Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 47

15 tiếng trước ….

Trên chuyến tàu đi tới khu nghỉ dưỡng phía đông bắc Nga ….

Bà Lisa nhẹ nhàng nhét mút bịt tai vào cho đứa cháu gái đang say ngủ trong lòng bà, bà không muốn rời khỏi bé nên chỉ có cách này để có thể bí mật thực hiện 1 cuộc nói chuyện với 1 người qua máy tính.

" Xin lỗi đã bắt ông chờ lâu ! " bà nói với người đứng đầu Sở cảnh sát Moskva.

" Không sao ! Chỉ mới có vài phút thôi mà ! " ông ta tươi cười đáp.

" Việc của tôi thế nào rồi ? "

Ông ta hơi biến sắc mặt, lúng túng đáp :

" À, … chuyện đó …. "

" Các ngài không tìm ra được bọn bắt cóc đó đúng không ? " bà Lisa nhìn như chiếu tướng ông.

" Từ lúc tín hiệu được phát ra, chúng tôi đã khóa chặt mọi chuyển động trong khu vực đó. Nếu so sánh về thời gian thì đáng lẽ bọn chúng không thể thoát được …. " ông ta giải thích.

Bà Lisa ngẫm nghĩ 1 vài giây rồi hỏi :

" Các ông có sử dụng lựu đạn khói trước khi tấn công đúng không ? "

" À, có ! "

" Thế thì chả trách các ông về việc bọn chúng tẩu thoát được, lỗi là ở kẻ cầm đầu bọn chúng quá khôn ngoan. Hắn nắm được cách thức làm việc của đặc nhiệm nên hắn không cần trốn đi đâu cả. Hắn chỉ chờ các ông tung lựu đạn khói vào, mặc đồ của các ông, và khi người của ông tràn vào trong, hắn từ 1 ngóc ngách nào đó nhảy ra và nhanh chóng trà trộn vào. Tôi dám cá là hắn và đồng bọn của hắn còn ngồi chung xe với đặc nhiệm của ông về tận Sở cảnh sát nữa đấy ! "

Ông Sở trưởng chỉ còn nước há hốc mồm trước lập luận của bà Lisa. Ông lắp bắp :

" Sao … sao bà biết tường tận như vậy ? "

Bà nhún vai:

" Tôi chỉ cần tưởng tượng nếu tôi là hắn thì tôi sẽ làm gì thôi ! "

Và bà nhanh chóng kết thúc cuộc nói chuyện với ông ta. Sau đó bà tập trung suy nghĩ về việc của người đó.

Có thể tẩu thoát trước hàng tá đặc nhiệm bằng cách đó thì kẻ ấy hẳn đã chuẩn bị rất kĩ cho kế hoạch bắt cóc này. Thời gian chênh lệch có rất ít, chỉ khoảng chưa tới 5 phút mà hắn vẫn có thể thực hiện được phương án rút lui an toàn này thì ngoài điệp viên ra còn thế lực nào có thể nữa ?

Bà chỉ còn có 1 thắc mắc: Thái độ của Neil.

Tại sao cô lại nhắc tới sự trở lại của kẻ giấu mặt nào đó ? Đứa con gái duy nhất của bà cả đời không hề ngán bất cứ ai, bất cứ nguy hiểm nào mà lại tỏ ra sợ hãi sau khi tỉnh lại như thế thì có khả năng nào bọn bắt cóc Vanessa có liên quan tới cha của bé ?

Trên bờ biển vào thời điểm hiện tại ….

Sóng vẫn rì rào vỗ ….

Trong 1 căn nhà trắng tinh được xây cách vách đá không xa …

J ngồi sát chiếc giường, lặng im quan sát Neil đang nằm bất động trên đó.

Chiếc máy đo dấu hiệu của sự sống đặt ngay sát đó từng giây phát ra tiếng bíp đều đặn. Nhịp tim, huyết áp, … thay đổi không đáng kể.

Mới vài giờ trước thôi, J như muốn ngừng thở trước vết thương của Neil. Máu cứ tuôn ra từ miệng vết thương sau khi con dao được rút ra. Dù đã từng trải qua không biết bao nhiêu lần thực hành khâu vết thương mà sao lúc đó J vẫn luống cuống như vậy ? Đôi tay lạnh cứng của anh cầm chiếc kim khâu lên run rẩy. Chỉ cần 1 sai sót thôi thì Neil sẽ …. Bao oán hận tồn tại trong đầu anh tan biến thành bọt biển. Anh không thể để cô chết. Nếu không anh sẽ phát điên lên mất ….

J không thể nghĩ ra được bất cứ cái gì trong lúc này. Neil đang hôn mê. Đối với 1 điệp viên, đây là cơ hội hiếm có để có thể kết liễu sinh mạng của 1 đối thủ đáng gờm. Còn với anh, 7 năm qua anh chỉ khao khát giây phút này, chỉ mong có thể tự tay đẩy cô vào chỗ chết, chỉ mong thỏa mãn ước muốn trả thù luôn cháy bỏng tâm can. Suy nghĩ đó đã từng là giấc mơ của anh ….

Giây phút cô ngã xuống khỏi vách đá cũng là giây phút tim anh muốn ngừng đập. Tại sao ? ….

Anh úp mặt vào 2 bàn tay. Mùi máu, mùi thuốc sát trùng vẫn còn thoang thoảng. Làm gì đây ? Làm gì tiếp đây ?

Anh không thể chịu thêm bất cứ tổn thương nào nữa. Anh muốn thoát ra khỏi nỗi hận thù, muốn thoát khỏi những dằn vặt này. Đầu anh như muốn vỡ tung ra. " Có ai đó làm ơn hãy cứu giùm ! ".

Tiếng sóng từ xa vọng tới nghe như lời thì thầm ngọt ngào …..

Những tia sáng cuối cùng của ban ngày đang tắt dần phía chân trời xa xăm, nhanh chóng phủ bóng tối lên khắp căn phòng.

Cảnh chạng vạng báo hiệu 1 ngày sắp kết thúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #wattpad