Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 36 : Động Lực

Mấy ngày sau đó, chị Thi đặt bút đầu tiên cho quyển tiểu thuyết thứ hai của mình... đặc biệt hơn nữa chính là quyển tiểu thuyết tình cảm viết về Thế Giới Thứ Ba. Cảm giác chân thật, cảm giác của chính mình... May thay nó được nhà xuất bản chấp nhận và cho ra mắt trước Noel một tuần ...

Quyển tiểu thuyết thứ hai của chị Thi, nội dung nói về một cô gái ở chung với người em họ của mình... họ đã êm ấm bên nhau và trong một thời gian ngắn họ phát sinh một tình cảm khác lạ... không phải tình chị em, không là tình bạn bè... một tình cảm sâu đậm mà nồng nàn chỉ có ở tình yêu...

Do nội dung quá rõ ràng nên bất cứ ai quen biết chúng tôi đều biết nhân vật người em họ đó... chính là... tôi...

Bé Út cầm quyển tiểu thuyết mới xuất bản của chị Thi, háo hức chạy nhanh vào nhà kêu ầm lên.

- Cuốn tiểu thuyết thứ ha của chị Hai đã xuất bản rồi!

Chị Mỹ đang ngồi ở salông xém báo, hững hờ nói:

- Biết rồi! Báo có đăng nè. Nói do nhà xuất bản phát hành, tác giả là người từng đoạt giải... một bước đột phá về chuyện đồng tính được công nhận... chị Hai xem tất cả như người lạ, không nói tiếng nào về chuyện này...

Bé Út nhảy phóc lên ghế salông ngồi cười nói:

- Chắc do ngại, không dám nói chứ gì. Nội dung của nó thì... thú vị thật!

Bỏ tờ báo xuống, chị Mỹ trố mắt nhìn nó hỏi:

- Cái gì? Em đọc rồi à?

Nó cầm quyển tiểu thuyết đưa chị xem nói:

- Em vừa mới mua thôi. Chị xem thì trả tiền lại cho em nha!

Chị Mỹ cầm quyển tiểu thuyết giở ra đọc, mắt thì nhìn vào trang sách chị nhún vai nói:

- Ok. Chị sẽ bảo chị Hai trả cho em...

Nó cười hì hì xoa hai tay nói:

- Người nào trả cũng được, em viêm màng túi nặng rồi! Xem chị Hai hiền thế mà gan to thật, dám làm những chuyện đó!

Đang chăm chú vào quyển tiểu thuyết chị Mỹ ngẩng đầu nhìn nó, cau mày hỏi:

- Việc gì mà nghe nghiêm trọng vậy, nói chị nghe xem!

Bé Út cười lắc đầu nói:

- Tuy là đổi tình tiết là em họ nhưng đọc xong, ai cũng biết nhân vật đó là ai. Em nói ra chị sẽ không còn thú vị nữa đâu, tự chị đọc rồi cảm nhận từ từ đi...

Chị Mỹ nhíu mày nhìn nó rồi cúi xuống quyển tiểu thuyết trên tay, mím môi đăm chiêu một thoáng và bắt đầu từ trang đầu tiên...

Cùng lúc ấy ở trên căntin trường...

Ái Như cau mày nói:

- Truyện đó hẳn là viết về Yến Phong rồi! Làm sao bây giờ, nếu như là sự thật thì chị Thi với Phong...

Vân cười an ủi Như:

- Chỉ là tiểu thuyết thôi mà, chưa chắc gì là thật.

Ngọc chống cằm đọc quyển tiểu thuyết ấy mà bực gắt hai đứa bạn:

- Có yên tĩnh để tôi xem hông mấy bà?

Ái Như thở dài nói:

- Đã một năm rồi, thế mà Phong vẫn chỉ xem tôi là bạn thôi. Sau khi tốt nghiệp thì khó có cơ hội gặp mặt nữa. Phong có ý định chọn ngành y...

Vân mỉm cười nói:

- Thì bà cũng nên thi vào đó thì được rồi.

Như nhắm mặt:

- Nói như bà chắc Việt Nam này đầy dẫy bác sĩ rồi quá, bà tưởng ngành y dễ lắm hả? Vả lại... tui sợ máu lắm.

Ngọc gật gù đóng sách lại lên tiếng:

- Hay quá! Đọc sách tui có thể lĩnh hội được một tâm tình như thế. Những rung động của tình cảm trong chuyện này là sự báo động cho tình cảm của bà đó Như!

Ái Như chán nản nói:

- Đúng thế! Với thời gian lẫn không gian đều có lợi cho hai người đó. Tui biết làm sao đây? Mấy bà giúp tôi với...

- Hai người ở chung à? Vậy là bước tiếp theo chỉ là vấn đề thời gian...

Ái Như mím môi cáu gắt:

- Tui không muốn như thế. Sao có thể đứng trơ xem họ...

Ngọc nhướng mày nhìn Như nói:

- Vậy thì... bà nên giành lại đi!

Vân cau mày nói:

- Thôi nghe Ngọc. Bà dạy bậy cho Như hả?

Ngọc liếc nhìn Vân rồi nói:

- Bậy gì, đó chỉ là lẽ bình thường thôi. Nếu muốn có tình yêu cho mình thì phải giành lấy...

Ái Như ngạc nhiên hỏi:

- Giành lấy à? Nhưng phải làm sao?

- Thì... hành động trực tiếp. Tấn công Phong!

- Tấn công Phong? Là sao?

Vân bực mình đứng dậy nhì Ái Như nói:

- Nghe lời nó, có thể bà mất luôn tình cảm bạn bè với Phong đó. Loại người hèn mạt như thế không hợp với bà đâu Như...

Ngọc nhìn Vân câng câng mặt nói:

- Vậy bà muốn Như ôm tình đơn phương mãi sao? Cứ rộng lượng kiểu ngu ngốc như bà, chắc Yến Phong sẽ bị cướp mất!

Vân tức giận đứng bật dậy nhìn hai đứa bạn nói:

- Hai bà muốn làm gì thì làm, tui không tham gia vào... nếu sau này có chuyện gì thì đừng khóc lóc với tui nghe Như!

Nói rồi Vân giận dữ bỏ đi một nước không thèm nhìn lấy Như một cái. Ái Như nhìn theo Vân áy náy...

Nhưng nếu Phong về thì làm sao đây? Nhất định mọi người đều đã đọc qua... nếu mọi người đều có mặt tối nay thì... Phong cũng... chắc Phong đã đọc rồi... Trời ơi! Mình phải đối diện như thế nào đây? Cái rổ rau cải bị suy nghĩ của Thi dằn xéo, bầm dập đến đáng thương. Trước khi làm đã vắt óc suy nghĩ sau khi làm càng mệt óc hơn để đối mặt... Tội nghiệp Thi! ...

- "... không biết từ lúc nào đã ngủ say, hương vị của lúc âm thầm nhìn nét mặt Phi đang ngủ say... Trong khoảnh khắc, Trân cúi xuống... và... "

Thi hốt hoảng quay nhanh lại giật nhanh quyển tiểu thuyết trên tay Mỹ...

- Đừng đọc nữa. Đọc đoạn khó nghe nhất nữa chứ!

Mỹ mỉm cười nhìn Thi nói:

- Dám viết ra mà sợ người ta đọc ư? Chị có xứng đáng làm tiểu thuyết gia không?

Thi đỏ mặt cúi đầu nói:

- Chỉ là... chỉ là tưởng tượng thôi, không liên quan đến Phong đâu!

Mỹ so vai cười:

- Thật sao? Nụ hôn trộm đầy ngọt ngào, lãng mạn đó... chỉ là Phong ngủ say không biết mà thôi!

- Đừng nói lung tung kẻo Phong biết đó...

Kéo ghế ngồi xuống, lấy một nhánh rau nhặt. Mỹ cay mày nói:

- Việc đã đến nước này rồi còn vậy. Hơn nữa, chị đã từng nói yêu nó... mà còn lo gì nữa chứ? Sao còn không nói thẳng cho Phong biết luôn...

Thi lúng túng nói:

- Lúc này... thì không được, mọi việc đang...

- Là ai khến mọi chuyện trở nên ồn ào hả?

Thi nhăn nhó khi bắt gặp về mặt cười chế giễu của Mỹ. Thi cười gượng kiếm cớ chuồn:

- Em coi nấu cơm dùm chị, chị đi mua đồ chút...

Thi quay đi không để Mỹ có cơ hội chọc mình nữa. Mỹ nhìn theo thì nói lớn:

- Chị đi mua đồ hay đến trường đón Phong vậy?

Thi đỏ mặt quay lại gắt:

- Chị đi mua đồ thôi!

Đợi Thi đi một lúc, Mỹ thở dài khoanh tay lên bàn ngả đầu xuống cánh tay khẽ nói:

- Thế là xong! Một kết thúc có hậu làm cho người đọc thấy vui...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bachhop