Chap 31 : Bí Mật
Và ngày phát hành truyện tiểu thuyết đầu tay của chị Thi cũng đã tới, vừa tan học tôi nhanh chân đến nhà sách cần mua cho bằng được... tôi muốn biết cảm xúc khi viết truyện của chị như thế nào. Chắc không phải tôi quá đa cảm đấy chứ? Bật cười nhẹ và ý nghĩa ngây ngô của mình, đưa mắt tìm kiếm dãy sách tiểu thuyết, văn học... đang chăm chú tìm kiếm thì bớt chưa có một vòng tay ôm ngang eo tôi, hốt hoảng giật mình theo phản xạ tôi thúc mạnh cùi chỏ ra sau, hét lớn:
- Ối!
- Ui da! Chết tui...
Nghe tiếng rên la của hắn, tôi quay nhanh lại đỏ mặt tức giận gắt:
- Định hù chết người ta hả? Sao ôm tui chứ?
Nhật Khang ôm bụng nhăn nhó:
- Nói nhỏ nhỏ thôi đại ca, người ta nhìn kìa... Công nhận Phong vũ phu thiệt!
Tôi nhăn mặt đưa mắt nhìn quanh thì thấy mọi người nhìn bọn tôi bằng cặp mắt khó chịu, tôi ngượng ngùng né tránh nhìn lại hắn tôi bực bội nói:
- Sao không chết luôn đi. Ông đi đâu mà có mặt khỉ của ông ở đây vậy?
Nhật Khang vừa xoa bụng vừa cười:
- Mặt người ta đẹp vậy chỗ nào giống khỉ hả? Tui theo dõi Phong dưới sự ủy thác của thân chủ Nguyễn Hoàng Ái Như - là bx Phong đó...
Tôi cau mày nói:
- Ông xạo vừa thôi. Như mắc mớ gì kêu ông theo dõi tui càng không phải là gì của Như lấy đâu bx với ox cho ông nhờ...
Nhật Khang cười đểu ghé lại gần tôi hạ giọng nói:
- Không phải hai người... đã bụp bùm bum rồi hả? Là ấy ấy đó...
Đứng hình hình mất mấy giây để kịp duyệt trình câu nói của hắn, khi hiểu ý hắn muốn nói gì thì... tôi giật nảy mình, tim muốn rớt ra ngoài theo đống sách tôi bất cẩn làm rớt xuống đất... vừa xấu hổ vừa bực bội tôi ngồi xuống nhặt nên nói:
- Trời ơi, đầu óc ông có vấn đề rồi hả? Toàn nghĩ bậy bạ không?
Hắn cười lớn ngồi xuống phụ tôi nhặt lên nói nhỏ:
- Phong đừng nói là không có tiến triển gì nghen! Hôm đi chơi cả buổi không tận dụng gì hả?
Tôi đỏ mặt tức giận cầm cuốn sách nện vào đầu óc bã đậu, tối đen của hắn, gắt:
- Tại sao phải như thế hả, tui với Như chỉ là bạn bình thường thôi!
Hắn bật cười thành tiếng liến mắt nhìn tôi nói:
- Bình thường mới lạ, thái độ thay đổi xoành xoạch của Ái Như từ lần đó thấy rõ... đến nỗi anh Ái Như hỏi tui, tui chả biết nói sao luôn...
Rồi hắn vỗ mạnh lên vai tôi cười nói:
- Chết Phong rồi! Chuẩn bị tinh thần ra mắt anh vợ đi là vừa...
Nói rồi hắn vẫn cười lớn có ý khoái chí lắm còn tôi thì hất tay hắn ra vừa xoa vai nhăn mặt không thể hình dung được viễn cảnh thế nào như hắn nói ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro