Chàng & tôi
Nàng thỏ thẻ thầm thì
Gợi lên từng khúc chuyện
Ta nhủ nói gì đi
Mà sao môi chẳng chuyển
Phải chăng, vì một nỗi ngại ngùng
Mà ta đâm lúng túng
Phải chăng, vì một nỗi yêu thương
Mà ta ngại cất lời.
Giá chim kia hãy hót
Giá bút kia tự ghi
Giá đôi môi tự mở
Những lời yêu thương nhất....
Nàng thì hãy chờ đợi
Ta thì cứ lặng im
Nỗi lòng cứ cuộn dâng
Lâng lâng từng cảm xúc
Rồi tiếng nàng bỗng cất
Kêu ta là kẻ khờ
Gọi ta là trẻ thơ
Chưa một lần tình ái
Ngọt như là mùa xuân. Ngon của cặp môi gần. Nhẹ nhàng nàng trao tôi. Một nụ hôn đầu mùa.
***
Thỏ thẻ em nói nhỏ
Có yêu em không nào
Yêu thì hãy im lặng
Yêu thì hãy cất lời
Lặng yên là thừa nhận
Cất lời là đồng ý
Không cho nói không yêu
Không yêu em đánh đít.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro