Chap 16: Mình Thích Bạn
Tôi ngủ được một lúc không lâu, mở mắt nhìn ra bầu trời trong xanh từ cửa sổ. Tôi cảm thấy bớt nặng đầu hơn nhưng còn nóng sốt ... Lúc còn bé, mình cũng nghỉ học ở nhà. Ông ngoại không ở nhà chắc là nằm nệnh viện. Tôi vẫn sốt cao lên mẹ đã xin ông Ngoại về chăm sóc tôi... Bé Phong ngoan nào! Ăn cháo rồi uống thuốc cho mau khỏi... Lúc ấy, tôi hy vọng được bệnh hoài để mẹ bên cạnh chăm sóc mình. Nhưng hôm sau, mẹ lại trở vào chăm sóc ông Ngoại cũng như bây giờ, chỉ có một mình. Tuy là dì kế bên vẫn thường qua thăm nhưng tôi vẫn cảm thấy cô đơn và quạnh hiu...
- Phong... em khoẻ chút nào chưa?
Tôi nhìn chị Thi thì thấy chị cầm một khay có chén cháo và ly nước . Tôi chống tay ngồi dậy uể oải, đầu vẫn còn ê ẩm
Để cái khay xuống bàn, chị sờ trán tôi rồi nhăn mặt lắc đầu:
- Em chưa giảm sốt đâu... còn nóng đây này. Em ráng ăn cháo rồi uống thuốc...
Tôi cười cho chị an tâm, đưa hai tay gồmg lên tôi nói:
- Chị đừng lo! Em không yếu như sên đâu...
Chị lắc đầu cười khẽ búng lên trán tôi, dịu dàng nói:
- Có cần gì để chị giúp không?
Nhìn nụ cười của chị mà tim tôi như muốn rớt ra ngoài, cũng may mặt tôi đang đỏ vì sốt nếu không chị đã nhận ra tôi đang xấu hổ đỏ mặt...
Bỗng có tiếng chuông cửa vang lên, tôi thầm mắng kẻ đáng ghét nào phá hoại giây phút hạnh phúc hiếm có này. Chị Thi đứng dậy nói:
- Hình như có người tới, để chị xuống xem là ai. Em ăn cháo đi cho nóng rồi uống thuốc...
Tôi miễn cưỡng gật đầu nhìn chị đi ra ngoài. Mình rất muốn chị Thi ở lại với mình... vậy mà bị kẻ phá hoại mới tức chứ...
Chị Thi vừa đi ra khỏi công thì đã thấy một cô bé tóc tém rất xinh đứng cạnh chiếc max II lấp ló trước cổng nhà. Nhìn cô bé đó, chị Thi thoáng khó chịu... cô bé lần trước Phong trở đây mà, sao lại đến đây? Chị mở cổng nhìn Ái Như hỏi:
- Xin lỗi... em tìm ai?
Biết là ai rồi vẫn cố tình không biết... đúng là kì lạ. Ái Như nhìn chị Thi không chớp mắt. Wow, chị ấy đẹp quá... chị ấy là gì của Yến Phong vậy nhỉ?
- Em là Ái Như, bạn của Yến Phong... em nghe nói Yến Phong bị bệnh lên đến thăm...
Chị Thi mỉm cười mở rộng cổng:
- Em vào đi! Phong đang nằm trên phòng.
Ái Như đẩy xe vào sân, thì chị Thi đóng cổng lại. Con Milu vẫy đuổi sủa làm như nó nhận ra người quen nên chạy quanh Ái Như mừng rỡ... tại lần trước đến, Ái Như có nựng nó trước khi về. Ái Như bật cười rồi xoa đầu nó rồi đi theo chị Thi vào trong
Chị Thi vừa đi vừa cười nói:
- Không ngờ con Milu cũng biết em nữa ha. À, chị là Đan Thi - chị Hai của Yến Phong... lần trước chị có nghe nói em đến nhà chơi, mà lúc chị chưa về.
Ái Như cười gượng:
- Chị đẹp thật. Yến Phong có chị em đều đẹp hết...
Chị Thi lắc đầu cười:
- Em nói quá rồi. À, Phong đang trên phòng... chị dẫn em lên thăn nó...
Tôi đang nằm thơ thẩn ngắm trời mây ngoài cửa sổ thì chị Thi đi vào
- Yến Phong... có bạn đến thăm nè!
Tôi nhíu mày không hiểu là ai thì Ái Như bước vào nhìn tôi cười:
- Chào Phong, Phong khoẻ hơn chưa?
Nhìn Ái Như tôi ngạc nhiên ngồi dậy:
- Ủa, sao Như biết mình đang bị bệnh?
Chị Thi nhìn Ái Như mỉm cười nói:
- Em ngồi chơi với Phong, chị đi lấy nước cho em...
Ái Như cười tươi:
- Em cảm ơn chị!
Trước khi đi ra cửa chị Thi liếc nhìn tôi rồi bỏ đi không đóng cửa phòng lại mà để mở rộng... điều đó tôi cũng chẳng để ý làm gì. Tôi nhìn Ái Như cười:
- Như ngồi xuống đi không lẽ đứng hoài sao?
Ý tôi nói "Như lấy ghế ngồi xuống đi... " không hiểu Ái Như không biết hay vô tình mà cô bạn này ngồi luôn lên giường cạnh tôi. Thấy Ái Như cười vui vẻ nói chuyện nên tôi không nhắc khiến Như ngược thì kì hơn...
- Nhật Khang nói cho Như biết hôm nay Phong nghỉ vì bệnh...
Tôi tốc chăn vì nóng quá, dựa lưng vào thành giường nhìn Ái Như nói:
- Dì Phương đã về quê, Như không có dịp gặp rồi.
Ái Như lắc đầu vui vẻ:
- Không sao! Hôm nay Như tới thăm Phong mà . Vậy có phiền Phong không?
Tôi xua tay lia lịa cười gượng:
- Không có. Như đến thăm Phong là vinh hạnh cho Phong lắm rồi sao lại phiền!
Ái Như nhìn tôi cười hài lòng rồi đưa hộp bánh từ nãy giờ cầm trên tay để lên bàn nói:
- Như có mua bánh kem, nghe nói Phong thích ăn...
Tôi nhìn hộp bánh mà áy náy:
- Như đến thăm là quá tốt, sao lại tốn tiền mua cho mình nữa. Cảm ơn Như nhiều lắm!
- Không sao. Xem ra tinh thần Phong tốt hơn nhiều rồi!
Tôi cười rồi cả hai im lặng không biết nói gì nữa. Tình hình này không biết phải làm sao nhỉ? Tôi gãi đầu gượng cười, một lúc im lặng... Ái Như ngập ngừng nói mà không nhìn tôi.
- Ừm, ...chị Thi trông rất xinh...
Nghe Ái Như nói, tôi hơi ngạc nhiên nhìn Như vì trông Ái Như như muốn nói gì đó...
- Chị Thi đẹp vậy... chắc có nhiều con trai theo đuổi lắm hả Phong?
Quả thật chị Thi rất xinh đẹp hẳn nhiên có nhiều con trai tình nguyện trồng cây si rồi. Điều đó khiến tôi bực bội, khó chịu lắm nhưng tại sao Ái Như nói đến điều này nhỉ... không đợi tôi trả lời Ái Như nói tiếp:
- Nói thật thì... vừa trông thấy chị Thi, Như... không biết nói sao nữa... không phải Như không thích chị Thi, có điều...
Lời nói ngập ngừng, ánh mắt không nhìn tôi của Ái Như càng khiến tôi mù mờ hơn...
- Như thật không biết nói thế nào cho Phong hiểu... nhưng dù sao đi nữa... Như thích Phong...
- Hả ??? Như...
Tôi ấp úng mở to mắt nhì thẳng Ái Như... đồng thời Ái Như cũng quay lại nhìn tôi, ánh mắt Ái Như lúc này thật dịu dàng... gương mặt đỏ bừng vì mắc cỡ, cô lúng túng nói:
- Mình... mình thích Phong... từ lúc đầu gặp Phong...
- Nhưng mình...
Ái Như đứng dậy cười gượng nói:
- Mình thích bạn thật sự... Như... cho dù Phong là nữ, mình vẫn thích Phong. Phong hãy suy nghĩ lời Như nói... Như về đây!
Tôi há hốc miệng không nói lên lời chỉ biết đưa mắt nhìn Ái Như đi nhanh ra cửa...
Ái Như đỏ mặt, ngượng ngùng vừa chạy ra khỏi phòng thì giật mình vì... chị Thi đã đứng đó cầm cái khay có ly nước cam từ lúc nào. Cả hai nhìn nhau không biết nói gì... đều ngượng ngùng, lúng túng. Ái Như sau một thoáng mất bùnh tĩnh nói:
- Em về đây, làm phiền chị quá!
Nói rồi Ái Như đi nhanh xuống lầu, chị Thi nhìn vào phòng tôi rồi nhìn theo dáng Ái Như đang đi xuống... chị mím môi suy nghĩ một thoáng rồi cũng đi theo xuống...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro