Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tập 6: Tương tư bé Uke

  Uke Linh huých Căng "cọc" đang đứng nhìn chăm chú vào cái bảng thông báo:

-Đăng kí ih.....
-Mọe,cái phiếu điểm thấy gớm mà thi gì?
-Thi đẹp trai mà chứ bộ thi học sinh giỏi đâu?

Rồi nó chỉ tay về phía thằng Phú đang đi ngang:

-Đó...đó,học sinh giỏi đó,xấu hoắc,ốm nhách.

Tội nghiệp thằng Phú vừa nhét áo vô lại cái quần rộng thùng thình vừa lủi đi.Căng "cọc" vê vê cằm:

-Sợ tụi nó nói đẹp trai mà học ngu quá ah!!

Uke Linh vỗ vỗ tay lên trán:

-Ở cái trường này ai vừa đẹp trai body đẹp vừa học giỏi ta?

Nó làm ra vẻ như rất đăm chiêu rồi phán:

-No,no...không có....cũng có đẹp trai đó...mà ốm nhách....

Căng "cọc" cười hehe:

-Mà chắc làm không lại thằng Đoàn đâu.
-Kệ nó đi,thi cho dzui thôi mừ!Bé vote cho anh,hihihii.

Căng vỗ vào mông Linh:

-Xạo quá,vote cho thằng Đoàn thì có.
-Hì hì.....

Nói vậy mà Căng "cọc" cũng ghi danh,hắn ghi luôn cho chiến hữu Đoàn,cùng là 9 phẩy Thể thao,lao đao....những môn khác.Lúc bước vào văn phòng để nộp,thằng Căng và uke Linh thấy thầy Sang đang ngồi.Thấy chung quanh không có thầy cô nào khác.Căng khều khều Linh:

-Ê coi anh làm ổng đỏ mặt nè,dzui lắm!
-Thui,đừng ghẹo thầy mà!!
-Có sao đâu,hehhe...

Hắn cởi hết áo,chỉ gài có mỗi cái nút giữa rồi đi tới trước mặt thầy Sang,Căng cố tình chống tay lên bàn để nguyên vòm ngực lực lưỡng hiện ra trước mắt thầy.Quả nhiên thầy đỏ mặt,lấy vội tờ đăng kí của nó:

-Sao em không mặc áo đàng hoàng vậy Căng?
-Dạ,em nực quá thầy ơi.
-Em...em mặc vào đi nếu không thầy Giám thị thấy là lớp em bị trừ điểm đó.

Thằng Căng chẳng những không gài lại nút mà còn cởi ra luôn,cơ thể hắn mướt mồ hôi nhìn thật là rất dâm dục.

-Kì này có thi mặc đồ bơi không thầy,thầy coi dùm em body em vậy đậu không thầy?

Thầy Sang quay đi không dám nhìn thẳng vào body của hắn,thầy trả lời giọng nhỏ xíu:

-Được,thầy nghĩ là đậu...
-Vậy hả thầy?Ban giám khảo có rờ vào coi thằng nào cơ chắc hơn không thầy chứ nhìn đứa nào cũng như đứa nào à.

Vừa nói hắn vừa cầm tay thầy Sang để lên ngực,thật là quá đáng hết sức,uke Linh bực mình kéo hắn ra:

-Nhão nhẹt bày đặt,cho rớt từ vòng gửi xe bây giờ.

Rồi nó lôi thằng Căng ra ngoài:

-Ê,ông vừa vừa thôi chứ,tội thầy!

Thằng Căng ôm bụng cười khi nhìn vào thấy thầy Sang mặc vẫn còn đỏ,thầy đang bối rối xếp xếp lại mấy tờ giấy trên bàn.

-Sao mà ổng ngộ quá vậy,bộ chưa có chồng sao mà trai ghẹo chút là đỏ mặt.
-Tui nghĩ thầy sợ người ta nói đó.
-Sợ gì,thời buổi này rồi mà.

Uke Linh đột nhiên đăm chiêu:

-Chắc thầy có lý do......

Thằng Căng đột nhiên nói:

-Để anh hi sinh giúp ổng cái,bảo đảm một lần thôi là hết sợ bị trai ghẹo!
-Cái gì?Ông định....ấy...với thầy hả?
-Ừ,có sao đâu?
-Thôi đi cha nội,nếu thầy muốn thì đã....ấy với ai lâu rồi.

Thằng Căng gãi đầu:

-Tự nhiên nói cái vụ đó chi làm....cứng rồi nè!
-Trời ạ,mới hôm qua.

Thằng Căng lấy tay chỉ chỉ về hướng phòng vệ sinh,uke Linh thở dài:

-Ùi,còn có 10' là hết giờ ra chơi rồi!
-Được mà,bé nút mạnh chút là được mà!
-Ok,để tui uống miếng nước cái đã,ông vô trước ih...

-----***-----

Sơn tựa đầu vào lan can ngắm Đoàn đang đá cầu ở dưới,áo quần xốc xếch mà nhìn chàng vẫn đẹp trai và quyến rũ quá đi,sao Sơn không có thích những bạn trai học giỏi mà nhìn kênh kênh,thiệt tình là thời buổi này còn nghĩ học giỏi là được mê sao mà chảnh nhỉ,hoang tưởng quá sức.

Sơn thích Đoàn nè,nhiều khi chàng hơi quậy quá sức,đánh lộn đánh lạo nhưng mà chủ yếu giải phóng sức trai thôi,Sơn không thích boy quậy mà hỗn với thầy cô,đánh lộn theo kiểu xã hội đen,cái gì cũng vừa vừa thôi thì nó dễ thương.

Hồi nãy Sơn tung tăng đi mua bịch nước ngọt cho chàng nhưng mà đã có mấy uke mua trước nó rồi,Đoàn hút mỗi bịch một miếng,mấy uke vội hút ngay cái chỗ Đoàn vừa nhả ra,thiệt là....nham nhở!Sơn giấu cái bịch ra sau lưng,Đoàn thấy nó đứng lấp ló nhưng vừa lúc trái cầu bay tới,thế là chàng không chú ý đến nó nữa.

Sơn đứng trên lan can gặm cái ống hút,càng nghĩ càng thấy lộn xộn,lúc nghĩ đến những nụ hôn của chàng lúc phá zin nó,thật là ngọt ngào,êm ái,hơi thở chàng thật thơm,đôi môi đỏ tươi và đầu mũi lấm tấm mồ hôi,chàng thật đáng yêu nhưng mà sao chàng phá zin xong rồi thì quăng cho thằng Căng,chàng cũng hun uke Linh lúc đâm nó,ai chàng cũng hun hết sao?Hay là ai chàng thích đặc biệt tí chàng mới hun?Mà chàng đã phá zin nhiều uke chưa?Chàng có muốn làm tiếp với nó không?Nó không xinh như uke Linh!

Nếu Đoàn thích nó thì ít nhất cũng chào nó một tiếng chứ,chẳng lẽ phá zin xong rồi thì nó không còn chút giá trị nào,nếu vậy nó ghét chàng,thiệt là tức quá,sao lại ngu tới nỗi cho một người không yêu mình phá zin,đã nói từ đầu là chỉ cho người yêu thôi mà,nhưng thiệt tình là lúc đó rất sung sướng,nghĩ kĩ thì không hối hận!!!!

Sơn cứ nghĩ vẩn nghĩ vơ mãi đến giờ thực hành Tập làm văn,mặc cô nói gì nói,nó vẫn cứ nhìn ra cửa sổ.

-Sơn...Sơn....

Cô kêu 2 lần nó mới nghe,cô Tâm vốn cũng đã quen với cái lớp chuyên Văn này lắm rồi,đứa nào đứa nấy mơ mơ màng màng.

-Phân tích cho cô khổ thứ 5 nào!

Sơn dò khổ 5 bài Sóng của Xuân Quỳnh:

Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Những con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức.


-Dạ,nhà thơ sử dụng biện pháp nhân hóa kết hợp với điệp từ cộng với không gian được trải rộng từ lòng sâu lên đến mặt nước,thời gian cũng kéo dài từ ngày sang đêm,cả lúc thức,khi nằm mơ,tất cả thể hiện qua hình tượng con sóng miên man không dứt,mãi không bao giờ ngừng,không bao giờ đứt đoạn,hết lớp này đến lớp khác như là cô gái nhớ chàng trai vậy,rất nhớ chàng,nhớ đến không chịu nổi,vì em thật sự không thể quên được anh,nhắm mắt lại cũng nhớ anh,đi ăn cũng nhớ anh,ra chơi cũng nhớ anh,ngủ dậy nửa đêm nhớ anh,thiệt là em không chịu nổi nữa rồi...

Uke Linh vỗ vào lưng nó:

-Ê....hơi lố cưng....

Cô Tâm nhún vai ngao ngán rồi giảng tiếp tục,thật ra ở cái lớp này cô giảng chỉ cho có lệ,đứa nào cũng có thể nhìn vào một bài thơ mà nói vanh vách,đôi khi còn hay hơn cả cô,có lẽ nhiệm vụ duy nhất của cô là làm tụi nó bớt "thả giàn" bớt mơ mộng mà thôi.

Cô Tâm liếc xuống bàn một đứa,thấy nó đang vẽ khung cho một cái phiếu bầu cuộc thi thanh lịch nhưng cô chẳng buồn la nó,dù sao cô cũng thích cuộc thi này.

Cô sẽ vote cho Đoàn bên 12A15,nghĩ lại hôm bữa cho cậu ta 5 điểm có thiên vị quá không nhỉ,bài tập làm văn của cậu ta có mỗi một trang,ừ mà vậy thì sao chứ,chấm Văn đâu có theo quy tắc nào nhất định,mình là cô giáo mình có quyền.Cô mỉm cười rồi nhìn xuống cuốn sách,cô đang nói tới đâu nhỉ?Thôi kệ,cũng chẳng có đứa nào để ý.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro