1
Có lẽ, cái chết một lần nữa lại mang anh về lại với em.
Có lẽ, em vẫn ở đấy đợi anh, em vẫn hiện diện ở đấy, ở một chân trời xa xôi dõi theo bóng lưng cao gầy của anh.
Tình yêu của hai ta sẽ không bao giờ dập tắt được nữa, anh rồi sẽ hun đút nó trong những miền kí ức sâu thẩm của mình, để khi gặp em, anh sẽ cho em thấy nó vẫn còn ấm áp như thế nào, như thuở đầu hai ta vẫn còn có nhau.
Anh rồi sẽ đến thôi, một ngày không xa, khi anh đã thay em nhìn ngắm thế giới này một cách trọn vẹn rồi, anh sẽ đến gặp em, anh sẽ kể cho em nghe, thế giới này cùng anh đã yêu em nhiều đến nhường nào.
Khi tuyết đầu mùa rơi, hai ta rồi sẽ được gặp nhau, như lời hứa năm ấy chúng ta đã từng thề hẹn.
Gió dìu dắt anh đến bên em, mây nâng anh lên từ chốn thăng trầm của cuộc sống, anh chờ đợi đủ lâu rồi, đến nổi không cầm được lòng mà muốn chạy thật nhanh đến bên em, ôm em thật chặt, nói rằng anh nhớ em rất nhiều.
Em vẫn như vậy, vẫn xinh đẹp tựa như đoá hoa anh vũ như vậy, vẫn dịu dàng, thuần khiết, trẻ trung, đẹp đẽ đến như vậy. Em của anh, em trong thương nhớ của anh, vẫn tươi cười với anh như vậy, em vẫn luôn chờ đợi anh, chờ đợi anh trong cô đơn và lạnh lẽo. Em, em vẫn luôn là em như vậy, chẳng có gì thay đổi.
Nắng trên cao chứng kiến cho cuộc tình của hai chúng ta, cỏ dưới đất âm thầm chúc phúc, hoa trên chậu bất giác mỉm cười, lá trên cành vô thức hò reo, và em, tình yêu duy nhất của đời anh, cũng xinh đẹp mà rơi lệ.
Hứa với anh, đừng xa nhau nữa nhé.
Hứa với anh, dù cho thế gian này có đổi thay, dù cho chúng ta chẳng thể chuyển kiếp làm người được nữa, hãy cứ ở bên cạnh nhau như thế này mãi nhé.
Tín ngưỡng của đời anh, niềm trân quý của đời anh.
Chúng ta, lại yêu nhau, một lần nữa em nhé?
#hathidieu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro