Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[LONGIFC][Trans] The Girl Next Door [Chap 4-1], YulSic, TaeNy, YoonHyun

Chapter IV-1

Yuri’s POV

Đã gần hai ngày kể từ sự kiện gây đầy chấn thương về tinh thần cũng như thể xác diễn ra với tôi, kể từ khi tôi bắt đầu làm việc thật nhiều để tránh tiếp xúc với Jessica Jung. Mặc dù tôi đã thỏa thuận với cô ấy rằng sẽ trở thành nô lệ cho cô ấy nhưng tôi không thể tưởng tượng được thân thể tôi tiếp xúc gần với cô ta, lỡ như cô ấy lại làm điều điên cuồng một lần nữa, tôi không thể mạo hiểm được. Cho nên tôi đây, dậy thật sớm để cô hàng xóm không thể rình mò và bắt được tôi. Tôi nghe được từ Tiffany – bạn cô ấy – người mà tôi mới gặp bảo rằng Jessica là một sleepy head vậy nên cô ấy sẽ không thể thức dậy sớm được cho nên tôi nhân cơ hội này để thoát khỏi cô ấy. Để thức dậy sớm và rời khỏi nhà càng sớm càng tốt và về nhà càng trễ càng tốt.

Tôi ra khỏi nhà và kiểm tra xung quanh trước; trái và phải. OK không có ai cả. Tôi bước đi thật nhanh – nói vậy thôi chứ làm gì đi, thực ra từ khi tôi hơi uốn cong cái lưng mình và để mặt mình song song với mặt đất thì gần như là tôi đang bò để giúp thân thể mình núp và tránh bị nhìn thấy bởi kẻ thù của tôi. Tôi như tội phạm trong cái tư thế này, nếu có ai mà bắt gặp tôi trong cái trạng thái này thì họ có thể nghĩ rằng tôi là một tên trộm.

Tôi gần như đã bò tới được chiếc xe yêu quý của mình Ducati 848 trong khi tự nhiên một đôi chân xuất hiện trước mặt tôi và ngăn chặn tôi khỏi sự truy nã. Tôi nuốt nước bọt, mồ hôi của tôi bắt đầu xuất hiện và tim thì đập nhanh dữ dội.

“Unnie chị làm cái gì vậy?”

Tôi nhìn lên và phát hiện một thiên thần ngây thơ đứng trước mặt và nhìn tôi với vẻ khó hiểu

*Thở dài. Cảm ơn trời phật, chỉ là maknae của chúng tôi.

“Ah ha ha ha…. Chị chỉ kiểm tra đám cỏ thôi mà… Chẳng hạn như có bụi trên đó.” Tôi nói, cảm thấy ngu ngốc trước câu trả lời của mình.

Em ấy nhìn tôi với vẻ còn hoang mang hơn và tôi đứng dậy để lấy lại sự điềm tĩnh của mình.

“Seohyun-ah em làm gì ở ngoài này trong lúc sáng sớm vậy?” Tôi hỏi.

“À em định đưa cho Yoona unnie những cái note này kể từ khi chị ấy bắt đầu quay bộ phim mới, chị ấy đã bỏ lỡ rất nhiều tiết học. Em đã nhờ bạn cùng lớp với chị ấy ghi lại những tờ note này.”

“Wow, Yoong thật may mắn khi có em; em chăm sóc con bé thật là tốt. Các em nên trở thành một đôi thay vì chỉ là bạn.”

Seohyun đã đỏ mặt sau khi tôi nói, thật ra tôi đã biết là có cái gì đó giữa hai tụi nhỏ nhưng xem ra tụi nhỏ này vẫn chưa nhận ra tình cảm thật mà chúng giành cho nhau và tôi thì không muốn thúc giục điều đó, tốt hơn là chúng tự khám phá ra thì hơn.

“Ok nó còn trong phòng đó, nó còn ngủ và em chỉ cần đi–”

“YAH!...KWON YURI!!”

Tôi như đóng băng sau khi nghe giọng nói đó, không có nhầm lẩm gì nữa, chỉ duy nhất có một người sở hữu cái giọng thiên thần nhưng đầy lạnh lùng đó. Chính là cô ấy JESSICA JUNG.

“Cô nghĩ cô đang làm gì vậy hả?” cô ấy nói trong khi tiến tới phía tôi với đôi mắt lườm thẳng vào tôi.

“H-huh… Tôi-i đ-đã làm-m gì?” Trời ơi tôi ghét bản thân mình vì cái tội lắp bắp.

“Cô đã làm gì ư? Được thôi, tôi sẽ nói cho cô biết cô đã làm gì. Cô đã trốn tránh tôi hai ngày nay và bây giờ cô lại định trốn nữa!” Cô ấy nói với đầy sự giận dữ trên mặt.

“Ahmm, xin lỗi, em không muốn làm phiền hai người nhưng-” Seohyun nói trong khi nhìn Jessica và tôi. “Yuri unnie, chị thật là một tay chơi, cô ấy là một trong những fangirl bị chị dụ dỗ bởi những lời hứa mơ hồ đó hả?” Em ấy hoàn thành câu nói và để lại tôi với cái hàm của mình bị rơi xuống đất. Tôi không thể tin được; maknae của chúng tôi cũng nghĩ tôi là một tay chơi. Tại sao họ lại luôn hiểu lầm tôi như thế chứ?

“Xin lỗi nhưng tôi không phải là fan của cô ta và sẽ không bao giờ là một trong số họ.” Jessica nói.

“Maknae, sao em có thể nói chị là tay chơi chứ? Trời ơi, Taengoo đã đầu độc em rồi.” Tôi nói với hai cánh tay giơ lên trời trong tư thế đầu hàng.

“Vậy đó là ai vậy unnie?” Seohyun hỏi.

“Cô ấy là hàng xóm mới của chị. Cô ấy tên là Jessica Jung.”

“Chờ đã, chị vừa nói Jessica Jung à?” Seohyun hỏi với đôi mắt vô tư mở rộng.

“Ừ… sao vậy? Em biết cô ấy hả?” Tôi hỏi trong khi chỉ vào Jessica.

“Vâng, em biết cô ấy. Em là fan lớn của cô ấy.” Seohyun ngượng ngùng nói, “Cô ấy là nhà văn với các tác phẩm bán chạy nhất và em là một fan cuồng nhiệt của cô ấy.”

Đây là lần thứ hai hàm của tôi bị rớt xuống đất, Jessica Jung là một nhà văn thì điều đó chẳng làm tôi sốc đâu, cái điều làm tôi sốc đó là Seohyun chỉ đọc những quyển sách truyền cảm hứng vậy cho nên có nghĩa là Jessica viết ra những cuốn sách truyền cảm và nó rõ ràng chẳng hợp với cô ấy chút nào. Trong chính ánh hào quang của mình, tôi tin rằng cô ấy chẳng thể viết những cuốn sách bán chạy nhất. Tôi nghĩ cô ấy hợp với viết về làm sao để sống cuộc sống đầy khổ sở.

Tôi nhìn về phía Jessica và với sự ngạc nhiên của tôi, đây là lần đầu tiên tôi thấy cô ấy cười. Nó không hề là một nụ cười bình thường nhưng nụ cười chắc chắn làm bạn không thể thở nổi, cô ấy xinh đẹp đến nỗi làm tôi quên rằng cô ấy lạnh lùng và ác độc với tôi như thế nào.

“Thật chứ? Em đọc sách của chị à?” Jessica nói trong khi mỉm cười với Seohyun và Seohyun thì gật đầu.

“Ah.. er.. Jessica” Tôi nói, kêu gọi sự chú ý của cô ấy. “Cô là nhà văn, vậy cô viết những quyển sách truyền cảm hứng à?’ Tôi hỏi cô ấy, vẫn chưa tin rằng người như cô ấy có thể viết một cuốn như vậy.

“Yes, tôi là nhà văn nhưng tôi không viết những thứ như thế. Tôi viết tiểu thuyết lãng mạn.”

“Eh?” Bây giờ thì tôi hoang mang. KỂ từ khi nào Seohyun bắt đầu đọc những thứ lãng mạn chứ.

Tôi nhìn Seohyun và thấy rằng em ấy đang đỏ mặt. Bây giờ thì tôi hiểu rồi, tôi nghĩ maknae của chúng tôi đã trưởng thành và nhận ra sự tồn tại về cái gọi là thu hút của tình yêu.

“Vậy Seohyun-ah, phải chăng Yoong chính là lí do khiến em bắt đầu tìm đọc những tiểu thuyết lãng mạn này?” Tôi hỏi em ấy đầy vẻ trêu chọc. Và bây giờ thì em ấy đã ngượng đến chính cả mặt.

“Ah xin lỗi, nhưng em phải đưa những cái note này cho Yoona unnie.” Em ấy nói, tránh ánh nhìn của tôi. “Thật là vinh dự khi được gặp cô, cô Jessica.” Em ấy nói khi cúi chào Jessica.

“Làm ơn hãy gọi chị là unnie và cũng rất vui khi được gặp em Seohyun.” Jessica nói và trao cho Seohyun nụ cười tuyệt đẹp của mình.

“Ah okay Jessica unnie” em ấy nói và nhanh chóng chạy vào nhà của tôi, cố giấu khuôn mặt đỏ như gấc của mình.

Tôi mỉm cười khi nhìn Seohyun, em ấy thật dễ thương. Đột nhiên tôi cảm thấy một cái vỗ nhẹ lên vai và khi tôi quay lại thì thấy Jessica đang lườm tôi một lần nữa với hai tay khoanh trước ngực. Wow cô ấy thật là tâm thần; trong một giây phút nào đó tôi thấy cô ấy cười và cứ nghĩ rằng mình đã nhìn thấy một thiên thần nhưng bây giờ cô ấy lại đang liếc tôi như thể muốn giết chết tôi vậy.

“Cái gì?” Tôi hỏi rõ ràng.

“Cô bây giờ là nô lệ của tôi nhớ chứ và tôi đã thức dậy vô cùng sớm để bắt cô, vậy nên tôi vô cùng mệt và đói bụng. Tôi cần bữa sáng của mình ngay bây giờ. RIGHT N.O.W.” Cô nói trong một lần duy nhất và nhấn mạnh hai từ cuối vừa trượt ra khỏi miệng mình.

“Nhưng tôi có cuộc họp quan trọng hôm nay.”

“Yah! Đừng làm tôi bực mình Kwon Yuri; cô đã có một món nợ với tôi trong hai bữa qua.”

*Thở dài.* Tôi đoán là mình không thể trốn khỏi cô ấy được nữa. Đây là sự bắt đầu của việc sống dưới địa ngục với Jessica Jung.

Tôi đi theo chủ nhân của mình. Er-… công chúa thì hợp hơn, bước vào lâu đài của cô ấy. Cô ấy lập tức đẩy tôi vào phòng ăn sau khi tôi vừa bước chân vào tòa lâu đài và bắt đầu yêu cầu tôi nấu nướng và làm cho cô ấy một bữa sáng thật ngon miệng. Thật ra thì tôi chả gặp khó khăn gì trong việc nấu nướng cả; sự thật thì tôi lại giỏi trong khoảng đó, đó là lí do tôi có hai shikshin sống hạnh phúc với tôi vì tôi có khả năng trong nấu ăn.

Cô công chúa cho phép mình ngồi thoải mái trên bàn ăn và quan sát tôi nấu nướng từ đằng sau trong khi tôi thì bận bịu chuẩn bị bữa sáng cho cô ấy. Tôi nghe thấy tiếng cô ấy ngáp. CHắc hẳn là còn buồn ngủ đây mà.

“Sica, nếu cô còn buồn ngủ thì cô có thể quay trở lại giường cô mình và tiếp tục công việc ngủ của mình.”

“Tôi không muốn… và khoan đã, cô vừa gọi tôi là gì thế?”

“Sica.” Tôi trả lời mà không nhìn cô ấy.

“Ai cho cô có cái quyền gọi tôi như vậy?”

“Oh thôi nào, nó rất khó khăn cho tôi khi gọi cô bằng nguyên một cái tên. Nó quá dài và Sica rất dễ thương mà, nó hợp với cô vì cô rất dễ thương, đặc biệt là lúc cô cười.” Tôi quay lại vào trao cho cô ấy nụ cười quyến rũ nhất của mình.

Cô ấy đỏ mặt…khoan đã. Tôi đang ảo tưởng ư? Tôi đã thấy cô ấy đỏ mặt ư? Trời ơi, cô ấy dễ thương quá. Tôi không thể tin được.

Đột nhiên Tiffany xuất hiện tại phòng ăn; dựa trên biểu hiện của cô ấy thì cô ấy ngạc nhiên khi trông thấy tôi và Jessica.

“Oh my gosh Jessie. Cậu thức dậy trong cái giờ sớm thế này sao… Khoan đã, đây là ngày tận thế của trái đất à?” Tiffany thốt lên và tôi bật cười với lời tuyên bố của cô ấy. Làm cho cả hai chúng tôi nhận được cái lườm đầy lạnh giá từ Jessica.

Tiffany nhanh chóng chuyển sự chú ý sang phía tôi, “Oh Yuwre-ah, tại sao cậu lại ở đây… trong bếp nhà tớ?”

“Ahm… Tớ làm bữa sáng cho công chúa của tớ.” Tôi nói và chỉ vào Jessica mà không hề nhận ra điều tôi vừa nói đã làm Jessica đỏ mặt dữ dội còn Tiffany thì la lớn lên.

“OMG… Yuwre-ah cậu đang cố gắng quyến rũ Jessica đó hả?” Cô ấy hỏi đầy thích thú trong khi tôi thì sững sỡ không biết trả lời ra làm sao.

“Aish Tiffany, cậu ồn quá. Trở về phòng của mình đi.” Jessica nói và đẩy Tiffany ra khỏi phòng ăn.

Toàn bộ thời gian còn lại thật y như là địa ngục đối với tôi. Cô công chúa cứ yêu cầu tôi làm hết cái này đến cái khác, yêu cầu tôi những việc lặt vặt chẳng ra thể thống gì cả. Cô ấy còn bắt tôi sắp xếp những quyển sách của mình và chuyện đó thì chẳng dễ dàng gì. Cô ấy có cả hàng trăm quyển sách, và nó thì dày và nặng đến điên cuồng. Tôi phải sắp xếp nó theo tên tác giả và khối lượng của từng quyển. Khi cô ấy không hài lòng về cách sắp xếp của tôi, cô ấy sẽ nhất quyết bắt tôi xếp lại MỘT LẦN NỮA. Tôi không thể đi làm bởi vì tôi đã kiệt sức cũng chỉ vì những yêu cầu nhảm nhí của cô ấy.

Seohyun’s POV

Tôi rất bất ngờ trước điều Yuri unnie đã nói; chị ấy biết những cảm giác của tôi giành cho em chị ấy à? Tôi lộ liễu thế sao? Vậy sao Yoona chẳng bao giờ bận tâm đến?

Tôi nhẹ nhàng mở cánh cửa phòng Yoona và thấy rằng chị ấy vẫn còn ngủ khi tôi bước vào phòng. Đột nhiên chị ấy di chuyển chút xíu và đặt cánh tay phải của mình lên đùi của tôi. Tôi đóng băng, tay chị ấy chạm vào làn da trần của tôi khi tôi đang mặc một chiếc váy ngắn. Tôi không thể giải thích hết những cảm giác buồn cười này. Và tôi biết rằng mình rất thích nó. Sau đó chị ấy đột ngột mở mắt.

“Oh em xin lỗi. Em làm chị thức giấc à?” Tôi nói.

“Oh…. Không Hyunnie” Chị ấy nói trong khi duỗi thẳng hai tay mình. “Sao em lại ở đây sớm quá vậy?”

“Em mang cho chị những cái note. Em đã nhờ bạn cùng lớp viết những cái này kể từ khi chị không thể đến lớp được.” Tôi nói và trao cho chị ấy những tờ note.

“Wow, cám ơn em Hyunnie. Em là tuyệt nhất!” Chị ấy cười và trao cho tôi nụ cười đẹp nhất của mình. Tôi cảm thấy hai má mình nóng lên còn tim mình thì đập quá nhanh.

“Oh… nhân tiện, em đã gặp hàng xóm của chị.” Tôi nói, cố gắng lấy lại sự bình tĩnh.

“Oh thật chứ?”

“Vâng và chị có tin được rằng chị hàng xóm của chị là tác giả mà em thích nhất, Jessica Jung.”

“Wow thật không?” Chị ấy nói với vẻ đầy thích thú và điều đó khiến tôi bất ngờ.

“Vâng và chị ấy cũng rất đẹp và-”

“Chị biết rồi.”

“Huh?” Tôi bối rối ý của chị là gì khi nói vậy.

“Chị biết rồi. Jessica Jung là một nửa của chị.” Chị ấy nói và tôi bị sốc bởi phát biểu vừa rồi. Tôi cảm thấy như mình bị dao đâm vào người.

“Ý chị là gì unnie?” Tôi hỏi, cố làm ra vẻ bình thường.

“Em biết mà… Chị ấy là nhà văn, chị là diễn viên. Chị và Jessica là một sự kết hợp hoàn hảo. Chị biết vào lần đầu tiên chị gặp chị ấy. Chị biết rằng tụi chị là một sự kết hợp được tạo ra từ thiên đường.” Chị ấy nói với rất nhiều niềm vui trên khuôn mặt mình.

Và mỗi lời nói phát ra từ miệng của chị ấy như một nhát dao cứa tim tôi ra thành trăm mảnh.

Chị ấy ôm tôi, hôn tôi lên trán nhưng tôi không thể cảm thấy được gì nữa. Cảm giác hoàn toàn tê cóng. Cơ thể tôi, tâm hồn tôi, trái tim tôi đang chìm trong đau đớn.

At KimBC Radio Station

Taeyeon’s POV

Đã gần đến 10.00 p.m, kênh radio của tôi sẽ bắt đầu vào đúng 12.00 vào ban đêm nhưng tôi đến đây để nói chuyện với người bạn của mình DJ Kim Shinyoung. Tôi hỏi nhờ chị ấy có thể thay thế mình hôm nay bởi vì tôi phải xuất hiện trong buổi party mà tôi và Yuri sắp xếp giành cho Hyoyeon, nó là buổi tiệc chào mừng cô ấy và cả bọn nhóc sẽ có ở đó.

“Oh Taeyeon-ah, sao em lại ở đây?” Shinyoung hỏi.

“Em đến để nhắc chị về việc thay thế cho em vào tối hôm nay.” Tôi nói.

“Aish… Chị biết rồi mà. Em không cần phải nhắc chị đâu.”

“Cảm ơn unnie, em sẽ đền bù cho chị dịp khác.”

“Chỉ cần gửi lời chào của chị đến Hyoyeon và đừng quên mang đồ ăn đến cho chị ngày mai nhé.” Chị ấy nói.

“Arraso… Vậy em nghĩ là mình nên đi bây giờ và chị nhớ gửi lời xin lỗi của em đến thính giả nghe đài vì không thể ở bên họ tối nay được nhé.” Tôi nói.

“OK … ok. Giờ thì đi đi.” Chị ấy nói cùng lúc đẩy tôi ra ngoài.

Tôi đang ở hành lang thì đột nhiên có một cô gái tông vào người.

“OUCH” Tôi la lên khi mông của mình chạm xuống đất.

“Trời đất ơi, tôi xin lỗi.” Cô gái nói và tiến về phía tôi để giúp tôi đứng lên.

Tôi nhìn cô ấy và ngạc nhiên, cô ấy vô cùng xinh đẹp. Cô ấy cúi người trước tôi và cứ mãi nhắc lại việc cô ấy cảm thấy có lỗi thế nào.

“Không sao đâu mà.” Tôi nói và mỉm cười với cô ấy.

Cô ấy mỉm cười với tôi và trời ơi, đôi mắt cô ấy thật là đẹp, nó tạo thành một nụ cười hình lưỡi liềm. Nó thật sự rất hấp dẫn.

“MỘt lần nữa tôi thật sự xin lỗi, cô thấy đó, tôi đang vội… Tôi xin lỗi.” Cô ấy nói một lần nữa và tôi thật sự không biết cô ấy đã cúi người bao nhiêu lần rồi.

“Không sao mà. Không gây hại gì cả.” Tôi nói và cho cô ấy đi. Lưng của cô ấy đối diện với tôi trong lúc cô ấy đi ngang qua và đôi mắt của tôi tia ngay nơi đẹp nhất. Tôi thở hổn hển. Tôi đã không thể kiểm soát bản thân mình và thì thầm với chính mình.

“Wow nice butt”

“Cái gì?” Cô gái đột nhiên quay lại.

Omona cô ấy nghe thấy tôi à, Oh geez, cái cái nỗi ám ảnh ngu ngốc của mình.

“Oh I said nice butterfly” Tôi nói khi cầm chiếc điện thoại và cho cô ấy xem tấm ảnh của một con bướm trên màn hình.

“Ahh…” Đây là điều cô ấy có thể nói và cô ấy bước đi lần nữa.

Tôi tự đánh bản thân mình vì cái hành động ngu ngốc vừa rồi. Tôi tiếp tục đi bộ và tiến ra bãi đậu xe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro