Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

- CHAP 1 -

   NẮM LẤY TAY ANH
- CHAP 1 - Thanh mai trúc mã .
Hoàng  gia và Phạm gia là hai gia tộc lớn có quan hệ gần gũi đã mấy đời nay . Phạm phu nhân - Lê Bảo Yến và Hoàng phu nhân - Trần Viên Viên lại là bạn bè thường xuyên cùng nhau đi làm từ thiện nên hai gia đình   đặc biệt thân thiết .
Hắn - Hoàng Khánh Thiên và nó - Phạm Tử Hân từ nhỏ đã có hôn ước . Hắn hơn nó 6 tuổi biết nó từ khi còn trong bụng mẹ . Cùng nó lớn lên . Cũng vì nó là một cô bé hiền lành lại hay cười nên hắn quý nó như em gái . Đi đâu chơi hay có gì ngon đều mang cho nó . 
Bây giờ hắn đã 13 tuổi còn nó là một cô bé 7 tuổi . Ngoài thời gian đi học thì lúc nào nó với hắn cũng ở cùng nhau . Chơi cùng nhau . Ăn cùng nhau . Ở trường nếu ai dám bắt nạt nó thì đại thiếu gia nhà họ Hoàng đã đến xử lí trước cả người nhà họ Phạm .
Hôm nay sinh nhật tròn 13 tuổi của hắn . Hoàng phu nhân tổ chức tiệc rượu linh đình mời toàn thành phần có địa vị đến dự . Và vẫn như mọi lần hắn lại dẫn nó lén ra ngoài chơi . Không có người đi theo . Không có vệ sĩ . Chỉ có nó và hắn chạy ra công viên gần đó .
- Khánh Thiên em cho anh quà nè : nó vừa nói vừa lấy ra một chiếc vòng cổ không được đẹp nhưng nút thắt ngay ngắn và có một viên đá màu đen nhìn khá bắt mắt .
- Quà của anh đây sao ? : vừa nói hắn vừa đưa tay ra nhận sợi chuyền từ tay nó .
- Tự tay em làm trong giờ học thủ công đấy . Nhà anh có rất nhiều tiền nên anh không thiếu gì cả . Cô giáo nói chỉ cần đặt hết tấm lòng vào thì đây sẽ là một món quà quý giá : nó ngây ngô nói làm hắn bật cười . Đưa tay lên xoa đầu nó .
- Đúng rồi chiếc vòng cổ do Tử Hân của chúng ta tự tay làm đương nhiên là món quà ý nghĩ nhất rồi . Chà đẹp lắm anh sẽ giữ nó thật cẩn thận.
Nó nhìn rồi cười khì khì .
Hắn đưa hai tay lên véo má nó
- Phạm Tử Hân bao giờ em mới lớn .
- Sắp rồi .
- Sắp rồi sao ?
- Dạ vâng .
- Em bao nhiêu tuổi rồi ?
- 7 .
-  Chà chà Tử Hân hẳn 7 tuổi cơ à . Thế 10 năm nữa cho Tử Hân đi lấy chồng nhé ? .
- Không .
- Sao lại không con gái lớn là phải đi lấy chồng.
-  Đi lấy chồng thì có được chơi với anh nữa không ?
- Có .
- Thế Tử Hân đi lấy chồng cũng được
- Thế  nếu Tử Hân đi lấy chồng rồi không được gặp anh nữa thì sao ? .
- Thì Hân không đi lấy chồng nữa . Lớn lên Hân ở với anh Thiên .
- Hứa nhé .
- Hân hứa mà . Cô giáo nói người biết giữ lời hứa mới ngoan .
- À đúng rồi Hân là ngoan nhất mà . Lớn lên Hân ở với anh vì chúng ta đã được người lớn sắp đặt hôn ước từ trước .
- Hôn ước là gì hả anh ?
- Cái đó lớn lên Hân mới hiểu .
- À thế nếu lớn rồi Hân vẫn không hiểu thì anh Thiên nhớ giải thích cho Hân nhé .
- Ừ .
- Anh ơi.
- hử .
- Mẹ bảo con gái lớn ai cũng phải đi lấy chồng . Nhưng....
- Nhưng gì ?
- Nhưng em lỡ hứa với anh  là không đi lấy chồng rồi . Làm thế nào bây giờ .
- Thì Hân vẫn đi lấy chồng được mà.
- Không . Hân ngoan lắm . Hân đã hứa thì sẽ giữ lời . Nhưng...
Nó cuống quýt tít mù lên chỉ vì cái vấn đề cỏn con đó . Mắt nó đỏ hoe, bắt đầu khóc . Hắn dở khóc dở cười với tình huống này . Nói thế nào cho nó hiểu đây vì nó mới có 7 tuổi .
- Hân Hân ngoan đừng khóc anh có cách này . Lớn lên Tử Hân sẽ lấy anh như vậy em sẽ vừa lấy chồng như lời mẹ nói vừa ở bên anh như lời em hứa . Chịu không .
Nó gật đầu nhìn hắn cười toe toét . Hắn lau nước mắt cho nó . Đúng là dỗ dành cô vợ tương lai này mệt thật .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: