Chương 7 : (18+) Điệu vũ ngọt ngào dưới ánh trăng !
Chương 7 : Điệu vũ ngọt ngào dưới ánh trắng ( 18+ )
Chúng tôi ngồi im, nép sát vào nhau, lòng thắt lại. Cái cảm giác lạnh lẽo như đang len lỏi vào từng ngóc ngách, mỗi tiếng động nhỏ cũng đủ khiến tim đập thình thịch. Đêm ấy, căn nhà bỏ hoang bên kia, với cây bưởi Đào đang im lìm trước sân, bỗng trở thành một huyền thoại ám ảnh không thể quên.
Rồi bất giác, một luồng lạnh toát chạy dọc sống lưng khiến tôi điếng người, da gà da vịt nổi lên. Một bàn tay lạnh ngắt siết chặt lấy tay tôi. Tim tôi chợt đập mạnh, một giây nữa thôi, tôi đã hét lên cầu cứu, nhưng rồi, tôi kịp nhận ra đó chỉ là bàn tay thon dài của Ly Ly. Cả hai chúng tôi không biết từ lúc nào đã ngồi sát bên nhau, chung trong một chiếc chăn mỏng, co người lại trong cái lạnh mùa Đông.
Tôi nhìn qua thấy mặt nàng tái mét vì sợ hãi, mắt nàng hơi mở to như thể cũng đang hoảng hốt. Nhưng có lẽ nàng vẫn chưa nhận ra rằng tay nàng đang nắm chặt tay tôi, như một phản xạ tự nhiên, không thể buông ra.
Tôi yên lặng cảm nhận từng chút mềm mại từ tay nàng, sự ấm áp không tên nơi con tim và mượt mà nơi từng ngón tay thon dài. Tay nàng đẹp quá, như đôi tay của một nàng công chúa được bảo bọc trong lớp ngọc quý, không phải là đôi tay của người con gái lao động nơi vùng nông thôn như chúng tôi. Những ngón tay ấy, chắc ở nhà nàng chưa từng phải làm việc nặng nhọc, chưa phải tiếp xúc với cái lạnh và cái khô ráp của đất trời. Nó mềm mại như cánh hoa, khiến tôi không nỡ buông.
Một lúc sau, Ly Ly mới nhận ra mình đang nắm tay tôi. Nàng vội vã rút tay lại, khuôn mặt đỏ bừng, cúi mắt xuống, đôi môi mím chặt, như muốn nói gì đó nhưng lại không thốt lên lời.
Trong lòng tôi lúc đó, không rõ cảm giác gì, chỉ biết tay nàng đã rời khỏi tay tôi, và một khoảnh khắc mơ hồ nào đó, tôi lại kéo tay nàng về, siết chặt. Một hành động bộc phát, chẳng cần suy nghĩ . Mặt nàng càng đỏ bừng, nhưng nàng không phản kháng. Đôi mắt nàng cúi xuống, nhưng không có lời nào thốt ra, không gian như ngưng đọng lại.
Chúng tôi cứ thế ngồi bên nhau, trong sự im lặng ngọt ngào của đêm đông, đôi tay vẫn siết chặt, như thể chẳng cần phải nói ra gì nữa. Những tiếng cười từ xa dần khuất lại, những câu chuyện ma quái cũng lặng lẽ chìm vào hư vô. Còn lại chỉ có chúng tôi, những ngón tay đan vào nhau, giữa cái lạnh mùa Đông và những cảm xúc không thể diễn tả thành lời.
Chúng tôi, trong khoảnh khắc ấy, chỉ có nhau và đêm tối.
Kể từ đó những đêm Đông nhóm bạn hẹn hò cùng những câu chuyện vui cùng hương vị khoai lang mật ngọt ngào .
Nhưng với riêng tôi và Ly Ly lại có những ý nghĩ khác lạ hơn. Chúng tôi lén lút hẹn hò trong im lặng, giữa những tiếng cười rộn rã của bạn bè. Cảm giác đôi tim rung rinh mỗi khi vô tình chạm tay nhau dưới dưới lớp chăn mỏng , trong khi mọi người vẫn mải mê trò chuyện thực sự kỳ lạ và đầy kích thích. Đó là một bí mật chỉ có chúng tôi biết, một thế giới riêng biệt ngọt ngào xem lẫn mập mờ .
Có những đêm khuya, khi đám bạn đã dần tan, chỉ còn lại 2 đứa chúng tôi cùng cu Văn và thằng Vũ ngồi lì chưa muốn rời. Đêm tĩnh mịch, hơi lạnh dần lan tỏa, nhưng chiếc chăn ấm áp quấn quanh cơ thể khiến cơn buồn ngủ dần kéo đến. Hai đứa nhỏ ngủ gục trên giường, tôi nháy mắt với Ly Ly rồi lặng lẽ đứng dậy, bước ra phía bên hông nhà.
Đứng ở đấy có thể nhìn ra bờ sông le lói vài ánh đèn từ tàu đánh cá xa xa. Không để tôi chờ đợi lâu , Ly Ly cũng nhanh chóng rời giường đi về phía tôi.
Không ai nói với ai câu nào chúng tôi lao vào ôm chặt lấy nhau như muốn trân trọng từng khoảnh khắc . Mùi hương từ cơ thể nàng tựa như hương cỏ hoa đẫm sương sớm, thoang thoảng và tinh khôi, quyện vào trong không khí khiến tôi quay cuồng lạc lối vào cảnh tiên .
Tôi mơn trớn bờ môi nàng, nàng nhẹ nhàng nghiêng người cúi xuống đáp trả nụ hôn ấy. Thơm ngọt dịu dàng như cánh hoa Ly , 2 bờ môi mút lấy nhau, 2 đầu lưỡi cuốn lấy nhau thâm nhập vào miệng như muốn nuốt trọn cả nỗi niềm tâm tư. Dưới ánh trăng đêm nay, Ly Ly đẹp lạ lùng, nàng tựa như tiên nga bước xuống từ cung trăng, nhẹ nhàng tới bên tôi, mang theo hương thơm của cỏ hoa và sự yên bình. Cả không gian như ngừng lại, chỉ còn lại chúng tôi, chìm đắm trong ánh sáng mờ ảo, nơi mọi thứ ngoài kia đều trở nên xa vời và phai nhạt.
Đã không ít lần tôi lặng lẽ ngắm nhìn nàng từ xa, mơ mộng về những khoảnh khắc như thế này, nhưng rồi tất cả chỉ dừng lại ở những ước ao thầm kín. Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ có một ngày chúng tôi tay trong tay, âu yếm nhau trong sự tĩnh lặng của đêm. Mối quan hệ của chúng tôi là gì, yêu hay chỉ là những cảm xúc vụng về chưa kịp định nghĩa, tôi cũng không rõ. Nhưng giờ đây, giữa không gian ấy, mọi câu hỏi đều trở nên vô nghĩa. Ly Ly và tôi hòa vào nhau, như hai nửa vỡ vụn tìm thấy nhau trong vũ trụ bao la.
Hôn nhau một lúc lâu Ly Ly đỏ mặt khi cảm nhận được có thứ gì đó căng cứng , ấm nóng chọc vào bên dưới bụng nàng . Tôi vội vã đưa tay xuống kéo ra ngoài giải thoát cho thứ to lớn gân guốc ấy khỏi lớp quần áo dày. Đặt bàn tay ngọc ngà của nàng lên trên thứ ấm nóng đó dạy nàng vuốt ve tựa như người nghệ sĩ violon đang kéo cây vĩ cầm . Đôi tay Ly Ly mảnh khảnh, với những ngón tay thon dài, khéo léo cầm lấy " cây vĩ cầm " , kéo nhẹ trên những dây đàn đang căng cứng.
Những âm thanh khe khẽ phát ra mê hoặc như tiếng sóng vỗ vào bờ, trầm bổng như những dòng suối uốn lượn, mang theo sự tĩnh lặng của không gian xung quanh.
Sau một khoảnh khắc đầu bỡ ngỡ, Ly Ly cũng bắt đầu thành thục dù ánh mắt nàng có đôi chút e dè pha lẫn sự ngọt ngào. Tôi nhẹ nhàng luồn tay ra sau, cảm nhận những đường cong trên cơ thể nàng, căng tràn , mềm mại như chiếc bánh pudding núng nính , bóp nhẹ vào chiếc pudding to tròn mềm mại ấy nàng khẽ giật mình .
Tôi thận trọng đưa ngón tay lướt nhẹ, như muốn khám phá một điều gì đó sâu thẳm ở một nơi tuyệt vời của riêng nàng. Một ngón tay nhẹ nhàng thâm nhập vuốt ve lên khe suối thiên nhiên . Ngọn suối xinh đẹp nơi cánh rừng thông phía xa đang đổ những dòng nước dịu dàng .
Dường như mọi thức đã được sắp đặt từ lâu dành cho khoảnh khắc này tôi nâng một chân Ly Ly lên lựa thế nhẹ nhàng trượt vào . Sau phút giây đầu bỡ ngỡ bên dưới nàng siết chặt điên cuồng cuốn lấy , cả 2 chúng tôi đưa đẩy như một điệu vũ dưới ánh trăng non . Ly Ly như nghệ sĩ múa ba lê trong tư thế attitude devant nàng vẫn thường hay tập, 1 chân đưa lên cao quặp lấy hông tôi, tay nàng ôm lấy cổ tôi còn tay kia đưa lên che miệng cố che dấu những tiếng rên khe khẽ .
Từng âm thanh ngại ngùng khẽ khàng phát ra từ khuôn miệng xinh đẹp của Ly Ly như một bản giao hưởng đầy gợi cảm ướt át. Bản giao hưởng khiến mọi chàng trai cao ngạo nhất sẵn sàng quỳ gối dưới đôi chân nàng . Khiến tất cả những vị vua sẵn sàng bỏ cả giang sơn để được lắng nghe .
Trên bầu trời ánh trăng vàng khẽ rơi từng giọt vàng óng ánh hoà cùng sương , xa xa phía bờ sông dòng nước vẫn êm đềm trôi, như thể mọi thứ trong đêm này đều tìm thấy sự tĩnh lặng trong vẻ đẹp của nàng. Đám bạn vẫn say giấc nồng, cách chúng tôi chỉ vài bước chân khiến đêm Đông càng thêm cuốn hút, đầy kích thích và mê hoặc.
Cả không gian như mơ hồ khi tôi trút hết tất cả tâm tư vào bên trong nàng , Ly Ly khẽ thở dốc gục đầu trên vai tôi. Khuôn mặt nàng ửng hồng , quyến rũ như nụ hoa thơm e ấp.
Như choàng tỉnh sau cơn đê mê , Ly Ly buông vội tôi ra rồi gọi đám trẻ thức dậy trở về nhà .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro