Chap 24 : Chị Em Thôi
Mấy ngày sau tuy ngoài mặt ai cũng tỏ vẻ bình thường nhưng thật sự trong lòng người nào đều có một tảng tâm sự nặng nề... Ba tôi đi công tác ở Vũng Tàu mấy ngày nên tôi lấy xe ba đi học, không còn đi chung với chị Thi nữa... Dù gì đây cũng là cơ hội để cho tôi và chị có dịp bình tâm lại...
- Ngày mai là ngày lễ, Phong có đi đâu không?
Tôi mỉm cười lắc đầu nhìn Ái Như nói?
- Không, còn Như thì sao?
Ái Như cười lúng túng một lúc rồi nhìn thẳng tôi nói:
- Vì... anh Như có hai vé đi Đại Nam... anh ấy bận nên không đi được... À, Như tính rủ Phong đi chung... có được không?
Tôi ngạc nhiên nhìn Ái Như. Vẻ lúng túng, bối rối đến tội nghiệp của Ái Như khiến tôi động lòng. Ngày mai, chị Thi ở nhà mấy bữa nay mỗi lần gặp mặt chị trở nên thờ ơ, lạnh nhạt... có lẽ do tôi khiến chị khó xử. Thôi thì nhận lời Ái Như cho xong... Như vừa đẹp vừa tốt và không khiến chị bận tâm về mình nữa... mọi việc sẽ tốt đẹp hơn thì sao.
Tôi mỉm cười nhìn Ái Như nói:
- Được thôi! Mai mấy giờ đi?
Nghe tôi đồng ý, Ái Như mừng đến nỗi nhảy cẫng lên. Như cười tươi nói:
- Thiệt hả? Hay quá! Ngày mai 8 giờ Như qua nhà Phong... À, Như có việc phải đi. Nhớ nha, 8 giờ đó...
Tôi cười gật đầu:
- Ừ, nhớ rồi!
- Hẹn gặp lại ngày mai...
Nói xong Ái Như chạy đi, tôi vẫy tay chào nhìn theo mà thở dài...
- Ngày mai có hẹn với người đẹp mà thở dài sao?
Tôi giật mình quay lại thì thấy tên chết bầm Nhật Khang đứng cười gian sau gốc cây phượng từ lúc nào.
- Nhật Khang... sao lần nào cũng là ông thế hả?
Hắn cười lớn nói:
- Ai bảo mấy người làm chuyện mờ ám hay sao mà sợ tôi gặp hả? Nói cho Phong biết nha... đi chơi với Ái Như đừng tái máy chân tay đó...
Tôi đỏ thẹn quát:
- Ông nói bậy gì đó hả? Đừng tưởng ai cũng giống ông...
Nhật Khang cười hăng hắc vỗ vai tôi nói:
- Tôi chỉ cảnh báo Phong thôi. Anh Hai của Ái Như là võ sư taewondo đó.
Nghe lời cảnh báo của Nhật Khang mà tôi lạnh người, tôi cười méo xệch nói:
- Thì sao chứ? Có liên quan gì tui.
Nhật Khang cười nhún vai nói thêm một câu:
- Và cũng là ông anh cưng của em gái nhất đó. Phong ráng mà hiện hồn...
...Tối hôm đó, tại nhà Nhật Khang...
- Ngày mai Yến Phong đi chơi với Ái Như?
Chị Thi ngỡ ngàng nhìn Nhật Khang nhắc lại lời của hắn. Không để ý vẻ mặt bất thường của chị Thi, hắn vẫn cười nói:
- Tuy rằng Phong nói không có gì chỉ là bạn bè đi chung nhưng em nghĩ Phong đã thích Như rồi... và đây sẽ là lần hẹn hò đầu tiên của hai người...
Yến Phong và Ái Như đi chơi chung sao? Chỉ là hai người ư? Phong đã thích Như thật rồi sao? Lần hẹn hò đầu tiên của hai người... Mình sao thế này? Không phải mình chỉ xem Yến Phong đơn thuần là em gái sao? Tại sao mình thấy bực bội khó chịu khi nghe Yến Phòng đi chơi với người khác... Yến Phong chỉ là em gái... em gái thôi...
- Chị Thi... chị Thi...
- Ơ? Hả?...
- Chị... chị không sao chứ?
Chị Thi lúng túng lắc đầu nói:
- Không sao... mà em hỏi gì?
Nhật Khang nhìn chị khó hiểu, hắn chỉ tay vào quyển sách Đại số mà chị đang cầm trên tay nói:
- Quyển sách kìa chị!
- Sao?
- Sắp tiêu rồi!
Nghe giọng tỉnh bơ của hắn là chị Thi giật mình nhìn lại... chị đỏ mặt xấu hổ trách mình không biết kìm nén cảm xúc để nó lồ lộ ra ngoài như thế. Quyển sách trên tay chị thật tội nghiệp, nó suýt bị chị cáu xé nát... Chị đặt quyển sách xuống bàn ngay ngắn cười chữa thẹn nói:
- Làm bài tập trả lời tiếp chứ? À, câu 1 đây rồi...
Nhật Khang nhướng mày nhìn chị nghi ngờ. Lúc nãy chị Thi phản ứng như thế... không lẽ chị Thi để ý để Yến Phong sao? Chắc là vậy rồi? Nhất định chị ấy vì chuyện Yến Phong hẹn hò với người khác làm chị ghen đây mà. Con nhóc này coi vậy mà có phước gớm...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro