Chương 40
Gear &Night - Chương 40
Sau khi Gear lên xe, tiếp theo là Day. Thân hình cao lớn của Day đã tạo nên một đường viền cho căn hộ của anh ấy.
- Đợi ở đây, tôi lên lấy đồ. Bạn không cần phải ám ảnh hoặc biến mất. Nếu Fu đến, hãy bảo anh ấy đợi một lát. - Day nói trước khi ra khỏi xe và đi về phòng.
- Này, làm sao anh đến được đây, Gear? - Fu tò mò hỏi khi đỗ xe cạnh xe của Day và nhìn thấy Gear trong xe.
- Tôi đến với anh trai của Ai'Night. - Gear đáp.
- Này, chính Neil đã bắt Night đi phải không? - Gear hỏi lại, Fu gật đầu.
Soon Day bước xuống khỏi phòng và đi về phía chiếc xe với vẻ mặt chán nản.
- Fu, lên xe của tôi đi. Tôi nhìn vào
GPS. Nó ở vùng ngoại ô xung quanh Khlong 6, có cảm giác như nhà của gia đình anh ấy. Ngày nói.
Nếu anh ấy nhớ rằng Neil có một ngôi nhà khác mà anh ấy đã bỏ lại. Luôn có người đến dọn dẹp thường xuyên, nhưng Neil hiếm khi nghỉ ngơi ở đó vì hơi xa.
Nghe vậy, Fu lập tức lên xe của Day.
Thân hình bé nhỏ của Night đã được gây mê. Nằm trên một chiếc giường lớn ở một trong những phòng ngủ. Khi Neil đứng ngoài hiên hút thuốc, anh ấy bắt đầu tỉnh táo hơn một chút.
Knock Knock
Có tiếng gõ cửa trước khi có người ra mở.
- P'Neil, Ai'Phut và em đi mua cơm, anh muốn gì không? - giọng một thanh niên hỏi.
- Mua ít cơm cho Đêm nữa. Và mua cho tôi ít rượu, đây là tiền. - Neil nói, đưa tiền cho đứa út.
Khi thế hệ trẻ rời đi, Neil đã đợi ngoài ban công.
Bóng dáng nhỏ bé của Night nhận ra cuộc trò chuyện của Neil và đàn em. Một lúc sau, cơ thể nhỏ bé cảm thấy cơn đau đầu tăng lên do tác dụng của thuốc tê.
- Ô... ô... - Night rên rỉ đau đớn.
Điều đó khiến Neil quay lại nhìn trước khi đi thẳng vào trong.
- Đêm là gì? - Neil lo lắng hỏi.
Một lúc sau khi tỉnh dậy, Night bắt đầu nhớ ra rằng Neil đã làm gì đó. Bóng dáng nhỏ bé quay lại nhìn xung quanh.
- Đây là nơi nào? -Đêm hỏi, sợ hãi khi nhận ra mình không ở bệnh viện hay nhà riêng.
- Ở nhà anh Phi khỏe không? Bạn đau đầu như thế nào? - Neil tiến lại sờ trán Night.
Nhưng bóng dáng nhỏ bé bước đi. Điều này khiến Neil bị đóng băng tay ngay lập tức.
- Tại sao em lại ghét sự đụng chạm của anh đến vậy hả Night?!! - Neil hét lớn.
Điều này khiến Night run lên vì sợ hãi. Nhớ lại ngày Neil tấn công anh ta.
- Phi... P'Neil... P'Neil làm ơn đưa Night về... Night bị ốm. P'Neil biết điều này.
- dáng người nhỏ bé nói với giọng khản đặc.
- À tôi biết, chính vì vậy tôi đã đem Đêm về nuôi. Không ai có thể chăm sóc Night tốt hơn tôi, bạn biết không? - Neil nhăn nhó nói.
- Anh Neil... Anh Neil, đừng làm thế.
Đêm muốn trở lại với P'Day. - Night nói lại với Neil giọng run run.
- Bạn muốn quay lại Day hay Gear?! Neil giận dữ hét lên.
Đêm muốn cúi xuống ngồi xuống, nhưng lần nào cũng ngã vì chóng mặt. Thân hình bé nhỏ bắt đầu ngấn lệ trong đôi mắt tròn xoe. Nhiệt độ cơ thể vẫn còn đó.
- Anh Neil đang dọa Night. dáng người nhỏ bé nói, phòng trường hợp Neil cảm thấy thương hại cho chính mình.
- Vậy tôi phải làm sao? Đêm phải yêu em! - Neil khịt mũi, tiến lại giường, ôm Night trên lưng và ngồi lên người anh.
- P'Neil, làm ơn đừng... P'Neil đừng làm gì cả... nhưng... P'Neil đừng làm thế với Night... - bóng dáng nhỏ bé có chút nức nở.
- Em sợ lắm hả Đêm? Anh ghét tôi đến vậy sao? - Neil nói, cảm thấy bị tổn thương không kém.
Một bàn tay mạnh mẽ khóa cả hai cổ tay
của Night phía trên đầu bạn. Đêm run rẩy nhìn Neil,
mắt đẫm lệ. Cho đến khi Night hầu như không thể nhìn thấy Neil mà anh từng biết.
- Huk... P'Neil ác quá... P'Neil sẽ làm tổn thương Night mất... - bóng dáng nhỏ bé nức nở.
- Đúng! Anh xấu xa... nhưng anh chưa bao giờ nghĩ đến việc làm tổn thương Night... Chỉ có Night mới làm trái tim anh đau... Night, đừng nghĩ rằng anh không biết về cái đêm em bỏ trốn đến Koh Samet với anh ta. Đêm lại về ngủ với anh! Phần còn lại của cơ thể Night là bằng chứng tốt, bạn biết đấy!! - Neil tức giận nói.
Khi anh ấy nhìn thấy dấu vết của tình yêu theo sau cơ thể của Night khi anh ấy bế anh ấy, vì chiếc áo bệnh viện quá rộng.
Bít!!
Neil mạnh mẽ xé toạc chiếc áo bệnh nhân của mình. Chính Night đã giơ tay để dọa Neil.
- Anh Neil! Làm ơn đừng... hek... P'Neil, đừng làm thế với Night như thế... không... - bóng dáng nhỏ bé phản đối.
Mặc dù không đủ sức để chiến đấu với Neil, nửa thân trên của Night vẫn để trần. Cơ thể của Night tái nhợt vì nhiệt độ cơ thể anh tăng lên do khó chịu.
Neil nhìn cơ thể của Night với sự bất tỉnh kết hợp với cơn say của đồ uống.
- Em là của anh, Night. Tôi hứa với bạn rằng tôi sẽ chịu trách nhiệm cho tất cả mọi thứ. Tôi sẽ không đối xử với Night như Gear. - Neil nói với giọng run run.
Đôi mắt của Night mở to khi nghe điều đó.
- KHÔNG!! Phi Neil!! - Night hét lên với giọng hơi to.
Cố gắng gượng để thoát ra, Night bị bắt giữa giường với thân hình cường tráng của Neil lù lù trên người. Thân hình cao lớn nhanh chóng cúi xuống vuốt ve chiếc cổ trắng ngần của cậu.
Nước mắt Đêm chảy dài trong sợ hãi, anh không biết mình sẽ thoát khỏi biến cố này như thế nào.
- Hứ... Hứ... - con nhỏ nức nở, nhưng Neil không quan tâm.
Một bàn tay mạnh mẽ nắm lấy cổ tay nhỏ bé của Night bằng một tay, trước khi sử dụng tay kia để vuốt ve đỉnh ngực nhỏ của anh.
- Uh... huh...
Night giật mình khi Neil đặt dấu yêu lên cổ Night.
Neil di chuyển khuôn mặt sắc sảo của mình để hôn anh, nhưng Night kéo ra. Neil bực bội chửi thề trong cổ họng trước khi đứng dậy và kéo quần áo ra khỏi lưng.
Đêm lắc đầu sợ hãi. Một bàn tay nhỏ bé cố gắng đẩy bụng Neil ra khỏi cơ thể, nhưng nó đã bị Neil phớt lờ, người đã vượt qua nó một lần nữa. Một bàn tay mạnh mẽ vô tư xoa bóp và siết chặt cơ thể của Night.
- Em là của anh, Night... Uh-huh. - Neil
anh rên lên thỏa mãn khi rúc vào thân hình bé nhỏ.
Chiếc quần bệnh viện sắp được cởi ra dễ dàng.
Câm miệng!!
Cửa phòng ngủ của Neil nhanh chóng mở ra.
- Tên khốn Neil!!Gear giọng nói oang oang vang lên khi hắn nhìn thấy Neil đang ngồi trên cơ thể nhỏ bé của Night. Gear đến tay Neil trước Day.
Phích cắm !!
Gear đá vào bên cạnh Neil mà Neil không cẩn thận. Khiến thân hình cao lớn của Neil đổ xuống thành giường.
- Huh... Gear... Huh... - Night hét lên với người yêu ngay lập tức. Gear siết chặt tay, muốn giẫm lên Neil lần nữa, nhưng anh phải nhìn Night trước đã.
- Thằng khốn!! Thằng bạn khốn kiếp!! - giọng nói vang lên, cùng với việc Neil đứng dậy.
Câm miệng!!
Phích cắm !!
Day đã đấm vào mặt Neil hai lần cho đến khi Neil vấp vào tường phòng ngủ.
- Nguyền rủa anh! - Neil tức tối vì bị cắt ngang nên không kịp suy nghĩ gì.
Phích cắm !!
Neil cũng tiếp tục đấm Day.
- Huh... P'Neil... đừng làm P'Day đau... huh... đừng làm P'Day đau! - Night hét lên khi thấy Neil đấm Day.
Gear bây giờ quấn chăn quanh người Night và ôm anh ấy trong vòng tay của mình. Fu lao vào để ngăn Neil và Day, nhưng cả hai vẫn tiếp tục đánh nhau. Một mình Fu không thể ngăn chặn chúng.
- Này, cậu làm gì với
Neil vậy? - hai người đàn ông kia hét lên,
Hai người đàn ông khác tiến đến Day và Fu để giúp Neil, khiến Neil ngay lập tức quay sang nhìn Gear.
- Bánh răng! Tên khốn kiếp...tại sao mày không chết đi!!Neil hét lớn khi kéo Gear đang ôm Night, bắt đầu cuộc chiến một lần nữa. Cơ thể của Gear không tốt lắm, nhưng nó sẽ chiến đấu trở lại miễn là nó còn đủ sức để chiến đấu.
Đêm ngồi run rẩy trên giường hốt hoảng vì bất lực. Người chiến đấu với Day đã bị đá vào giữa cơ thể và nằm trên mặt đất, để Day đưa Neil ra khỏi Gear.
- Gear, đưa Night lên xe trước! Day hét lên, Gear vội cúi người bế Night ra khỏi giường.
Nhưng ánh mắt của Gear chuyển sang người đàn ông đã bị Day hạ gục, người đang cúi xuống và rút một con dao từ trong túi ra. Lưỡi kiếm sáng bóng cho thấy nó sắc bén như thế nào. Và người mà gã đàn ông định đâm chính là
Day.
- Này Ngày! Cẩn thận! - Gear hét lên, đồng thời chạy tới chặn anh ta. Vì Day đã quay lưng lại.
- KHÔNG, THIẾT BỊ!!!! Huh...
Chuck...
Lưỡi kiếm đã xuyên qua bụng Gear. Máu tươi từ từ chảy xuống.
- Bánh răng! - Day cũng sốc không kém khi nhìn thấy bóng dáng cao lớn của Gear ngã xuống.
Người đàn ông đã đâm Gear bất lực trước khi nhanh chóng bỏ chạy. Đêm vội vã ra khỏi giường đi tìm người yêu.
- Huh... Gear... cậu không sao chứ?! Gear...
Một bóng người nhỏ bé hét lên. Cảm thấy chóng mặt. với nỗi đau ngày càng nhiều.
Fu vật lộn với người kia cho đến khi anh ta đánh gục cô ta. Fu nhanh chóng đến gặp Gear và Night.
- Này Fu, đưa Ai'Gear và Night đến bệnh viện trước. - Day nói to với Fu.
Neil đứng hình với cảnh tượng trước mặt. Hình ảnh Night ôm Gear khi anh ấy khóc khiến anh ấy như thể bạn đang nghẹt thở.
- Còn cậu thì sao Day? - Phúc hỏi ngược lại.
- Tôi còn một chuyện cần giải quyết với Neil. - Day nói, quay lại nhìn bạn mình với vẻ mạnh mẽ.
- Em có sao không Đêm? giúp tôi mang
Gear ra xe. - Fu nói với Night. Bây giờ That Day và Neil lại bắt đầu đánh nhau.
Huh... huh... và P'Day? - Đêm cũng lo lắng không kém cho anh trai mình.
- Gear sẽ chết trước! Fu lặp đi lặp lại khiến Night phải ra sức giúp Fu đỡ Gear ra xe. Gear không thể tự di chuyển.
- Đừng rút dao, Gear. Máu của anh sẽ chảy trước. - Fu nói, trong khi đặt Gear vào băng ghế sau xe với Night đi theo anh ta sang một bên.
Khuôn mặt đẹp trai của Gear tái nhợt vì mất máu.
- Huh... Phi Fu... chúng ta không thể bỏ P'Day! - Night hét lên khi Fu rời đi cùng chiếc xe.
- Ngày có thể tồn tại, Đêm. Bây giờ chúng ta phải lo tính mạng của Gear trước đã. - Fu nói to, nhấn ga đến bệnh viện gần nhất.
Đột nhiên !
Bóng dáng của Gear từ từ nghiêng người vào lòng Night.
Huh... Gear, đừng thúc ép bản thân. Huh... hãy kiên nhẫn, Gear. - dáng người nhỏ bé nói.
Một nửa trái tim bạn lo lắng cho anh trai, nửa còn lại lo lắng cho người bạn yêu.
- Anh... là... à... Đêm? - Gear nhẹ nhàng hỏi.
- Hả, anh không sao... em có sao không? Night nói với người tình của mình, cho đến khi Fu lái xe đến một bệnh viện tư nhân.
Ngay khi Fu đi xuống, anh ấy đã hét lên để được giúp đỡ. Các y tá nhanh chóng chộp lấy một cái cáng và nhặt xác Gear lên.
- Đêm!! - vừa nhìn thấy Gear được đẩy vào phòng cấp cứu, bóng dáng nhỏ bé của Night vừa bước xuống xe đã ngã lăn ra bất tỉnh. Làm cho các y tá vội vàng để có được Night.
- Tôi... ugh... một người bạn rất tệ. Giọng nói trầm thấp của Neil vang lên.
Khi anh ấy nằm trên sàn phòng ngủ, mặt anh ấy bê bết máu và cơ thể anh ấy bị gãy và bầm tím.
- Anh biết không? Giọng Day vọng lại khi anh dựa vào thành giường, phì phèo điếu thuốc trong trạng thái không khác gì Neil. Có một vệt máu rỉ ra từ cái đầu bị vỡ mà anh không hề hay biết.
- Tôi xin lỗi Day... tôi... tôi sẽ không thể gặp lại Night nữa. - Neil thở hổn hển nói lại.
- Có thể không. Màn đêm dễ dàng tha thứ cho con người, bạn biết đấy. - Day nói vọng lại, ngả đầu xuống giường.
- Hừ, vậy ta hồi phủ trước đi. Vẫn xinh đẹp như thường lệ và sau đó trở lại. Trong trường hợp Night đổi ý và chia tay với Gear, hãy đến với tôi. -
Giọng Neil phát ra và anh cười khẽ trong cổ họng.
Day cười khóe miệng có chút tơ máu.
- Sẽ khó đấy. - Day nói, trước khi cả hai quay lại nhìn nhau mỉm cười.
- Mang cho tôi ít thuốc lá. Hàm của tôi đau. Neil nói.
Day rút một điếu thuốc và đưa vào miệng bạn mình. Neil lấy điếu thuốc và hút đầy phổi.
- Anh còn lái được không? Neil hỏi.
- Hừm. Ngày đã trả lời.
- Vậy lấy xe tôi về. Chìa khóa nằm trong đó. Và trên đường đi xin dừng ở bệnh viện nào. Sau đó, tôi sẽ tìm kiếm nó. Neil nói lại.
Day lắc đầu và mỉm cười, trước khi từ từ cúi đầu, sau đó bắt đầu ra khỏi cửa phòng ngủ.
- Này, Day? - Neil gọi lại cho Day.
- Cái gì? - Day đáp mà không quay đầu lại.
- Tôi vẫn là bạn của anh đúng không? Neil hỏi. Day mỉm cười trước khi nhìn Neil.
- Neil, bạn là bạn của tôi cho đến ngày tôi chết. - Day nói trước khi bước đi.
Neil mỉm cười trước khi nằm xuống hút điếu thuốc, nước mắt từ từ chảy dài trên khuôn mặt anh. Tình bạn của họ không hề thay đổi.
- Anh như thế... chết tiệt... Tôi không thể nói gì đúng không? - giọng ai đó vang lên. Tuy không to lắm nhưng cũng đủ làm Night thức giấc.
- Đừng làm ồn ở đây, anh tôi đang ngủ... về chung cư đi. một giọng nói quen thuộc khác đáp lại.
Đêm nhận ra âm thanh của Ngày. Dáng người bé nhỏ nghe tim mình nhói lên khi nghe giọng nói của người anh nhưng đôi mắt vẫn nặng trĩu.
- Tôi đang về nhà. Về phần ngươi, muốn chết thì đi đâu! một giọng nói khác được gọi. To Night nó nghe có vẻ quen thuộc, nhưng anh không thể'
- Thôi, thử đi. Nếu tôi quay lại và tôi không tìm thấy bạn trong phòng. Tôi sẽ theo bạn và chà đạp bạn trong nhà của bạn cho chắc chắn. - Day nói, trước khi nghe thấy tiếng càu nhàu và tiếng đóng cửa.
- Phi Dạ... Phi Dạ... - Đêm rên rỉ gọi tên anh mình.
- Đêm... em có khỏe không? - Day gọi cho em trai đầy lo lắng.
Night cố gắng từ từ mở mắt ra, cho đến khi anh bắt đầu nhìn thấy người đang đứng bên cạnh giường.
Ngay khi mắt có thể điều chỉnh hình ảnh rõ ràng, Night đã rơi nước mắt khi nhìn thấy tình trạng của em trai mình với những mũi khâu trên đầu và có vết bầm tím, trên đầu và trên mặt có vết bầm tím và vết nứt.
-Ủa...Phi Đáy không sao phải không...Còn đau chỗ nào nữa không? - Night đưa tay vuốt ve khuôn mặt anh trai. Ngày khẽ mỉm cười.
- Không sao đâu. Ca ca xương cứng, chết như thế nào? Bạn quên? - Ngày hỏi lại, Đêm lắc đầu.
Bởi vì anh ấy nhớ rõ rằng Day đã từng về nhà trong tình trạng đó. Đôi khi anh nặng hơn. Nhưng Night không muốn anh trai mình bị tổn thương một lần nữa.
- Đừng khóc, người tốt của tôi. - Day vừa nói vừa lau nước mắt cho anh trai.
Đêm chuyển sang ôm Ngày, mà Ngày ôm lại.
- Night yêu P'Day... hơn... hơn bất cứ thứ gì trên đời. Bóng đêm nói. Day mỉm cười và vỗ nhẹ vào lưng Night.
- Ừ, anh cũng yêu Đêm. Nhưng bây giờ đừng khóc nữa, tôi sẽ đưa bạn đến với người khác. - Ngày nói lại,
Night nhìn Day hoài nghi, trước khi nhận ra...
- Phi Day... à... rồi... - Night không dám hỏi về Gear.
Day mỉm cười trước khi bế em trai lên xe lăn. Dẫn đến phòng hồi sức tiếp theo.
Ngày gõ cửa trước khi mở nó.
- Ai'Night! - Gus vui mừng gọi bạn mình.
Night nhìn những người trong phòng có chút bối rối. Day đẩy em trai vào trong. Anh thấy rằng Gear đang nằm nhìn Night mỉm cười. Cha mẹ của Gear cũng đã ngồi, bao gồm cả Four và Gus.
- Gear... - dáng người nhỏ nhắn gọi người yêu bằng giọng trầm.
Khuôn mặt của Gear tái nhợt, nhưng anh ta vẫn mỉm cười với Night.
Day đẩy chiếc xe lăn của Night đến bên cạnh Gear. Đêm quay sang nhìn anh trai mình với vẻ hoài nghi.
- Gear, tôi thực sự nợ bạn cuộc sống của tôi. Nhưng tôi vẫn sẽ nhìn anh tôi. Vì vậy, nếu bạn làm anh trai tôi buồn, bạn biết tôi sẽ làm gì với bạn. - Day nói với giọng bình thản.
- Tôi hứa sẽ không làm hại Night... - Gear trầm giọng nói.
Night quay sang nhìn anh trai mình và Gear, đưa mắt qua lại.
- Mày sao thế hả Đêm... Phi Đầy bật đèn xanh cho mày với anh tao hẹn hò mày biết không? - Gus cười nói.
- Nó nghiêm trọng đấy? - Đêm quay sang hỏi anh mình. Day chậm rãi gật đầu.
- Hừm... dù không chấp nhận được cũng không dứt ra được. Ngày nói. Đêm mỉm cười rộng rãi.
- Cảm ơn P'Day... Em yêu anh nhiều lắm. Night nói, nắm lấy tay Day áp vào má mình.
- Anh yêu em hơn Gear.
- Day Ah nói
... sao lại thế? Tôi phải yêu anh ấy nhiều hơn bạn. - Gear lập tức cãi lại.
- Gear, tôi lớn tuổi hơn bạn. Hơn nữa, anh là bạn trai của anh trai tôi. Hãy gọi tôi là P'Day. - Day cãi lại.
- Có gì đâu, tôi có nhất thiết phải bằng lòng gọi anh như vậy không? - Gear nói lại, nhưng không nghiêm túc lắm.
- Trời ơi, thằng khốn, tao lại đắp thêm một vết thương cho mày đấy. Ngày nói lại.
- Thôi, đừng cãi nhau nữa, hai người. Ngày, bạn đã ăn chưa? Tốt nhất là đi ăn với bố mẹ trước. Tôi muốn nói về Nong Night nữa. - mẹ của Gear nói với một nụ cười, nói thẳng với Day.
- Đúng rồi. Tôi đói. Hôm nay đi ăn với Four và Gus. cha của Gear nói.
- Con sẽ theo bố sau. - Gus nói lại, bố mẹ Gear lập tức lôi Day ra ngoài.
- Mọi chuyện diễn ra rất tốt, hai người. - Bốn nói.
Đêm nhìn Four và Gus mỉm cười.
- Ôi, Đêm. Tôi đang cho anh trai tôi. Nó không khó để chăm sóc. Chỉ cần cho nó ăn kibble và thường xuyên đưa nó đi cắt tóc. - Gus nói đùa với anh trai mình.
- Gus, đợi vết thương của tôi lành hẳn đã! - Gear nói với em trai mình và mỉm cười.
- Tại sao, anh Gear? - Gus nói với đôi mắt đảo từ bên này sang bên kia. Gear mỉm cười khi nghe Gus gọi mình là anh trai.
- Bốn tên khốn, mày có thể giúp Gus bỏ nó trên giường vài ngày được không? Gear nói với bạn mình.
- Đương nhiên bạn tôi. Four nói, quay sang nhìn Gus với một nụ cười.
- Không, đi thôi... Thằng Bốn khốn nạn... Thằng khốn... Tao sẽ nói với bố tao... a... đừng đến! - Gus hét lên khi chạy ra khỏi phòng hồi sức, với Four đang chơi và theo sau anh ta.
Chỉ có Gear và Night ở trong phòng. Đêm nhìn vào khuôn mặt người yêu, mỉm cười.
- Anh sao vậy... có đau chỗ nào không? -Night thấp giọng hỏi Gear khi nhìn vào bụng của người cao lớn.
- Không thể so với khi nhìn thấy ngươi khóc đau lòng. - Gear nói.
- Tiểu. - Đêm nói với người yêu đang mỉm cười.
Gear nắm lấy tay Night và xoa nhẹ mu bàn tay anh.
- Trong quá khứ... Tôi xin lỗi, Night. Tôi đã làm gì sai với bạn. Tôi có thể sửa đổi không? - anh nói với giọng nghiêm túc. Đêm khẽ mỉm cười.
- Tôi đã ném quá khứ xuống biển. Anh không biết bây giờ em chỉ có hiện tại và tương lai sao? - Night cười tươi hỏi.
- Vậy em có thể là hiện tại và tương lai của anh không? Gear hỏi lại.
- Cho dù ngươi không hỏi, thế nào ta cũng ép ngươi. - Đêm nói với khuôn mặt tươi cười.
Đêm không nghĩ rằng ngày đó sẽ đến, Ngày đó Đêm sẽ không phải lựa chọn giữa người anh quan trọng và người mình yêu.
- Anh thật tệ. Hãy đến và nắm giữ trái tim tôi cho đến khi bạn không thể đi đâu được nữa. Gear mỉm cười nói.
- Anh không biết đâu, Gear... thế thôi. Tôi xấu... bởi vì điều đó sẽ khiến bạn yêu tôi. - Đêm cười nói.
Night leo xuống khỏi xe lăn rồi cúi xuống hôn nhẹ lên đôi môi mát lạnh của Gear.
Trái tim của anh ấy là một mãi mãi, bây giờ và trong tương lai. Cả hai sẽ sử dụng những trở ngại trong quá khứ như một mỏ neo tinh thần. Để yêu nhau và ở bên nhau, cả hai đã phải trải qua rất nhiều khó khăn.
+++++++++++++END++++++++++++++++++
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro