|2|
Tôi thấy Em. Em đẹp như buổi chiều chủ nhật đầy nắng đó vậy.
Tôi quan sát em thật kĩ, mái tóc của em, ánh nhìn của em và cái răng khểnh xinh xinh xuất hiện mỗi khi em cười nữa, tất cả đều cuốn hút tôi đến lạ kì. Em đáng yêu thật đấy, xem cái cách mà em vén tóc kìa, làm tôi chỉ muốn gói em lại rồi nhẹ nhàng đặt vào túi áo để trân trọng và nâng niu.
Không chờ đợi gì nữa, tôi đứng dậy và đi về phía em. Bình thường tôi dữ dằn, hùng hổ là thế mà sao khi đứng trước em tôi lại hồi hộp thế này. Tay chân tôi lóng ngóng, vụng về, mồ hôi thì thay nhau chảy xuống như mưa.
Em cúi đầu chào tôi rồi cười bảo:" Chào quý khách, quý khách muốn dùng gì ạ? ".
Tôi cố bình tĩnh, lấy lại vẻ lạnh lùng thường ngày và trả lời em:" Nếu trong người đang bối rối, hoang mang thì nên dùng gì nhỉ?".
Em khẽ cười. Trong lòng tôi sướng rơn, là tôi làm em cười đúng không? Nụ cười đó là dành cho tôi đúng không. Haiz, tôi thật lòng thích em mất rồi, phải làm sao đây!
#Soorang
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro