Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 18 : Phân Vân

Cùng lúc đó, chị Thi vừa bật bếp ga hâm nóng nồi cháo vừa tủm tỉm cười khác hẳn thái độ lạnh nhạt khi nãy. Bé Út bước đến sau lưng chị, nó hít hà mùi cháo thơm phức:

- Wa thơm quá à, chị Hai cưng chị Tư ghê, cháo thịt bằm hột gà ngon tuyệt... cho em một chén nha chị Hai!

Chị Thi cười nhìn nó:

- Em đợi một lát đã...

Bé Út kéo ghế ngồi, một tay chống cằm nó nghiêng đầu nhìn chị Thi cười :

- Làm gì mà chị vui dỡ zạ? Có tình yêu mới rồi hả?

Nghe nó nói, chị Thi suýt rớt cái giá đang cầm trên tay. Chị đỏ mặt, lúng túng bị con bé nói trúng tim đen... chị Thi quay sang nhìn nồi cháo tránh nhìn mặt bé Út, giọng cố tự nhiên:

- Em nói tầm bậy bạ gì thế hả? Không muốn ăn cháo nữa hả?

Bé Út nhún vai, thở dài y như mấy bà cô già.

- Thôi đi chị ơi! Trò này của chị Ba xưa rồi, chị Ba thì làm được còn chị đâu có nỡ làm thế với em Út... em nói tầm bậy tầm bạ mà trúng tùm lum tùm la mới hay đó.

Đúng là chị Thi không phải là đối thủ của nó nên chị chỉ biết thẹn đỏ mặt chú tâm vào nồi cháo của mình mà thôi. Chị Mỹ từ trên lầu bước xuống, chị đã thay đồ bộ ở nhà nhìn dễ thương cực kì... vừa cột tóc vừa đi xuống chị hỏi:

- Ái Như đến lúc nào vậy chị Hai?

Chị Thi lấy chén múc cháo cho bé Út vừa nói:

- Như đến lúc trước em về khoảng một tiếng rồi cũng về nhanh...

Chị Mỹ bước lại bàn ăn kéo ghế ngồi.

- Mà sao Ái Như biết Phong bị bệnh, theo em biết Ái Như khác lớp Phong mà.

Đặt chén nóng hổi xuống bàn cho bé Út, chị Thi nói:

- Còn ai vào đây ngoài Nhật Khang... Ái Như là bạn Nhật Khang mà!

Chị Mỹ cau mày, bặm môi cằn nhằn:

- Tên nhiều chuyện. Rồi sẽ biết tay ta!

Chị Thi nói rồi bưng chén cháo đang bốc khói khác lên nhìn chị Mỹ:

- Em có ăn thì múc đi nghe Mỹ. Chị đem cái này lên cho Phong, kẻo nó than thân trách phận nữa...

Bé Út cười tủm tỉm:

- Chị đem lên nhanh đi. Không thôi chị đói đó!

Chị Thi đỏ mặt liếc nhìn nó rồi đi nhanh lên lầu. Còn chị Mỹ thì trừng mắt nhìn nó rồi trầm ngâm không nói gì...

Qua ngày hôm sau, tôi hết bệnh đi học lại. Vừa định vào lớp thì...

- Yến Phong!

Quay lại nhìn tôi thấy Ái Như tươi cười đi nhanh về phía tôi. Tôi gượng cười ngượng ngùng vì sự việc hôm qua giữa tôi và Ái Như... Trái với tôi, Ái như vui vẻ, cởi mở như chưa có chuyện gì

- Phong hết bệng rồi sao? Hay quá!

Tôi cười nhìn cô bạn nói:

- Ừ... à, cảm ơn Như hộp bánh hôm qua...

Ái Như cười tươi:

- Có gì đâu. Phong cảm thấy thế nào?

- Bánh ngon lắm!

Tôi gượng nói dối. Nghe tôi nói Ái Như cười rất tươi khiến tôi phải áy láy hơn...

- Như!

Đúng lúc đó có người gọi Ái Như quay lại tìm người kêu mình thì thấy Ngọc và Vân đứng đằng xa vẫy tay gọi mình. Ái Như nhăn mặt với hai cô bạn rồi quay lại nhìn tôi cười nói:

- Nếu Phong thích ăn bánh đó thì lần sau Như mua cho Phong ăn... giờ Như phải đi trước, hẹn lại Phong sau. Tạm biệt!

Tôi cười gật đầu, Ái Như mỉm cười rồi quay lưng đi tới chỗ hai cô bạn. Nhìn Ái Như đỏ mặt đùa giỡn hai bạn... chắc Ái Như bị mấy bạn chọc ghẹo gì đó mà cả ba đưa mắt nhìn tôi rồi cười khúc khích bỏ đi, tôi bâng khuâng trước vẻ ngây thơ, vô tư của Ái Như. Mặc dù người tôi thích chỉ duy nhất một người...

- Tụi tui thấy rồi nha!

Tôi giật mình quay lại, Nhật Khang và Gia bảo đứng ngay sau lưng tôi cười toe toét... Gia Bảo thúc cùi chỏ vào cánh tay tôi cười ghẹo:

- " Nếu Phong thích ăn bánh thì lần sau Như mua cho Phong ăn... " Phong quả là biết chọn bạn gái!

Tôi đỏ mặt gắt:

- Tui có chọn ai đâu hả? Vả lại... Như biết tui là con gái mà...

Nhật Khang nhún vai phớt tỉnh:

- Thì có sao? Phong hạnh phúc thật!

Gia Bảo cười hăng hắc:

- Được người ta thích thì Phong hạnh phúc quá rồi, còn ngại gì nữa!

Tuy lòng không thay đổi với chị Thi nhưng... nói cho cùng thì mình... cũng không cự tuyệt tình cảm mà Ái Như giành cho mình. Có lẽ do mình quá ích kỉ, tham lam...

Nhật Khang nhìn tôi một lúc rồi nở nụ cười gian. Bỗng dưng hắn ta nhào đến ôm tôi cứng ngắt

- Còn tui thì sao? Phong hông đếm xỉa gì đến tui à?

Giật mình tôi đấm vào bụng hắn một cú khá mạnh, bực mình tôi gắt lên:

- Buông tui ra! Ông điên hả?

Nhật Khang vừa ôm bụng vừa cười ngặt nghẹo:

- Đùa chút thôi mà! Chọc Phong vui thật, ôm Phong chả có cảm giác gì là ôm con gái cả...

Tôi tức giận gằn tiếng nói:

- Nhật Khang! Ông tin là tui giết ông không hả?

Trong lúc đó, nhóm ba người Ái Như đang đi về lớp 11A5 Vân hỏi:

- Sao rồi? Hôm qua bà đưa bánh cho Phong chưa?

Ái Như gật đầu cười:

- Rồi...

Ngọc quàng vai Ái Như nói:

- Bà vẫn quyết tiến tới à? Tấn công Yến Phong sao?

Ái Như đỏ mặt mím môi nói:

- Thật ra thì tui hơi sợ... nhưng cũng có cảm giác là lạ...

Vân bật cười nói lớn:

- Bà yêu rồi đó Như ơi...

Ái Như cúi đầu nói nhỏ:

- Thật sao?

- Sao với trăng gì, thật 100% rồi còn đâu.

Ngọc vỗ vai Ái như cười nói:

- Tuy không được đúng đắn lắm về phương diện bình thường nhưng bọn tui ủng hộ bà...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bachhop