Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 55

10h20′ sáng

Neil ngồi trước bàn máy tính kiểm tra lịch trình các chuyến bay của ngày hôm nay. Chỉ vào phút nữa thôi, chuyến bay đi Virginia (Mỹ) sẽ cất cánh. Đúng, chỉ còn vài phút nữa thôi ….

Sau sự việc tối qua, Neil có thể chắc chắn 1 điều: Jay sẽ không tiếp tục ở lại đất nước này lâu hơn nữa. Bởi lẽ anh là đàn ông.

Những người phụ nữ có thể cắn răng đứng nhìn cảnh người mình yêu lên xe hoa với người khác. Nhưng đàn ông thì không đời nào, họ không có được sự mạnh mẽ ấy. Họ thà đâm đầu vào công việc hay bất cứ thứ gì khác, tiếp tục lẩn trốn hiện thực còn hơn mặt đối mặt với những thương tổn sâu sắc trong trái tim mình. Đó chính là điều Neil muốn ở Jay lúc này …

Sân bay quốc tế Moskva …

" … Tôi biết rồi, tôi sẽ trở về sớm nhất có thể. Được rồi, gặp lại sau ! "

Jay mệt mỏi gác máy điện thoại. Anh đứng tựa vào bốt điện thoại ít lâu rồi mới xách túi hành lý đi lên máy bay sớm.

Khi đi đến đây, anh chẳng mang gì nhiều theo người và khi rời khỏi nơi này cũng thế. Vài bộ quần áo, 4 đầu đạn mà ngày đó anh nhận từ cô, và cuối cùng là tấm ảnh của cô. Anh mở cuốn sổ tay bìa bọc da ra, kẹp giữa những trang giấy là hình của mẹ con Neil bên cạnh nhau. Không thể nói lời tạm biệt với đứa con gái bé nhỏ là nuối tiếc lớn nhất của anh. Chỉ ít phút nữa thôi, nụ cười rạng ngời của Vanessa cùng đôi mắt lạnh băng chất chứa nỗi buồn của Neil sẽ mãi mãi lùi xa sau lưng anh ….

Jay ngả người về phía sau, mắt đăm đăm nhìn lên trần máy bay, tự nhủ : " Sẽ kết thúc như thế này sao ? Tất cả những hồi ức giữa chúng ta sẽ tan biến bằng cách này sao ?! ". Anh không thể làm gì với lựa chọn của cô. Anh chỉ có thể đứng nhìn cô lên xe hoa với người đàn ông luôn dõi theo cô suốt mười mấy năm trong cuộc đời cô. Suy cho cùng mối tình giữa anh và Neil cũng đâu có kết quả gì nên anh đâu có quyền thay đổi lựa chọn ấy …

Anh gập quyển sổ lại. Bất giác anh nhìn xuống ngón áp út của mình. Là chiếc nhẫn cùng cặp với chiếc của Neil. Tất cả những ngày tháng ngắn ngủi đỏ chỉ là 1 giấc mộng đẹp thôi sao ? Những gì chúng ta có với nhau chỉ là ảo ảnh hay sao ? ….

It’s not goodbye – Laura Pausini

Sân bay quốc tế cách toà nhà mà Neil đang làm việc không xa lắm nên từ cửa kính phòng giáo vụ, cô có thể trông thấy hình ảnh những chiếc máy bay từ phi trường in lên nền trời xám xịt cuối thu của Moskva …

Đó là 1 cuộc chia tay không nước mắt, không lời từ biệt. Đã tới giờ rồi. Chiếc máy bay đi Mỹ đã cất cánh. Neil đăm đăm nhìn theo hình bóng của nó bay tới phía chân trời xa. " Đi đi anh ! Hãy rời khỏi mảnh đất này càng sớm càng tốt. Hãy để cho lòng ghen tuông mù quáng chi phối lý trí anh. Hãy oán ghét em như anh đã từng. Hãy trở về nơi mà anh thuộc về và hãy yêu 1 ai đó không làm anh tổn thương như em đã làm … "

Từ nay cô sẽ ra sao đây ? Cô đang đứng trên mảnh đất quê hương mình mà như không thuộc về nó. Thiếu anh, mất đi bến đỗ của trái tim này, chẳng còn nơi cho cô dung thân nữa. Không còn nước mắt để mà khóc nữa. Quá muộn cho những ăn năn muộn màng rồi …

" Cô Andreykovich ! "

Tiếng gọi của người đồng nghiệp tuyệt nhiên không lọt vào tai cô.

" Cô Andreykovich ! "

" Anh gọi tôi à ? " Neil sực tỉnh ra.

" Điện thoại của cô reo kìa ! Cô nghĩ gì mà thừ người ra vậy ?! "

Neil mở di động ra. Số của số 16 hiện lên trên màn hình. Cô khẽ đáp :

" Có việc gì vậy ? "

" Ngày mai chúng ta đi thử áo cưới được chứ ? Anh tính để chiều nay đi nhưng ở Cục đang bận quá nên đành hoãn lại vậy ! Em không có việc gì chứ ? " số 16 một tay cầm điện thoại vừa nói 1 tay vừa hí hoáy viết.

" Thế nào cũng được ! "

" Sáng mai anh sẽ qua đón em nhé ! "

" Được rồi ! Anh trở lại làm đi ! "

Tối.

Neil trở về nhà. Căn nhà mấy ngày nay trở nên yên tĩnh lạ. Vanessa và bà Lisa trở nên ít lời hơn. Neil biết bà và con gái cô đang thể hiện sự phản đối việc cô kết hôn cùng số 16. Nhưng cô còn sự lựa chọn nào khác nữa đâu …

Neil chuẩn bị cho Vanessa đi ngủ thì thất bé vẫn còn đang hí hoáy vẽ. Cô lại gần bé ân cần hỏi :

" Con yêu, con vẽ gì vậy ? "

Vanessa không đáp, chỉ tập trung vào tờ giấy trước mặt và cây bút chì trong tay. Neil thấy trong bức vẽ của bé là hình 3 người đang đứng cạnh nhau. 2 người thì cô có thể đoán ra là cô và bé. Nhưng người còn lại qua nét vẽ non nớt của bé đang mặc áo khoác đen cùng sơmi trắng. Cô ngờ ngợ hỏi bé :

" Ai đây con yêu ? "

" Chú. " Vanessa đáp ngắn gọn.

Neil ngạc nhiên. Bé còn nhớ Jay sao ? Cô gặng hỏi bé :

" Sao con lại vẽ chú ấy ? "

" Vì con thích thế. " Vanessa nói," Mẹ, mẹ lại muốn lấy chú số 16 là vì sao ạ ? Mẹ đâu có thích chú ấy ! "

Trước câu hỏi sâu sắc của bé, Neil nhẹ nhàng nói :

" Con yêu, con phải hiểu là đôi lúc chúng ta không thể đạt được mọi thứ mà chúng ta muốn. Sẽ có lúc chúng ta phải hi sinh bản thân mình vì 1 ai đó, vì 1 cái gì đó mà chúng ta yêu quý ! "

Đêm qua và ngày lại tới …

Tấm màn được kéo xoẹt ra. Neil đi ra từ phòng thay đồ trong chiếc váy cưới trắng tinh. Khó có thể dùng từ gì để diễn tả vẻ đẹp của cô …

Số 16 sắp bật ra lời trầm trồ thì bà Lisa lập tức làm anh cụt hứng :

" Quá đơn giản ! Không thích hợp với con, chọn bộ khác đi ! "

Neil đành đi vào phòng thay đồ lần nữa. Số 16 nói với bà Lisa :

" Số 8, tôi tự hỏi tại sao hôm nay bà lại không dẫn bé Vanny cùng đi chứ ? "

" Tôi không muốn con bé có 1 kí ức không tốt đẹp cho lắm ! " bà lạnh lùng đáp.

Ngán bà đến tận cổ, số 16 liền nói thẳng :

" Tôi ngờ rằng bà có mặt ở đây là để phá đám tôi chứ không phải vì Neil đâu ! "

Bà Lisa ngồi xuống 1 chiếc ghế bành và đáp :

" Cứ coi là như thế đi ! "

Bà nhìn số 16 một lúc rồi nói :

" Ta không hiểu cậu nghĩ gì mà lại chấp nhận lấy con gái ta. Ngoại hình của cậu thì tạm được nhưng còn các mặt khác thì không thể sánh bằng con gái ta thì cố với cao để làm gì nhỉ ? "

" Bây giờ là thời đại nào mà bà còn nghĩ tới chuyện môn đăng hộ đối vậy ? " Số 16 thản nhiên.

" Mà cho dù có lấy Neil rồi thì cậu cũng đừng trông chờ Neil sẽ sinh con cho cậu ! "

Số 16 tự nhủ: " Bà ta không biết về điều kiện mà Neil đặt ra sao ? ". Bà Lisa nói tiếp :

" Cậu trông chờ vào cái gọi là " tình yêu sau hôn nhân " với Neil ư ? Nực cười thật ! Để ta cho cậu hay, phụ nữ nhà Andreykovich chúng ta chỉ sinh con duy nhất 1 lần trong đời và chỉ sinh cho người mà chúng ta yêu. Neil sinh ra Vanessa rồi thì đừng trông đợi con bé sẽ yêu cậu hay sinh ra 1 đứa trẻ khác cho cậu. Neil cũng như ta và bà ngoại con bé, chỉ có thể yêu 1 người duy nhất suốt cuộc đời và sẽ ôm trọn tình yêu đó cho-tới-khi-chết mà thôi ! "

Số 16 cố gắng che giấu sự bối rối trước mặt bà Lisa. Sự thực như 1 cú đánh trời giáng vụt thẳng vào tâm trí anh …

Neil lần nữa bước ra từ sau tấm màn. Bà Lisa ngồi ngắm nhìn cô rồi mới đứng lên đi làm thủ tục mua bán. Chỉ còn số 16 và Neil ở đó. Số 16 muốn kiểm chứng lại lời nói của bà, anh bèn tới gần Neil và thử đưa tay lên chạm vào gương mặt cô :

" Em quả thật rất đẹp trong bộ áo cưới này ! "

Neil liền ngoảnh mặt đi :

" Đừng … chúng ta dù sao cũng còn nhiều thời gian mà ! "

Số 16 nghĩ lời của bà Lisa cũng có phần đúng. Nhưng chuyện đó thì có ảnh hưởng gì chứ. Bà ấy khó mà gây khó dễ cho anh đâu. Mấu chốt để có được tình cảm của Neil chính là Vanessa cơ mà. " Chỉ cần được lòng con bé ấy thì khó gì để giành được tình cảm của cô ấy chứ ! ". Đúng, chỉ việc công phá bức tường mang tên " mẹ và con gái " thì có khó gì !

Neil nhìn mình trong gương. Đã không biết bao nhiêu lần cô đứng trước gương trong bộ áo cưới như thế này rồi. Có lẽ là từ năm 17 tuổi, khi cô được ban giám hiệu của trường đào tạo cử ra nước ngoài thực tập. Bằng sắc đẹp, trí thông minh và tài đóng kịch xuất sắc, cô đã khiến cho bao nhiêu người phải quỳ xuống dưới chân mình cầu hôn cô. Sau áo cưới sẽ là lễ cưới nhưng chưa bao giờ các hôn phu của cô có cơ hội trông thấy cô đi vào lễ đường. Bởi vì họ đều bị tống vào nhà tù hay thậm chí là chết dưới tay cô dâu xinh đẹp của mình trước đó …

1 trong những phi vụ nổi đình nổi đám nhất của cô là lừa cả 1 chuyên gia phản gián cỡ lớn vào tròng trong bài thi tốt nghiệp. Lúc mà vị hôn phu đáng mến kinh hãi khi cô dâu của ông ta " lộ nguyên hình " cũng là lúc cô được xét " tốt nghiệp " trường đào tạo điệp viên. Những ngày tháng coi đàn ông như công cụ đạt được mục đích của mình, cô không bao giờ nghĩ sẽ có ngày mình lại phải mặc áo cưới thật sự trong hoàn cảnh này …

Sau khi thử áo, Neil không về nhà ngay mà ghé qua nhà thờ.

Cô ngồi trên hàng ghế đầu tiên, đối diện với bức tượng của Đức Mẹ, cô khẽ nói :

" Người ở trên ấy đã thấy hết rồi phải không ? Tại sao Người không ngăn con lại, khỏi những suy nghĩ điên rồ của con ? Tại sao … Người muốn con 1 lúc gây tổn thương cho cả 2 người đàn ông sao ? Con biết quyền ra lựa chọn là ở con nhưng tại sao Người không làm gì hết ? Làm ơn, hãy giải thoát cho con khỏi những đau khổ này đi ! "

Neil gục đầu xuống. Cô biết, tất cả mọi chuyện là ở tay cô nên cô không có quyền oán thán gì cả. Cô mệt mỏi lắm rồi, phải sống trong sự giả dối, tự hành hạ mình, làm cho người mình yêu đau đớn , gián tiếp làm tổn thương tới người khác … Có ai đó làm ơn hãy cứu giùm …

Chưa tới 1 tuần sau …

Neil cùng bà Lisa tới dự lễ kỉ niệm của Ban phản gián đối ngoại. Đây chính là dịp để công bố lễ kết hôn giữa cô và số 16. Hầu như 1 nửa KGB và supporter đều có mặt. Theo dự đoán của cô, tin này sẽ nhanh chóng phình ra cho khắp nơi đều biết như lũ từ thượng nguồn về …

Bà Lisa hôm nay trông nhăn nhó hơn bao giờ hết bởi bà sẽ là người xác nhận tin tức nóng hổi này trước toàn thể khách mời. Nhưng cho đến sau giờ phút ấy thì bà phải cố giữ cho mình trông thật tươi tỉnh …

Khách mời đã có mặt đầy đủ. Neil ghé tai số 16 :

" Em phải vào phòng thay đồ đây ! "

" Nhanh lên nhé ! "

Neil mệt mỏi đi vào phòng trang điểm. Trách nhiệm của cô là thay bộ váy áo trong tủ kia vào và xuất hiện với vai trò hôn thê của số 16 …

Số 16 cũng đã từng chứng kiến Neil thử áo cưới không ít lần. Cùng làm chung nhiệm vụ với cô, cô là người chỉ huy, cô không sốt sắng hoàn thành nhiệm vụ thì thôi nhưng anh thì có. Anh không thể không nóng ruột khi chứng kiến cô trong chiếc váy cưới trắng tinh, bất chấp các chồng sắp cưới hờ của cô sắp sập bẫy. Anh chưa từng nghĩ tới việc mình sẽ có cơ hội là chồng hợp pháp của cô như lúc này. Sắp tới lúc anh cho cả KGB thấy " Nữ hoàng băng giá " thuộc về ai rồi …

Neil sắp hoàn thành những bước cuối cùng của việc trang điểm. Cô thở dài: " Sắp đến lúc rồi ! ", cô nhanh tay cất những thứ dụng cụ trang điểm vào túi xách. Vừa ngẩng lên thì hình ảnh trong gương khiến Neil giật mình kinh hãi :

" Jay ?! "

Cô vội quay lại :

" Anh làm cái quái gì ở đây vậy ?! "

Jay không nói 1 lời mà bất ngờ … hôn cô.

Neil liền đẩy anh ra, gắt lên :

" Anh làm gì vậy ?! "

Cô cảm thấy chân tay mình như mất hết sức lực, đầu óc choáng váng. Cô bèn bám vào cạnh bàn. Cô từng nghe nói tới 1 loại thuốc gây mê tiếp xúc qua da. " Nhưng không thể nào, phải có chất xúc tác chứ ! ". 2 mí mắt cô đang đi ngược lại ý muốn của cô. Lời cuối cùng mà cô nghe thấy từ Jay trước khi cô chìm vào giấc ngủ là :

" Xin lỗi nhé, Nelly ! "

Jay nhấc Neil lên, nhưng trước đó, anh thay thế thỏi son có sẵn trong túi bằng 1 thỏi khác giống hệt cây đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #wattpad