Chap 32 : Bật Mí
... Cùng thời gian đó, ở nhà tôi ...
- Xin chị giúp em đi mà! Chỉ giúp làm toán thôi!
Bé Út uống sữa ôn tập sách vừa lẽo đẽo đi sau chị Mỹ, còn chị Mỹ vừa cầm bịch bánh snack vừa ăn, đi ra phòng khách phẩy phẩy tay nói:
- Tự làm tự chịu đi, sớm hiểu ra thế thì đâu có cớ sự này... hôm qua hỏi làm bài hết chưa mà còn chơi game... " Rồi ! " trả lời chắc nịch quá thì tự làm đi...
Ra từ phòng khách chị Mỹ nằm ình ra ghế salông một cách thoải mái cầm remote tivi lên mà nhìn nó cười đắc thắng. Bé Út xụ mặt nhìn chị rồi quay lưng đi ra sau vừa nói:
- Không thèm chị nữa! Đồ ích kỉ...
Chị Mỹ cười lớn nói theo:
- Nhớ nha cưng...
Chị Thi vừa gom đồ dơ chuẩn bị cho vào máy giặt thì nó nhào đến ỉ ôi:
- Chị Hai, giúp em với! Em van chị đấy!
Chị Thi lẳng tránh nói:
- Chị mắc bận rồi, em tự làm đi!
Nó mếu máo:
- Nhiều quá, sao em làm hết...
Rồi nó chợt cười gian quay lưng đi cố tình nói lớn:
- Được rồi em tự làm! Có một chuyện vui lắm đợi chị Tư về em nói cho ba chị nghe luôn...
Chị Thi đang cho bột giặt vào máy giặt nghe nó nói mà khó hiểu, nhìn nó hỏi:
- Chuyện gì mà phải đợi Phong về mới nói được?
Bé Út giả vờ suy nghĩ rồi tặc lưỡi nói:
- Nói cho chị nghe trước cũng được... À, thì lần trước em bắt gặp một cảnh cực Romantic luôn...
Nó liếc nhìn chị cười đểu:
- Một người hôn lén người ta lúc người đó đang ngủ...
Chị Thi sững người chơi vơi, hoảng hốt nhìn vẻ mặt đang cười khoái chí của nó... không ngờ việc làm lén lút của mình lại để con tiểu yêu quái này thấy. Chị lấp bấp lúng túng nói:
- Út... em...
Nó cười khì đập tập sách xuống bàn ăn nói tỉnh:
- Em sẽ kín miệng nhưng chị làm giùm em đi. Nhớ viết theo nét chữ của em đó!
Nói rồi nó kéo ghế nhìn chị có ý mời chị ngồi xuống. Chị thì mím môi thở hắt ra chịu thua, miễn cưỡng ngồi xuống cầm cây viết nên định giở tập ra thì chị như không cam tâm nhìn ra ngoài trước thấy chị Mỹ đang nằm phởn phơ ăn bánh coi tivi, chị Thi réo gọi:
- Mỹ cũng tới đây giúp đi chứ!
Chị Mỹ lắc đầu cười nhìn hai người nói:
- Em đâu có cán để cho nó nắm...
- Hả? Em cũng biết luôn sao?
Nói rồi chị tức giận nhìn sang bé Út đang dở bài tập Anh văn chuẩn bị làm. Ngước nhìn chị cười trừ rồi nó cúi đầu vào bài tập không dám nhìn ánh mắt hình viên đạn của chị mình...
Chị Thi mím môi hỏi nó giọng hơi run run vì hồi hộp:
- Việc này có ai biết nữa không?
- Không đâu. Chị đừng lo!
Chị Thi đưa mắt nhìn chị Mỹ đang cầm bịch bánh đi vào. Chị Mỹ kéo ghế ngồi xuống kế bé Út rồi liếc nhìn vào tập nó nói:
- Làm sai rồi nè! Làm lại đi...
Nó ngước nhìn hai chị rồi cười tủm tỉm nói:
- Nói cho hai chị biết nghen, nếu cứ dây dưa như thế này thì sẽ bị chị Ái Như cướp mất thôi!
- Là sao?
Bỗng dưng cả hai cùng lên tiếng hỏi, bé Út tức cười rồi nó cười hăng hắc mặc cho hai chị nó nhìn nhau ngượng ngùng...
Nó lắc đầu lắc lắc cây viết, thở dài như bà cụ non nói:
- Hai người thường đi chung với nhau còn hẹn hò. Lần trước em thấy chị Tư ngồi chung với chị Như ở quán nước trông hai người thật tình tứ...
Nói rồi nó liếc nhìn phản ứng của hai người, đúng như nó nghĩ cả hai đều thừ người im lặng... chị Thi thì mím chặt môi nắm chắc cây viết trong tay, chị Mỹ thì nhìn bịch bánh đăm chiêu...
Chị Thi như có ai đang bóp nghẹn trái tim mình. Hai người đã đến mức này rồi sao? ...
Riêng chị Mỹ cảm thấy hụt hẫng vô cùng, rõ ràng lòng Mỹ đã quyết định từ bỏ sau khi biết việc của chị Thi nhưng sao... Mỹ cảm giác buồn bực thế này? Ngán ngẩm liếc mắt nhìn bé Út thấy nó tủm tỉm cười ranh ma, chị Mỹ bặm môi cốc đầu nó nói:
- Làm lẹ đi! Nói nhiều quá...
Nó cười cười cúi đầu vừa viết vừa ráng nói thêm:
- Các chị không lo hả? Không tấn công thì không được đâu...
Chị Thi gượng cười cũng chuẩn bị đặt bút nói:
- Chị làm gì phải tấn công, Phong là em gái tụi chị mà...
Chị nói mà giọng có hơi nghèn nghẹn. Chị Mỹ nhíu mày tỏ vẻ hơi bực mình lẩm bẩm:
- Nếu không có thì sao lại hôn như thế. Dù gì đối với Phong thì đó là...
- Chị Ba... chị Tư...
Chị Mỹ cau mày nhìn bé Út hỏi:
- Chuyện gì nữa?
Bé Út cười cười chỉ ra sau lưng chị nói:
- Chị Tư kìa!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro