Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15: Game Ma Sói (5)

Ban đêm, bầu không khí căng thẳng bao trùm ngôi làng.

Bảy người sống sót tụ tập ở quảng trường, mặt ai nấy cũng đầy cảnh giác.

Trò chơi Ma Sói đã bước sang đêm thứ ba.

Và đêm nay, sẽ có kẻ phải rời cuộc chơi.

Daniel Park, Người đóng vai Nhà Tiên Tri, đưa mắt nhìn xung quanh.

Đây là khoảnh khắc quyết định: Phải tìm ra ai là Sói.

Nhưng ngay khi cậu vừa định mở miệng—

Gun Park lên tiếng trước.

Gã khoanh tay, hất cằm về phía một người đàn ông râu xồm đứng bên cạnh:

"Tên này là Sói."

"Hả???"

Tất cả đồng loạt quay sang nhìn kẻ bị chỉ mặt.

Người đàn ông bị chỉ mặt cứng đơ như tượng.

"Tôi á?? Anh nói tôi là Sói thì bằng chứng đâu??"

Gun nhún vai, cười nhạt.

"Chả có bằng chứng."

Mọi người: "???"

Gun tiếp tục:

"Tao chỉ nhìn mặt mày thấy ghét, nên tao nói mày là Sói."

Người đàn ông: "…"

Daniel đau đầu vỗ trán.

"Anh nghĩ mình là Nhà Tiên Tri thật hả?"

Gun nhún vai: "Không phải tiên tri, nhưng tao có linh cảm."

Người đàn ông nổi giận.

"Anh nói linh tinh gì vậy?! Tôi là Dân Làng! Nếu giết nhầm tôi, mọi người sẽ hối hận!"

Nhóm người bắt đầu xì xào.

Hye Jin liếc nhìn Daniel, thấp giọng hỏi:

"Tiên Tri, đêm qua cậu soi ai?"

Daniel bình tĩnh đáp:

"Không phải gã này."

Mọi người: "Ồ…"

Người đàn ông: "ĐẤY! CẬU ẤY NÓI RỒI, TÔI KHÔNG PHẢI SÓI!"

Gun: "Chưa chắc."

Gun cười nhạt:

"Thằng nhóc này nói ‘Không phải gã này’, nhưng có nghĩa là nó đã soi một người khác, chứ đâu có nói người này chắc chắn là dân?"

Mọi người khựng lại.

Đúng, Daniel chưa từng xác nhận rằng gã đàn ông này chắc chắn là người.

Daniel bình thản tiếp lời:

"Đúng vậy."

Mọi người đổ mồ hôi lạnh.

Người đàn ông: "…Cái gì???"

Daniel tỏ vẻ trầm tư.

"Có thể đêm qua tôi đã bỏ lỡ điều gì đó…"

Cậu ngước lên, đôi mắt ánh lên tia sắc bén.

"Nhưng nếu Gun Park nói đúng, vậy…"

Daniel chậm rãi rút ra một cái rìu.

Cả đám giật thót tim.

Phe dân làng há hốc miệng:

"Khoan, cậu lấy rìu từ đâu vậy?!?"

Daniel cười nhẹ:

"Trong kho vũ khí."

Mọi người sốc toàn tập.

Người đàn ông lùi lại một bước.

"Tôi… tôi đã nói là tôi không phải Sói rồi mà!"

Gun khoanh tay, hất cằm:

"Vậy thì mày có dám đứng yên không?"

Người đàn ông cứng đờ.

Và đúng khoảnh khắc đó—

"GRAAAAHH!!"

Hắn bất ngờ gầm lên, đôi mắt ánh lên sắc vàng hoang dại.

Cơ thể hắn co giật, lông sói mọc ra khắp nơi.

Móng vuốt sắc bén xuất hiện.

Mọi người thét lên kinh hãi.

"HẮN LÀ SÓI THẬT KÌA!!!"

Daniel Park không nói hai lời.

Cậu vung rìu lên—

"RẦM!"

Lưỡi rìu bổ thẳng xuống, xẻ đôi con Ma Sói.

Máu bắn tung tóe.

Ba giây trôi qua trong im lặng tuyệt đối.

Rồi sau đó—

"WTF?!?!?!"

"Cậu chém luôn hả?!?"

"CẬU LẤY RÌU TỪ ĐÂU?!?"

Daniel rút cái rìu nhơm nhớp máu mà không chớp mắt.

Cậu thản nhiên nói:

"Thấy có vũ khí thì dùng thôi."

Gun nhìn Daniel, khóe môi nhếch lên.

"Không tệ. Nhưng lần sau đừng giành phần vui của tao."

Daniel: "…"

Cậu xoa cằm nhỏ của mình, cậu bắt đầu nghi ngờ hyung mới là Ma Sói thật đóa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro