Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mối tình đầu của shiuzu , cô gái bí ẩn

Bây giờ tôi jonjohjoh xin được phép đóng vai shiuzu nha .
  1 cô gái hằng đêm cứ xuất hiện trong những giấc mơ của tôi.  Cảm giác vô cùng quen thuộc nhưng dù vậy tôi vẫn ko thể nhớ cô ấy là ai . Ở mọi lúc mọi nơi , cô ấy đều có mặt trong tâm trí tôi . Rốt cuộc cô là ai , sao tôi lại có cảm giác thân quen đến thế cơ .
   Đang đánh 1 giấc trên bàn trong khi nghe những lời giảng của cô rena . Thì cô gái ấy lại xuất hiện , 1 cô gái nhìn có vẻ đáng yêu y như 1 ai đó . Tại sao cô lại cứ nói thế trong những giấc mơ của tôi . " Xin lỗi " nó có ý nghĩ gì chứ . Tôi thật chẳng hiểu nổi . Bổng Lyzuhan đánh thức tôi dậy và hỏi :
- Cậu mệt à xuống phòng y tế nghỉ ngơi ik...
Giọng nói ngọt ngào , vô cùng thân quen . Sao tôi lại có cảm giác này...cảm giác rất giống khi gặp cô gái ấy .
   Quá khứ của tôi 10 năm về trước .
Đang chơi vui vẻ trong một khu vườn rộng lớn của gia đình tôi . Ko hiểu sao tôi lại lạc vào 1 khu rừng . Tôi suýt khóc vì sợ thì cô ấy đã đến và nắm lấy bàn tay tôi . Đôi tay thật mềm mại . Vì trời rất tối nên tôi ko nhìn rõ mặt cô ấy chỉ biết cô vô cùng dễ thương và có 1 giọng nói ngọt ngào . Khi thức giấc tôi đã thấy mình đang ở trong nhà của chính mình . Hỏi mẹ thì mẹ nói thấy tôi nằm trước cửa vườn . Bên cạnh thì có 1 sợi dây chuyền . Dây chuyền ấy tôi cứ tưởng là của cô ấy nên tôi giữ rất kĩ . Và đến bây giờ vẫn thế . Cô ấy là mối tình đầu của tôi .
   Trở lại hiện tại. 
Tôi cứ suy mãi mà chẳng để ý gì về xung quanh . Cho đến khi Lyzuhan chạy lại đưa nước lạnh cho tôi . Lyzuhan hỏi :
- Hôm nay cậu có vẻ mệt mỏi lắm đấy . Có chuyện gì à . Tớ có giúp gì được cho cậu ko ? ^^
  Tôi xoa đầu Lyzuhan , mỉm cười vui vẻ và nói :
- Ko gì cả . Tớ vẫn ổn , cảm ơn cậu đã quan tâm .
  Chiều ngày hôm ấy , tôi đang đi dạo phố . Lúc ấy trời đã khuya . Tôi vừa đi vừa uống rượu rất nhiều đến nỗi trong lúc say mê , tôi đã ngã quỵt xuống đất trong 1 con hẻm . Tôi hoàn toàn ko nhớ gì . Chỉ biết cô gái ấy lại xuất hiện . Và nói " Xin lỗi " . Khi thức giấc thì tôi đang bị ai đó hắt đẩy đi ra chỗ khác . Tôi cứ im lặng và rời khỏi đó . Đến khi nghe tiếng nói của ai đó quen thuộc từ đằng sau vang lên " Đừng mà...đừng mà tôi ko muốn vậy...tránh xa tôi ra đi . " khi quay mặt lại thì thấy bọn du côn đang bắt nạt 1 cô gái . Thấy tôi còn chưa đi , họ quay lại đuổi :
- Mày còn ở đây để làm gì ? Tránh ra chỗ khác mà chơi đi .
Tôi vẫn đứng im , tụi nó tức giận , hét lớn :
- Mày đang làm lơ lời tao nói ấy hả . Có mau đi ra chỗ khác ko thì bảo .
  Chúng tức giận , chạy lại quất tôi . Tôi đã nhanh nhẹn né đi , xử lí từng tên 1 . Tất cả đã bị ngã ngục trong chớp mắt bởi tôi . Tôi đi lại gần cô gái ấy.  Bỗng 1 thằng khốn nạn ở sau dùng dao đâm về phía tôi . Quá nhanh nên tôi ko thể né . Và rồi tôi đã bị đâm . Quá khứ xưa quay lại .
    Trong 1 đêm mưa tầm tã . Tôi đã ko mang theo dù nên đành trú mưa ở 1 gốc cây . Quá mệt nên tôi đã ngã ngục . Khi thức dậy tôi đã thấy thân mình trầy trụi những vết thương và đang ở trong 1 ngôi nhà rách nát.  Ttong lúc tôi đang mê man , tôi đã nghe thấy tiếng nói " Ê thằng này ăn mặc chắc nhà cũng giàu lắm hay tống tiền nó bây " " ko được , ta ko cho phép các ngươi làm vậy , mau thả cậu ấy ra mau " lại là giọng nói ấy . Rất ngọt ngào.  Tôi nhớ thoáng ra , có 1 cô gái vô cùng dễ thương đang chống đối với bọn tống tiền để bảo vệ mạng sống cho tôi . Tại sao ? Vì sao ? Cô là ai ? Có nghĩa gì chứ ?
   Đang nằm dưới đất chứa đầy những giọt máu và mưa có chút hương vị của nước mắt . " Xin lỗi " Khi nghe được 2 từ đó , tôi đã mở mắt ra cố nhìn ra cô ấy . Cô gái 10 năm về trước . Nhưng ko đó là Lyzuhan . Cô ấy  đang khóc và luôn miệng nói " Xin lỗi " . Tôi đã hỏi :
- Tại sao lại xin lỗi ?
Cô ấy trả lời trong nước mắt :
- Híc..hức...híc...híc nếu cậu ko cứu tớ thì cậu đã..híc....đã ko bị đâm...Tớ thành thật xin lỗi..híc...híc..
    Tôi gượng dậy , xoa đầu cô ấy , nói :
- Ko sao tớ vẫn còn sống mà . Cậu đừng lo .
  Sau đó Lyzuhan đã ko còn khóc nữa và nở 1 nụ cười thân quen.  Tôi nhìn Lyzuhan rồi nhìn lên bầu trời đen đầy mưa  , trong cơn đau đang dữ dội tôi liền nghĩ : " Có lẽ 2 ta sẽ ko bao giờ gặp nhau nhưng tớ vẫn sẽ luôn chờ cậu . Tớ sẽ vẫn sống cho đến khi tìm được cậu thì thôi . Ít nhất tớ muốn nói lời cảm ơn đến cậu . Và muốn biết 2 từ khi đó cậu nói nó có nghĩ là gì . "
   Lần đầu tiên đóng vai nhân vật trong chuyện của chính mình . Ngại ghê . Có gì sai sót nhớ góp ý nhóa ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro