Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1.

Park Jong Gun - Người đàn ông tên họ rõ ràng ấy là chồng của cậu, đúng anh ta chả có cái gì ngoài tiền. Lúc kết hôn với anh ta cũng vì tiền là vì cậu cần tiền để chăm sóc cho mẹ và dùng tiền của anh ta để phẫu thuật cho mẹ. Nói có thích anh ta không thì cậu không chắc, anh ta rất hay đánh cậu nhưng cũng rất nghe lời.

Mỗi bữa sáng anh ta luôn dậy trễ hơn cậu là vì muốn khi thức dậy sẽ lại có thức ăn đợi sẵn. Anh ta về rất muộn nhưng không bao giờ để mình quá tàn tạ, nhưng hôm nay thì khác anh ta về lúc giữa đêm cả người nồng mùi rượu, đi còn không vững miệng thì lại nói tên người phụ nữ nào đó.

Park Hyung Seok có ghen không? Xin thưa là không, cậu không quan tâm anh ta giành tình cảm cho ai cậu chỉ cần biết tiền của anh ta là của cậu. Cả hai cùng thỏa thuận rằng chỉ cần không quá phận sẽ có cuộc sống êm đẹp. Cậu cũng không quan tâm chồng của mình qua đêm với ai, nhưng trước khi về nhà thì hãy dọn dẹp sạch sẽ. Chỉ vì cậu không quen mùi lạ bên ngoài và anh ta cũng không thất hứa, nhưng hôm nay thì lại khác. Trên người không những có mùi rượu quần áo lại xộc xệch trên cổ lại còn dấu son đỏ chót.

Được lắm, người thất hứa là chồng của cậu trước. Hyung Seok nhanh tay chụp lại bằng chứng sau đó mới giúp người chồng không biết trời đất ấy tắm rửa. Từ lúc kết hôn tới giờ cậu và anh ta không làm gì với nhau chuyện chăn gối là bằng không, cậu cũng biết chuyện hai người đàn ông với nhau nhưng cả hai lại không có cảm giác thật sự quá rõ với đối phương thế nên cậu cũng không có mong muốn quá nhiều vào việc đó.

Ngược lại người chồng của cậu lại vô cùng hăm hở với chuyện không quản được cái chân thứ ba đó mà đi thoác loạn khắp nơi. Dù không quan tâm lắm nhưng cậu cũng phải nói rằng nếu như bản thân không lâm vào tình cảnh trước kia có thích người cùng giới cậu cũng không sáp với người như chồng mình, một thằng đàn ông tệ nạn hơn bất kỳ thứ gì và vô cùng tệ hại.

Thế nhưng cho dù có ra sức chửi thế nào thì tên đó cũng không quan tâm là bao. Dù cả hai có gây gỗ vô cớ với nhau thì anh ta luôn là người xuống nước trước sau đó thì đi khỏi nhà cả đêm. Đúng vậy anh ta không thèm phí lời với cậu, cũng không quan tâm việc giận dữ của cậu mà mặc kệ cậu bỏ đi khi nào không buồn bực nữa thì quay lại.

Nhìn người đàn ông đầy mùi rượu sạch sẽ nằm trên giường cậu cũng chỉ có thở dài mà đi đến phòng khác mà nằm. Người anh ta hôi như vậy cậu mà nằm kế chắc sẽ tự giết chết cái mũi của mình thôi. Tuy nhiên, hôm nay anh chồng của cậu không còn tỉnh táo nữa nên nhìn cậu mà gọi tên người nào đó một cách điên cuồng.

Anh ta ôm chặt cậu vào lòng miệng vẫn oang oang cái tên đó. Park Hyung Seok không ghen mà thấy rất bực, bực bội vì bị lầm tưởng là người khác có chính thất nào lại bị như vậy không chứ? cậu thề mình không ghen nhưng cứ hễ nghe cái tên đó lại sôi cả máu lên. Hyung Seok cố gắng vùng vẫy thoát khỏi vòng tay của tên khốn này thì bị anh ta ghì chặt xuống giường ánh mắt dần không tự chủ được mà rời xuống những nơi không nên nhìn.

Cảm thấy ở đây lâu sẽ không có kết cục tốt cậu nhanh chóng đá thẳng vào hạ bộ của tên khốn nứng không biết nhìn người kia. Nhưng lại bị ngăn cản một cách dễ dàng, anh ta không ngần ngại gì mà lại xé toạc đi cái áo của cậu. Ok cậu không thấy tiếc đâu đây là tiền của tên khốn ngu ngốc ấy, tự làm thì tên khốn này phải tự mua trả cho cậu. nhưng cái vấn đề khó khăn hơn là cậu đang bị tên biến thái này chạm vào người một cách mạnh bạo. Mà cũng đâu gọi là biến thái được tên này và cậu là vợ chồng mà việc hai người họ có giã nhau đến chết cũng chả ai nói, nhưng cái đáng nói ở đây là cậu bị xúc phạm bởi tên khốn tệ bạc kia vẫn oang oang cái mỏ của mình tên một người lạ lẫm.

Cậu không ghen nhưng cậu rất điên, ừ thì điên khi bị xúc phạm một cách quá đáng như vậy. Điều mà tên chồng cậu giỏi nhất ngoài đánh nhau ra thì đó là chọc điên cậu, rất rất nhiều lần và đây là một trong số đó. Nếu nói xa lạ với việc bị làm điên máu lên thì cậu sẽ nói không nhưng mà lần này là lần cậu muốn xé xác tên khốn tệ bạc này nhất. Lạc trong mớ suy nghĩ máu nóng chảy lên não thì thằng chồng cậu bắt đầu những va chạm vô cùng nhạy cảm, bắt đầu là những cái chạm vào hai cái ngực phẳng lì của cậu sau lại bắt đầu dần hạ xuống nơi tư mật. Thì là đàn ông ai không có cái đó, mà cái đó của ai thì người đó tự mà cầm cậu không muốn một thằng đàn ông là chồng mình miệng cứ gọi tên thằng/con ất ơ nào đó mà cái tay lại chọc vào cơ thể vợ chính thức của mình đâu. Nhưng cậu thì làm gì được ngoài cách nằm chịu trận hai tay bị ghì chặt xuống nệm không nhúc nhích được hai chân thì bị cơ thể to lớn của tên khốn ấy đè lên. Cậu cố thoát thì có là bằng trời nhưng không lẽ bị làm nhục à không bị thằng chồng này xiên xỏ trong khi cái mồm đang gọi tên đứa khác thì cậu xin thưa rằng cậu không thèm.

Tình thế hiểm nghèo thì chịu đi tên này cứ liên tục sờ xoạng lung tung khiến cho sức phản kháng của cậu càng ngày càng yếu đi. Lại nói tên khốn này chuyên nghiệp quá đi chạm vào đâu trên người cậu đều khiến cậu sướng phát điên, thật ra cậu không hứng thú lắm về chuyện này đâu thề đó. Nhưng gã chồng cậu thì lại khiến cho cậu cho là không, tên khốn đó dần dần trút hết sức lực cậu bằng bằng cách này đến cách khác, một nụ hôn bất ngờ lên đôi môi không ngừng nói ra những lời thô tục chửi thằng chồng thối nát của mình vừa kìm lại từng tiếng rên ra khỏi miệng.

- Tên khốn...tìm cái tên..đó đi...buông tôi ra....ư-

Đầu lưỡi nhanh nhẹn ấy cứ như một con rắn gian xảo quấn quýt lấy đầu lưỡi tê cứng của cậu, chỉ có thể phát ra những tiếng ư a vô nghĩa cùng sự phản kháng ít ỏi. Cậu bị tên khốn đó hôn đến thần trí điên đảo nước mắt cứ như vậy mà ứa ra như suối. Nhìn thấy tác phẩm mình tạo ra vô cùng mĩ miều hắn ta lại càng nung hơn bao giờ hết.
Thứ hung khí không biết chỗ quản của tên khốn kia cứ chọt chọt vào cánh mông của cậu một cách tự nhiên, hai chân hai tay thì không thuận tiện di chuyển thế nên đã bị tên khốn đó dùng cánh tay còn lại mà xỏ xiên vào giữa hai cánh mông một cách thô bạo. Ngón tay vừa đưa vào liền bị cản trở ngay lập tức vách thịt khít chặt lại không cho ngón tay thối ấy tiến vào thêm một millimet nào nữa. Thế nhưng làm gì có chuyện tên khốn ấy lại dễ dàng thả miếng mồi ngon trước mặt, dù gì bây giờ có thả hai tay cậu ra thì phản kháng cũng chỉ là vô ích. Hắn bỏ tay đang nắm chặt hai tây của cậu ra đánh một cái mạnh vào bên mông phải, tên khốn ấy không nể tình gì hết đánh một cái rõ đau đến năm ngón tay còn in trên đó.

- Còn không chịu mở cái lỗ đít ra thì tao sẽ chọt thẳng con hàng tao vào cho mày chết đấy con điếm này.

- Hức-....oaaaaaaa đau quá thằng khốn...hức hức ...li hôn đi tôi không muốn... không muốn nữa....mẹ ơi...

Khóc rồi Hyung Seok mặc kệ mọi thứ mà oà khóc lên dùng sức lực cuối cùng mà cào loạn lên bờ ngực của thằng chồng vũ phu kia. Thế nhưng Jong Gun lại không quan tâm lắm đến vấn đề đó, anh ta nâng cầm nhìn ngắm gương mặt xinh đẹp của vợ mình, đôi mắt to tròn đen láy ấy vì những giọt nước mắt làm cho nó càng sinh động hơn. Anh ta cũng không biết tại sao người trước mặt lại xinh đẹp như thế không kiềm chế được mà trao cho đối phương một nụ hôn sâu, đầu lưỡi của anh ta tung phá mọi thứ từng ngóc ngách đều bị chạm đến cái lưỡi ấy không biết dài đến đâu điêu luyện đến đâu càng bị cuống vào cơ thể cậu lại không thể buông ra, bất giác hai tay cậu lại ngoan ngoãn mà ôm lấy cổ của Gun.

Nụ hôn ấy dường như khiến cậu quên đi có một thứ đang còn bên trong cậu, ngón tay của tên khốn ấy bắt đầu được nước lấn tới sâu hơn, vách thịt lần đầu bị một vật xa lạ chạm vào có chút nhạy cảm khiến cho chủ nhân nó hiểu được việc tiếp cận vào bên trong của ngón tay ấy càng ngày càng tiến sâu hơn. Miệng trên lại bị nuốt chửng bởi đôi môi của Jong Gun bên dưới lại bị hai ngón tay của tên chồng ấy khuấy đảo, Hyung Seok tưởng như bản thân sẽ chết trong tình cảnh ấy thì tên khốn kia đã tha cho đôi môi cậu bên dưới cũng được rút ra.

Bằng đôi mắt đầy sắc dục cùng giọng nói trầm hơn bình thường khiến cho cậu không thể thoát khỏi người đàn ông trước mặt

- Hôm nay em đẹp lắm vợ.

Hyung Seok ôm lấy cổ của tên khốn kia thật chặt chẳng biết nữa cơ thể cậu tự nhiên lại làm thế, Jong Gun cũng không nói gì chỉ bế cậu lên một tay cầm lấy thứ gì đó mà đưa vào cánh mông của mình khi bản thân dần cảm nhận có gì đó không đúng thì bao quy đầu đã bắt đầu đi vào hậu nguyệt một cách dễ dàng, không để cậu kịp phản ứng với tư thế hiện tại hai tay đã nắm lấy cái eo nhỏ nhắn ấy bị ghì chặt xuống một cách mạnh mẽ. Cú sốc quá lớn khiến cho cả cơ thể Hyung Seok như chết lặng, cảm giác đau thấu xương len lõi khắp cơ thể Park Hyung Seok bị một đòn chí mạng dán thẳng xuống người mà hận không thể lột da thằng khốn ấy ra thế nhưng khác với cảm giác chết đi sống lại của cậu thì Jong Gun lại không mấy hài lòng với việc không thể di chuyển một cách dễ dàng bên trong

- Má nó khít vãi mau thả lỏng đi nào cục cưng.

- Aa....đau...đau quá...tên khốn...hức bỏ ra đi lấy ra.. không muốn nữa

- Anh tét mông em bây giờ

Vừa nói cánh mông bị đánh vừa rồi lại bị đánh vào chỗ khi nãy một lần nữa, cảm giác rát một vùng khiến cho cậu càng tê dại hơn. cơ thể không tự chủ được mà bám víu vào thứ gì đó đôi tay có thể cầm lấy, thế nhưng thứ mà cậu nắm được lại là tóc của tên khốn kia. Đôi mắt đang nhắm chặt chẳng biết trời đất gì cứ thuận thế mà nắm lấy tóc của Jong Gun giật liên hồi, từ trước tới giờ hắn ghét nhất là bị chạm vào tóc nhất là bị giật mạnh không biết điểm dừng như vậy.

- Bỏ ra đi..

Thế nhưng Hyung Seok lại không nghe rõ được gì nữa, thế nhưng Gun lại tưởng chừng lời nói của mình không có trọng lực thì vô cùng tức giận.

- Đừng trách sao mày xuống giường không được.

Chẳng biết đêm đó trôi qua như thế nào, thế nhưng cậu đã bị chồng mình dày vò đến quên cả thở, gương mặt non nớt ấy bị hành hạ đến mức đỏ chót đôi mắt không biết khóc bao nhiêu đến độ nó không mở ra nổi. Bầu ngực bị cắn xé một cách không thương tiếc cùng cơ thể nơi nào cũng là dấu răng cùng những dấu hôn chằng chịt khăp nơi.

- Lần sau nhớ mở mắt ra mà xem mình bám lấy thứ gì trong lúc mình chịch nhau không thì lần sau không toàn mạng đâu

Nói rồi anh ta hôn lên trán của người vợ đang say giấc không biết trời trăng gì nữa.

- Phải chi bình thường cũng ngoan ngoãn như này thì dễ xử rồi.

.............

Tui macco qua mayba oi -)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro