Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2.

Trong tấm thiệp có ghi chú thời gian mở tiệc, Daniel tra lịch và biết được rằng sự kiện này sẽ được diễn ra vào ngày mai.

Nhân tiện thì trong lúc đợi Duke tới để bàn bạc thêm về nó, Daniel lên mạng và tìm kiếm được chút thông tin ít ỏi về người mang tên Danis Villeneuve.

Là một nhà tài phiệt người Hàn gốc Nga, ông có hứng thú với những người nổi tiếng về tài năng hoặc là nhan sắc. Ngoài các thông tin bình thường đó ra thì hầu hết mọi thứ đều được ẩn đi một cách kĩ càng.

Daniel lướt đi lướt lại một hồi cũng chẳng biết thêm được gì, cậu chỉ có thể mong đợi vào Duke xem sao.

Ngồi tận hưởng ly Mocha thơm ngon được phục vụ ở bàn, vô tình lại thấy một vài bóng dáng quen thuộc.

Hai cô nàng Zoe Park và Mira Kim cùng với anh chàng Zack Lee có vẻ như đang đi mua sắm. Zoe và Mira đi trước đang cười đùa vui vẻ với nhau, thế mà bỏ lại người đàn ông tội nghiệp nào đó bê một đống đồ chạy theo.

Daniel nhìn cảnh này không nhịn được mà phì cười.

"Daniel?" Thanh âm bất ngờ đánh úp nụ cười của người thiếu niên nọ, nhìn lên thế mà lại là một gương mặt quen thuộc khác.

Eli Jang của khoa thời trang, cũng với đứa con gái Yena của mình. Gặp anh ở đây làm cậu có hơi bất ngờ.

"Trùng hợp thế, cậu đang đợi ai hả?" Eli nở một nụ cười tiêu chuẩn, theo anh là thế. Daniel cũng vui vẻ đáp lại.

"Đúng thế, cậu với Yena đang đi mua sắm gì sao?" Daniel liếc dọc thấy trên tay anh còn cầm một túi đồ trong đó đầy đủ các loại đồ chơi, cũng đoán ra rằng chuyến đi này là dành cho ai.

"Tôi ngồi đây được chứ?"

"À-- được chứ"

Daniel nhìn cái cách anh niềm nở với con gái của mình, lại có chút khó hiểu. Cậu cũng chẳng phải người để ý những tiểu tiết này bao giờ, nhưng những nụ cười mà Eli hay sử dụng. Theo cậu thấy, có vẻ khá là công nghiệp.

Daniel cứ ngồi nhấm nháp ly Mocha, lâu lâu lại chìm đắm vào dòng suy nghĩ của mình. Cho đến khi cậu thưởng thức xong cái ly đó, một tý bọt vô tình còn xót lại bên mép môi.

Nhìn cái cách Daniel thả hồn vào một nơi nào đó, Eli - một người bố tận tụy này lại có chút thổn thức. Anh theo thói quen chăm chút của mình, vươn tờ giấy ăn trực tiếp lau miệng cho cậu.

Daniel giật mình với hành động khác lạ đó, hoảng hốt mà che mặt mình lại.

"A, t-tớ tự làm được mà" mặt cậu ửng đỏ hết cả lên, từng tuổi này rồi còn được người khác chăm sóc cho. Đúng là trẻ con.

Cái má nộn phấn được Eli vô tình trượt tay qua, xúc cảm mềm mại, trắng nõn như bánh bao. Nếu so với trẻ con chắc cũng chẳng thua kém.

"Yên nào" Giọng nói trầm ấm đánh vào tiềm thức của Daniel. Cậu cố gắng đánh ánh mắt mình qua chỗ khác, nhưng khuôn mặt của anh cứ đập vào mắt.

Chói thật.

Mặc dù Eli đã nhuộm lại tóc đen.

"Xong rồi" nhìn thành quả của mình, gương mặt xinh xẻo được đánh bóng cẩn thận, Eli có chút tự hào.

"Cảm ơn" Daniel ngượng ngùng đáp lời, khuôn mặt được chạm qua bây giờ lại nóng ran cả lên.

Ting ting

"A oaa" âm thanh cuộc gọi reo lên làm phá vỡ sự yên tĩnh gượng gạo, Yena đang trong giấc ngủ cũng bị đánh thức.

Cả hai người đều rối rắm cả lên.

"Xin phép" Daniel nhanh chóng cầm lấy điện thoại rồi bước ra ngoài, còn Eli vẫn đang loay hoay với tiếng khóc của đứa trẻ.

Những người xung quanh mới dần dà chú ý đến cặp bố con này.

Cuộc gọi đó là từ Duke Pyeon, người có hẹn với cậu hôm nay.

"Alo"

"Alo Daniel, cậu vẫn còn ở quán cà phê hả?"

"Đúng rồi, tớ vẫn đang đợi cậu này"

"Xin lỗi cậu nhé, vì vấn đề riêng nên có lẽ tối tớ mới có thời gian"

Giọng nói ở đầu dây bên kia có chút ngập ngừng, phần là vì có lỗi, hoặc là đang gấp rút làm chuyện gì đó.

"Không sao, hẹn gặp lại vào buổi tối"

"Tại cửa hàng tiện lợi nhé?"

"Được thôi"

"Cảm ơn cậu nhiều lắm Daniel, và cũng xin lỗi"

Âm thanh tút tút của điện thoại vang lên, Daniel chỉ biết thở dài. Cậu cũng chẳng phải là người keo kiệt tới mức từ mặt một người bạn chỉ vì lý do vớ vẩn này.

Dòng người hôm nay rất đông.

Có lẽ sáng hôm nay cậu rất rảnh.

Ngó vào phía bên trong bàn của mình, nhìn sự bất lực của Eli. Daniel nghĩ bản thân mình có thể giúp được chút ít, thế là cậu xoay người bước lại vào trong tiệm.

*

"Ú oà" Daniel giờ đang cố gắng làm mấy trò con bò cho Yena đỡ khóc, nào là bế trên tay đưa lên cao hay làm mặt xấu.

Con bé nhìn mấy trò đó của cậu thế mà lại cười tít cả mắt. Anh đang bế nó thế mà lại ngớ cả người, có vẻ cậu bạn này rất thu hút con nít đi?

"A aa" Yena vương tay như muốn được Daniel bế, cậu cùng chiều lòng mà đem ẵm lên, còn lắc lư cho cô bé đỡ chán.

Daniel cười tươi lắm, cảm giác như bao sự mệt mỏi vì những việc xung quanh đang được tiên nữ bé con này hoá giải vậy.

Eli nhìn các động tác vụng về đó một cách chăm chú, ánh mắt luôn hướng đến một khung cảnh yên bình. Ánh sáng ấm áp của buổi sáng hắt lại ngược hướng, làm anh cảm tưởng mình đang được bao bọc trong sự hạnh phúc.

Nụ cười bất giác được treo trên môi, Daniel nhìn thấy nụ cười đó mà có chút khựng lại.

"Tớ nghĩ cậu cười như thế là đẹp nhất đó"

Chẳng ai nói cho Eli biết cả, những nụ cười trước đây đều là do anh tự gượng ép khuôn mặt mình mà ra. Chẳng hề có sự vui vẻ nào chất chứa trong chúng.

Đã từ rất lâu rồi.

"Tôi nghĩ rằng cậu cười lên cũng rất đẹp"

Đó không phải là lời nói dối.

Daniel không phải là một vị thiên thần hạ phàm, cậu chỉ là một kẻ phàm nhân thích sự vui vẻ mà thôi.

"Cảm ơn" Daniel ngượng ngùng đáp lại, cố gắng che đậy đi vành tai ửng hồng. Chăm chú vào việc dỗ dành Yena.

Thanh âm đó bây giờ đối với Eli có lẽ ngọt hơn bất cứ loại kẹo nào mà anh từng thử, cái cảm giác nhộn nhạo ở trong lòng ngực cứ vô thức siết chặt lại.

Một đoá hoa vô tình được chớm nở.

*

Daniel đã nhận lời cùng đi chung với Eli, anh nói rằng đó như là một lời cảm ơn đến cậu.

Cả hai cùng bước ra khỏi cửa hàng mà tấp vào một siêu thị gần đó. Eli không giỏi về khoảng nấu ăn, nhưng vì Sally đã nhờ anh nên cũng đành phải chấp thuận.

Daniel cũng chẳng chuyên nghiệp hơn là bao, với cái kẻ ngày 3 bữa thì hết 2 bữa là mì gói thì cũng khoanh tay chịu trói.

Một thử thách mới mẻ lại ập đến hai chàng trai này. Tuy nhiên, cả hai cảm giác rằng buổi sáng hôm nay có vẻ không tệ.

Ánh mắt của Eli Jang như đang phát sáng sau nụ cười đó, mong rằng kẻ bám đuôi sẽ không làm gì dại dột.

Ít nhất là khi Eli Jang này đây vẫn còn đang ở cạnh Daniel Park.

*

Note:
Zoe Park ( Park Ha Neul)
Mira Kim ( Kim Mijin)
Zack Lee ( Lee Jinsung)
Eli Jang ( Jang Huyn)
Sally Park ( Park Serim)

Lụy Eli Jang tóc vàng, cứ bị thích cách Eli nhẹ nhàng đối với Danny cưng ấy. Soft ạ TvT

Mạch truyện chậm rãi bởi vì tui thích thế nhó, còn nhiều thứ chưa khai thác lắm <3

- chưa chỉnh sửa ( 23/08/2023) -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro