Chap 26 : Hẹn Hò ( 2 )
Lúc đi ngang quản trường, Như nói:
- Phong đợi Như một lát nha!
Tôi thắc mắc hỏi:
- Như đi đâu?
Thoáng ngập ngừng Như nói:
- Như... đi toilét...
- Hả??
Tôi ngạc nhiên nhìn vẻ lúng túng khó hiểu của Ái Như nhưng tôi không để ý gì lắm nên kéo tay Ái Như đi về phía phòng vệ sinh. Vào đến nơi tôi nhìn nhà vệ sinh lúc này vắng người nói:
- Ai ra trước đợi nghen!
Rồi tôi vô tư đi vào phòng vệ sinh bỏ Ái Như đứng chần chừ ôm cái balo mà đỏ gay mặt. Mím môi khó xử Như liền đi nhanh vào phòng vệ sinh khác...
Lúc tôi đi ra rửa tay mặt thì... hình như tôi nghe loáng thoáng "loạt xoạt ..." như tiếng xé giấy từ bên trong cánh cửa đóng im lìm ấy... Hơi ngẩng người một thoáng rồi chợt hiểu ra vấn đề tế nhị mà Ái Như miễn cưỡng đi cùng tôi vào đây. Tôi thật vô tâm... ngượng ngùng đỏ mặt tôi lắc mạnh đầu rồi đi ra ngoài đợi Như...
Khi Ái Như ra tôi vẫn giữ vẻ bình thản vì tôi nghĩ không có gì để cả hai mất tự nhiên, cả hai đều là nữ như nhau cả.
Chúng tôi đi xe điện qua khu ẩm thực trưa rồi Ái Như bảo đến vườn thú thiên nhiên. Và chúng tôi mua vé vào trong, ban đầu tôi cũng chẳng mấy thích thú vì tôi nghĩ vườn thú nào cũng như nhau có gì đâu mà xem... nhưng khi vào trong thì tôi và Ái Như quả thật ngạc nhiên. Vườn thú thiên nhiên này đúng thật là vườn thú mở, tại đây những con thú không bị nhốt mà được thả tự do đi lại trong môi trường thiên nhiên gần với môi trường sống của chúng, chỉ cách ly với con người qua những con suối, hàng cây.
Ái Như thích thú đến nỗi quên luôn mình đang ngượng ngùng vì việc gì. Như và tôi mua thức ăn cho Hươu cao cổ ăn, Như cứ mãi miết vuốt ve mấy con Hươu cao cổ mà quên luôn cả tôi... Nếu tôi không lên tiếng nhắc nhở thì chắc cô này ôm luôn con Hươu cao cổ con này luôn...
Khi qua đến phần đất của Voi thì đến lượt tôi, tôi thích thú muốn sờ chú Voi con đang đứng gần chỉ cách người tham quan một hàng rào cao ngang ngực... tôi cầm máy quay cứ nhắm vào chú Voi ấy mà quay miết đến nỗi Ái Như giành lấy cái máy quay. Tôi mới nhìn lại Ái Như, Như lườm tôi trách:
- Phong muốn vào chung với Voi con lắm sao mà quát sát rạt con người ta vậy?
Tôi gãi đầu cười trừ:
- Tại nó dễ thương quá. À, mà nó là con người ta chứ có phải con Như đâu mà Như lo dữ vậy ta...
Ái Như bĩu môi rồi cất luôn máy quay nói:
- Vậy thì thu luôn... tội cãi bướng...
Tôi xụ mặt vờ bặm môi nhào tới:
- Ai cho tịch thu. Trả đây!
Ái Như bật cười quay lưng bỏ chạy, tôi thì rượt theo. Trong buổi đi chơi hôm nay giữa tôi và Như thật sự rất vui vẻ và nhiều kỉ niệm vui... khoảng cách e dè, ngượng ngùng đã tự nhiên biến mất nhường chỗ cho sự thân mật, tự nhiên như Ái Như là bạn thân của tôi chứ không phải là Nhật Khang...
Chúmg tôi về đến nhà tôi thì đã tối rồi, xe dừng trước cổng. Tôi nhìn Ái Như cười nói:
- Không ngờ hôm nay vui thật. Như mệt rồi về cẩn thận nha!
Ái Như lắc đầu cười:
- Không sao đâu. Về tắm rửa, ăn uống ngủ một giấc là khoẻ ngay... À, ừm...
Thấy Ái Như ấp úng như có gì muốn nói mà ngại nên tôi thấy lạ hỏi:
- Như muốn nói gì với Phong hả?
- À... Như... cảm thấy rất vui. Hôm nay... khi ở bên cạnh Phong...
Tôi cười thẹn lóng ngóng không biết nói gì. Ái Như nhìn tôi chăm chăm càng khiến tôi lúng túng hơn. Bỗng Như ôm chầm lấy tôi... sững người ngạc nhiên quá đỗi lấp bấp:
- Như... sao...
Ái Như nhẹ giọng nói:
- Xin lỗi... một thoáng... chỉ một khoảnh khắc thôi cũng đủ rồi!
Tôi đỏ mặt đứng yên, tim tôi đập loạn trong lồng ngực, mặt nóng ran lên vì lúng túng và... xao xuyến. Một cảm giác rung động trong tim tôi, thứ cảm giác nhẹ nhàng ấm áp mà tôi không biết nó là gì. Hành động của Ái Như thật bất ngờ và cảm động, ăn sâu tới tận đáy tìm tôi. Chưa bao giờ tôi có cảm giác lạ lùng này... Lúc tôi phát hiện ra... tôi... đã ôm chặt Ái Như vào lòng...
...Lúc tiễn Như về và đi vào nhà không biết mọi việc xảy ra lúc nãy đều bị một người chứng kiến tất cả... Thi chớp mắt để ngăn giọt nước mắt mơ hồ chực ứa ra, hai tay bụm chặt miệng lưng dựa cột đèn... con Milu vẫn vô tư đùa giỡn dưới chân Thi, nó không biết trái tim cô chủ nó đang đau nhói. Thi đã từng nghe Ái Như tỏ ý với Yến Phong, giờ hình ảnh này nữa... Nếu Ái Như và Phong quen nhau? Thi thở hắt một cái thật mạnh và cảm thấy buồn muốn khóc khi nghĩ đến chuyện đó...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro