Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

41.

Hắn hướng về phía cậu lộ ra một nụ cười nhẹ sắc tình, ngay sau đó cúi đầu, hôn nơi mềm mại mật huyệt kia, đầu lưỡi chợt đậm vào, không ngừng liếm mút, không đem cậu làm cho nước giàn giụa không chịu bỏ qua.

"Um"

Jeon Jungkook kêu lên một tiếng, đôi tay nhỏ bé không tự chủ được níu lấy tóc của Kim Taehyung, đôi môi anh đào không tự chủ được phát ra tiếng kêu "ưm...a" rất nhỏ, giống như tiếng kêu của mèo con vừa ra đời không bao lâu. Âm thanh nũng nịu chọc người thương yêu, nghe thấy thanh âm đó khiến cho Kim Taehyung càng thêm hưng phấn, sức lực liếm láp cũng bộc phát lớn hơn. Đầu lưỡi linh xảo lạ thường xuyên qua cánh hoa hoa mịn màn, ở phía trên tiểu trân châu màu hồng mượt mà đầy đặn liếm một cái liền sau đó chính thức tiến công vào nơi đào nguyên này, khó khăn chen vào, cảm thụ tầng tầng lớp lớp thịt non bao quanh chiếc lưỡi của mình, đầu lưỡi bị kẹp chặt làm đau, lại có loại khoái cảm khác thường từ đầu lưỡi dâng lên, thẳng đến trái tim.

Thân thể của cậu mềm mại quả thật có thể khiến cho mọi người đàn ông đều sẵn sàng dâng hiến linh hồn của mình cho cậu, thân hình nhẵn nhụi mềm nhẵn, tràn đầy co dãn, còn có mùi thơm làm say lòng người. Kim Taehyung nheo lại tròng mắt đen, càng thêm ra sức lấy lòng bảo bối của mình, hắn ra sức đem đầu lưỡi rong ruổi tìm kiếm, đầu lưỡi có lực quét ngang hoa huyệt trơn mềm khiến cho Jeon Jungkook không cần được yêu kiều rung động, mật hoa ngọt ngào tiết ra như thác tràn, cũng bị Kim Taehyung nuốt vào trong bụng, một ít cũng không hề lãng phí. Sau khi liếm láp khắp thân thể non mịn kiều mỵ của cậu, cuối cùng hắn cũng đã hơi chút thoả mãn, thân thể hơi thối lui ra khỏi cho Jeon Jungkook, ngược lại cắn lấy hoa nguyệt thủy nộn nũng nịu phía trên tiểu trân châu. Nơi đó là điểm mẫn cảm nhất của cậu, ngày thường hơi chạm một cái cũng có thể muốn chết người, huống chi Kim Taehyung ở đây còn cố ý dùng sức đi gặm cắn?

Chỉ là nhẹ nhàng gặm một chút, cho Jeon Jungkook liền Aaaa một tiếng kêu ra ngoài, mang theo chút nức nở, rất rõ ràng là chịu không nổi, thân thể của cậu vốn là vô cùng mềm mại lại nhạy cảm, sau bị hắn dạy dỗ càng thêm nhạy cảm quá mức, làm sao mà chịu được cái này, bình thường có thể chỉ là run run một chút, sau đó tận tình hưởng thụ, nhưng mà cho Jeon Jungkook thì không được, chỉ cần thoáng chạm vào, cho đài hoa một chút xíu kích thích, là có thể để cho thân thể cậu ngất ngây đến rối tinh rối mù. Hiện tại Kim Taehyung không chỉ có đụng, còn cắn một cái, sau đó càng không để ý đến tiếng nức nở nghẹn ngào của cậu mà ngậm tiểu hồng châu dùng sức mút, tựa như trẻ nhỏ mút lấy đầu vú của mẹ, mà bên dưới kích thích càng thêm mãnh liệt, thân thể đáng yêu của cho Jeon Jungkook đang run lên bần bật!

Kim Taehyung nhìn của bộ dáng đáng thương của cho Jeon Jungkook, trong lòng không khỏi mềm nhũn, hắn chỉ là muốn cậu ướt nhiều thêm chút, một chút cũng không có muốn ngược ý nghĩ của cậu. Hôm nay cậu khóc như vậy, hắn đương nhiên không thể không cảm thấy đau lòng. Vội vàng nhả ra nụ hồng phấn mềm mại trong miệng, hắn nâng lên khuôn mặt nhỏ bé của giai nhân đang khóc như đóa hoa lê đẫm mình trong mưa, dịu dàng dụ dỗ:

"Ngoan, bé thỏ, đừng khóc, anh không chọc em nữa được không? Anh không chọc em, không chọc, ngoan, đừng khóc..."

Vừa nói vừa ở trên gương mặt cậu hôn lung tung, khiến cho cho Jeon Jungkook ngứa không chịu nổi phải cọ quậy đầu đung đưa trái phải muốn tách ra khỏi hắn. "Anh, anh " cho Jeon Jungkook nức nở, cái miệng nhỏ nhắn a a gọi, lại một câu đầy đủ đều không nói ra được, vừa rồi kích thích thật sự là quá lớn,loại ngập đầu trong khoái cảm trí mạng đó, làm sao có thể lên tiếng nói.

"Anh chỉ là không chịu nổi, muốn thêm một lần nữa..."

Thấy bộ dạng đáng thương của cho Jeon Jungkook, Kim Taehyung cũng đau lòng muốn chết, miệng cứ nói liên tục, động tác trên tay cũng không còn êm ái.

"Anh sắp không chịu nổi, bé ơi, em trước hết để cho anh yêu thêm một lần nữa, có được hay không?"

Trong thanh âm tràn đầy khẩn cầu. Mặc dù phần lớn đại não của cho Jeon Jungkook vẫn còn đang chơi vơi trong khoái cảm nhưng cũng không đại biểu cậu không nghe được Kim Taehyung lúc bấy giờ đang nói cái gì với cậu, trong giọng nói có một phần mất mát lặng lẽ làm cho cậu có một chút xiêu lòng. Đôi mắt lung linh chớp chớp, cố gắng muốn đem người trước mắt phải thấy cho rõ ràng chút nữa, cho đến khi khuôn mặt tục tằng đập vào mắt của cho Jeon Jungkook, đột nhiên trong lòng cậu bỗng sinh ra một loại cảm giác gọi là rung động.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro