Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5. Căn phòng chật hẹp

Mấy ngày liền không thấy Freen đi làm tất cả mọi người đều sốt sắn, lo lắng rắng Freen đã bị làm sao. Liên lạc gọi điện cỡ nào cũng không được, Heng đã tìm 3 ngày liên tục những chổ Freen hay ghé nhưng không thể tìm được.

Còn về Becky cô không thể nào tập trung được khi làm việc, cô cứ đi đi lại lại trong văn phòng. Đến tối muộn hôm nay, Becky đã vào quá Bar mình hay lui tới uống rất nhiều, bên cạnh cô có quá nhiều cô gái chàng trai muốn tiến đến, nhưng đều bị Becky nhăn mặt đẩy ra.

Bóng dáng thân quen hiện trước mặt, dù đã say đến nổi không thể đứng dậy vậy mà Becky đã cố gắng gượng tiến về.

Người con gái đang ngồi uống rượu xung quanh là 2 chàng trai vẫn đang cố chuốc em say, Becky tuy không làm chủ được cơn say nhưng mà em vẫn cố gắng tiến lại mà gạt hai tên đàn ông ra khỏi cô gái đó.

"Mấy thằng như chúng mày cút ra khỏi đây! Biết tao là ai rồi chứ?! Beckyy Armstrong nghe rõ cái tên này hộ cái! Chúng mày dám động vào người của tao là không yên với tao!! CÚTTT!!!"

Becky thì ai mà còn xa lạ ở cái quán Bar này nữa đâu. Cô thét đến nổi làm cho hai tên kia cứng họng không dám hó hé một lời là lật đật rời đi, sợ tới nổi vấp chân té sõng soài.




"Sao em lại ở đây?! Không phải đã đi hẹn ước hôn nhân với tên kia à?!" -Giọng cô gái òm òm trong cơn say, tay vẫn cầm ly rượu tiếp tục nhấp môi.

"Em phải là người hỏi chị đấy Freen! Sao chị lại ở đây, nó không phù hợp với chị!!!"


Phải chả ai khác là Freen Sarocha, cô nàng mấy ngày hôm nay cứ tìm đến đây và uống liên tục. Lúc đầu khi đang lang thang rằng sẽ không biết đi về đâu cả, đi ngang quán với tính tò mò nên Freen quyết định vào. Khi cô bước vào những ánh mắt thèm thuồn luôn hướng về em, họ cứ đến bắt chuyện liên tục, chiết rượu em liên tục đến say mèm. Vậy mà Freen vẫn luôn giữ người, tuy say đến mấy cũng không cho bất cứ người nào chạm vào người.

Becky cũng không ngờ Freen lại đến đây, nhìn bộ dáng say mèm trong chiếc váy body ôm sát người, ngắn ngang đùi nó cuốn hút Becky mãnh liệt nhưng Becky cố gắng trấn tỉnh bản thân thật tỉnh táo. Em cởi chiếc áo vest ngoài khoác lên vai Freen ôn nhu mà nhìn về chị.


"Nói cho em biết có được không? Sao chị lại thay đổi đến vậy?! Em chưa bao giờ thấy chị như vậy cả và.. uống rượu say mèm như vậy!"

"Cô chủ.. tôi chỉ là người hầu của cô, bây giờ tôi không muốn làm nữa nên ra ngoài đi chơi thôi! Việc gì mà cô chủ lại bận tâm để kẻ hầu như tôi? Phục vụ tôi thêm một ly Jagerbomb"

Từ nãy tới giờ Freen vẫn không một chút để tâm đến người bên mà cứ liên tục uống.
Người bên này bức bối tột cùng, khó chịu ra mặt.

"Tại saoo!!! Chị!!! Thật chả biết phải làm sao..em..nhớ.."

Đấy chưa kịp nói hết câu cơn say xẫm ập đến gục luôn trên bàn luôn.

Đến giờ ánh mắt của Freen mới nhìn người bên dưới, cô cầm lấy chiếc áo khoác của Becky rồi đỡ em ấy đến một căn phòng ọ ẹt phía tây của Thủ đô. Cô đã thuê tạm nó vài ngày hôm nay để nghỉ chân, cô chả biết đi đâu cả.. đó giờ nhà của cô..là nhà của Becky.

Mệt mỏi bước vào phòng tắm những dòng nước mát lạnh xoa dịu bớt 1 phần say của Freen, mặc trên người chỉ là chiếc váy ngủ còn chả mặc đồ lót phía trong nữa. Freen cũng lau người cho Becky cố gắng thay cho em bộ đồ trên người.

"Gì vậy!! Bỏ ra! Ai cho mấy người chạm vào tôi! Tôi có người yêu rồi đấy!! Buông ra!"

Trong cơn mơ màng Becky cứ quơ tay múa chân, nói năng lung tung, Freen muốn ký cho con bé một cái hết sức, thay xong cô tiến về cửa sổ bé nhỏ nhìn ra đường. Tuy căn phòng bé nhỏ ngột ngạt nhưng có cái view đỉnh thiệt, từ phía tây của thành phố cô nhìn được bao quát cả gốc phố nhỏ nhộn nhịp phía dưới.

Tâm trạng rối rắm, Freen cứ mãi chầm ngâm suy nghĩ, trên tay vẫn là chai bia, con bé cứ không ngừng uống. Freen nghĩ chỉ cần say sẽ quên hết mọi thứ tổn thương nhưng Freen không làm được, cô càng uống càng mệt mỏi càng buồn càng khó chịu.

Mệt mõi trở về giường, gương mặt khó chịu khi nhìn Becky đang nằm ở đấy thèm đá một phát xuống giường.

Becky đang co rút người lại, dáng người cũng tiều tụy lắm, gương mặt hốc hác, quần thâm dưới mắt chắc hẳn đã vài ngày chưa ngủ. Thế thôi chứ cũng xót xa mà ngồi bên cạnh xoa lấy gương mặt của em nhẹ nhàng hôn lên trán em một cái.

Trời đất thánh thần thiên địa ơi! Becky tự dưng ghì lấy đầu của Freen rồi hôn sâu. Freen giật mình muốn rớt cái tim lấy lại bình tĩnh là cố vùng ra khỏi con sâu rượu phía dưới. Cỡ nào cũng không buông được, cánh tay Becky quả thật quá khoẻ ghì cứng con gái nhà người ta vậy đó!

Hô hấp khó khăn người bên dưới mới chịu nới lỏng tay mình ra, thở hổn hển mà muốn chửi thề người phía dưới mình. Mặt Freen đỏ ửng lên, người tự dưng cũng nóng dần sau khi hôn.

"Em..nhớ chị nhiều lắm Freen! Tại sao chị lại rời đi.. em..nhớ..chị.. em.. nhớ cơ thể của chị nữa.. đừng đi nữa mà!"

Becky vẫn đang mè nheo trong cơn say, mà đúng hơn là nửa tỉnh nửa say. Nghe lấy mùi hương thân thuộc thì cô đã biết đấy là Freen rồi cố mà gượng dậy.

"Này!! Em đừng có mà nói năng lung tung! Em ở trong nhà có thể coi là chủ nhân của chị! Mà bây giờ là nhà tôi..à không phòng tôi! Nên chắc chắn là vấn đề chủ tớ sẽ không có đâu nhá!! Đừng có mà làm càng! Tôi...tôi đuổi..cô ngay bây giờ!!"

"Chị dễ thương thật đấy!! Đến giờ em mới thấy con người thật của chị sau bao nhiêu năm, lúc bé em rất thích chị...đến giờ vẫn vậy!!! Em thích chị lắm Freen! Đừng bỏ rơi em được không?!"

"Gì chứ! Em có hôn phu rồi! Đừng có mà suy nghĩ lung tung!!"

"Hôn phu gì?"

Becky lúc này cũng tỉnh táo hơn rồi, con bé ngồi dậy, rồi ngồi xuống sàn cạnh Freen mà tỏ vẻ thắc mắc.

"Mấy ngày trước chị thấy cả rồi! Em đi cùng với người đàn ông khác miệng còn nói nói cười cười ra vẻ hạnh phúc lắm! Còn chả phải nói ông ấy còn quỳ xuống cầu hôn em còn gì!!! Chả phải em đồng ý hay sao?!"

"Hử?! Em đồng ý lúc nào? Chị thấy sao? Em chưa hề đồng ý, sự việc đó bất ngờ quá, em đang cùng anh ta bàn về hợp đồng thành công hơn sức mong đợi nên mới vui vẻ như vậy!"

Freen thì cứ gật gù nghe cái người ôn nhu phía trước mình nói.

"Em cũng đâu có ngờ cha nội đó đâu, đang nói chuyện hợp đồng cái đùng quỳ bà xuống chìa cái nhẫn cà rá chà bá về phía em!"

"Um..rồi sao nữa?!"

"Ừa biết sao không hắn cũng nói văn chương dữ lắm! Xong cái đống cái hộp lại, phủi phủi quần xong nói là tập diễn thử, ổng định cầu hôn ông người yêu của ổng, lúc đó em quạo muốn chết muốn đá bay cái bàn toạ của ổng lắm á, mà nghĩ lại ổng cũng không có ý gì nên em thôi luôn!" -Cái giọng mè nheo của Becky cứ ồ ồ theo hơi men còn sót lại.

"Ẩu?!!!! Ông người yêu của ổng?!"

Freen lúc này há hốc mồm mở to ra hết cở, bất ngờ load hết câu chuyện của Becky.

"Đừng có nói em là chị đang ghen, rồi bỏ công việc mà trốn ra đây đó nha!!"


"Bậy bạ!! Làm gì có! Chị..không.. có..! Em.. là gì mà ghen.?!"

"Dễ thương xễu.. chị cứ như vầy thì làm sao em dám bỏ rơi chị được đây!"

"Gì vậy.. em thì sao.. em đã bao giờ nói ra mấy lời đó đâu! Chắc chỉ có say xỉn mới nói ra mấy lời như vầy.."

Becky tiến đến Freen cô kéo Freen vào lòng mà ôm lấy hơi ấm.

"Không..em bây giờ tỉnh táo rồi.. đây là những lời thật lòng mà em muốn nói với chị từ lâu..xin lỗi chị vì đã làm cho chị đau khổ quá nhiều!! Nhưng mà.. việc chị trốn khỏi nhà đi ra uống rượu thì chắc em không thể tha cho chị rồi! Đáng phải trừng trị!"

Becky bế thốc Freen thảy lên giường ánh mắt gương mặt đều đổi sắc hết.

"A...đây là phòng chị đấy!! Em đâu phải còn là cô chủ của chị nữa!!!!"

"À~ không còn làm cô chủ của chị vậy giờ em sẽ làm người yêu của chị để trừng trị vì đem cả thân thể này ra ngoài cho người ta ngắm nhìn nhá!!!"

"Ah...ummmm"






Âm thanh kẽo kẹt trên chiếc giường cũ rách nó cứ vang vọng cả đêm dài...




Hết chương 5


Thiệt ra là nó drama dữ lắm muốn viết dữ rồi mà tự dưng vừa viết vừa nghe nhạc cái nhạc nó chỉnh đốn tuii luôn, cái thành ra nó hài quải chưởng vậy á 🤣🤣🤣







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro