Gió xuân thổi
Thổi qua nơi ruộng đồng bạt ngàn
Thổi qua nơi biển cả mênh mông
Thổi qua nơi núi đồi sừng sững
Có biết sáo ta thổi nhớ mong
Gió xuân cứ mãi thổi mãi thổi
Mình ta cứ mãi nhớ mãi mong
Tiếng sáo nhớ mong cứ mãi thổi
Để ta bớt được lòng ngóng trông
Lệ cứ thế vẫn rơi vẫn rơi
Gió xuân cứ thế thổi xanh lá
Còn ta mòn mỏi hết tuổi xuân
Mà chưa thấy chàng về bên ta....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro