lOvE sTorY
- Năm ấy tôi học lớp 10 , mà lớp 10 thì các bạn biết rồi đó khoảng 15 tuổi rưỡi hoặc 16 tuổi là cùng , cái tuổi đẹp nhất của đời người , trai cũng như gái thôi tôi nghĩ ai cũng vậy.
- Thế là tôi đã gặp em , người con gái cho tôi 1 lần biết yêu , có lẽ em không chú ý đến tôi bởi vì trong đám con trai ngày ấy tôi cũng chẳng có gì gọi là " nỗi bật " nói chung là ba không " không giỏi , không đẹp , và lại càng không galăng " theo cách nói của mấy đứa bạn cùng nhóm ngày đó . Buổi sáng hôm ấy đến giờ tôi vẫn nhớ như in như mới hôm qua , em cùng người bạn
- Em cùng cô bạn của mình bước chân vào lớp 10A3 năm ấy , ôi một vẽ đẹp thiên thần của một cô bé 16 , một nụ hồng vửa chớm nỡ , cái vẽ đẹp thánh thiện ngây thơ ẩn hiện sau chiếc áo dài màu trắng ấy đã khiến cho trái tim mùa đông của tôi bắt đầu thổn thức và đập loạn nhịp , thú thiệt là tôi chẳng bao giờ tin vào " tiếng sét ái tình "cả bởi vì tôi nghĩ nó chỉ có ở trong phim thôi chứ ngoài cuộc sống hiện thực làm sao mà có được nhưng các bạn ạ quả thực là tôi đã bị trúng mũi tên của thần Eros mất rồi . Ngay ngày hôm đó chúng tôi tiến hành bầu Lớp Trưởng và các bạn đón thử xem nào , đúng rồi cô ấy được bầu với số phiếu cao nhất ( chủ yếu là do bọn con trai chúng tôi bầu đấy bởi lớp lúc đó con trai chiếm ¾ lớp mà cô ấy đẹp như thiên thần vậy) . Nhưng tôi lại quá nhút nhát tôi cũng không hiểu vì sao nữa , thế là từ đó tôi thầm thương trộm nhớ Lớp Trưởng của mình , từ khi bắt đầu biết tình yêu là gì thì tôi cũng bắt đầu làm toàn chuyện ngốc nghếc ví dụ ư : sau giờ tan học tôi ở lại đợi tấc cả các bạn ra về hết tới ngay cái bàn cô ấy ngồi , ngồi thừ ra đó mà suy nghĩ vẫn vơ như muốn cảm nhận hơi ấm từ cô ấy vậy ; ví dụ ư : suốt 3 năm phổ thông tôi đã mài mòn từ cái bàn , cái ghế của trường hết lớp này tới lớp khác để sưu tầm những bài thơ " con cóc " mà ai đó cùng hoàn cảnh với tôi đã để lại , tôi hy vọng tới 1 ngày nào đó giờ sự giúp đỡ của chúng tôi sẽ dũng cảm mà tỏ tình với cô ấy .v.v.........
- Thời gian thấm thoát qua mau mới đó mà đã cuối học kỳ rồi , lũ bạn cùng lớp đứa nào đứa nấy chăm chỉ học bài tới nỗi chúng mang cái kiếng to và dầy thấy kiếp còn tôi với mối tình học trò vẫn vô tư ( vào lớp chỉ lo nhìn cô ấy mà chẳng chú ý tời bài gì cả) đôi khi nhìn qua cửa sổ thấy đôi bướm đùa với nhau ngoài sân mà lòng thấy lạnh lẽo , cô đơn ; kết quả thế nào thì các bạn cũng đoán được rồi đó năm đó tôi phải rất vất vả lắm mới lên lớp được còn cô ấy thì khỏi phải nói Lớp Trưởng mà từ đó tôi càng nhút nhát hơn nữa , rồi năm lớp 11 cũng thấm thoát trôi qua mau theo câu nói của tôi " không có dịp này còn dịp khác lo gì , đời còn dài mà " .
-Năm cuối cấpsức ép bài vỡ dồn nặng lên tôi nhưng tôi vẫn nhớ về em , ngày càng mãnh liệt hơn , không biết nói sao cho các bạn biết hoàn cảnh , tâm trạng của tôi lúc đó ; thế rồi tôi đem tâm sự của mình nói với cô bạn thân nhất ngưòi mà tôi thường gọi là " bạn tốt nhất " ( vì lúc nào cũng copy bài của cô ấy không hà ) , sau khi nghe tôi kể toàn bộ câu chuyện cô ấy nói với tôi rằng :
- Khải có muốn nghe lời nói thật lòng của một người bạn không ?
- Có - Tôi trả lời .
- Cậu ngốc lắm , mình chưa bao giờ thấy ai ngốc như cậu , cứ cho là cậu không đẹp , không giỏi , không galăng thì có sao , con người yêu nhau đâu phải bằng những thứ ấy , biết đâu cậu còn có những cái quý hơn nhiều kìa , hãy dũng cảm cho cô ấy biết tình cảm của mình rồi phần việc còn lại ông trời sẽ giúp cho cậu .
- Nhưng mình thấy mình chẵng có gì là nỗi bậc hay đáng quý như lời Vân nói vậy ? - Tôi ngập ngừng hỏi lại .
- Sao không có , cậu là một người bạn tốt , thật thà , luôn cởi mở với mọi người , nhiệt tình , và là một người bạn đáng tin cậy .
- Thật không - Tôi nói .
- Thật , tại cậu quá tự ti nhút nhát nên không nhìn thấy những ưu điểm của mình đó thôi .
- Sau một hồi suy nghĩ tôi hỏi cô ấy
- Vậy theo Vân mình nên làm gì trong hoàn cảnh này đây , mình rối quá không nghĩ được cách gì hay cả .
- Việc đầu tiên của cậu bây giờ là phải cố gắng vượt qua kỳ thi cuối cấp sắp tới rồi sau đó mạnh dạn ngõ lời với cô ấy mình tin rằng con gái ai cũng trân trọng tình cảm chân thành của bất cứ ai dành cho mình cả mà cậu lại thương cô ấy gần 3 năm rồi còn gì đó không phải sự chân thành là gì .
- U cám ơn bạn nha .
- Từ đó mặc dù chỉ còn vài tháng nữa là thi rồi nhưng tôi vẫn cố gắng hoàn thiện kiến thức đã mất để theo kịp cùng lũ bạn mặc dù trong lòng vẫn nhớ về em , đôi khi nhìn cô ấy trò chuyện vui vẽ với các bạn khác giới lòng tôi thấy nao nao có lẽ tôi ghen chăng , vớ vẫn tôi tự nghĩ thầm như vậy , rồi lại cố gắng học tiếp .
- Sau kỳ thi cuối cấp lớp tôi tổ chức một buổi liên hoan nhỏ để chia tay và mừng các bạn vừa trải qua " máy chém " ( chúng tôi thường gọi vui các kỳ thi ngày ấy như vậy đó ) và cũng để chúc nhau gặp may mắn trong kỳ thi đại học sắp tới . Buổi chia tay ngày ấy trai cũng như gái ai ai cũng tràn đầu cảm xúc người thì quyển lưu bút , bạn nào " sến " thì khăn tay , áo dài , hoặc áo tay ngắn , máy ảnh v.v............ bất cứ cái gì miễn là có thể lưu lại khoảng khắc này điều được chúng tôi tận dụng cả . Cô ấy thì dùng một quyển lưu bút màu hồng
Cô ấy thì dùng một quyển lưu bút màu hồng trao tay từng bạn , từng bạn trong lớp và nhờ các bạn ấy ký hoặc viết 1 câu nào đó vào quyển lưu bút để làm kỉ niệm tuổi học trò . Khi cô ấy trao quyển vở cho tôi kèm theo là một nụ cười làm xao xuyến lòng người ( có thể nói không quá rằng nụ cười ấy có thể " chết người "đấy ) .
Cô ấy nói rằng :
- Mình muốn giữ 1 kĩ niệm nào đó về bạn , bạn có thể tặng mình 1 chữ ký hoặc 1 câu nói nào đó về thời học sinh tụi mình không .
Ôi đôi mắt ấy nhìn tôi suýt làm tôi sượng , tôi đã nhìn cô ấy suốt 3,4 phút khiến cô ấy nhạc nhiên hỏi lại :
- Bộ khuôn mặt mình dính mực hay sao mà Khải nhìn kĩ thế ( vừa nói vừa cười tũm tỉm ) .
- Đâu có , tại mình suy nghĩ vẫn vơ đó mà - Tôi nói . Vậy mình muốn mượn vỡ bạn 2 tiếng được hôn .
- Tại sao thế Khải .
Tôi không trả lời được , miệng cứ ấm ớ vì vì vì ............. Cô ấy ngắt lời tôi rồi nói :
- Vậy cho Khải mượn 1 tiếng 59 phút 30 giây thôi nha .
- Tôi như được mở cờ trong bụng thế là sau đó tôi viết tất cả những suy nghĩ của mình , tất cả những kĩ niệm mà hai đứa vô tình có được ; từ chuyện năm lớp 10 trong giờ học thể dục vô tình cơn mưa đầu mùa chợt đến cả lớp tất tậc chạy vào mái hiên trường , chỉ còn hai đứa tôi vì để quên vỡ ngoài gốc cây Phượng già mà ướt hết như chuột từ đầu tới chân ; từ chuyện năm lớp 11 một lần vì tôi vô tình đi học trễ nên hớt ha hớt hải chạy vô bãi gởi xe vô tình đụng phải cô ấy mái tóc đen dài và mượt của cô ấy bị kẹt vào cúc áo tôi , sau 1 lúc bất ngờ tôi cũng biết tôi đã "đụng " phải " thứ gì " , luốn cuốn xin lỗi cô ấy rồi sau đó vén từng sợi tóc , ôi cái mùi hương quyến rũ từ tóc cô ấy có lẽ tôi không thể nào quên được v.v............Cuối cùng tôi cũng đã viết xong và kết thúc tôi viết 1 câu mà mọi chàng trai khi tỏ tình với cô gái mình yêu điều làm " mình mến bạn , mến lâu lắm rồi , còn bạn bạn nghĩ sao về điều đó " (mến = yêu) .
Tôi như trút bỏ được nỗi lòng , điều còn lại là chờ kết quả từ cô ấy " trời ơi phù hộ con " tôi nghĩ thầm như thế , nhưng rồi 15 phút , 30 phút , 1 tiếng trôi qua .... Thôi rồi , tôi ngục đầu vào bàn và thầm nghĩ " thế là tình yêu không có , tình bạn chắc tiêu luôn quá , sao dám nhìn mặt cô ấy nữa đây " bổng chóc một mãnh giấy nhỏ ở đâu rơi trúng đầu tôi giở ra "...............Thanh Niên ............at 11h45' , mình sẽ trã lời bạn " , tôi nỡ nụ cười hạnh phúc " mình còn cơ hội rồi , lạy chúa " tôi tự nghĩ thế . Rồi sau giờ tan trường tôi đạp xe tới Nhà văn hoá Thanh Niên và đợi , chờ 1 người yêu dấu khỏi phải nói các bạn cũng biết cảm giác sung sướng trong lòng của tôi nhưng rồi 11h40' .............11h50'..................11h55'... .......12h15'...�� �.....12h40'............12h50.............13h� ��...Cơn mưa chiều hôm nay sao dài và lâu thế , mưa ngoài lòng mà sao lạnh giá ở trong tim , lòng tôi lúc đó ngỗ ngang tôi từng nghĩ hay là mỗi đứa 1 nơi đợi không thấy rồi về , hay là .........tôi như đang tìm 1 lý do nào đó để biện minh cho việc cô ấy không đến ; nhưng tôi đã sai quả thực cô ấy không đến , tôi đã bị cho " leo cây " cảm giác đó tin rằng bạn nào đã từng trãi qua điều cảm thấy được , tôi đã rất đau đớn , và từng hỏi rất nhiều lần TẠI SAO , TẠI SAO , TẠI SAO .....................
Thời gian thấm thoát trôi qua mau mới đó mà đã 4,5 năm trôi qua rồi , sau vụ cho "leo cây " đó trái tim tôi như băng giá không còn 1 chút cảm giác nào với bất cứ ngưòi con gái nào ; tôi thi đậu vào 1 trường Cao Đẳng ..... rồi sau 3 năm mài ghế nhà trường tôi ra trường và cũng có 1 công việc ổn định , nhưng tôi vẫn rất rất rất nhớ về em , mỗi năm bạn bè điều rủ về họp lớp vào ngày 12 tháng 3 hằng năm ( vì lớp tôi là 12A3 nên các bạn chọn ngày 12-3 làm sinh nhật lớp ) nhưng tôi không đi dự vì tôi không muốn hay nói cách khác là tôi muốn tránh mặt em vì cô ấy là Lớp Trưởng mà thể nào cũng đi chạm mặt nhau để làm gì chỉ làm cho nhau khó xử thêm - Tôi từng nghĩ như vậy - ..........Giờ đây khi cầm thấp thiệp cưới của cô ấy tôi đau lòng khôn xiết , nói sao bây giờ , bất công quá
Giờ đây khi cầm thấp thiệp cưới của cô ấy tôi đau lòng khôn xiết , nói sao bây giờ , bất công quá . Ngoài tấm thiệp cưới còn có một lá thư em gởi cho tôi còn dỡ dang chưa viết hết bức thư đề ngày 25/5/.........
......................
........................
.........................
- Sao bạn không đến , bạn có biết là mình chờ bạn cả 3,4 tiếng đồng hồ dưới nắng dưới mưa không , tại sao lại đối xử với mình như thế ............ mình rất vui khi cậu ngõ lời trước , thú thiệt là mình cũng để ý tới cậu lắm , mặc dù mình biết cậu nổi tiếng " ba không " nhưng cậu là 1 người bạn tốt , đáng tin cậy , nhưng mà tại sao , tại sao hẹn lại không đến............cậu có biết rằng cái lạnh từ cơn mưa hôm ấy và cả cái máy lạnh của nhà sách cũng không lạnh bằng cái lạnh giá trong tim mình không ............Em mến anh , rất mến .........Mãnh giấy nhòa đi vì có lẽ nước mắt cô ấy rơi xuống , nhàu nát . Hõi ỏi , có ai ngu hơn con không nè thì ra ngày hôm đó cả hai chúng tôi , cả hai chúng tôi ............
- Chủ nhật tới là đám cưới cô ấy rồi người đàn ông hạnh phúc ấy không ai xa lạ mà là 1 trong những người bạn trong nhóm chúng tôi ngày đó , nghe nói chàng ấy vì em đã thi vô chung trường rồi sau đó chuyện gì đến đã đến ..................
- Chúc em nhiều hạnh phúc , điều bí mật này mãi mãi và cả cuộc đời này em sẽ không bao giờ biết được ..................
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro