Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lạnh .


Chiều hôm ấy , là một ngày mưa . 









Mưa tầm tã , mưa xối xả , lạnh lẽo . 





Mưa vương lại trên những khuôn mặt  u uất , len lỏi trong dòng người ảm đạm . 





Ngày cô mất , là một ngày mưa như thế . 




Frisk ra đi , tựa hệt cái cách cô đến , nhẹ nhàng và tĩnh lặng , thật nhanh mà cũng thật xa . 




Thi hài người con gái dịu dàng tựa nắng ấm ấy , được đặt trong một cỗ quan tài nhuốm sắc đen thẳm  , giữa một biển hoa mao lương - loài hoa mà cô đã từng rất yêu , cứ thế chậm rãi được khiêng đi . 




Dòng người cứ thế hòa lẫn với mưa mà tiễn đưa người con gái ấy  , họ đều khóc , khóc buồn thảm , đều  chìm trong sự đau thương khôn cùng , tiếc nuối . Đối với họ mà nói , Frisk tựa như một món quà từ Chúa đã ban xuống nơi đây , cho họ cảm nhận thế nào là yêu thương , thế nào là vẻ xinh đẹp của cái thế giới này , thế nào gọi là ' Hi vọng ' , cô vừa  là một người bạn , vừa là một đứa con yêu dấu không thể nào ghét bỏ , không thể nào tách rời . 





Nhưng đối với Sans thì khác , Frisk còn là hơn thế nữa . 




Anh chỉ lặng lẽ bước đi , đi như một cái xác trống rỗng , Sans không khóc , không gào thét , không lộ vẻ tiếc thương như bao quái vật khác , anh chỉ đơn giản là mỉm cười , một nụ cười lạnh lẽo . 




Sans cứ thế âm thầm , lặng lẽ đi theo bóng hình đang an nghỉ ấy , mỗi bước đi lại là một nỗi đau dày xéo trái tim anh , đau đến quặn thắt lại , nhưng anh chỉ im lặng , bước đi .  Sans không muốn thừa nhận , thừa nhận rằng Frisk - người con gái anh đã dành trọn cả tấm lòng , người con gái luôn làm anh cười , làm anh cảm thấy ấm áp , làm anh phải yêu đến say đắm  ấy nay đã rời xa anh mà đi mãi mãi , bỏ lại anh với cái lạnh thấu tâm can . 





Rồi đến lúc Frisk được chôn xuống , hay đến lúc người viếng thăm cũng đã thưa tàn , Sans vẫn chỉ đứng im ở đấy , bất động . Mặc cho mọi người có khuyên nhủ , an ủi thế nào , anh vẫn chỉ yên lặng , yên lặng nhìn Frisk  - tia nắng ấm dịu ngọt le lói , lụi tàn   . 





Ngày tiếp theo , và tiếp theo đó , anh đến thăm cô . 





Sans nằm dài trên thảm hoa rực nắng , anh lại nhớ đến cô , nhớ đến những lần cô tỉ mẩn đan vòng hoa chỉ để đội lên đầu anh và rồi cười khúc khích như một đứa trẻ , nhớ những lần cô cùng anh ngồi trò chuyện suốt đêm , những lần anh và cô cùng dắt tay nhau đi dạo dưới tuyết , cái lạnh của gió , của tuyết khi ấy hầu như chẳng là gì khi có Frisk ở bên , lúc nào cũng vậy ,thật ấm áp biết bao . 




Nhưng giờ , anh lại thấy lạnh , lạnh lẽo vô cùng . 




Sans vuốt nhẹ tấm bia mộ , cảm tưởng như đó là làn da mịn màng của cô , anh mỉm cười  đau khổ  , tựa đầu vào tấm bia đá mà thì thầm , tựa như cô vẫn còn ở đây , vẫn còn ngồi đây trò chuyện với anh như những ngày xưa ấy ....




' Knock Knock ... ' 



[ Làm ơn ]



' Who's there ? ' 




[ Xin em đấy ]



' Thiếu ... '




[ Sweetheart ] 




' Thiếu ai ? ' 





' Thiếu vắng em , nơi này thật lạnh lẽo .... ' 






[ Làm ơn , hãy trở về với tôi đi ...... Sweetheart ..... ]  







Ngày 15/3/2018 - 21h38' 


                L.D 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro