Fu &Knot Chương 1
Gear &Night - Fu &Knot Chương 1
Fu & Knot: CHƯƠNG 1.
Khi nhận được cuộc gọi từ người bạn thân nhất của mình, người đàn ông cao lớn Fu đã sẵn sàng đi tắm và thay quần áo.
Anh ấy đã sẵn sàng để làm điều gì đó cho bạn mình tối nay. Fu sẵn sàng làm bất cứ điều gì cần thiết cho những người bạn thân yêu nhất của mình.
Khi việc chuẩn bị đã hoàn tất, Fu bước ra khỏi phòng với chìa khóa xe.
- Anh đi đâu thế Phúc? - người mẹ có dáng người cao hỏi khi cùng con trai bước lên cầu thang tầng hai.
- Tôi sẽ đi dạo với bạn bè của tôi. Bạn không phải lo lắng về nó. anh nói với mẹ anh với một nụ cười.
- Thế là anh về ngủ ở nhà à? cô hỏi lại bóng dáng cao lớn.
- Tôi không chắc. Nếu tôi say, có lẽ tôi sẽ ngủ lại nhà một người bạn. - Phúc nói.
- Ừm, được, không uống rượu lái xe. Nhưng đừng quên cuộc hẹn của chúng ta vào ngày mai. - Mẹ nhắc lại.
- Ừ, tôi không quên. Tôi đi đầu tiên. - anh nói và hôn lên má mẹ.
Trước khi rời khỏi nhà, hãy lên xe và lái đến quán rượu nơi anh ấy đã hẹn hò với người bạn thân nhất của mình, Day.
Tru... Tru... Tru...
Điện thoại di động của Fu đổ chuông khi anh ấy đang lái xe. Bóng dáng cao lớn đã nhận lấy nó trước khi nhìn.
- Này, tôi đến đây. - Fu trả lời cuộc gọi.
("Chà, tôi ở đây. Đêm cũng ở đây. Bạn có thể bám sát kế hoạch. Tôi sẽ ngồi và quan sát từ xa." ), giọng nói của
Day nói trở lại.
- Em vào trong tìm bàn ngồi đi. - Phúc nói.
Lần này hắn phải dùng thuộc hạ ra tay.
("Ừm, cảm ơn nhiều."), Day nói xong và cúp máy.
Về phần Fu, anh ta gọi cấp dưới của mình để tìm một chỗ ngồi.
Ngay sau đó, Fu đến quán rượu và đi tìm cấp dưới của mình. Khi họ tìm thấy chúng, anh ta đi và ngồi xuống như một du khách bình thường.
Anh ta uống một lúc, khi anh ta tìm kiếm hình dáng nhỏ bé là kế hoạch của đêm. Sớm tìm thấy anh, Fu chỉ ngồi đó và im lặng. Đang xem và đợi thời gian để làm theo kế hoạch. Khi nhìn thấy em trai của người bạn thân nhất của mình, bắt đầu thực hiện kế hoạch, Fu ngay lập tức đứng dậy.
- Tôi đi. Bạn có thể ngồi và uống. Ah, nếu có chuyện gì xảy ra, bạn không cần phải can thiệp, phải không? Tôi có thể xử lý nó- - Fu nói với cấp dưới của mình.
- Vâng thưa ngài. - cấp dưới trẻ tuổi của Fu trả lời.
Sau đó, Fu bước đến cơ thể nhỏ bé của Night, nhảy múa giữa nhiều thanh niên đang háo hức muốn có một mối quan hệ.
Công việc của Fu chỉ là giúp Night trêu chọc một thanh niên tên Gear. Đứa nhỏ mà Fu cũng yêu quý như một người anh trai thực sự.
- Bạn có muốn nhảy cùng tôi không? - Fu hỏi khi dừng lại trước bóng dáng nhỏ bé. Night nhìn Fu với một nụ cười.
- ĐƯỢC RỒI. - Night đáp lại với vẻ mặt tỉnh bơ như dự tính.
Fu muốn cười nhưng phải ngăn mình lại vì anh chưa bao giờ thấy Night như thế này trước đây.
- Đêm, sao em lại nhảy với anh chàng này mà không biết anh ta là ai? - Bạn của Night hỏi.
Fu nghe nhưng giả vờ như không biết gì.
- Không sao đâu. Những người đến đây chỉ muốn có một khoảng thời gian vui vẻ. Đừng suy nghĩ nhiều, nhưng nếu mệt mỏi, bạn có thể ngồi xuống và nghỉ ngơi trước. Đừng lo lắng cho tôi, tôi có thể tự lo cho mình. - Night cười nói với bạn mình.
Bạn của Night trông có vẻ hoài nghi, nhưng anh ta ngồi xuống bàn vì cổ họng khô khốc.
Về phần Night, khi Gus đã đi khuất, anh quay lại nhìn người bên cạnh.
- Tên bạn là gì? - Phúc cười hỏi.
Đã có rất nhiều thanh niên nhìn dáng người cao ráo đẹp trai mà ghen tị khi dám bước vào mối quan hệ với Night.
- Tôi tên là Night còn bạn? - Night hỏi, đưa tay ôm lấy thân hình cao lớn trước mặt.
- Tên tôi là Fu. Fu trả lời, trong khi vòng eo thon gọn của Night lại gần anh hơn.
- Anh có thấy thế không? - Fu ghé sát tai nhỏ hỏi, vì nhạc trong quán khá to.
- Tôi hiểu rồi, bạn đang nhìn chằm chằm vào tôi. - Đêm vừa trả lời vừa khiêu vũ.
- Thôi, làm rầm rộ hơn nữa thì sẽ hay hơn. Fu lại nói. Trước khi khiêu vũ, vuốt ve vòng eo thon gọn của Night. Bóng dáng nhỏ bé không nói gì vì anh biết rằng Fu không nghĩ về Night nhiều hơn từ "anh trai". Điều đó khiến Night làm mọi việc thoải mái hơn.
- Phi Phúc, tối đi vệ sinh. Một lúc sau, P'Fu đi theo Night. Night tin rằng chắc chắn P'Fu phải đi theo Night. - Night nói với Fu.
- ĐƯỢC RỒI. - anh đáp lại, nên Night nở một nụ cười khác trước khi đi vào phòng tắm.
Fu đã chăm sóc Night. anh ấy đã phát hiện ra rằng Gear thực sự đi theo
Đêm nhỏ'
Fu, sau đó bước đến dừng lại và đợi hàng giờ trước phòng tắm. Anh có thể nghe thấy âm thanh của Night và Gear va chạm nhẹ. Fu để hai người cãi nhau một chút, rồi anh lập tức đi làm nhiệm vụ của mình.
- Có chuyện gì thế, Night nhỏ? - Fu hỏi, Night lắc người ra khỏi Gear và ôm lấy cánh tay Fu.
Thân hình cao lớn của Fu vẫn đang nhìn Gear. Bản thân anh ấy hôm nay mới nhìn thấy Gear trực tiếp, bởi vì trước đây anh ấy chỉ được nhìn thấy trong các bức ảnh.
- Không có gì đâu anh Phúc... anh chào nhầm người thôi. Night nói với Fu bằng một giọng ngọt ngào. Fu đặt tay quanh eo anh.
- Thôi, nếu không có việc gì thì thôi. - Fu cười nói với Night trước khi Night lại bị anh kéo tay.
- Ồ! Đau quá! Đêm hét lên.
- Chào! bạn đang làm gì với tôi
Nông Đêm? - Fu bất mãn đẩy vào ngực Gear, người nắm lấy cánh tay của Night.
- Hả, sao dám nói là của anh? Không phải bạn vừa mới gặp Ai'Night rồi sao? - Gear khinh khỉnh hỏi.
- Còn bạn, bạn đã gặp Nông Đêm bao giờ chưa? - Phúc hỏi ngược lại. Gear tiến về phía Fu một cách không sợ hãi.
- Ồ vâng, vâng và tôi có bằng chứng. Bạn muốn xem? - Gear nói một cách giễu cợt.
Fu nhìn vào khuôn mặt của Night, anh ấy sợ rằng Night sẽ cảm thấy tồi tệ. Hình dáng nhỏ bé đối mặt với Gear với toàn bộ sức mạnh. Bóng dáng cao lớn quay sang nhìn người nhỏ bé với vẻ không hài lòng.
- Thôi anh đi một mình đi, tôi không muốn nói chuyện với anh làm mất thời gian cho hạnh phúc của tôi. P'Fu, không phải P'Fu vừa nói với em rằng anh ấy sẽ đưa Night đến thăm căn hộ của anh ấy sao? Đi nào! - Night quay sang Fu van xin.
- Đi nào. - Fu nói, mặc dù trong thâm tâm anh ấy hơi khó chịu với Gear vì đã nói về Night theo cách không tốt lắm.
Sau đó, Fu kéo Night ra khỏi phòng tắm, nhưng Gear lại bước tới để kéo Night lại. Nhưng một người đàn ông chạy vào phòng tắm với vẻ mặt sợ hãi.
- Bánh răng! anh trai của anh ấy và Four sẽ chiến đấu với nhau cho đến chết. - Khi nghe những gì chàng thanh niên nói, Gear thả Night ra và ngay lập tức chạy.
- Phi Phúc, tốt hơn là đi gặp bạn tôi trước. - Night quay sang nói với Fu, người có vẻ mặt lo lắng.
Fu và Night chạy đến bàn của Night, nơi Gear đang tách anh trai của anh ấy khỏi Four, đưa anh ấy trở lại bàn của mình.
Đối với Gear, anh ấy đã tranh cãi một chút với em trai mình. Sau đó, anh ta quay sang nhìn Fu và Night với vẻ không tán thành, nhưng anh ta không nói bất cứ điều gì mà quay trở lại bàn của mình.
- Vậy đây là ai? - giọng một chàng trai trẻ hỏi khi nhìn thấy Fu.
Fu quay lại theo giọng nói và hơi khựng lại khi nhìn thấy một thanh niên mảnh khảnh cao hơn Gus và Night một chút.
Khuôn mặt của anh ấy không ngọt ngào như Night, nhưng nó cũng khiến anh ấy chú ý.
- Rất vui được gặp bạn. - dáng người nhỏ bé giới thiệu Fu với mọi người.
Điều này khiến Fu sực tỉnh sau khi vô tình nhìn vào mặt chàng trai đối diện.
- Đêm Nông. Tôi sẽ đến đây sớm thôi. Để tôi gọi cho bạn tôi trước đã. - Fu nói với Night, vì đã đến lúc phải đưa Night về nhà.
Khi trở lại bàn làm việc, anh phải nhận cuộc gọi của Day.
Day đề nghị Fu ngủ với Night tối nay, vì anh ấy sẽ tiếp tục công việc lặt vặt của mình và có thể không về nhà được. Khi kết thúc cuộc gọi, anh ta gửi tiền cho cấp dưới để tiếp tục uống rượu. Fu quay lại bàn của Night và đặt tay lên eo của anh ấy, nhưng ngay sau đó Gear đã đánh rơi chiếc ly trên lầu xuống giữa bàn. Nó khiến Fu phải đưa Night về trước khi xảy ra sự cố.
Bằng mọi cách đưa Night trở lại, Fu cũng khuyến khích Night. Nhưng não anh vừa nghĩ đến khuôn mặt của bạn Night, liền cảm thấy quen quen. Khi đưa Night về nhà, họ giải tán và đi ngủ vì sáng mai họ còn phải đưa Night đến trường đại học.
Buổi sáng.
Fu đưa Night đến trường đại học và trò chuyện một chút khi Night vẫn ở trong xe. Fu nhìn ra khỏi xe với đôi mắt tĩnh lặng khi anh nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang đi từ xa.
- Ồ, đúng là thằng điên. - Night nói, khiến Fu nhớ ngay tên của bóng người trong suốt sau một đêm suy tư, nhưng không dám hỏi Night.
- Có phải người mặc áo trắng đêm qua không? - Phúc hỏi.
- À, vâng... vậy tôi đi trước. Tôi đang gặp Knot. - Night mỉm cười nói trước khi giơ tay chào Fu.
- Ai cống nạp trong tình huống này? Bạn quên? - Fu hỏi, Night cười tinh nghịch trước khi cúi xuống hôn lên má Fu, Knot hoàn toàn có thể nhìn thấy. - Hả, bạn mày coi cái này kìa. - Fu nói đùa, với đôi mắt của Knot đang xem xét bên trong xe.
Khi bắt gặp ánh mắt nhìn sự việc trên xe của Knot, Night bật cười trước khi chào tạm biệt và xuống xe, chạy đến chỗ bạn mình.
Về phần Fu, anh ấy đi thẳng về nhà vì anh ấy phải đi xem công việc kinh doanh trung tâm cuộc gọi của mình. Vào buổi sáng, Fu đã đi kiểm tra công ty của anh ấy và hầu hết các chi nhánh, làm việc cho đến tận chiều.
Anh ấy nhận được một cuộc gọi từ Night nói rằng anh ấy sẽ trở lại với một người bạn. Fu không phải gửi anh ta về nhà. Bóng người cao lớn hỏi thêm vài câu trước khi cúp máy gọi mẹ.
- Mẹ ơi, tối nay mẹ đến nhà Anit lúc mấy giờ? -Fu hỏi mẹ.
- Ồ, bố mẹ đi trước phải không? Thôi, tôi sẽ đi theo. Đó là tất cả. - anh nói trước khi kết thúc cuộc gọi.
Bóng người cao lớn đi ra lệnh cho cấp dưới của mình một lúc. Sau đó anh lái xe về nhà để tắm rửa và thay đồ.
Sau khi rời khỏi nhà, Fu đi thẳng đến nhà thế hệ trẻ của cha mình, người mới chỉ đến đó một hoặc hai lần và khi anh đang lái xe qua một trung tâm mua sắm cao cấp ở trung tâm Bangkok, ánh mắt của Fu chuyển sang nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc bên cạnh anh đang chờ đợi. một xe taxi.
Anh ta mang theo những món đồ cồng kềnh, Fu ngay lập tức dừng xe nơi chàng trai trẻ đang ở. Bóng người hơi sửng sốt, nhưng lộ ra vẻ tò mò. Fu kéo kính xe xuống.
- Nông Nút? - Fu gọi chàng trai trẻ. Khuôn mặt của Knot bối rối khi nhớ ra mình đang gọi cho ai.
- Ờ... Phi Phúc phải không? Knot hỏi.
- Tôi rất vui vì bạn nhớ đến tôi. Fu nói với một nụ cười.
Làm cho Knot cảm thấy kỳ lạ khi một chàng trai trẻ đang có mối quan hệ với bạn mình lại đến và nói điều đó.
- Bạn đi đâu? - Phúc hỏi lại.
- Tôi về nhà. Uh... Đêm đang ở cửa hàng kem của trung tâm mua sắm. - Knot nói.
- Ồ, tôi biết. Knot, lên xe. Anh đưa em đi ngay. - Fu không muốn lãng phí cơ hội.
Anh tự thừa nhận rằng anh
khá thích chàng trai trẻ này, mặc dù anh ta không dễ thương như Night. Nhưng Fu cảm thấy rằng Knot có nét quyến rũ giống như anh ấy thích.
- Không sao đâu, tôi về một mình được mà. - Knot thận trọng nói, anh không tin Fu lắm.
Knot hơi không hài lòng về Fu. Anh ấy dường như không quan tâm đến Night nhiều như lẽ ra anh ấy nên gặp Night ở trung tâm mua sắm thay vì anh ấy.
- Đi nào. Hay Nong Knot sẽ đợi cảnh sát đến và đuổi theo tôi trước? Fu nói, Knot do dự một chút.
- Không, đừng sợ tôi bán. - Phúc lại nói.
Knot nhìn đồng hồ và sợ không về kịp lúc bố gọi, vì taxi trước trung tâm thương mại không nhận gửi Knot đến đó, vì nhà anh hơi xa. .
- Được rồi được rồi. - Knot đồng ý, nhưng miễn cưỡng.
Chà, anh ấy nghĩ mình là một người đàn ông và có lẽ không có gì phải lo lắng. Knot mở cửa và ngồi xuống, thu dọn đồ đạc sau khi cửa xe đóng lại.
Fu nhanh chóng phóng xe đi. Khuôn mặt cao lớn của anh tràn ngập nụ cười mãn nguyện.
- Bạn có kinh doanh? Knot hỏi.
- Không. Tại sao? - Phúc quay lại nhìn bóng người hỏi ngược lại.
- Chà, có lẽ anh nên đưa tôi đến nơi anh sắp đến. Tôi có thể gọi taxi dễ dàng. Bằng cách đó tôi có thể chạy một số việc vặt trong thời gian. Knot thận trọng nói.
- Vậy nhà anh ở đâu? -Fu hỏi khi đang định tính thời gian. Anh ta muốn gửi cơ thể trong suốt này về nhà của mình.
- Nó ở... - Knot nói địa chỉ nhà mình. Fu khẽ nhướng mày.
- Tôi sẽ chạy một số việc lặt vặt trong khu vực đó. Thật là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. - Phúc nói.
Lông mày của Knot nhíu lại với anh ta trong sự hoài nghi.
- Sao nhìn tôi như vậy... sợ tôi sao? - Phúc cười hỏi.
- Tôi không sợ. Tôi chỉ nghĩ đó thực sự là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. - Knot chế giễu lại. Môi Fu khẽ cong lên.
Tru... Tru... Tru...
Điện thoại di động của Knot reo. Bóng dáng nhỏ bé vội vàng nhặt nó lên khi nhìn thấy số nhập cảnh.
- Con về rồi bố... Con đã lên xe rồi... vâng... Con nghĩ con sẽ về trước con trai chú. Chỉ vậy thôi. - Knot nói với bố một lúc rồi cúp máy.
- Bố gọi à? - Fu hỏi, Knot không quay lại nhìn Fu.
Hình bóng trong suốt cảm thấy rằng anh ta không dám nhìn Fu, vì cảm giác kỳ lạ.
Họ là hai người đàn ông, mặc dù Fu
quyến rũ và cân đối hơn Knot, người mảnh khảnh hơn và có vòng eo thon. Mặc dù Knot ăn rất nhiều, nhưng anh ấy không lớn bằng Fu.
- Dạ... À, nhà em có khách. Vì vậy, cha đã gửi cho tôi chạy trở lại. - Knot dửng dưng nói trước khi nhường đường cho anh về nhà.
Thân hình cao lớn nhíu mày ngạc nhiên khi đến gần ngôi nhà của nhân vật đó. Fu cảm thấy điều này quen thuộc hơn, cho đến khi họ đỗ xe trước hàng rào của Knot.
- Có thể để xe trước cổng. - Knot vừa nói vừa mỉm cười nhìn vào trong nhà.
- Anh không cần xuống đâu. Tôi sẽ đưa bạn đến nhà. - Phúc cười nói.
- Anh ơi, anh điên à? Uh ... tốt ... Anh Fu, anh phải nhanh chóng làm kinh doanh ở đây. - Knot nói ngay.
Fu không ngại Knot kháng cự, mở cổng và bước vào. Ngay khi động cơ vừa tắt, Fu quay sang nhìn Knot với một nụ cười.
- Cái này. Đi, tôi sẽ giúp bạn mang đồ của bạn. - Nói xong Fu lấy đồ Knot mua rồi mở cửa xe ngay.
Knot kinh ngạc nhìn bóng dáng cao lớn, trước khi nhanh chóng xuống xe và đi theo anh ta. Anh ấy tự hỏi tại sao Fu lại có can đảm và làm điều đó.
- Thôi đi anh Phúc. - Knot vội ngăn bóng người cao lớn đang định bước vào nhà mình.
Ngay khi cha mẹ của Knot và những vị khách đang rời đi. Knot ngập ngừng vì không biết phải giải thích thế nào với bố mẹ về việc mình tọc mạch như thế nào. Điều gì khiến anh ta nghĩ đến việc muốn vào nhà người khác?
- Uh, bố... anh ấy...
- Knot I will say thay vào đó giọng nói trầm ấm của dáng người cao lớn, giơ tay chào bố mẹ của dáng người trong suốt.
Điều này khiến Knot bối rối không biết làm thế nào mà Fu lại biết tên của cha mẹ mình.
- Lại đây, Tafue. Ah Knot, họ đã đến cùng nhau! - mẹ của Knot nói.
Fu quay sang nhìn Knot, mỉm cười.
LƯU Ý: Tafue là tên thật của Fu.
- Nong Knot, đi với tôi. Khi tôi tìm thấy Nong của mình trước trung tâm mua sắm, tôi đã lấy nó. - Fu nói với một nụ cười. Anh chỉ biết rằng Knot là con trai út của bạn cha mình khi anh đến trước nhà.
- Fu, hai người quen nhau rồi à?
- Mẹ Phúc bối rối hỏi.
- Nên nó là. - Phúc cười nói.
- Ờ... ừm... chào cô chú. - Knot lập tức giơ tay bắt tay bố mẹ anh chàng cao lớn, trong khi anh vẫn còn đang ngơ ngác.
Lấy đồ của bạn, cất nó đi và tắm nhanh bằng Satanut. Sau đó xuống ăn tối cùng nhau. - mẹ của Knot nói.
LƯU Ý: Satanut là tên thật của Knot.
Knot đến lấy đồ từ tay Fu, trước khi vội vã bước vào nhà trong sự bàng hoàng. Về phần Fu, anh chỉ có thể mỉm cười nhìn lại.
- Chúng ta hãy ngồi đợi bên bể bơi. Đầu bếp hẳn đã mang thức ăn lên bàn ăn tối. - bố của Knot nói.
- Tôi ra phòng khách đợi Nong Knot được không? Tôi sẽ đợi anh ấy xuống để chúng ta có thể đi bộ cùng nhau. Fu lịch sự nói.
- Được, vậy thì đi theo Knot. - bố của Knot đáp.
Khi bốn người lớn rời đi, Fu đến ngồi đợi Knot trong phòng.
Người đàn ông cao lớn không nghĩ rằng thế giới lại tròn như vậy, rằng Knot là con trai của một người bạn của cha mình. Dáng người cao lớn ngồi một mình với nụ cười khi nghĩ đến cái cau mày của Knot khi nhận ra rằng Fu là con trai cả của chú mình.
Fu ngồi đợi rất lâu. Knot mặc quần áo xuống, dáng vẻ sững sờ khi nhìn thấy Fu đang ngồi. Knot cảm thấy hơi xấu hổ vì không biết Fu là ai.
Về phần Fu, anh nhìn vào hình bóng trong suốt. Anh ấy mặc quần trắng với áo phông trắng và cổ chữ V, điều này làm cho Knot trông sáng sủa và hấp dẫn hơn.
- Uh... P'Fu có nói chuyện với bố mẹ không? Knot nói với giọng lắp bắp.
- Tôi nhờ anh đến đợi Nong Knot. - Phúc cười nói.
- Tại sao bạn không nói với tôi? Ai là con trai của chú Anek. - Knot nói giọng gắt gỏng.
- Hả, hmm... Tôi chỉ biết cậu là con của Khun Anit khi chúng tôi đến trước nhà cậu. Tôi biết bạn đã quen thuộc. Tôi đã đến đây để đón bố tôi hai lần và chúng tôi đã gặp nhau trong một thời gian ngắn, nhưng sau đó tôi không quan tâm. Nó không giống như bây giờ. - Fu nói, mỉm cười với Knot.
Hình bóng sửng sốt trước lời nói của Fu.
- Tôi nghĩ chúng ta nên đi gặp bố và mẹ thì tốt hơn. Họ đã chờ đợi một thời gian dài. - Knot cắt ngang kịch bản, cảm thấy hơi bất mãn.
Anh ấy nghĩ rằng Fu thực sự chỉ đang chơi với anh ấy, vì anh ấy có bạn của mình là Night.
Knot đưa Fu đến hồ bơi của ngôi nhà, nơi đặt một chiếc bàn ăn nhỏ. Để riêng khi có khách quan trọng đến nhà. Bốn người lớn đang ngồi nói chuyện.
- Thôi nào Knot, chú của bạn đang chờ bữa tối. - bố cậu bé gọi khi thấy con mình đi ngang qua.
Knot bối rối nhìn chiếc ghế trống, thấy hai chiếc ghế trống đặt cạnh nhau. Knot ngồi xuống, trước khi Fu cũng ngồi xuống cạnh cậu bé.
Cha của Knot quay sang gọi đầu bếp và người hầu mang thức ăn ra và phục vụ.
- Ăn nhiều. Chúng tôi đã không gặp nhau trong một thời gian dài. - Cha của Knot cười nói với Fu.
- Dạ, chú. - Fu lễ phép đáp.
- Không lấy được hả con? Fu, lấy nó cho anh ấy. - mẹ Phúc nói. Khi cô nhìn thấy thìa cơm đã vuột khỏi tầm với của Knot.
- Uh... um... Không sao đâu. - Knot vội nói nhưng đã quá muộn. Fu lấy cơm và đặt nó vào đĩa của Knot với một nụ cười.
- Ăn nhiều vào đi Nong Knot. Vì vậy, bạn có thể phát triển nhanh chóng. Fu nói đùa. Knot cau mày nhưng không nói gì.
Khi ngồi ăn, Knot không nói gì nhiều. Vì người lớn cũng vừa ăn vừa nói chuyện công việc. Cho đến khi mọi người đã ngồi đầy đủ, người giúp việc mới đến dọn bàn.
- Knot, đưa P'Fu đi dạo và ngồi ở khu vườn trước nhà.
Ngồi ở đây sẽ làm cho bạn chán. - mẹ của Knot nói.
Nút thắt không nói gì. Dù ban đầu anh định sau khi ăn xong sẽ lên phòng nhưng khi chính mẹ anh đóng vai dắt một dáng người cao ráo đi dạo, Knot đành phải dắt Fu đi dạo theo ý mẹ.
- Nong Knot không thích khuôn mặt của tôi, phải không? - Fu vừa đi vừa hỏi thẳng thừng. Knot lập tức dừng chân.
- Tại sao bạn nghĩ rằng? Knot hỏi.
- Có vẻ như Nong Knot không hài lòng lắm. Nó giống như anh ấy không muốn nói chuyện với tôi. - Phúc nói thẳng.
- Vậy anh Phúc đã làm gì khiến em không hài lòng? Knot hỏi lại khi quay lại nhìn bóng dáng cao lớn.
- Tôi không chắc lắm, nhưng tôi nghĩ có thể là do bạn Nong Night của anh. - Fu nói lại, nhìn vào tình trạng của Knot.
Đúng như dự đoán, Knot ngay lập tức nhíu mày căng thẳng.
- Về cái này. Tôi cảm thấy như P'Fu không thực sự quan tâm đến Night. Knot cũng thẳng thắn nói.
- Có lẽ có. Bởi vì bây giờ tôi đã tìm thấy một người thú vị hơn. - Fu vừa nói vừa nhìn Knot cười.
Khuôn mặt trong suốt lập tức sáng lên, vì anh ta biết ý của Fu.
- Nếu Night mà nghe được Fu Brother nói vậy, anh ấy sẽ rất hối hận. Knot nói, giọng run run.
Mặc dù không hài lòng với Fu nhưng
Knot cảm thấy xấu hổ trước ánh mắt mà Fu đang nhìn mình. Knot chưa bao giờ có điều này với một người đàn ông trước đây.
Nhân tiện, Knot đã cảm thấy như vậy kể từ khi anh ấy nhìn thấy khuôn mặt của Fu trong quán rượu tối qua. Cảm giác như có một cú sốc trong toàn bộ cơ thể anh khi anh chạm mặt anh. Nhưng Knot đã phải kìm nén cảm xúc vì nghĩ đến người bạn của mình.
- Tại sao bạn nghĩ Đêm sẽ buồn? Có lẽ Night không cảm thấy gì cả. Fu nói, khiến Knot càng bối rối hơn về mối quan hệ của anh với Night.
Tức giận, Knot ngồi xuống ghế xếp với Fu ngồi bên cạnh.
- Tôi nghĩ tốt hơn hết chúng ta nên thôi nói về chuyện của người khác. - Phúc nói.
Anh ấy muốn hiểu về Fu, nhưng anh ấy không muốn hỏi bất cứ điều gì.
- Con có biết cha mẹ chúng ta thường nói gì không? Nếu Nong Knot được sinh ra là nữ, họ muốn kết hôn với cả hai chúng tôi. - Phúc nói.
- Cái gì?! - Knot kinh ngạc hỏi. Fu mỉm cười trước vẻ mặt của nhân vật đó.
- Hả, mẹ nói luôn. Tôi thấy họ nói chuyện khi mẹ họ mang thai Nong Knot. - Phúc cười nói.
Mặt Knot đỏ bừng khi nghe điều đó. Khi anh nghĩ trong lòng, tại sao Fu lại nói như vậy?
- Nhưng Mama đã sinh ra một người đàn ông. Knot nói một cách bất cẩn.
- Ừ... nhưng em nghĩ bây giờ bố mẹ đang nghĩ đàn ông là được rồi. - Anh ấy đã nói với nụ cười trên môi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro