nhưng trong thâm tâm anh áy náy, anh không muốn bị Mai hiểu lầm như vậy.
Đột nhiên !
Cổ tay Kyu bị nắm lấy một cách thô bạo.
- Sao nhìn chuẩn được?!! Ngày hôm trước, bạn suýt chết khi nói rằng bạn yêu tôi. Nhưng bây giờ bạn đưa người khác về nhà. Và vì vậy, bạn muốn tôi nghĩ gì, Kyu?!! - Mai hét lớn.
- Mai, em làm anh đau đấy.
Hãy để tôi đi. - Kyu cố rút tay ra khỏi bàn tay mạnh mẽ đã siết chặt lấy anh của Mai.
- Thả Kyu đi, Nong. - Tay Ae đi tới khắc bàn tay Mai vào cổ tay Kyu.
- Sao anh kiêu thế?!! Anh ấy chỉ là một cựu chiến binh. đừng nghĩ rằng tôi sẽ sợ bạn. hehe...bảo vệ anh ấy như vậy, để ngủ với anh ấy! - Mai nói.
Nước mắt của Kyu ngay lập tức chảy khi nghe điều này.
- Ôi, đồ ngốc!! Tôi tốt hơn nên cho anh ta một cú tát tốt. - Ae cũng đánh lại.
Nhưng Kyu đã dừng lại để chặn cả hai, khi anh ấy tóm lấy Ae'
- Không anh Ae!! Anh Ae, tôi xin anh... Tôi không muốn anh gặp bất cứ vấn đề gì. - Kyu nói, cầu xin Ae với đôi mắt run rẩy. Mai không hiểu sao Kyu lại quay lưng.
- Nhưng anh ấy... - Ae phản đối.
- Vui lòng. - Kyu lại nói mà nước mắt bắt đầu tuôn rơi. Giữ trong tiếng nức nở của bạn.
Ae dễ dàng hạ nắm đấm của mình xuống, với Mai trên chân anh ta cười nhạo báng.
- Anh có thể về ngay. Nếu bạn vẫn nghĩ tôi là bạn của bạn. Kyu nói, kìm lại giọng thổn thức.
- Chính anh ta?!! - Mai cãi lại.
- Về đi... nếu không về thì tôi và anh hết làm bạn. - Kyu không tránh khỏi sự đe dọa. Mai lườm bóng lưng gầy của Kyu.
- Đúng!! Tôi có thể quay lại và sẽ không bước chân vào nhà bạn nữa, bạn có hài lòng không? Mai bước đi.
Nó bí mật đậu cách đó không xa. Bóng dáng cao lớn không khỏi lo lắng cho Kyu. Vì vậy, anh đã bí mật theo dõi kể từ đó.
Vào buổi sáng, anh theo Kyu từ hiệu thuốc đến tất cả những nơi Kyu đã đi cùng Ae, cho đến khi anh trở về nhà.
Ngay khi Mai vừa bước đi, Kyu ngay lập tức ngồi phịch xuống ghế.
- Huhuhuhuhuhuhuhuhuhu... - Kyu càng khóc to hơn giữa những tiếng nấc. Cho đến khi Ae bị sốc.
- Này, Kyu... đừng khóc... Anh không biết
an ủi người ta... về nhà trước đi. - Ae nào không biết thì cmt nhé.
Anh vội đỡ Kyu dậy bế vào nhà. Kyu đã khóc trên ghế sofa một lúc, với Ae dựa vào bên cạnh anh ấy mà không nói bất cứ điều gì để an ủi. Cho đến khi Kyu ngừng thổn thức sau đó.
- Xin lỗi anh Ae. điều đó khiến bạn phải can thiệp vào công việc của tôi. - Kyu giọng run run nói với Ae.
- Anh như thế này... Làm sao mà yêu được con ngốc đó chứ. - Ae nói thẳng. Kyu ngay lập tức nhìn anh.
- Bạn có biết không? Kyu hỏi.
- Tôi không ngốc. - Ae nói lại. Kyu cười nhẹ.
- Sẽ thật bất hạnh cho bạn khi nhìn thấy một người đàn ông yêu đàn ông... Anh ấy cũng là bạn thân của tôi từ thời trung học.
- Tệ thật, nhưng tôi không quan tâm nếu
bạn cũng thích đàn ông. Có lẽ tôi hơi sốc. Nhưng nghĩ kỹ lại nhìn ngươi, khuôn mặt của ngươi không thích hợp có bạn gái. ha ha. - Ae cười nói.
- Có gì vui hả anh? - Kyu hỏi ngược lại.
Ae đưa tay xoa đầu Kyu qua lại.
- Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều. Anh ấy không phải là người đàn ông duy nhất trên thế giới. Nhưng ngoại trừ tôi, tôi không muốn có một người vợ nam. Chỉ cần có một đứa em trai như bạn là đủ. - Ae nói
Kyu mỉm cười với Ae đầy biết ơn.
anh không nói nhiều để an ủi. Anh không cần tìm lý do để nói rằng Kyu đã hiểu. Nhưng Kyu cảm thấy thật tốt khi hôm nay Ae ở bên cạnh anh.
- Anh Ae... anh làm anh của em nhé? Kyu hỏi.
- Tất nhiên, em cũng muốn anh làm anh trai của em. Ae cười nói. Kyu cười hạnh phúc.
Ngày hôm sau.
Hôm qua sau khi Ae đi, anh ấy nói sáng mai sẽ đón Ae cùng nhau đi học đại học. Kyu nhận lời.
Buổi sáng, xe máy của Ae dừng trước nhà Kyu.
- Kỳ! Bạn đã hoàn thành? - Ae hét lên, trước khi bóng dáng gầy gò của Kyu chạy ra khỏi nhà với cái bánh bao trên miệng.
- Em đây anh. - Kyu nói trước khi đóng cửa nhà và trèo ra sau
Chẳng mấy chốc họ đã đến trường đại học.
- Cảm ơn. - Kyu nói lời cảm ơn trước khi trả lại mũ bảo hiểm cho Ae.
- À, trưa anh đi ăn với em nhé? Khi nào bạn đi ra ngoài? - Ae hỏi.
- 11h rồi anh. Kyu nói.
- Ơ... Lúc đó em không có tiết học.
- ĐƯỢC RỒI. -Kyu tự mình muốn tránh Mai để cắt đứt tâm trí của mình.
- Khi tên ngốc đó nói gì đó, đừng suy nghĩ nhiều. Hãy để anh ấy nói. Nhưng nếu anh ta làm gì cậu, cậu nói với tôi và tôi sẽ lo liệu. - Ae nói Kyu mỉm cười bước đến chiếc bàn quen thuộc của mình.
- Còn Ai'Night? Hôm nay bạn có đến trường đại học không? - Kyu liền hỏi về người bạn nhỏ của mình. Nhưng mắt anh cũng tìm kiếm Mai.
- Anh ây đa không tơi. P'Fu nói rằng P'Day đang lan tràn. Tôi đã gọi cho Ai'Gus nhưng anh ấy không trả lời và điện thoại di động của Ai'Night là của Phi Day. - Knot nói, Kyu nghe vậy mặt căng thẳng.
- Anh ấy đang nghĩ gì vậy? Anh ấy không biết bạn bè của mình đang lo lắng sao? Nếu anh ấy không muốn trả lời, ít nhất anh ấy nên liên hệ với chúng tôi vào một lúc nào đó. - Kyu than nhẹ.
- Này Knot, Night cậu có kiếm được gì không? - Giọng Mai khen sau lưng anh. chào phía sau, khiến Kyu dừng lại một chút trước khi hành động bình thường.
- Chưa đâu, tôi với Kyu đã ở đây nói chuyện rồi. Nút thắt nói. Mai nhìn Kyu một lúc,
- Vậy hai bạn định làm gì với việc học của mình? -Mai hỏi Knot mà mắt nhìn Kyu. Đâu bóng hình vờ ngoảnh đi nơi khác.
- Bây giờ chúng ta hãy giúp họ viết tác phẩm cho họ trước. Tôi mong họ quay lại và hiểu nhau. Ngoài ra, tôi không nghĩ rằng họ sẽ rời trường đại học như vậy. - Knot nói, trước khi mời họ vào lớp học đầu tiên trong tòa nhà.
- Chúng ta nên ăn trưa ở đâu? - Knot hỏi sau khi buổi học buổi sáng kết thúc.
- Cùng một cửa hàng đối diện với mor. - Mai nói lại.
- Kẹt, tôi phải đi rồi. Tôi có một cuộc hẹn. Hẹn gặp các bạn tại lớp học chiều nay. - Kyu nói với Knot.
Mai lập tức nhìn Kyu nhưng không nói gì.
- Anh đi đâu thế không ăn với tụi em à? Knot hỏi.
Anh bắt đầu thắc mắc thêm một chút về hai người bạn của mình. Bởi vì bây giờ, Mai và Kyu hầu như không nói gì. Ngoài việc học cùng nhau, họ ngồi cách xa nhau.
- Không, tôi đi đây. - anh nói rồi bỏ đi ngay.
- Ờ, đi ăn với mấy lão kiến trúc. Mai nghiến răng nói.
- Đó là ai? Kyu có biết những cựu chiến binh của nhóm này không? - Knot tò mò hỏi.
- À, cái thằng hôm thứ sáu đi lên dắt nó đi. Anh ấy tên là Ae. - Mai nói lại, trừng mắt nhìn vào lưng Kyu.
Knot cũng nhìn vào mắt Mai, nhưng không muốn suy đoán quá nhiều. Anh không dám hỏi, nhìn Mai có vẻ bực mình.
Sau khi Kyu đi ăn với Ae, họ cùng nhau trở về nhà vào buổi tối. Đến tối, Kyu lại cùng Ae trở về.
Ding Dong.
Chuông cửa trước nhà Kyu vang lên khiến bóng người đó bước ra ngoài nhìn. Anh dừng lại khi thấy Mai đứng sau cổng.
- Cái gì? - Kyu hỏi với giọng điệu bình thường.
-À, tôi...-Mai định nói gì đó, nhưng phải dừng lại khi thấy một người đàn ông to lớn rời đi và dừng lại trên ban công phòng Kyu. Không có áo sơ mi và chỉ có một chiếc quần jean.
- Ai ở đây vậy Kyu? Giọng Ae hỏi.
- Bạn của tôi, P'Ae. - Kyu hét lại.
Mai thấy lòng nhói đau lạ lùng khi nghe Kyu nói vậy.
- Ôi, nhanh lên, tôi đói rồi. Ae hét lên, trước khi biến mất vào trong nhà lần nữa. Kyu quay sang nhìn Mai.
- Bạn muốn gì? - Kyu hỏi lại.
- Bạn mượn vở của Ai'Knot. Anh bảo tôi đến lấy. Mai tức giận nói.
- Ồ, đợi một chút. - Kyu nói trước khi bước vào nhà mà không hề mở cổng rào cho Mai vào.
Chốc lát, một bóng người nào đó bước ra với cuốn sổ đưa cho Mai qua cổng rào.
- Còn gì nữa không? Kyu hỏi.
- Tôi không đi. - anh nói rồi quay lại xe của mình.
Kyu lập tức trở vào nhà. Mai đứng dậy ngồi vào xe, giận lắm, muốn xông vào đánh ai đó nhưng anh ta phải kịp ngăn lại.
- Sao mày cứ đứng nhìn nó thế? Nó sẽ tự biến mất. Ae nói khi thấy Kyu đang bí mật đứng đó, sau tấm rèm nhìn vào chiếc xe của Mai đậu trước cửa nhà.
- Không hiểu... sao nó không về? - Kyu nói với giọng ủ rũ.
- Nếu đúng như em nghĩ thì anh ấy cũng sẽ yêu em. _ Ae nói Kyu ngay lập tức quay sang nhìn Ae.
- Không được đâu anh Ae. Anh ấy không yêu tôi. Kyu trả lời.
- Nào, tin anh đi. Nếu anh ấy yêu bạn, anh ấy sẽ nói như vậy vào ngày này hay ngày khác. Bởi vì bây giờ, anh ấy đi, tôi cảm thấy trái tim tan vỡ là như thế nào. - Ae cười khẽ trong cổ họng nói, trước khi vào ngồi chơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro