Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 9

CHAP 9 :

Trong những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời mình, ông lặng lẽ đồng hành cùng con gái trải qua quá trình giày vò của sự trưởng thành và thoát xác

**************

Ai cũng biết Siwon cực kỳ hứng thú với kế hoạch vốn đầu tư, một số nguyên lão và các nhân vật khác của Kwon Thị cũng lũ lượt kéo nhau đến "tạo quan hệ" với anh ta

Trong giới thương trường rộ lên tin đồn Siwon đã ký một hiệp định hợp tác nào đó cùng với tầng lớp lãnh đạo cấp cao nắm thực quyền ở Kwon Thị, chấp nhận đắc tội với Kwon Thị tiểu để cùng hợp lực đẩy Yuri - lúc này vị trí vẫn còn đang lung lay - ra khỏi trung tâm quyền lực tối cao, nhờ vậy anh sẽ có được một phần cổ phiếu của Kwon Thị và chính thức bắt đầu tiếp cận giới thương mại ở Thành phố C

Không có lửa thì làm sao có khói được? Thế nên tin đồn này lan ra khiến lòng người ngày càng hoảng loạn. Choi Siwon đã xưng bá nhiều năm trên thương trường Thành phố G, thực lực vô cùng mạnh. Một số lãnh đạo cấp cao ban đầu còn nể mặt Sang Woo và Kwon Thị tiểu ủng hộ Yuri lên nắm quyền sau khi nghe ngóng thông tin đã nhanh chóng chuyển hướng, số còn lại thì bàng quan, tạm thời giữ vị trí trung lập

Bây giờ ở Kwon Thị, Yuri gần như bị cô lập, một mình xoay sở rất cực khổ

Những điều ấy Yuri chẳng hề hé răng với Jessics, chỉ có điều giờ tan sở của cậu ngày càng muộn, vẻ mệt mỏi hiện trên khuôn mặt cậu khiến một người tinh tế nhạy cảm như cô vẫn có thể cảm nhận được sự vất vả của cậu trong thời gian này

***********

"Jessica..Jessica?" Sang Woo phát hiện cô con dâu lại đang lơ đãng

"Dạ! Bố!" Jessica định thần lại: "Bố nói gì cơ ạ?"

"Lúc nãy bố hỏi con, sắp đến Giáng sinh rồi, con với Yuri đến nhà ông ngoại đón Giáng sinh cùng bố mẹ có được không?" Ông cười hiền hòa: "Lúc đó mọi người trong nhà đều có mặt đông đủ, vui vẻ náo nhiệt lắm! Đến Tết thì hai đứa về nhà bố mẹ bên đó sau nhé!"

"Sao có thể như thế được ạ?" Jessica ngạc nhiên

"Được chứ, không sao đâu! Năm mới bố mẹ phải về nhà tổ họ đó Tết, ở đó rất đông người, bố mẹ cũng phải lo xã giao nhiều. Bố mẹ con chỉ có hai người đón năm mới ở nhà lạnh lẽo lắm! Năm nay lại là năm đầu tiên sau khi con lấy chồng, chắc là hai người vẫn chưa quen đâu. Con dẫn Yuri cùng về bên đó đón giao thừa rồi mùng hai hẵng về nhà !" Sang Woo trước nay vẫn luôn dịu dàng với con dâu ngoan hiền của mình

Trong lòng Jessica vui sướng cực độ, nhưng nghĩ một hồi lại thấy không được ổn cho lắm :"Vậy...để con về bàn bạc với Yuri ạ" Cô ngập ngừng hồi lâu, mãi mới lên tiếng

Sang Woo khẽ gật đầu rồi lại mỉm cười: "Yuri chắc chắn sẽ đồng ý! Từ nhỏ nó đã không thích về nhà bên nội đón Tết rồi"

"Tại sao ạ?" Hồi còn bé, Jessica rất mong chờ tới dịp được về quê nội cùng vui vầy đón Tết với mọi người

Sang Woo cười nhạt: "Nó không thích đám người đó, áp lực nhà họ Kwon đặt lên vai nó quá lớn. Vì thế khi trưởng thành nó thà một mình ra ngoài vùng vẫy, làm công cho Kwon Thị tiểu còn hơn quay về tiếp quản Kwon Thị. Hừm, giờ thì nó biết thế nào là lợi hại rồi... Nếu nó chịu về bên cạnh bố lúc sức khỏe bố còn tốt thì đã chẳng đến nỗi này !"

"Vì thế mà bây giờ bố bỏ mặc cậu ấy ạ?" Chuyện này Jessica đã muốn hỏi từ rất lâu, rất lâu rồi. Sang Woo đã lèo lái Kwon Thị mấy chục năm nay, "sấm rền gió cuốn" là thế, không thể phủ nhận ông là một nhân vật cực kỳ lợi hại, vậy tại sao giờ Yuri đang khó khăn thế kia mà ông lại không chịu dạy bảo cho cậu ?

"Bố, bố muốn cho cậu ấy một bài học rồi mới giúp cậu ấy phải không ạ?" Cô hỏi

Sang Woo có chút tiếc nuối, ông lắc đầu: "Hai tháng trước bố vẫn còn cái suy nghĩ đó, nhưng bây giờ thì không được rồi." Tae Young không có ở đây, trong phòng bệnh chỉ còn lại hai người họ, cuối cùng ông cũng có thể thẳng thắn nói ra tâm sự trong lòng một cách thoải mái: "Jessica, bố chỉ có một đứa con gái là nó, bố thật sự mong muốn có thể truyền hết tất cả những kinh nghiệm, tất cả những bài học, tất cả mọi thứ trong cuộc đời bố cho nó. Bố hy vọng nó có thể giỏi giang hơn bất kỳ ai, nhưng không kịp nữa rồi, thời gian của bố không còn nhiều, không đợi được nó dần tiến bộ nữa rồi. Trong những ngày tháng ít ỏi còn lại, bố phải xem nó chịu đựng giày vò ra sao, xem nó sẽ làm cách nào để vượt qua được lần này, nếu có thất bại cũng không sao cả, vì bố còn có thể dạy cho nó cách làm thế nào để vực dậy. Đây là bài học trực tiếp nhất, cũng là bài học cuối cùng mà bố có thể dạy cho nó"

"Bố, bố đừng nghĩ như vậy mà... Mặc dù công việc của Yuri ngày càng bận rộn nhưng cậu ấy đã rất cố gắng, thậm chí ngày nào cậu ấy cũng tìm kiếm tài liệu y học mới nhất cùng những bác sĩ tốt nhất, cậu ấy nói bố sẽ không sao đâu... Thật sự sẽ không có chuyện gì đâu ạ!" Hai mắt Jessica đỏ hoe, giọng nói cũng biến đổi rõ ràng

Sang Woo vẫn giữ nụ cười ôn hòa: "Bố biết" Ông nói :"Nhưng cái chết là điều không thể tránh khỏi, bố chẳng thể theo nó suốt cuộc đời được. Người sẽ ở bên cạnh nó suốt đời là con. Con là một cô gái tốt, lấy Yuri nhà chúng ta con đã phải chịu thiệt thòi ấm ức rồi, điều này trong lòng bố luôn hiểu rõ. Hừm, những người làm cha làm mẹ đều rất ích kỷ, bố thực sự rất vui mừng thấy có con ở bên Yuri của bố, sau này... nó phải trông cậy vào con rồi !"

**************

Rời bệnh viện rất lâu rồi mà Jessica vẫn không thể kìm được nước mắt

Thực ra cô và Sang Woo không tiếp xúc nhiều. Thường ngày ông lúc nào cũng nghiêm trang, cho dù ông đối với cô có ôn hòa dịu dàng hơn với Yuri mấy phần thì trong lòng cô, ông với bố cô đều giống nhau, đều là những người mà cô cần phải nhất mực tôn kính

Nhưng điều đó không có nghĩa là cô không hiểu được tấm lòng của ông dành cho Yuri, có thể do cô đứng ngoài cuộc nên càng thấy rõ ràng hơn, ông luôn đặt sự kỳ vọng rất lớn vào Yuri. Từ trước đến nay ông vẫn luôn yêu thương đứa con gái này theo cách của riêng mình. Yuri từ bé đã được mọi người thương yêu chiều chuộng, nhưng trong vô vàn tình thương đó, Sang Woo vẫn luôn kiên trì dành cho cậu thứ tình thương đặc biệt nhất

Không phải ông không thể giúp đỡ Yuri vượt qua cơn hoạn nạn này, chỉ có điều, trong cuộc sống về sau, Yuri nhất định sẽ còn phải gặp nhiều khó khăn tương tự như vậy, lúc đó ông đã không còn trên cõi đời này nữa, không thể dõi theo cậu từ đầu đến cuối như bây giờ. Ông lặng lẽ thu nạp mọi yếu điểm cũng như những thiếu sót của cậu, đợi đến lúc cuối cùng, khi cậu khó lòng vượt qua được, ông mới phân tích và giải quyết giúp cậu....Ông muốn ở cạnh bên đứa con gái yêu quý của mình trong những giây phút cuối đời cực kỳ đáng trân trọng này, muốn cùng nó chịu đựng quá trình giày vò của sự trưởng thành và thoát xác. Như vậy, bất kể sau này Yuri của ông có gặp phải chuyện gì cũng sẽ luôn nghĩ đến những ngày tháng này, sẽ ghi nhớ sức mạnh cuối cùng mà bố đã để lại cho mình

Bố cô cũng như vậy phải không ? Nhất định ông cũng đang đứng ở một góc nào đó mà cô không thể nhìn thấy, dùng cách riêng của mình để che chở cho cô, toàn tâm toàn ý yêu thương cô. Cũng giống như Yuri, luôn cảm thấy bố cậu không yêu thương mình, kỳ thực những lời trách mắng và những cuộc tranh luận đã khiến cô tổn thương trước đây đều là những biểu hiện mờ nhạt của tình yêu sâu đậm mà bố luôn dành cho cô, phải vậy không ?

****************

Bệnh viện cách nhà bố mẹ Jessica không xa lắm, cô còn đang mải chìm đắm trong bi thương và những điều đáng trân trọng mà cô mới lĩnh ngộ được, cô vừa khóc vừa đi về nhà, không bao lâu sau đã bước đến con đường dẫn vào sân khu chung cư nhà bố mẹ mình. Trong lòng dạt dào những cảm xúc mới mẻ, cô vội vàng chạy về nhà. Vừa qua khỏi chỗ ngoặt, cánh cổng khu nhà chỉ còn cách Jessica hai ngã rẽ nữa, cô bỗng thấy có một thứ gì đó bay tới trước mặt mình, rồi một âm thanh chói tai vang lên, một bên má cô đột nhiên đau buốt

Jessica khựng lại vài giây rồi mới lấy lại được ý thức, một chai bia vừa bay sượt qua mặt mình. Nó đập mạnh vào bức tường bên tay trái cô, vỡ tung tóe, vài mảnh vụn bắn vào mặt cô. Jessica ngẩn người, đưa tay lên vuốt khuôn mặt lạnh toát rồi giơ ra xem, trong lòng bàn tay cô toàn là máu...

Tiếng "vù vù" khủng khiếp bên tai khiến cô dựng tóc gáy, vô số chai bia đang "bay lượn" ở trước mặt và sau lưng Jessica, một số chai đập vào người cô, phần lớn còn lại thì lao thẳng vào bức tường bên cạnh, sau đó vỡ vụn, những mảnh thủy tinh sắc nhọn văng tung tóe. Lúc này cô mới hoàn hồn, ôm đầu ngồi thụp xuống đất, cô sợ đến mức phát run, vừa khóc vừa hét lớn: "Cứu tôi với!"

***************

Khi Jessica đang kêu khóc vì "sự nổi loạn của những chai bia" thì Yuri vừa kết thúc một cuộc họp. Đám bô lão phiền phức đang ra sức ủng hộ đầu tư ba bên khiến cậu cực kỳ đau đầu, cậu phải hết sức kiềm chế giải tán hội nghị. Vừa vào đến văn phòng, Yuri tức tối giơ chân đá mạnh vào bàn trà

Sau đó, không hiểu tại sao Yuri cứ cảm thấy trong lòng bất an. Văn bản trong tay rõ ràng là đã nghĩ ra phương án xử lý cũng như đã cân nhắc ổn thỏa từng câu chữ, thế nhưng cứ bôi bôi xóa xóa mãi vẫn không tài nào viết xong được

Cuối cùng, Yuri bực bội ném thật mạnh cây bút máy ra ngoài, đúng lúc Siwon đẩy cửa bước vào, may mà kịp né qua một bên

Cô trợ lý đang chạy theo phía sau gấp gáp giải thích: "Kwon tổng! Kwon tổng, ông ấy..."

"Không sao, cô ra ngoài đi !" Yuri lập tức lấy lại bình tĩnh, bình thản nói

Siwon chẳng hề áy náy chút nào khi chưa được mới đã xông vào, anh ta thoải mái ngồi xuống trước mặt Yuri, mỉm cười: "Thứ lỗi cho, thời gian của tôi quá gấp, không thể chờ cậu từ từ thu xếp thời gian triệu kiến được, chỉ còn cách này thôi"

Yuri cũng mỉm cười: "Đã mất công đến tận đây rồi thì cứ vào thẳng vấn đề luôn đi! Choi tổng tìm tôi có chuyện gì sao ?"

"Kwon Tiểu Lục, cậu đã trưởng thành hơn nhiều so với trước rồi đấy !" Siwon cười, nói chuyện chẳng liên quan: "Trước đây khi Kwon Thị tiểu hợp tác với tôi, cậu tung tăng nhảy nhót đi tiên phong, mới bị tôi quay cho mấy vòng đã mất kiên nhẫn quay đầu bỏ đi luôn, đẩy ngay cho Hyun Nhị, có lúc còn hất sang cho Amber nữa. Nếu tôi nhớ không lầm, chúng ta chưa bao giờ vui vẻ hợp tác tới cùng cả"

Yuri ngồi thẳng lưng, ánh mắt không hề né tránh, nhìn thẳng Siwon

"Đừng quanh co nữa !" cậu dửng dưng :"Siwon, chẳng phải anh vẫn luôn muốn tìm một dịp đấu đá với tôi đó sao? Sợ tôi kiếm trợ thủ anh đấu không lại, nên chuyển sang kế khích tướng à? Chi bằng anh cứ trực tiếp phất cờ chiến đi, thế mới giống bậc đại trượng phu!"

Siwon không tỏ thái độ gì, chỉ cúi đầu châm một điếu thuốc, ánh mắt nhìn Yuri khiêu khích :"Vậy cậu có dám không ?"

"Tại sao lại không? Lần này tôi tuyệt đối không dựa dẫm vào Kwon Thị tiểu dù chỉ một chút, chỉ cần anh khai chiến, tôi với anh một chọi một luôn !" Yuri thoải mái ngả người dựa vào thành ghế, cười lạnh lùng :"Mặc dù việc thắng thua đã quá rõ ràng rồi, anh có làm như thế nào đi chăng nữa cũng chẳng thể thắng nổi tôi đâu, nhưng tôi vốn là người rộng lượng, tôi sẽ cho anh cơ hội này !" Lời của Yuri tuy "ý tại ngôn ngoại" nhưng vẫn ám chỉ một cách rõ ràng. Nghe vậy, ánh mắt Siwon càng thêm phần lạnh lẽo, dường như giữa những vòng khói thuốc mờ ảo có lưỡi dao găm đang lao thẳng về phía Yuri

"Còn nữa..." Yuri nhoài người về phía trước, đẩy một chiếc gạt tàn sạch sẽ sang :"Có thể phiền anh tắt thuốc đi được không? Bà xã tôi không cho tôi hút thuốc, nếu buổi tối về nhà mà trên người có mùi thuốc lá thì tôi khó ăn nói lắm !" Cậu cười

Siwon khựng lại, sau đó đưa tay dụi tắt điếu thuốc trong tay, chỉ có điều trên gương mặt không hề xuất hiện thêm nụ cười nào nữa

Yuri còn chưa kịp ăn mừng chiến thắng nhỏ nhoi này thì đã nhận được cuộc điện thoại "khóc không thành tiếng" của mẹ vợ, mới nói có vài câu mặt cậu liền biến sắc, đứng dậy chạy bổ ra ngoài

Lúc cậu về đến nhà họ Jung, Jessica vừa từ viện về. Yuri bước vào nhà không trông thấy cô đâu, tim cậu như muốn nhảy vọt ra khỏi lồng ngực. Cậu níu bố vợ lại, cuống quýt hỏi :"Chào bố, cô ấy đâu rồi ạ ?"

Bố Jessica trầm mặc khác thường, chỉ tay về phía phòng con gái, vẻ mặt đó càng khiến Yuri thêm hoang mang...

May mắn thay, "bánh bao nhỏ quê mùa" của cậu đang ngồi bó gối ở trên giường, bọc chăn kín mít rồi nghiêng đầu nhìn ra cửa sổ

Yuri sải bước dài đi về phía Jessica. Nghe thấy tiếng động, cô liền quay đầu lại, thấy Yuri đến thì hai mắt ngập nước, nhào vào lòng cậu. Yuri nhanh nhẹn dang rộng vòng tay, hai người ôm nhau thắm thiết

Yuri ôm Jessica thật chặt, khi cảm nhận được cô đang ở trong lòng mình, cậu mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó mặt cô bị cậu xoay trái xoay phải để kiểm tra: "Em bị thương ở đâu ?"

Jessica ấm ức chỉ gò má trái: "Yul xem nè..."

Trên mặt Jessica có ba - bốn vết thương, ngắn có mà dài cũng có, đều là vì bị mảnh thủy tinh cứa vào. Cũng may vỏ chai bia khá dày nên mảnh thủy tinh cũng không sắc lẹm như dao, chỉ vì da mặt cô mỏng nên mới chảy nhiều máu như thế, chứ thực ra vết thương cũng không sâu lắm, cầm máu bôi thuốc xong là sẽ lành lại ngay. Một nửa khuôn mặt cô chỗ thì vàng chỗ thì đỏ, đã vậy cô còn khóc đến sưng cả mắt, thực tình.....Yuri không nhịn được, bật cười...

Jessica thấy cậu cười nhạo mình, bộ dạng càng suy sụp :"Có phải là khó coi lắm không ?"

Yuri ngần ngừ hồi lâu mới hàm hồ "Ừm" một tiếng: "Còn may...cũng không đến nỗi dọa người lắm !"

"Cậu..." Mắt Jessica lại ngập nước, cô khẽ đẩy cậu ra rồi rời khỏi lòng cậu, buồn bã ngồi lại trên giường

Yuri tiến đến ngồi sát bên "bánh bao nhỏ quê mùa", nhưng Jessica cứ lùi lại phía sau, bị ép tới mức phải ôm chăn ngồi sát vào tường. Cô ngồi thu lu một góc trông thật đáng thương, giống như con thú nhỏ tội nghiệp bị bỏ rơi. Yuri đưa tay khẽ vuốt ve, giây phút này trong lòng cậu có cảm giác thoải mái chưa từng thấy !

Cậu đặt cô ngồi lên đùi mình để trêu chọc...

Jessica cúi đầu quệt nước mắt, nhưng tay cô lại bị Yuri giữ chặt: "Cẩn thận kẻo nhiễm trùng vết thương !" Rồi cậu lấy khăn giấy cẩn thận lau nước mắt cho cô

"Yul đùa thôi mà! Không khó coi, không có khó coi chút nào hết !" Yuri nhỏ giọng dỗ dành: "Chỉ là vài vết thương bé xíu thôi, mấy hôm nữa là khỏi ngay ấy mà! Vết xước cũng không sâu lắm, không để lại sẹo đâu...cũng tại da mặt em mỏng, chứ đổi lại là Yul thì dù có liếc dao qua cũng chỉ để lại một vệt màu trắng..."

"Phụt"...Jessica đang khóc cũng phải bật cười

Yuri nhân cơ hội xoay mặt Jessica lại lau nước mắt cho cô, cậu cẩn thận tránh những vết thương đã được bôi thuốc: "Được rồi, đã cười rồi thì không được khóc nữa !"

Jessica ngoan ngoãn gật đầu. Bộ dạng cúi đầu của cô đáng yêu đến mức khiến người ta muốn khảm thật sâu vào trong tim. Yuri cúi đầu hôn lên mũi cô, ngữ khí của cậu bất giác dịu dàng như rót mật :"Thật sự không khó coi chút nào...em rất ưa nhìn, Sica bé nhỏ nhà ta xinh đẹp nhất, Yul thích nhất !"

Mặt Jessica đỏ bừng, cô tựa vào lòng Yuri, không dám nhìn thẳng vào mắt cậu, cánh tay đang vòng qua eo cậu càng siết chặt thêm vài phần

Yuri trước nay chưa từng được nếm trải cái cảm giác ngọt ngào như mật đường giống như giây phút này đây

"Yulll..." Jessica nằm trong lòng Yuri khẽ gọi: "Yul, nếu dung mạo của em thật sự bị phá hủy thì làm thế nào ?"

"Thì đi phẫu thuật thẩm mĩ" Yuri trả lời rất nhanh: "Yul đảm bảo em sẽ còn đẹp hơn cả lúc trước !"

"Nhỡ thẩm mĩ cũng không được...À, em nói là "nếu" nhé! Nếu như mặt em thật sự bị biến dạng, liệu Yul có còn yêu em nữa không ?"

"Ừm...vậy thì còn phải xem xem mức độ phá hủy đến đâu đã ! Nếu thật sự mỗi ngày mở mắt ra nhìn thấy em đều khiến Yul giật mình kinh hãi, chỉ mong mãi mãi không bao giờ tỉnh lại nữa, thì em cũng sẽ không bắt anh phải miễn cưỡng yêu em đâu nhỉ ?"

"....." Jessica lại muốn khóc :" Yu - ri ! Em biết ngay là Yul chỉ thích vẻ bề ngoài thôi mà! Lúc thì lừa gạt nói em đẹp nhất, lúc thì lại bảo muốn phẫu thuật cho em đẹp hơn bây giờ, lời nói của Yul đầy mâu thuẫn ! Lừa đảo !"

Yuri nhướng mày: "Làm ơn đi, nếu như Yul chỉ thích ngoại hình thì làm sao có thể yêu em được chứ ?"

"Yuri !" Jessica nổi giận, vơ cái gối bên cạnh quay sang đánh mạnh vào người Yuri. Yuri hết sức phối hợp, kêu la "Ái da" vài tiếng, thừa lúc sơ hở lại ôm "bánh bao nhỏ quê mùa" vào lòng

"Này !" Cậu quậy đến mức thở không ra hơi, cả gương mặt tràn ngập ý cười :"Sao em không nói lý lẽ gì hết vậy ? Yul nói muốn phẫu thuật cho em xinh đẹp hơn hiện tại là muốn bảo đảm một cách khách quan với em. Còn về chuyện em xinh đẹp nhất...Vợ của Yul trong mắt Yul đương nhiên phải là người xinh đẹp nhất rồi !"

Trong cuộc đời này, có biết bao người con gái còn tốt hơn em cả vạn lần, nhưng trong trái tim Yul, em luôn là người đẹp nhất !

Jessica thẫn thờ đặt gối xuống, thẹn thùng ôm lấy vai Yuri, mãi mới gom đủ dũng khí để thốt ra một câu: "Em cũng vậy"

"Đó là bởi vì Yul vốn dĩ rất anh tuấn mà !" Yuri vừa cười vừa cúi đầu nhìn "bánh bao nhỏ quê mùa", lần đầu tiên hai người dùng ánh mắt nhập tràn tình ý nhìn thẳng vào đối phương không chút ngại ngùng xấu hổ

Căn phòng bé nhỏ dường như đang tràn ngập bong bóng đầy màu sắc, ấm áp như mùa xuân. Ở căn phòng bên ngoài lại đang sấm rền mưa dội, tiếng nức nở của mẹ Jessica ngày một lớn, cuối cùng vọng lại tiếng đồ đạc rơi vỡ loảng xoảng

Yuri giữ chặt người Jessica lúc này đang định nhổm dậy chạy ra ngoài: "Để Yul đi!"

Yuri nhanh nhẹn ra khỏi phòng rồi đóng chặt cửa lại. Âm thanh vọng ra từ phòng bên cạnh, Yuri ngập ngừng một hồi rồi mới gõ cửa: "Bố? Mẹ?"

Bên trong bỗng chốc chìm trong im lặng

Một lát sau mẹ Jessica ra mở cửa, vừa quệt nước mắt vừa cười gượng gạo: "Yuri... Con đến rồi à?"

"Vâng. Mẹ, có chuyện gì vậy ạ?" Yuri hỏi thẳng

Mẹ Jessica bật khóc, nức nở không thành tiếng: "Con mau đưa Jessica đi đi! Sau này đừng về đây nữa! Cách xa cái nhà này ra..."

Bố Jessica bước ra kéo vợ mình lại, thần sắc ông hiện lên nét yếu đuối hiếm thấy: "Bà đừng khóc nữa...Trước mặt con cái mà cứ thế này thì còn ra thể thống gì nữa!"

"Con gái tôi suýt bị ông hại chết rồi!" Cơn giận của mẹ Jessica bộc phát, bà đẩy chồng mình ra

Yuri kinh ngạc không thốt nên lời. Bố mẹ vợ cậu trước giờ luôn hòa thuận, một người uy nghiêm ít lời, một người dịu dàng hiền thục, cậu chưa bao giờ thấy mẹ vợ to tiếng dữ dằn với bố vợ như thế

"Sica không sao, chỉ là quá sợ hãi thôi ạ. Sau này con sẽ coi chừng cô ấy cẩn thận hơn, mẹ đừng quá lo lắng!" Yuri an ủi mẹ vợ

Mẹ Jessica vừa khóc vừa lắc đầu: "Sao coi chừng nổi đây! Suốt cả tháng nay có hôm nào mẹ ra đường mà không xảy ra việc gì đâu! Mấy người đó đều là đám lưu manh côn đồ thích gây sự với người khác mà, chúng ta sao có thể đề phòng hết được thủ đoạn của bọn họ cơ chứ..."

Bố Jessica sầu não: "Tôi sẽ giải quyết việc này, cho tôi thêm chút thời gian nữa thôi, tôi nhất định sẽ xử lý ổn thỏa!"

"Cảnh sát Jung, mấy lời này của ông tôi nghe cả nửa đời rồi! Ông lúc nào cũng vậy, toàn làm những việc gian nan vất vả nhất, khó khăn lắm mới đạt được chút thành tích thì lại để cho người khác nhận công thay ! Rồi họ lại phái ông đến mấy chỗ càng nguy hiểm hơn, càng khổ sở hơn nữa!" Những lời này mẹ Jessica đã nín nhịn trong lòng bao nhiêu năm nay, lần này bạo phát dữ dội, mới bung cả ra: "Tôi đã theo ông cả cuộc đời, ông xem mấy bà vợ đồng nghiệp của ông hồi còn trẻ tôi có điểm nào thua kém họ đâu cơ chứ ? Thế mà bây giờ bọn họ có ai không sống trong vinh hoa phú quý đâu, vẻ bề ngoài cũng trẻ trung hơn tôi phải đến mười mấy tuổi ! Cảnh sát Jung à, là tự tôi đã chọn ông, đời này tôi không hề hối hận. Thấy ông chịu thiệt thòi nên tôi khuyên nhủ, ông lại ương ngạnh không chịu nghe, tôi cũng không ép. Ông yêu thích công việc này, ông không muốn đứng chung với mấy con người toàn thân "vấy bùn" đó, ông là một chính nhân quân tử, tôi bái phục ông ! Nhưng đó là tôi, số kiếp của tôi đã là như vậy rồi ! Tôi chẳng sao cả ! Là do tôi tự rước lấy ! Nhưng ông không thể làm liên lụy đến con gái tôi được ! Jessica của tôi ngoan ngoãn là thế, sao ông lại nhẫn tâm để nó chịu tội thay ông cơ chứ ? Ông xem, hôm nay vì ông mà nó bị dọa cho sợ chết khiếp rồi kia kìa !"

"Đừng nói nữa!" Bố Jessica đột nhiên nổi trận lôi đình, lớn tiếng quát, khiến cho Yuri giật nảy mình, mẹ Jessica lại càng bưng mặt khóc to hơn

Bố Jessica nổi xung, gân xanh nổi đầy trán, ông cứ đi vòng vòng, tức giận đến mức hai mắt đỏ quạch, rồi ông vơ lấy áo khoác quay người đi ra ngoài

Yuri vội hỏi mẹ Jessica : "Bố đi đâu thế ạ? Có cần con đuổi theo gọi bố về không, mẹ?"

"Không cần!" Mẹ Jessica ngăn lại: "Ông ấy không đi xa đâu, chỉ ra hàng tạp hóa mua điếu thuốc thôi"

Yuri nghe thế ngượng toát mồ hôi hột...

**************

Sau khi bố Jessica đi thì cơn giận của bà cũng dần tiêu tan, Yuri an ủi một hồi khiến bà bình tĩnh lại, kể hết mọi chuyện cho cậu nghe

Bố Jessica xuất thân trong gia đình quân nhân, cả đời khẳng khái chính trực, vì tính tình cứng nhắc không biết luồn cúi nên phải chịu rất nhiều thiệt thòi. Tuy lập được rất nhiều thành tích nhưng chuyện thăng quan tiến chức hay lên lương không bao giờ tới lượt ông

Lần này chuyển đến thành phố C, ông nội Jessica giấu bố cô nhờ cậy ông ngoại Yuri, vì thế bố cô vừa tới đã được thăng lên cấp phó. Nhưng tự đáy lòng mình, ông khinh thường con đường cậy nhờ mối quan hệ này nên sống chết cũng không chịu nộp báo cáo xét duyệt thăng chức, cuối cùng chuyện này cũng xôi hỏng bỏng không. Rồi một người khác chính thức được thăng lên cấp phó, người ta lên nắm quyền, biết tính khí của bố Jessica nên muốn trị cho ông một trận nên thân

Tháng này bố Jessica bị điều đến quản lý trật tự trị an ở khu có an ninh tệ nhất, hao tổn bao nhiêu tâm sức thì chẳng nói làm gì, đã thế lại còn thường xuyên bị trừ hết tiền thưởng. Nhưng trước nay ông chỉ quan tâm đến công việc khó hay dễ chứ không màng tới những chuyện khác, ông vẫn bất chấp liều mạng giữ vững an ninh trong khu vực, kết quả là gây thù chuốc oán với đám du côn, cứ dăm ba bữa chúng lại chặn đường về nhà của ông, động dao kiếm thì bọn chúng không dám nhưng làm mấy trò thiếu đạo đức thì không thiếu. Bố Jessica nhẫn nhịn không hề hé răng, mẹ cô chỉ biết phập phồng lo sợ. Gần đây chỉ riêng chuyện gia đình Yuri đã khiến Jessica đủ rối bời, tần suất về nhà bố mẹ đẻ ngày càng thưa thớt nên cô không hề hay biết chuyện gì, mãi cho tới hôm nay bị bọn người đó ngáng đường...

Yuri nghe chuyện, trong lòng cậu bội phục sát đất thái độ ngoan cường bất khuất của bố vợ. Í, nhỡ sau này con trai của bọn họ giống tính ông ngoại thì phải làm sao?

Thật đáng lo !!!

"Yuri, con đưa Jessica về đi!" Mẹ cô làm ầm ĩ cả một ngày, kể lể rất nhiều chuyện, lúc này hai mắt đỏ quạch, sưng húp trông vô cùng mệt mỏi: "Hôm nay nó đã hoảng loạn lắm rồi, hai ngày tới con chịu khó để ý nó nhiều hơn nhé! Con bé nhát gan lắm, buổi tối ngủ mơ thể nào cũng khóc lóc"

"Không sao đâu ạ, con sẽ chăm sóc cho cô ấy, mẹ cứ yên tâm!" Yuri đang đau đầu vì tính khí của con trai trong tương lai, nghe thấy vậy lập tức định thần lại: "Chuyện của bố cứ giao cho con! Mẹ đừng mắng bố nữa, trong lòng bố cũng khó chịu lắm rồi, Jessica sẽ không xảy ra chuyện gì đâu ạ. Đều tại con không tốt, dạo này con bận quá nên không đến thăm hỏi bố mẹ thường xuyên được"

"Con đừng có việc gì cũng gánh hết lên người thế, chuyện gì cũng phải lo lắng thì sao chịu nổi?" Mẹ cô cực kỳ ưng ý cô con rể này nên cưng chiều hết mực, huống hồ bà cũng biết tình trạng sức khỏe của bố Yuri không tốt, phận làm con chắc cũng phải hao tâm tổn sức lắm, bà thật không nỡ lòng nào khiến con rể của mình mệt mỏi thêm nữa

Yuri trở về phòng, vừa đẩy cửa ra liền đụng ngay phải cái người đang áp tai vào cửa nghe lén

"Á..." Jessica ôm mặt lảo đảo lùi ra sau vài bước, Yuri vội vàng kéo cô lại, khẽ bật cười, cô bất mãn lườm cậu một cái

"Sao rồi Yul ?" Jessica vội vàng hỏi

Yuri vênh mặt lên, đáp :"Chuyện nhỏ ! Cứ để Yul giải quyết, em đừng lo !"

Jessica lắc đầu: "Yul đừng làm vậy! Lúc trước ông nội em vì chuyện điều động công tác của bố, chỉ gọi một cuộc điện thoại cho ông ngoại Yul thôi mà cho đến giờ bố vẫn không chịu nói chuyện với ông đó. Tết năm nay bố cũng nhất định không chịu về nhà. Yul tuyệt đối đừng làm chuyện gì giấu bố, bố ghét nhất đó!"

"Vậy được rồi, Yul không lo nữa, cứ để mặc đám người đó tiếp tục quấy nhiễu bố mẹ đi !" Yuri buông tay

"Yul..." Jessica nghẹn lời, nước mắt lại bắt đầu trào dâng. Cô thương xót bố mẹ mình hơn bất kỳ người nào

Mỗi khi Jessica rưng rưng nước mắt, bao giờ mi mắt cô cũng chuyển sang màu hồng hồng, lúc này cô ngẩng mặt nhìn cậu, trái tim Yuri bỗng chốc mềm ra như dòng nước chảy, cậu không nhẫn tâm trêu đùa cô tiếp nữa: "Yul đùa thôi mà, sao em chẳng có chút hài hước nào thế nhỉ !" Yuri khẽ nói rồi véo mũi Jessica : "Em yên tâm, Yul nhất định sẽ xử lý êm đẹp, vừa không làm bố khó chịu lại vừa có thể giải quyết triệt để mọi chuyện, như vậy đã được chưa nào ?"

Jessica bán tín bán nghi, nhưng cũng chỉ còn cách tin tưởng Yuri : " Vậy thì tốt..."

"Nếu Yul làm tốt em tính cảm ơn Yul thế nào đây?" Yuri lại trêu chọc cô: "Để Yul hôn em một cái? Hay là em hôn Yul một cái ?"

Jessica tưởng cậu nói thật, nghiêm túc suy nghĩ một hồi rồi ngập ngừng đáp: "... Đợi Yul giải quyết xong việc...Em sẽ nói cho Yul biết sau"

Yuri như mở cờ trong bụng: "Yul đã nhớ kĩ rồi. Đến lúc đó em không được nuốt lời đâu đấy !"

Jessica lại nghiêng đầu ngẫm nghĩ, sau đó nghiêm túc gật đầu

***************

Yuri đi một vòng quanh cửa hàng tạp hóa, cuối cùng tìm thấy bố vợ đang hết sức phiền muộn ngồi xổm dưới một gốc cây

"Bố !" Yuri cất tiếng gọi, đến ngồi xổm ngay cạnh ông :"Về nhà thôi bố, mẹ hết giận rồi !"

Hai hàng lông mày của bố Jessica nhíu lại, ông lặng lẽ lắc đầu

"Bố vừa đi khỏi mẹ đã bảo rằng bố không có nơi nào để đi, chắc chắn là đi mua thuốc !" Yuri cố ý cười nói để bầu không khí bớt căng thẳng

Ai ngờ sắc mặt bố Jessica lại càng phiền muộn hơn, mãi sau mới buông ra một câu: "Trên người không mang theo tiền"

Điều này......Yuri hơi lúng túng, lập tức đứng dậy :"Để con đi mua!"

"Đừng !" Bố Jessica cũng đứng phắt dậy, nhưng có lẽ vết thương cũ ở đùi vẫn chưa khỏi hẳn nên ông hơi lảo đảo. Yuri lập tức đỡ lấy ông: "Bố, hay là hai bố con mình làm vài ly đi ! Dù sao thì tối nay bố cũng không phải trực ban"

Bố Jessica do dự một hồi, nhưng trong lòng quả thực đang bức bối đến mức sắp chịu không nổi, giọng điệu ông ngầm đồng ý :"Còn hai mẹ con bà ấy thì sao ?"

"Lúc con ra ngoài có gọi cửa hàng đưa thức ăn đến rồi, một lát nữa là tới ngay thôi ạ"

"... Vậy được, đi thôi!"

***************

Tối hôm đó Yuri và bố Jessica đều say khướt

Hai người uống loại rượu trắng mạnh nhất, ban đầu còn uống bằng ly thủy tinh be bé, đến khi nhập cuộc, "máy hát" cũng bắt đầu chạy, bố Jessica đập bàn, lớn tiếng kêu phục vụ mang tới hai cái bát. Bát vừa mới được đưa đến, ông lập tức rót rượu đầy bát, ngửa cổ tu một hơi cạn sạch, nỗi buồn dường như cũng vơi đi phần nào

Yuri ngồi bên thấy thế sững sờ

Bố Jessica uống cạn bát rượu của mình, sảng khoái ợ một hơi thật dài, rồi lại cầm bình rượu lên rót đầy bát Yuri, đẩy tới trước mặt con rể

Yuri không dám không uống. Bàn tay cậu run run cầm bát rượu lên, trong lòng ngập tràn nước mắt :Bà xã, Yul nguyện vì em "vào sinh ra tử"...

Yuri uống một hơi cạn bát rượu trắng, mặt không biến sắc, Yuri định thần lại, rót đầy bát rượu của hai bố con

Bố Jessica vốn thèm rượu, nhưng vì công việc và gia cảnh không cho phép nên rất hiếm khi thoải mái uống hết mình như hôm nay. Thấy con rể "biết điều" như thế, trong lòng ông thầm reo mừng

"Nhóc con, khá lắm !" Uống đến lúc ngà ngà say, bố Jessica vỗ vai Yuri một cái, lớn tiếng khen ngợi cậu

Đáng thương thay, cánh tay Yuri mới tháo bột cách đây không lâu, bị bố vợ dùng sức vỗ mạnh như vậy, cánh tay cậu đến mất cả cảm giác, bát rượu trong tay đổ mất một nửa...

"Lần đầu gặp con bố đã nhìn ra ngay rồi ! Con rất giống ông ngoại con ! Rất cứng rắn !Trời không sợ, đất không sợ ! Anh hùng !" Bố Jessica thường ngày không giỏi nói chuyện, bây giờ dù có chút rượu vào, tâm trạng tuy đang kích động, trong lòng lại ấp ủ nhiều điều chưa nói, nhưng quanh đi quẩn lại cũng chỉ nói được dăm ba câu

Yuri đặt bát rượu xuống, uốn mấy tấc lưỡi, cố gắng giữ tỉnh táo: "Con thì lại thấy...tính của bố với ông ngoại con thật giống nhau ! Lúc ông ngoại con còn trẻ, cũng không chịu nổi mấy chuyện chướng tai gai mắt, chuyện gì cũng dựa vào chính mình, tuyệt đối phục tùng mọi chỉ thị của cấp trên... Ông nội của Jessica khi đó đi theo ông cũng phạm phải kha khá lỗi lầm... Mặc dù con còn nhỏ nhưng nhớ được không ít chuyện đâu. Hồi ấy đi học, mỗi khi có bài tập làm văn, con còn không biết xấu hổ mà viết bài "Ông ngoại vĩ đại của tôi" này nọ nữa cơ"

Bố Jessica nghe Yuri kể vậy cũng bật cười, nhưng Yuri lập tức thu lại nụ cười, trong ánh mắt thấp thoáng sự tiếc nuối xa xăm: "Cậu út con khi ấy bị điều động đến đồn biên phòng...cấp trên vừa hạ lệnh xuống, bà ngoại con liền sai người đến ngăn cản, bà cầm công văn đến quỳ trước mặt ông ngoại con cầu xin, lúc đó ông bà ngoại chỉ còn lại mỗi mình cậu út là con trai. Nhưng ông ngoại chẳng nói chẳng rằng, cuối cùng vẫn để cậu út đi. Sau đó, cậu út con... vinh quang biết bao ! Con đã tận mắt trông thấy ông ngoại con ngồi trong thư phòng ôm bức ảnh của cậu con lặng lẽ khóc"

Mặt bố Jessica trắng bệch. Ông hiểu ý tứ của Yuri

Thực ra, làm gì có bố mẹ nào lại không thương con mình cơ chứ ? Hơn hai mươi năm âm thầm nhưng hết sức tỉ mỉ nâng niu con gái bảo bối, Jessica rên một tiếng đau thì trong lòng ông còn đau gấp bội phần

Trước đây tuy hơi nghèo một chút, cuộc sống có vất vả hơn một chút, ông cũng chẳng hề bận lòng, chỉ cần sống một cách đường đường chính chính, mấy thứ vật chất không quan trọng. Nhưng hôm nay, khi tận mắt nhìn thấy máu tươi nhỏ giọt trên nửa khuôn mặt của Jessica nhà mình, con bé sợ hãi đến mức ngồi một góc khóc rưng rức, tim ông đau đớn quằn quại như bị ai đó dùng gót giày giẫm đạp lên vậy

Mẹ Jessica nói không hề sai, đều do ông không tốt. Thật ra, ngay lúc đó ông đã cảm thấy hối hận rồi

Yuri ráng mở to đôi mắt đã mơ màng, đầu lắc qua lắc lại, khổ sở làm ra vẻ tỉnh táo

"Bố!"Cậu thành khẩn nói: "Bây giờ người có đức tin sống đúng với con người thật của mình như bố không nhiều. Con khâm phục bố, thật đó! Nhưng con không hiểu, bố nguyện hi sinh thân mình vì công việc và lòng tin ấy, vậy tại sao lại không thể vì chính sự nghiệp và đức tin đó mà tạm thời hy sinh những đạo lý của mình một chút? Rõ ràng là bố có tâm huyết, cũng có năng lực, thật sự không đáng bị đám người vô vị đó ngáng đường. So với việc chỉ trơ mắt đứng nhìn mà không làm gì được, chi bằng hãy nắm lấy quyền lực mà mình có quyền lựa chọn trong tay! Đến lúc đó, số người được bố giúp đỡ sẽ không chỉ có những chủ sạp hàng bị bọn bảo kê chèn ép thôi đâu"

Cậu quan sát vẻ mặt bố Jessica, ngừng một lúc rồi lại nói tiếp: "Còn mẹ và Jessica nữa, con không thể chịu nổi khi chứng kiến cảnh hai người phải lo lắng sợ hãi như hôm nay! Bố, bố nói con giống ông ngoại con, nhưng con biết mình không có được tấm lòng được quảng đại, chấp nhận hy sinh vì người khác như ông. Nếu là chuyện có liên quan đến người nhà hay người con yêu, con chẳng cần biết đúng sai, bất luận thế nào con cũng sẽ bảo vệ cho họ được bình an !"

Nói ra được những lời cất giấu trong lòng rồi, tâm trạng cũng trở nên kích động, Yuri bưng bát rượu dở uống một hơi hết sạch

Bố Jessica trầm ngâm hồi lâu rồi mới khẽ gật đầu

*****************

Về đến nhà, Yuri say khướt, quỳ trước bậc thềm ôm tủ giày kêu "Bà xã", nói sao cũng không chịu buông tay. Tae Young thấy động liền ra xem, thấy cảnh con gái say bí tỉ, còn con dâu thì mang nửa khuôn mặt đầy vết xước, bà thoáng kinh hoàng, sợ hãi không thốt nên lời

Jessica sợ bà lo lắng nên không dám nói nhiều, chỉ ậm ừ qua loa vài câu rồi cùng tài xế đỡ Yuri dậy. Nhưng Yuri quá nặng, Tae Young cũng chạy đến giúp, ba người vẫn không lôi được cậu lên, cuối cùng đành phải chạy sang cầu cứu bố Tiểu Đào ở cạnh bên, bốn người cùng hợp lực mới kéo được Yuri vào phòng

Đêm đến, Tae Young lên tầng đi ngủ, Jessica ngủ lại bên Yuri để tiện chăm sóc cậu. Người này khi say rượu cũng khá là "ngoan", chỉ lặng lẽ chìm vào cõi mộng. Cả ngày hôm nay mệt mỏi rã rời, nên ngồi trông Yuri được một lúc, cô cũng ngủ lúc nào chẳng hay

Trong giấc mơ toàn những chuyện đáng sợ, cuối cùng cô lại trở về ngã rẽ ban chiều, lớp lớp chai bia cứ tới tấp bay đến, cô thét lên kêu cứu. Bên tai lại vang lên tiếng nức nở của mẹ và tiếng gầm giận dữ được đè nén hết cỡ của bố, cô cuống cuồng tìm kiếm bóng dáng của Yuri nhưng khắp nơi đều là mảnh vỡ thủy tinh, không thể nhìn rõ thứ gì cả, cô òa khóc trong tuyệt vọng và hoảng loạn...

"Yuriiii..."

"Yul đây !" Yuri giật mình thức giấc, vội vàng ngồi dậy ôm cô vào lòng

Jessica vừa khóc vừa gọi tên cậu trong giấc mơ, khiến trái tim non nớt của Yuri phình ra như đang muốn phá vỡ lồng ngực để chui ra ngoài. Trong khoảnh khắc ấy, cậu cảm thấy bản thân mình hùng vĩ như một ngọn núi lớn, cô cứ mềm mại mà yếu đuối tựa vào lòng cậu, dựa dẫm vào cậu cả đời như thế này thì tốt biết mấy !

Trái tim Yuri vô cùng ấm áp, cậu vỗ nhẹ lưng Jessica, dịu giọng dỗ dành cô: "Sicaa, tỉnh lại đi ! Em nằm mơ thôi...mau tỉnh dậy đi em !"

Trong cơn mơ màng nửa mê nửa tỉnh, tiếng nói của Yuri khiến Jessica cảm thấy vô cùng an tâm. Cô mở mắt ra thấy mình đang nằm trong vòng tay vững chãi của cậu, mọi thứ chỉ là một giấc mơ, cô cố nén tiếng nức nở trong vô thức, mơ màng ngồi dậy

Rèm cửa sổ chỉ kéo lên một nửa, ở bên ngoài ánh bình minh đã bắt đầu le lói, trời sắp sáng rồi.

Jessica xoa xoa mặt, cô cảm thấy rất khát nước, liền tung chăn nhảy khỏi vòng ôm của Yuri rồi tụt xuống giường, vô tình sượt qua một vật gì đó cứng ngắc. Thấy cậu rên lên "Ái..." một tiếng, cô vội vàng quay đầu lại: "Sao vậy Yul ?"

Yuri co gối kéo chăn lên, vẻ mặt cậu cứng đờ, cậu miễn cưỡng lắc đầu, rít lên qua kẽ răng: "Không - sao !"

"Yul vẫn còn khó chịu hả?" Cô lo lắng sờ soạng khắp mặt cậu :"Muốn uống nước không?"

Những ngón tay nhỏ nhắn của Jessica dịu dàng phủ khắp gò má của Yuri, cậu nhắm mắt lại, hoảng hốt gật đầu

Lúc Jessica rót nước quay trở lại, trên giường chỉ còn một đống chăn nhăn nhúm, cô bước đến phòng vệ sinh gõ cửa: "Yurii !"

Bên trong vốn đang phát ra thanh âm khe khẽ, lúc này đột ngột vọng đến một tiếng gầm bị đè nén, sau đó yên ắng trở lại một lúc lâu, Yuri mới nhăn nhó mở cửa bước ra

Jessica không suy nghĩ gì nhiều, đưa cốc sữa trong tay cho cậu : "Yul mau uống khi còn nóng đi !"

Yuri nhìn chất lỏng trắng đục đang bốc khói nghi ngút, khóe miệng cậu hơi co giật, ôm gương mặt bí xị lặng lẽ bò lên giường rồi kéo chăn trùm kín mít

.....END CHAP 9.....

P/s : Sorry bây giờ mình đã bắt đầu đi học rồi nên hông có thời gian edit truyện nhiều :< h mới tung được cái chap 9 ra :( bắt đầu từ chap này 100view mới up chap nhé, chứ 2-3 up 1 chap chắc mình xoay hông xuể đâu huhu T^T mấy bạn thứa lỗi :((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro