Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mai & Kyu: CHƯƠNG 3.

Gear &Night - Mai và kyu3

Mai & Kyu: CHƯƠNG 3.

Sáng hôm sau, Kyu đã khóc và ngủ thiếp đi trong tình trạng khỏa thân. Trên chân hắn lỗ chỗ, còn có vết máu cùng yêu thủy. Kyu phải ép cơ thể ốm yếu của mình đi tắm để rửa sạch vết bẩn.

Kyu đến soi gương và thấy đôi mắt sưng húp và đỏ hoe. Và khi anh nghĩ về đêm qua, anh lại muốn khóc, nhưng anh phải cố gắng kiềm chế.

Kyu không biết phải làm gì nếu nhìn thấy Mai. Hoặc bản thân Mai sẽ không cảm thấy gì cả.

Kyu hít một hơi thật sâu, chuẩn bị tinh thần và đối mặt với tình huống mà anh ấy gây ra. Kyu bắt taxi đến trường đại học vì anh ấy biết mình không thể hòa vào đám đông trên xe buýt.

Đến trường, Kyu chậm rãi đi bộ đến gặp nhóm bạn vì đau lòng trong chuyện tình cảm.

- Chuyện gì vậy Kyu? Mặt anh nhợt nhạt như xác chết. - Gus hỏi, trong khi Kyu từ từ ngồi xuống ghế.

- Tôi ổn. Kyu trả lời.

- Thế còn Mai? - Kyu hỏi, tìm một người bạn khác. Người mà anh không muốn nhìn thấy mặt.

- Tôi chưa thấy. Gus trả lời.

- Tôi thấy mắt anh đỏ hoe, giống như người vừa khóc vậy. - Đêm nói một cách nghi ngờ.

- Không, tôi thức khuya. Kyu trả lời, trước khi vùi mặt vào bàn.

- Hay là anh giận tôi và Ai'Gus vì đã bỏ mặc hai người ở quán rượu? - Đêm hỏi.

- Em xin lỗi Kyu. Đó thực sự là một điều bất khả kháng. - Đêm vội vàng xin lỗi bạn mình.

- Không sao đâu, cuộc sống của tôi luôn là về việc bị bỏ rơi. - Kyu nói làm Gus, Night và Knot bối rối.

- Đừng nói với tôi là bạn bị một người phụ nữ bỏ rơi, huh ... nhưng bạn chỉ bị bỏ rơi. Ai đã bỏ rơi bạn? Knot hỏi.

- Hay đêm qua tên khốn đó bỏ anh một mình ở quán bar? - Đêm hỏi lại.

- Tôi và anh ấy đã quay lại với nhau. - Giọng Mai vang lên.

Kyu vẫn ngồi gục đầu xuống bàn. Anh thấy tim mình đập thình thịch, thậm chí không dám ngẩng đầu lên nhìn Mai. Còn Mai thì nhìn Kyu bằng ánh mắt mà bạn bè không đọc được.

- Vậy sao trông Kyu như thây ma vậy? Gus hỏi.

- Tôi không biết. - Mai đáp ngắn gọn, nhưng lũ bạn nó không muốn tin.

- Vào lớp thôi. - Kyu khẽ nói trước khi đứng dậy run rẩy.

Mai đã bị sốc khi nhìn thấy nó. Gus nắm lấy cánh tay anh.

- Kyu, em ốm à? Gus hỏi.

- Không, chắc là tôi ngủ không đủ giấc. Đi nào. - Kyu đáp trước khi đi.

Gus và Knot theo sát, theo sau là Night và Mai.

Giữa trưa.

Nhóm của Night rời tòa nhà đại học để ăn trưa. Khi vào lớp, Kyu và Mai ngồi riêng. Họ không ngồi gần nhau như thường lệ. Dù bạn bè gặng hỏi thế nào, cả hai vẫn khẳng định không có chuyện gì.

Kyu đi xuống cầu thang cũng phải nắm lấy tay vịn vì cảm thấy bỏng rát. Kyu muốn đi ngủ trong phòng y tế trước.

- Kyu, em đi đâu đấy? - Gus hỏi khi đi xuống dưới tòa nhà đại học và Kyu đang định đi về một hướng khác.

- Tôi sẽ tìm chỗ ngủ một lát. Đi, nếu bạn đang đến lớp, hãy gọi cho tôi quá. - Kyu chậm rãi nói. Làm bạn bè trông nghi ngờ.

Mai cũng quay sang nhìn Kyu với ánh mắt căng thẳng.

Kyu lững thững đi dọc con đường, lòng đau nhói khi thấy Mai không hề có ý định đi theo mình, nếu là trước thì Mai sẽ vội vàng đến gặp Kyu. Anh chỉ có thể cười khúc khích trước vẻ mặt đáng thương của mình.

Đột nhiên...

tầm nhìn của Kyu tối sầm lại, sắp ngã xuống đất. Nhưng bàn tay mạnh mẽ của ai đó đã đến đỡ lấy vòng eo thon gọn
trước.

- Chào! Chuyện gì xảy ra với bạn vậy? một giọng nói cộc cằn vang lên sau lưng anh.
Kyu yếu ớt vì tưởng mình sắp ngã xuống đất.

- Ồ, cảm ơn... Tôi hơi chóng mặt. Kyu nói, trước khi quay lại nhìn người đang ôm mình.

Hóa ra anh là sinh viên năm cuối khoa Kiến trúc.

- Vậy bạn đang đi đâu? - người kia hỏi.

- Tôi đi phòng y tế. - Kyu nói, có cảm giác kỳ lạ rằng người cựu chiến binh đang nhìn mình không chớp mắt.

- Vậy để anh dẫn em đi... ha ha, mặt tái mét như xác chết. Đi bộ đến đó, bạn có thể nằm xuống. Người kia nói trước khi bế Kyu đi bộ đến phòng y tế. Anh muốn phủ nhận, nhưng lại phát hiện mình không thể. Sau đó, anh ta cho phép người đàn ông lớn tuổi nhất
đưa anh ta đến y tá. Khi anh đến, cùng một tiền bối cũng đã sắp xếp để liên lạc với giáo sư trong phòng y tá. Kyu, để anh ấy có thể ngủ bên trong.

- Cám ơn anh. Vì đã đưa tôi đến đây. Kyu nói với đàn anh đang dựa vào bậu cửa sổ.

- À, mình tên Ae, bạn tên gì? - Ae hỏi.

- Tôi tên Kyu. - Kyu nói lại.

- Hừm... để em nghỉ ngơi một chút. Cảm ơn P'Ae một lần nữa. - Kyu nói, vì anh cảm thấy không thể chống cự lại cơ thể mình được nữa.
Ae khẽ gật đầu. Ngay trước khi Kyu chìm vào giấc ngủ.

Tru... Tru... Tru... Tiếng chuông

điện thoại của Kyu vang lên khiến bóng người đó giật mình. Cô lấy nó ra khỏi túi quần và ấn nhận.

- Xin chào? - Kyu khàn giọng đáp.

("Ai'Kyu có lớp học vào buổi chiều. Bạn có đến không? Ai'Gus và Ai'Night đã nhảy vào cùng với Brother Gear." ), giọng nói của Knot vang lên.

- Thế còn Mai? - Kyu hỏi người kia.

("Anh ấy đi với tôi, chúng ta hãy vào lớp.
Vì vậy, tôi đã gọi cho bạn trước."), Knot nói lại.

- Ừm... đợi đã, tôi sẽ. Bạn có thể đi lên đầu tiên. Kyu nói.

Trong thâm tâm, anh muốn biết Mai có lo lắng cho anh hay không.

Nghĩ đến đó Kyu cũng muốn khóc. Anh đưa tay lên che mắt để cố kìm nước mắt.

- Tại sao tôi yếu đuối như vậy ... tại sao tôi lại mong anh ấy lo lắng? Anh ấy thậm chí còn không muốn nhìn thấy mặt tôi nữa. - Kyu khẽ lầm bầm.

- Anh có bị bỏ lại không? - anh lập tức tìm kiếm nơi phát ra âm thanh, phát hiện thân hình cường tráng của Ae đang nằm cạnh giường mà Kyu không để ý.

- À, ờ... P'Ae đến từ bao giờ vậy? Kyu hỏi.

- Anh đưa em đi. - Ae đáp lại. Kyu làm vẻ mặt bối rối, trước khi từ từ ngồi dậy.

- Ủa, mày lười đi ăn gì nên tao đến chợp mắt một chút?

- Ôi không. - Kyu vội vàng gạt đi, trước khi chuẩn bị thu dọn đồ đạc để về lớp.

- Vậy bạn đang đi đâu? - Ae hỏi lại.

- Chiều em về lớp nhé. Kyu nói.

- Được rồi, thu dọn đồ đạc đi, anh đi cùng em. Không cần phải từ chối, tôi không muốn nhìn thấy sinh viên năm nhất bất tỉnh và chết trong trường đại học. - người cựu chiến binh trầm giọng nói.

- ĐƯỢC RỒI. - Kyu tất yếu phải đồng ý. Trong lòng thầm nghĩ, biết rằng đi bộ có thể sẽ ngất đi.

- Chuyện gì thế? - Knot rên rỉ khi cảm thấy người bạn ngồi cạnh mình, di chuyển từ bên này sang bên kia.

- Không có gì. Anh ta đã nói gì? Mai hỏi.

- Anh ấy không nói gì cả, nhưng anh ấy sẽ theo chúng ta đến lớp. Nút thắt nói.

- Này, nó làm gì với đàn anh năm cuối khoa Kiến trúc thế? - giọng một cậu sinh viên bước vào nói với cậu bạn ngồi cách Mai và Knot không xa.

- Ai? - người kia hỏi.

- Thấy chưa, mấy anh bảo có thể là P'Ae dưới tòa nhà. Có phải P'Ae lại muốn gây sự với ai đó không? - học sinh đó nói.

Nhưng Mai và Knot không quan tâm, cho đến khi họ thấy rất nhiều học sinh nhìn ra
bên ngoài lớp học với vẻ thích thú.

- Kyu đó hả? - giọng một đứa bạn cùng lớp cất lên khiến Mai và Knot lập tức quay lại nhìn.

- Này, này, này, này, này, anh ấy gặp P'Ae khi nào vậy? -một đứa bạn quay sang hỏi, vì nó biết Mai và Kyu chơi thân với nhau.

- Để xem nào. - Knot kéo Mai đi ra ngoài và gặp Kyu ngay, vì Mai cũng định ra ngoài xem.

- Cảm ơn P'Ae đã tốt bụng dắt em đến trước cửa phòng. Kyu nói với giọng chậm rãi.

Ae đưa cho Kyu chiếc túi mà anh đề nghị mang theo, thậm chí có chút miễn cưỡng Kyu cũng nhận lấy.

- Ok tôi đang trên đường đi. - Ae nói trước khi bước đi.

- Kyu, chuyện gì vậy? - Knot vừa hỏi vừa bước đến chỗ bạn mình. Kyu hơi bất ngờ khi thấy Mai đi sau Knot.

- Chẳng Tại sao cả? Kyu hỏi.

- Có người nói anh đến với một cựu kiến ​​trúc sư. - Knot hỏi, Mai nhìn Kyu chằm chằm.

- Ồ... P'Ae? Anh chỉ đến đón tôi. Kyu trả lời.

- Vậy anh nói sẽ về một mình phải không? Cho dù có người khác phải mang đi. - Mai trầm giọng nói.

- À, anh ấy muốn thế. Thế thôi, lên phòng thôi. - Nói rồi Kyu cắt ngang chương vì anh cảm thấy đau lòng mỗi khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng có phần khinh bỉ của Mai nhìn anh.

- Knot, anh đã viết công việc cho Ai'Gus và Ai'Night chưa? - Mai hỏi khi anh đi xuống tòa nhà đại học, với Kyu phía sau họ im lặng.

- Được viết. Anh sẽ quay lại với Mai phải không? Knot quay sang hỏi.
Kyu hơi giật mình vì đang nhìn theo bóng lưng của Mai.

- À... tôi sẽ bắt taxi về. - Kyu nói, Knot đang cau mày.

- Sao phải bắt taxi về? Thường thì tên khốn đó lần nào cũng đưa bạn đi.

- Hôm nay, tôi có chút việc phải làm. Tôi có lẽ sẽ không có sẵn để lấy nó. - Mai nói, ánh mắt ngưng đọng nhìn Kyu.

Run...

Cơn đau ngực lại ập đến khi nghe những lời bất cẩn của Mai.

- Ừm... tôi phải quay lại bắt taxi đây. - Kyu phải gượng nói.
Knot nhìn hai người họ qua lại nhưng không nói gì cho đến khi anh ta ở dưới tòa nhà của khoa. Anh thấy có một nhóm sinh viên khoa Kiến trúc đang ngồi thành nhóm. Sinh viên kinh doanh năm thứ nhất ngắm đàn anh.

Bản thân Knot không quan tâm. Bởi vì bây giờ anh ấy đang gọi điện với ai đó.

- Mai, Kyu, anh phải đi trước. Có người đến đón tôi. Kyu, bạn có muốn đi với tôi không? - Knot nói mời gọi, Kyu lắc đầu.

- Không sao đâu, anh đi được rồi. - Kyu nói lại, thế là Knot bỏ đi hướng khác. Mai khẽ liếc nhìn Knot, quay lưng bước đi không nói gì hay nhìn Kyu.

- Này, Kyu! - một giọng nói lớn tiếng gọi Kyu. Khiến Mai đang định đi ngang qua lập tức nhìn lại, Kyu cũng quay lại nhìn thì mới biết đó là nhóm tiền bối đang gọi mình.

- Oh... - Kyu bước đi.

- Bạn học xong chưa? - Ae hỏi.

- Ừ P'Ae, sao vậy? - Kyu hỏi khi anh khựng lại, nhìn cậu.

- Tôi thấy anh hình như không còn nhiều sức lực. Vì vậy, tôi muốn mời bạn đi ăn gì đó với chúng tôi. - Ồ, anh ấy nói.

Kyu kinh hoàng nhìn nhóm bạn của Ae, vì anh biết rằng sinh viên kiến ​​trúc nổi tiếng là độc ác. Và bên cạnh đó, Kyu mới gặp Ae hôm nay.

- À, anh.... - Kyu định từ chối.

Đột nhiên !

Cánh tay mảnh khảnh của Kyu bị kéo lại khá mạnh. Khiến Kyu lập tức quay lại nhìn.

- KYu, bạn là người đầu tiên mua thuốc phải không? - Mai nói với vẻ mặt không hài lòng nhìn Ae.

- À, vâng... P'Ae, em phải đi mua thuốc. Tôi không thể đi với bạn, tôi xin lỗi. - Kyu nói với các cựu chiến binh. Ae nhìn Mai một chút.

- Ừm, không sao, nhưng hôm khác anh phải đi với em. Tôi sẽ giúp bạn. - Ae nói trước khi về nhóm của mình.

Còn Kyu, Mai kéo anh lên xe.

- Đồ khốn, mày làm tao đau đấy. Hãy để tôi đi. - Kyu nói, vì bước đi quá nhanh làm tổn thương kênh tình yêu.

Mai buông tay Kyu khi anh đến xe.

- Đi lên. - Mai nhẹ nhàng nói, Kyu tỏ vẻ hoài nghi.

- Đã bảo lên xe rồi mà Kyu!! - Mai hét lớn.

- Thế sao anh lại làm ầm ĩ như vậy với em? - Kyu hỏi ngược lại với vẻ không hài lòng.

Mai lườm anh với ánh mắt giận dữ. Kyu thở dài một tiếng trước khi đồng ý mở cửa bước lên xe, vì Kyu biết mình chưa một lần làm trái ý Mai. Mai bước về chỗ ngồi trước khi ra về.

- Tôi đang quay lại. Tôi sẽ khóa cửa cho bạn. - Giọng Mai vừa nói vừa cài cúc áo học sinh.

Khiến thân hình gầy gò của Kyu đang nằm trên chiếc giường rộng quay lại nhìn anh bằng ánh mắt ấm áp.

- Tại sao bạn làm điều này một lần nữa? - Kyu hỏi với giọng khàn khàn.

Anh không hiểu Mai muốn gì ở Kyu nữa.

Sau khi về nhà, anh không đi mua thuốc vì anh đã nói dối Phi của mình. Khi Kyu vào nhà, Mai theo sau, trước khi kéo Kyu vào phòng ngủ và kết thúc bằng việc lên giường lần thứ hai.

- Thì anh đưa cho em, em biết anh cũng muốn mà. Nếu không, có lẽ bạn cũng sẽ không trả lời. Ngoài ra, tại sao bạn lại muốn quyến rũ người khác? Nếu bạn muốn nó, chỉ cần cho tôi biết và tôi sẽ làm cho nó cho bạn. Mai nói. Kyu ngay lập tức khóc nức nở khi nghe điều này.

- Mày nghĩ tao muốn thứ đó hả Mai?!! - Kyu quay sang mắng Mai. Nhưng giọng anh vẫn khàn khàn.

- Không muốn thì đừng đi tán tỉnh tiền bối đó. Nếu bạn đi với con lừa đó, bạn có thể có mười chồng bây giờ. Hay bạn muốn nó theo cách đó? - một giọng nói lớn vang lên.

- Nếu tôi muốn nó như thế này thì sao? Vậy bạn phải làm gì với nó? Chuyện gì xảy ra với bạn vậy? Bạn không nghĩ về tôi. Đừng làm điều này với tôi. Bạn biết tôi yêu bạn. Bạn đến để làm điều này với tôi như bạn có thể hy vọng. - Kyu nói lại với giọng run run.

Mai hơi sững người, vì anh không hiểu chính mình.

Tại sao anh ấy phải làm điều này với Kyu?
Ngay cả khi anh ấy không nghĩ đến điều gì khác ngoài từ bạn bè.

- Tôi là bạn của bạn. Mai nhắc lại, một nụ cười chế giễu giật giật trên khóe miệng anh. Mai chộp lấy chiếc cặp của mình và quay người rời khỏi phòng Kyu.

- Các bạn... họ không ở đây để làm những việc như thế. - Kyu nói cuối đầu, trước khi Mai bỏ đi.

Bóng dáng cao lớn có chút kinh ngạc, trước khi rời khỏi phòng Kyu. Bóng người nằm trên chiếc giường rộng, giống như một người kiệt sức. Anh ấy ngay lập tức cảm thấy bị bệnh. Nghe tiếng xe của Mai đi xa, nước mắt Kyu
lại rơi.

Khóc đến khi gần như không còn nước mắt, Kyu mới đứng dậy đi tắm và uống một ít thuốc đau đầu trước khi đi ngủ. Ngày hôm sau là cuối tuần. Vì vậy, Kyu phải nằm yên trong một thời gian dài.
Vẻ lạnh lùng trên khuôn mặt khiến Kyu nhiều lần quay đi.

- Huh. - Kyu xua tay bác bỏ.

- Giữ im lặng. - ai đó hét lên khiến Kyu dần mở mắt ra.

Cảm giác như thế giới quay cuồng cho đến khi Kyu choáng váng trước khi nhìn thấy bóng dáng cao lớn của Mai, ngồi cạnh Kyu trên chiếc giường rộng. Kyu phải vội nhắm mắt lại vì cả căn phòng quay cuồng cho đến khi anh không thể nhìn xa hơn.

- Lạnh quá, chịu không nổi. - Kyu nói, gần như không phát ra âm thanh.

- Tắm rửa sạch sẽ trước đi nếu không sẽ không hết sốt đâu Kyu. - Tiếng Mai bên cạnh nói.

- Cái quái gì thế? - Kyu nói lại nhưng đầu dây bên kia không nói gì, anh tiếp tục lau cho Kyu.

Lúc đầu, Kyu còn miễn cưỡng, nhưng không thể lùi bước, anh đã kiệt sức. Mai lau người cho anh bằng chiếc khăn ẩm cho đến khi Kyu lại chìm vào giấc ngủ. Không lâu sau, anh ta lại bị đánh thức.

- Kyu, dậy uống thuốc trước đi. - một giọng nói dịu dàng cất lên.

Khiến Kyu nghĩ rằng mình có thể đang mơ. Không đời nào Mai lại nói với Kyu bằng cái giọng đó.

- Mai...Mai... - Cơn mê sảng nào đó nổi lên khiến Mai chết sững, nhưng anh không quan tâm đến bất cứ điều gì.

Mai khẽ lay người anh để tỉnh lại. Kyu từ từ mở mắt.

- Dậy ăn trước đi. Sau đó uống thuốc. - Mai nói lại, bế Kyu ngồi dựa vào đầu giường.

Hơi nước từ người Kyu nóng đến nỗi chính Mai vẫn cảm nhận được.

- Bạn đang làm gì thế? – Kyu hỏi, giọng khàn đi khi thấy Mai đang ngồi cạnh giường, hơi thất thần.

- Hôm qua tôi để quên một thứ ở đây. Sau đó tôi trở lại và thấy bạn nằm ốm. - Mai nói.

- Vậy... làm sao anh vào được nhà tôi? Hay là hôm qua anh không khóa cửa vào nhà em? - Kyu hỏi lại.

- Sao em hỏi nhiều thế? Nhanh lên và ăn. Anh ra ngoài ngõ mua cho em. Ăn xong mới được uống thuốc. - Mai nghiêm nghị nói.

- Tôi không muốn ăn... Tôi không đói. - một nhân vật nào đó nói với giọng yếu ớt.

- Phải ăn!! Và hoàn toàn giống như một đứa trẻ. Không ăn, không uống thuốc thì làm sao khỏi bệnh? - Mai mắng anh.

- Hết sốt hay không là chuyện của tôi! - Kyu nói, nhìn Mai bằng ánh mắt đau khổ.

Mai hít một hơi thật sâu. anh không nói gì chỉ đặt bát cháo lên tủ đầu giường rồi lập tức rời khỏi phòng Kyu.

Bóng dáng gầy gò nhìn Mai với đôi mắt đẫm lệ, trước khi nằm xuống.

- Dừng lại! - Giọng Mai vang lên làm Kyu khựng lại, từ từ quay lại nhìn.

- Ai cho anh ngủ? Dậy ăn trước đã. anh nói với giọng thô lỗ.

Kyu bối rối nhìn cành chùm ruột trên tay.

- Bạn đang làm gì với một nhánh chùm ruột? - Kyu nhẹ giọng hỏi.

- Chúng tôi dùng vũ lực, với những đứa trẻ không muốn ăn hoặc uống thuốc. Nếu thằng bé quá bướng bỉnh, tôi sẽ đánh nó bằng một nhánh dâu tây. - Mai nói, Kyu sững sờ khi nghe điều đó.

- Anh điên hả? Chỉ... chỉ... thật tệ... Tôi không phải trẻ con. - Kyu vô tình lớn tiếng cãi lại khiến anh ho sặc sụa.

- Anh sẽ biết sớm thôi. – Mai nói, trước khi ngồi xuống mép giường và bế Kyu dựa vào đầu giường như thường lệ.

Rồi anh lại quay sang cầm bát cháo lên.

- Ăn đi, anh đút cho em. - Mai.Kyu lắc đầu nói, vì anh không muốn ăn gì cả.

- Ai'Kyu có định ăn hay không? May hỏi.

- Tôi không đói, tôi chỉ muốn ngủ thôi. - Kyu nhẹ nhàng nói. Sự khó chịu của anh ấy dễ khiến mọi thứ trở nên vụng về với Kyu.

Tiếng riu ríu!

- Ư... đau quá! - Kyu hét lên khi cành chùm ruột đập vào chân một bóng người gầy guộc đang nằm dài trên giường, cho đến khi Kyu giật mình.

- Anh đánh em mới đau. Bạn sẽ ăn hay không? - Mai hỏi lại. Kyu lắc đầu.

Mai lặp lại lần nữa. Cho đến khi cơ thể sợ hãi vì đau đớn.

- Hức... đau quá. - Kyu nức nở.

- Đau thì ăn đi. Nếu bạn ăn nó, tôi sẽ không đánh bạn. - Mai nói.

Mai muốn biết Kyu sẽ kích động đến mức nào, cho đến khi anh ấy trở nên khó chịu?

- Anh có muốn ăn không? - Mai hỏi lại, tay nâng cành chùm ruột trên tay.

- Huk... em ăn đi. - Kyu nức nở, khóe miệng Mai nở nụ cười mãn nguyện.

Cùng với việc đút cháo từ từ cho Kyu ăn.

Thực ra bản thân anh cũng không muốn nhưng Kyu cứng đầu quá.

Anh phải rặn một chút, không hiểu sao Mai lại thấy khó chịu, anh chỉ muốn nhanh chóng ra khỏi nhà Kyu.

Đêm qua, tất cả các cửa trong nhà đều khóa nhưng Mai đã lén mang theo chìa khóa vào nhà Kyu. Thật dễ dàng để có được vào buổi sáng. Khi bước vào phòng, anh thấy Kyu đang ngủ. Mai đã ở đó để chăm sóc anh ấy,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro