Chap 14.2
Byun Baekhyun chẳng bao giờ nghĩ tới tình thế sẽ xoay ngược như vậy, mắt thấy mình yếu thế hơn, nhưng chẳng làm gì được.
Park Chanyeol đùa cợt nhìn cậu, bàn tay ôm lấy thắt lưng cậu không an phận mà bấm một cái, hài lòng nghe Byun Baekhyun ưm một tiếng.
"Đây chẳng phải là điều cậu muốn sao?"
Byun Baekhyun trừng mắt nhìn hắn. Cậu biết trẻ con không đánh lại chó sói, mình chính là đứa bé trắng mềm kia, nhưng mà mình cũng sắp bị sói ăn rồi.
Ngay từ đầu Park Chanyeol còn có chút tự động kiềm chế, nhưng mà sau khi Byun Baekhyun liều mạng giãy dụa đấu tranh thì hắn chịu không nổi nữa. Quần jeans đã căng lên, chỗ kín phồng đến phát đau.
Cúi đầu khẽ gặm cổ của Byun Baekhyun, nghe Byun Baekhyun phát ra tiếng rên rỉ vì khó nhịn được, lần thứ hai ngẩng đầu lên, ánh mắt đã hoàn toàn bị tình dục bao phủ, chỉ là khi nhìn thấy bộ dạng không được tự nhiên của Byun Baekhyun thì trong lòng vẫn uất nghẹn.
"Là cậu trêu chọc tôi trước," Một tay Park Chanyeol vói vào trong vạt áo của Byun Baekhyun, bắt đầu vuốt ve tấm lưng trơn bóng của cậu, "Bây giờ lại giả vờ trưng ra bộ mặt không cần để làm chi, rõ ràng bản thân cũng rất hưng phấn."
Thân thể của Byun Baekhyun run lên rõ ràng, phía sau lưng nhạy cảm bị bàn tay hơi thô ráp của Park Chanyeol vuốt ve từ trên xuống dưới đã nổi một lớp da gà mỏng. Trong lòng còn đang suy nghĩ phải khoe tài thế nào thì trên người đã mát lạnh, áo đã bị Park Chanyeol tốc lên rồi.
Chết tiệt. Byun Baekhyun thầm nghĩ. Hôm nay cậu mặc quần áo rất mỏng, bởi vì cậu vốn tới đây để dùng sắc dụ dỗ, lại không nghĩ rằng sẽ bị giày xéo như thế. Bây giờ chuyện ngày càng đi lệch khỏi hướng tiến triển, cứ thoát khỏi quỹ đạo khiến cậu hoàn toàn không nắm bắt được.
Cậu cũng không phải loại người thủ thân như ngọc, nhưng cậu không thể để Park Chanyeol đạt được mục đích. Ý nghĩ trẻ con trong lòng đều khiến hai người không chịu thua, hai người hết lần này tới lần khác cũng đều quật cường như vậy.
Park Chanyeol ỷ vào ưu thế áp đảo của vóc người, nhanh nhảu lột hết áo, sau đó bắt đầu cởi quần Byun Baekhyun. Byun Baekhyun biết rõ phải đấu tranh hết mức, nhưng lại thầm nghĩ, cùng lắm thì đợi, thì giả chết, không cho Park Chanyeol thoải mái là được rồi, cũng không để ý nữa.
Thân trên của Byun Baekhyun trần trụi đầy vết xanh tím, quần cũng bị kéo xộc xệch, mà quần áo của Park Chanyeol thì vẫn ngăn nắp sạch sẽ như cũ, nhưng đuôi tóc có chút ướt đẫm mồ hôi của hắn đã làm tăng bầu không khí dâm mỹ trong phòng. Một giọt nước từ tóc mái của Park Chanyeol nhỏ xuống mặt Byun Baekhyun. Byun Baekhyun híp mắt lè lưỡi liếm liếm, ngửa cằm lên không chút sợ hãi mà nhìn thẳng Park Chanyeol.
Một tiếng thở gấp, Park Chanyeol đặt Byun Baekhyun lên tường mạnh bạo hơn, một tay sờ vào công tắc đèn ở bên cạnh.
"Ê! Đừng ——" Byun Baekhyun sợ hắn tắt đèn, gấp đến độ lấy một tay đang để trên cổ Park Chanyeol xuống ngăn lại.
Park Chanyeol cúi đầu cười, nắm lấy tay Byun Baekhyun, mười ngón tay đan nhau. Cúi đầu hôn lên môi của Byun Baekhyun một lần nữa.
Byun Baekhyun cảm giác mình nhất định là điên rồi. Hiện tại rõ ràng là bị cưỡng bách, hơn nữa là trong một không gian hẹp như vậy, tuy rằng đèn đóm sáng trưng, cửa không đóng, vẫn khiến bản thân khó chịu đôi chút. Dù có nhiều nhân tố bên ngoài như vậy nhưng cũng không làm nụ hôn của Park Chanyeol tạo cảm giác khó chịu cho mình.
Giữa cơn ý loạn tình mê, cậu không có tâm tư suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ là vào lúc Park Chanyeol cởi quần jeans của mình xuống đến đầu gối, bỗng nhiên cảm thấy hơi xấu hổ. Nếu ở trong bóng tối thì còn tạm được, nhưng bây giờ cửa mở toang, đèn đóm sáng trưng khiến Byun Baekhyun có một cảm giác hưng phấn lạ kỳ.
Cậu rốt cuộc hiểu rõ, mình vốn không nên dùng sắc dụ dỗ một người theo chủ nghĩa cấm dục.
Park Chanyeol thật vất vả mới tìm được một người có thể khiến cho mình hứng thú, căn bản không bỏ được, thoáng cái liền làm đến bước cuối cùng. Hình như là đang trêu đùa cậu ấy, từ cổ gặm cắn từng chút xuống phía dưới, cuối cùng dừng lại ở ngực, ngậm vào đầu nhũ nhạy cảm của Byun Baekhyun.
"Uhm! ——" Tiếng rên rỉ không kiềm chế được mà theo giữa răng môi truyền ra, hai tay cắm vào mái tóc hơi xoăn của Park Chanyeol.
Park Chanyeol lại giống như đùa mãi thành nghiện, không vội vàng thực hiện bước tiếp theo. Bàn tay không an phận mà chu du trên người Byun Baekhyun, cuối cùng đi tới dưới, cách quần lót nắm lấy chỗ yếu đuối của Byun Baekhyun.
"Uhm! ! ————" Nói sao đi nữa thì căn bản cũng không phải là một loại kích thích cùng cấp độ. Hông Byun Baekhyun bắt đầu mất đi khống chế mà run run. Ánh mắt Park Chanyeol ánh lên tia xấu xa, dùng tay đánh một vòng. Byun Baekhyun khó chịu với cử chỉ âu yếm cố ý không đến nơi đến chốn của Park Chanyeol, liều mạng run rẩy. Dục vọng ở phía trước đã chảy ra chất lỏng, khiến quần lót ướt đẫm một mảng.
Điên rồi điên rồi. Hiện tại Byun Baekhyun đã hoàn toàn khuất phục trước sự điều khiển của dục vọng, cũng bất chấp có cảm thấy xấu hổ hay không, liền đem cánh tay quấn trên cổ Park Chanyeol xuống, cúi đầu bắt đầu cởi dây nịt của Park Chanyeol ra. Vóc người của Park Chanyeol không tinh tế như của Byun Baekhyun nhưng vẫn rất gầy gò, quần lót và quần jeans cùng nhau rơi xuống đất, khóa dây nịt chạm đất phát ra tiếng kim loại. Mà Park Chanyeol vẫn cực khổ duy trì bình tĩnh như cũ, từ trên cao nhìn xuống Byun Baekhyun bị tình dục ép phát điên.
Cố ý dùng tốc độ chậm nhất cởi quần lót của Byun Baekhyun ra, dùng bàn tay thô ráp tay vuốt ve dục vọng của Byun Baekhyun. Byun Baekhyun vì cảm thấy xấu hồ mà vùi đầu vào trong hõm vai Park Chanyeol, Park Chanyeol ngừng động tác trên tay, nâng cằm Byun Baekhyun lên, quả thật nhìn thấy Byun Baekhyun cố sức cắn môi dưới như trong dự kiến.
"Muốn thì cứ la lên."
Byun Baekhyun không trả lời, vẫn liều mạng cắn để mình đừng phát ra âm thanh, nhưng mà tiếng rên rỉ nhỏ vụn cũng không nhịn nổi nữa, vào lúc bàn tay của Park Chanyeol từ phía trước chạy đến huyệt sau...
"A —— a a a a ——" Byun Baekhyun chịu không nổi kích thích chậm rì của Park Chanyeol, mắt đỏ rực kêu lên thành tiếng, phía trước đã phun ra chất lỏng trắng đục.
"Quả nhiên là thân thể trải qua hàng trăm trận chiến." Ngón tay của Park Chanyeol chậm rãi ra vào, nói những lời làm Byun Baekhyun xấu hổ.
Byun Baekhyun ngấn nước mắt không đáp lời, muốn đưa tay xuống an ủi chỗ đáng thương ở phía trước đã mềm rũ của mình một chút, lại bị một tay Park Chanyeol nắm lại.
"Ai cho cậu tự làm?"
Byun Baekhyun ngẩng đầu nhìn về phía Park Chanyeol, trong mắt lộ vẻ tuyệt vọng.
"Xin tôi đi."
Park Chanyeol cười thầm mình đúng là điên rồi. Rõ ràng bình thường vẫn lý trí như vậy, nhưng mỗi lần gặp gỡ người kia thì như trở thành người bị tâm thần phân liệt. Có lẽ là ánh sáng mờ ảo và vết thương trên người Byun Baekhyun đã khơi dậy ham muốn ngược đãi, trong lòng Park Chanyeol nghĩ, cứ để cho hắn phóng túng một lần cũng được, chỉ một lần thôi.
Giọng nói của Byun Baekhyun đã mang theo chút nức nở.
"Xin cậu..."
"Xin tôi cái gì?"
"Xin cậu... tiến đến..."
Park Chanyeol vẫn không biết thỏa mãn như cũ, đem dục vọng căng hết mức của mình đến phía sau Byun Baekhyun, thậm chí chơi xấu mà tiến vào một chút, quyết tâm muốn làm cho Byun Baekhyun nói ra những lời đáng xấu hổ nhất.
"Cầu xin tôi đi vào bên trong cậu? Hả?"
Cuối cùng Byun Baekhyun cũng không nhịn được. Yêu cầu quá đáng của Park Chanyeol lại khơi dậy ham muốn chiến thắng đáng sợ của cậu một lần nữa.
Rõ ràng hai người đều muốn, nhưng cứ dằn vặt nhau như vậy làm gì chứ.
Cách một lớp quần áo liền cắn lên vai Park Chanyeol. Quả thật quyết liệt, hoàn toàn nằm ngoài dự tính của Park Chanyeol.
Park Chanyeol hốt hoảng, tay chống ở thắt lưng của Byun Baekhyun vừa lúc buông lỏng, toàn bộ dục vọng trượt vào phía sau của Byun Baekhyun. Vì nguyên nhân trọng lực khiến Park Chanyeol trực tiếp chọc tới chỗ sâu nhất, mỗi một mạch máu trên dục vọng đều ma sát vách trong nhạy cảm của Byun Baekhyun.
"Ss ——" Vốn Park Chanyeol không phải chưa từng làm qua, nhưng cảm giác ấm áp và siết chặt như vậy thì hắn không nhớ là mình từng trải qua.
Có thể trước khi tiến vào thì Park Chanyeol còn có thể khống chế cuộc tranh cãi giữa hắn và Byun Baekhyun, nhưng vách trong của Byun Baekhyun thật sự quá mức nóng bỏng, lửa nóng đến mức khiến Park Chanyeol không cách nào tự kiềm chế được, Park Chanyeol cúi đầu thấy ánh mắt ngấn nước của Byun Baekhyun, hai tay ôm lấy hông của Byun Baekhyun bắt đầu không chút kiêng kỵ mà xông tới.
"A a a —— a a a —— cậu—— cậu chậm một chút a a a ——" cảm giác khi vừa vào lại đụng đến điểm nhạy cảm thật sự là vô cùng kích thích, thế nên Byun Baekhyun thậm chí nói không được một câu hoàn chỉnh.
Park Chanyeol không biết rốt cuộc là cấm dục bao lâu rồi, vừa xông tới thì hoàn toàn không có tiết chế, Byun Baekhyun trong cơn mơ màng chỉ cảm giác mình bị đội bay lên.
"Đừng —— a a a —— muốn —— muốn rách rồi —— Aha ————" Byun Baekhyun cảm thấy xấu hổ mà cúi đầu, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống chỗ giao hợp của hai người.
Park Chanyeol phát hiện Byun Baekhyun khóc rất dữ dội, điều này cũng là một lý do khiến hắn cảm thấy hưng phấn, nhưng vẫn ngừng lại, nâng chiếc cằm nhỏ tinh tế của Byun Baekhyun lên lần nữa, ngắm nghía những giọt nước mắt lăn dài trên má.
Đột ngột tạm dừng làm Byun Baekhyun từ thiên đường rơi xuống đất, giận đùng đùng nhìn vào ánh mắt bị ham muốn che mờ của Park Chanyeol, phía sau hung hăng kẹp lại một cái.
"!" Cơn tức của Park Chanyeol lại nổi lên, một kẹp suýt nữa làm cho mình cứ như vậy mà tước vũ khí đầu hàng, uổng công mình lo lắng mà dừng lại xem cậu ấy có sao không.
Không nói không rằng mà ôm ấy Byun Baekhyun đang áp nửa người trên lên tường, không để ý phân thân của mình còn ở trong huyệt nhỏ của Byun Baekhyun, bước từng bước từ phòng chứa quần áo đi tới bên giường, ném Byun Baekhyun lên đó.
Vài bước đi khiến Byun Baekhyun bị cắm vào lúc cạn lúc sâu, hiện tại đột nhiên sau huyệt trống không, cậu dùng ánh mắt mông lung vì bị một lớp sương che mờ khó hiểu mà nhìn về phía Park Chanyeol đang chậm rãi nằm xuống giường.
"Muốn thì tự mình ngồi trên lại."
Byun Baekhyun đã không có sức lực đi tự hỏi tại sao cứ muốn đấu võ mồm với cậu, lung lung lắc lắc mà bò qua lại, bước ngồi ở trên người Park Chanyeol, nhắm ngay miệng huyệt liền lập tức ngồi xuống.
"A ——" Cảm giác sau huyệt rốt cuộc bị lấp đầy khiến Byun Baekhyun thở phào nhẹ nhõm. Park Chanyeol thấy yêu tinh trên người lộ ra biểu cảm mê hoặc như thế thì cuối cùng cũng nhịn không được, bắt đầu chuyển động kịch liệt.
"A a a a ———— chỗ đó ———— đừng mà a a a a a —————— "
Park Chanyeol chơi xấu, lần nào cũng đều nhắm trúng chỗ kia. Byun Baekhyun ánh mắt mê loạn, mái tóc đong đưa quả thật xinh đẹp đến khó tin.
"A a a —— không xong —— tha cho —— tha cho tôi a a ———— "
Lời còn chưa dứt thì ngay trước cũng đã giống như không thể khống chế mà phun ra chất lỏng đục đục thêm một lần nữa. Park Chanyeol nhíu nhíu mày, dường như là bất mãn Byun Baekhyun không có chờ hắn, càng dùng lực xông tới, sau khi đụng vào mấy chục lần thì cuối cùng cũng tước vũ khí, khiến từ trong ra ngoài của Byun Baekhyun đều tràn đầy hương vị của mình.
Tóc mái bị mồ hôi thấm ướt dính vào trên trán, sau khi làm xong thì thể lực của Byun Baekhyun đã hoàn toàn không ổn, yếu ớt ngã xuống giường chợp mắt. Park Chanyeol cúi đầu cười cười, ôm ngang Byun Baekhyun đi vào phòng tắm.
Lúc Byun Baekhyun đang ngâm trong bồn tắm thì ngủ gật, một mình Park Chanyeol rửa sạch cho cậu từ trong ra ngoài, dùng khăn tắm bọc cậu lại, ôm ra khỏi bồn tắm lớn. Đầu của cậu suy yếu rũ xuống, tóc mái ẩm ướt vẫn dính vào trán như trước, chiếc cổ và xương quai xanh duyên dáng vẽ ra đường vòng cung xinh đẹp, Park Chanyeol đi vào phòng ngủ liền trực tiếp thả cậu lên giường, cẩn thận đắp chăn ngay ngắn cho Byun Baekhyun.
Sau khi xác nhận Byun Baekhyun đã ngủ say, hắn mới nhìn lại quần áo xốc xếch trên người mình, bất đắc dĩ cởi quần áo ra, đặt dây chuyền lên trên bồn rửa, ngẩng đầu nhìn mình trong gương.
Hắn cảm thấy càng ngày hắn càng không giống mình.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ cũng chậm rãi bò lên phần giường bên kia, lấy tay chống đầu nhìn gương mặt Byun Baekhyun khi ngủ.
Hai người bọn họ còn phải dây dưa tới khi nào.
Hắn cảm thấy nhất định kiếp trước đã thiếu nợ cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro